古诗词

广南食槟榔先嚼蚬灰蒌

郑刚中

海风飘摇树如幢,风吹树颠结槟榔。hǎi fēng piāo yáo shù rú chuáng,fēng chuī shù diān jié bīn láng。
贾人相衔浮巨舶,动以百斛输官场。jiǎ rén xiāng xián fú jù bó,dòng yǐ bǎi hú shū guān chǎng。
官场出之不留积,布散仅足资南方。guān chǎng chū zhī bù liú jī,bù sàn jǐn zú zī nán fāng。
闻其入药破痃癖,铢两自可攻腹肠。wén qí rù yào pò xuán pǐ,zhū liǎng zì kě gōng fù cháng。
如何费耗比菽粟,大家富室争收藏。rú hé fèi hào bǐ shū sù,dà jiā fù shì zhēng shōu cáng。
邦人低颜为予说,浓岚毒雾将谁当。bāng rén dī yán wèi yǔ shuō,nóng lán dú wù jiāng shuí dāng。
蒌藤生叶大于钱,蚬壳火化灰如霜。lóu téng shēng yè dà yú qián,xiǎn ké huǒ huà huī rú shuāng。
鸡心小切紫花碎,灰叶佐助消百殃。jī xīn xiǎo qiè zǐ huā suì,huī yè zuǒ zhù xiāo bǎi yāng。
宾朋相逢未唤酒,煎点亦笑茶瓯黄。bīn péng xiāng féng wèi huàn jiǔ,jiān diǎn yì xiào chá ōu huáng。
摩挲蒳孙更兼取,此味我知君未尝。mó sā nà sūn gèng jiān qǔ,cǐ wèi wǒ zhī jūn wèi cháng。
吾邦合姓问名者,不许羔雁先登堂。wú bāng hé xìng wèn míng zhě,bù xǔ gāo yàn xiān dēng táng。
盘奁封题裹文绣,个数惟用多为光。pán lián fēng tí guǒ wén xiù,gè shù wéi yòng duō wèi guāng。
闻公嚼蜡尚称好,随我啖此当更良。wén gōng jué là shàng chēng hǎo,suí wǒ dàn cǐ dāng gèng liáng。
支颐细听邦人说,风俗今知果差别。zhī yí xì tīng bāng rén shuō,fēng sú jīn zhī guǒ chà bié。
为饥一饭众肯置,食蓼忘辛定谁辍。wèi jī yī fàn zhòng kěn zhì,shí liǎo wàng xīn dìng shuí chuò。
语言混杂常嗫嚅,怀袖携持类饕餮。yǔ yán hùn zá cháng niè rú,huái xiù xié chí lèi tāo tiè。
唇无贵贱如激丹,人不诅盟皆歃血。chún wú guì jiàn rú jī dān,rén bù zǔ méng jiē shà xuè。
初疑被窘遭折齿,又怪病阳狂嚼舌。chū yí bèi jiǒng zāo zhé chǐ,yòu guài bìng yáng kuáng jué shé。
岂能鼎畔窃朱砂,恐或遇仙餐绛雪。qǐ néng dǐng pàn qiè zhū shā,kǒng huò yù xiān cān jiàng xuě。
又疑李贺呕心出,咳唾皆红腥未歇。yòu yí lǐ hè ǒu xīn chū,ké tuò jiē hóng xīng wèi xiē。
自求口实象为颐,颐中有物名噬嗑。zì qiú kǒu shí xiàng wèi yí,yí zhōng yǒu wù míng shì kē。
噬遇腊肉尚为吝,饮食在颐尤欲节。shì yù là ròu shàng wèi lìn,yǐn shí zài yí yóu yù jié。
酸咸甘苦各有脏,偏受辛毒何其拙。suān xián gān kǔ gè yǒu zàng,piān shòu xīn dú hé qí zhuō。
那知玉液贵如酥,况是华池要清洁。nà zhī yù yè guì rú sū,kuàng shì huá chí yào qīng jié。
我尝效尤进薄少,土灰在喉津已噎。wǒ cháng xiào yóu jìn báo shǎo,tǔ huī zài hóu jīn yǐ yē。
一身生死托造化,琐琐谁能污牙颊。yī shēn shēng sǐ tuō zào huà,suǒ suǒ shuí néng wū yá jiá。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

戏简文浩然诗成不往也

郑刚中

临贺山泉清似政,公厨酿酒色如泉。lín hè shān quán qīng shì zhèng,gōng chú niàng jiǔ sè rú quán。
因山相望虽千里,岂是江头无便船。yīn shān xiāng wàng suī qiān lǐ,qǐ shì jiāng tóu wú biàn chuán。

至夜予

郑刚中

送纸迎神各就醺,病奴难唤自关门。sòng zhǐ yíng shén gè jiù xūn,bìng nú nán huàn zì guān mén。
暂收古训书千字,静对寒灯酒一尊。zàn shōu gǔ xùn shū qiān zì,jìng duì hán dēng jiǔ yī zūn。

