古诗词

忆山送人

苏洵

少年喜奇迹,落拓鞍马间。shǎo nián xǐ qí jì,luò tuò ān mǎ jiān。
纵目视天下,爱此宇宙宽。zòng mù shì tiān xià,ài cǐ yǔ zhòu kuān。
山川看不厌,浩然遂忘还。shān chuān kàn bù yàn,hào rán suì wàng hái。
岷峨最先见,晴光厌西川。mín é zuì xiān jiàn,qíng guāng yàn xī chuān。
远望未及上,但爱青若鬟。yuǎn wàng wèi jí shàng,dàn ài qīng ruò huán。
大雪冬没胫,夏秋多蛇蚖。dà xuě dōng méi jìng,xià qiū duō shé yuán。
乘春乃敢去,匍匐攀孱颜。chéng chūn nǎi gǎn qù,pú fú pān càn yán。
有路不容足,左右号鹿猿。yǒu lù bù róng zú,zuǒ yòu hào lù yuán。
阴崖雪如石,迫暖成高澜。yīn yá xuě rú shí,pò nuǎn chéng gāo lán。
经日到绝顶,目眩手足颠。jīng rì dào jué dǐng,mù xuàn shǒu zú diān。
自恐不得下,抚膺忽长叹。zì kǒng bù dé xià,fǔ yīng hū zhǎng tàn。
坐定聊四顾,风色非人寰。zuò dìng liáo sì gù,fēng sè fēi rén huán。
仰面嗫云霞,垂手抚百山。yǎng miàn niè yún xiá,chuí shǒu fǔ bǎi shān。
临风弄襟袖,飘若风中仙。lín fēng nòng jīn xiù,piāo ruò fēng zhōng xiān。
朅来游荆渚,谈笑登峡船。qiè lái yóu jīng zhǔ,tán xiào dēng xiá chuán。
峡山无平冈,峡水多悍湍。xiá shān wú píng gāng,xiá shuǐ duō hàn tuān。
长风送轻帆,瞥过难详观。zhǎng fēng sòng qīng fān,piē guò nán xiáng guān。
其间最可爱,巫庙十数巅。qí jiān zuì kě ài,wū miào shí shù diān。
耸耸青玉干,折首不见端。sǒng sǒng qīng yù gàn,zhé shǒu bù jiàn duān。
其馀亦诡怪,土老崖石顽。qí yú yì guǐ guài,tǔ lǎo yá shí wán。
长江浑浑流,触啮不可拦。zhǎng jiāng hún hún liú,chù niè bù kě lán。
苟非峡山壮,浩浩无隅边。gǒu fēi xiá shān zhuàng,hào hào wú yú biān。
恐是造物意,特使险且坚。kǒng shì zào wù yì,tè shǐ xiǎn qiě jiān。
江山两相值,后世无水患。jiāng shān liǎng xiāng zhí,hòu shì wú shuǐ huàn。
水行月馀日,泊舟事征鞍。shuǐ xíng yuè yú rì,pō zhōu shì zhēng ān。
烂熳走尘土,耳嚣目眵昏。làn màn zǒu chén tǔ,ěr xiāo mù chī hūn。
中路逢汉水,乱流爱清渊。zhōng lù féng hàn shuǐ,luàn liú ài qīng yuān。
道逢尘土客,洗濯无瑕痕。dào féng chén tǔ kè,xǐ zhuó wú xiá hén。
振鞭入京师,累岁不得官。zhèn biān rù jīng shī,lèi suì bù dé guān。
悠悠故乡念,中夜成惨然。yōu yōu gù xiāng niàn,zhōng yè chéng cǎn rán。
《五噫》不复留,驰车走轘辕。wǔ yī bù fù liú,chí chē zǒu huán yuán。
自是识嵩岳,荡荡容貌尊。zì shì shí sōng yuè,dàng dàng róng mào zūn。
不入众山列,体如镇中原。bù rù zhòng shān liè,tǐ rú zhèn zhōng yuán。
几日至华下,秀色碧照天。jǐ rì zhì huá xià,xiù sè bì zhào tiān。
上下数十里,映睫青巑巑。shàng xià shù shí lǐ,yìng jié qīng cuán cuán。
迤逦见终南,魁岸蟠长安。yí lǐ jiàn zhōng nán,kuí àn pán zhǎng ān。
一月看三岳,怀抱斗以骞。yī yuè kàn sān yuè,huái bào dòu yǐ qiān。
渐渐大道尽,倚山栈夤缘。jiàn jiàn dà dào jǐn,yǐ shān zhàn yín yuán。
下瞰不测溪,石齿交戈鋋。xià kàn bù cè xī,shí chǐ jiāo gē chán。
虚阁怖马足,险崖摩吾肩。xū gé bù mǎ zú,xiǎn yá mó wú jiān。
左山右绝涧,中如一绳悭。zuǒ shān yòu jué jiàn,zhōng rú yī shéng qiān。
傲睨驻鞍辔,不妨驱以鞭。ào nì zhù ān pèi,bù fáng qū yǐ biān。
累累斩绝峰,兀不相属联。lèi lèi zhǎn jué fēng,wù bù xiāng shǔ lián。
背出或逾峻,远骛如争先。bèi chū huò yú jùn,yuǎn wù rú zhēng xiān。
或时度冈岭,下马步险艰。huò shí dù gāng lǐng,xià mǎ bù xiǎn jiān。
怪事看愈好,勤劬变清欢。guài shì kàn yù hǎo,qín qú biàn qīng huān。
行行上剑阁,勉强踵不前。xíng xíng shàng jiàn gé,miǎn qiáng zhǒng bù qián。
矫首望故国,漫漫但青烟。jiǎo shǒu wàng gù guó,màn màn dàn qīng yān。
及下鹿头坂,始见平沙田。jí xià lù tóu bǎn,shǐ jiàn píng shā tián。
归来顾妻子,壮抱难留连。guī lái gù qī zi,zhuàng bào nán liú lián。
遂使十馀载,此路常周旋。suì shǐ shí yú zài,cǐ lù cháng zhōu xuán。
又闻吴越山,中明水澄鲜。yòu wén wú yuè shān,zhōng míng shuǐ chéng xiān。
百金买骏马,往意不自存。bǎi jīn mǎi jùn mǎ,wǎng yì bù zì cún。
投身入庐岳,首挹瀑布源。tóu shēn rù lú yuè,shǒu yì pù bù yuán。
飞下二千丈,强烈不可干。fēi xià èr qiān zhàng,qiáng liè bù kě gàn。
馀润散为雨,遍作山中寒。yú rùn sàn wèi yǔ,biàn zuò shān zhōng hán。
次入二林寺,遂获高僧言。cì rù èr lín sì,suì huò gāo sēng yán。
问以绝胜境,导我同跻攀。wèn yǐ jué shèng jìng,dǎo wǒ tóng jī pān。
逾月不倦厌,岩谷行欲殚。yú yuè bù juàn yàn,yán gǔ xíng yù dān。
下山复南迈,不知已南虔。xià shān fù nán mài,bù zhī yǐ nán qián。
五岭望可见,欲往苦不难。