至日

郑刚中

寒风已是识新阳,昨夜千林不禁霜。hán fēng yǐ shì shí xīn yáng,zuó yè qiān lín bù jìn shuāng。
七日欲知天道复,丈三先看土圭长。qī rì yù zhī tiān dào fù,zhàng sān xiān kàn tǔ guī zhǎng。

书室中焚法煮降真香

郑刚中

村落萦盘草半遮,到门犹未识人家。cūn luò yíng pán cǎo bàn zhē,dào mén yóu wèi shí rén jiā。
终朝静坐无相过,慢火熏香到日斜。zhōng cháo jìng zuò wú xiāng guò,màn huǒ xūn xiāng dào rì xié。

泮宫出示盛作一编并诸父还还集一册作二十八字先还其编

郑刚中

墨带残膏浓复淡,笔生春意睟而温。mò dài cán gāo nóng fù dàn,bǐ shēng chūn yì suì ér wēn。
昨朝借我还还集,须信芝兰别有根。zuó cháo jiè wǒ hái hái jí,xū xìn zhī lán bié yǒu gēn。

广中菩提树取其叶用水浸之叶肉尽溃而脉理独存绡縠不足为其轻也土人能如莲花累之号菩提灯见而戏为此绝

郑刚中

初疑云母光相射,又似秋蝉翼乍枯。chū yí yún mǔ guāng xiāng shè,yòu shì qiū chán yì zhà kū。
智慧有灯千佛供,菩提叶巧一灯孤。zhì huì yǒu dēng qiān fú gōng,pú tí yè qiǎo yī dēng gū。

九六编成考左氏所载卦象以近世占法合之得一绝

郑刚中

静坐义规三易古,焚香蓍布六爻灵。jìng zuò yì guī sān yì gǔ,fén xiāng shī bù liù yáo líng。
反身修德前贤意,莫把穷通叩杳冥。fǎn shēn xiū dé qián xián yì,mò bǎ qióng tōng kòu yǎo míng。

封州极少酴醾近得数蕊瘦小如纸花而清芬异常

郑刚中

小盘和雨送酴醾,瘦怯东风玉蕊稀。xiǎo pán hé yǔ sòng tú mí,shòu qiè dōng fēng yù ruǐ xī。
岂是书窗少培植,大都香足不须肥。qǐ shì shū chuāng shǎo péi zhí,dà dōu xiāng zú bù xū féi。

无题

郑刚中

池塘好处烟迷柳,帘幕昏时雨过山。chí táng hǎo chù yān mí liǔ,lián mù hūn shí yǔ guò shān。
燕子不知春有恨,衔将花片入梁间。yàn zi bù zhī chūn yǒu hèn,xián jiāng huā piàn rù liáng jiān。

傅推官劝农七绝句拟和其五出郭

郑刚中

偶因官事出郊坰,更向春时得好晴。ǒu yīn guān shì chū jiāo jiōng,gèng xiàng chūn shí dé hǎo qíng。
山鸟自应知客意,不须相背苦飞鸣。shān niǎo zì yīng zhī kè yì,bù xū xiāng bèi kǔ fēi míng。

傅推官劝农七绝句拟和其五登岭

郑刚中

一握天边两角云,岭头都见岭南春。yī wò tiān biān liǎng jiǎo yún,lǐng tóu dōu jiàn lǐng nán chūn。
莫怀小鲁东山意,只是早来平地人。mò huái xiǎo lǔ dōng shān yì,zhǐ shì zǎo lái píng dì rén。

傅推官劝农七绝句拟和其五山家

郑刚中

蓬蒿深处有人家,户外蛛丝网露华。péng hāo shēn chù yǒu rén jiā,hù wài zhū sī wǎng lù huá。
数树芭蕉乾未得,长官亲自见生涯。shù shù bā jiāo qián wèi dé,zhǎng guān qīn zì jiàn shēng yá。

傅推官劝农七绝句拟和其五田父

郑刚中

老人听读劝农章,扶杖兴言意味长。lǎo rén tīng dú quàn nóng zhāng,fú zhàng xīng yán yì wèi zhǎng。
但愿门前少呼唤,自然工力到耕桑。dàn yuàn mén qián shǎo hū huàn,zì rán gōng lì dào gēng sāng。

傅推官劝农七绝句拟和其五劝农回

郑刚中

五马萧萧不醉归,祗从阡陌卷旌旗。wǔ mǎ xiāo xiāo bù zuì guī,zhī cóng qiān mò juǎn jīng qí。
今朝故为劝农出,未与诸君泛酒池。jīn cháo gù wèi quàn nóng chū,wèi yǔ zhū jūn fàn jiǔ chí。

南方紫笑粗叶大花人称其香予但闻其如酒败醯酸有酷烈逼人之气戏为二十八字记之

郑刚中

紫笑花香非所媚,人言香胜亦予欺。zǐ xiào huā xiāng fēi suǒ mèi,rén yán xiāng shèng yì yǔ qī。
初疑丙吉车茵汗,又似微生乞得时。chū yí bǐng jí chē yīn hàn,yòu shì wēi shēng qǐ dé shí。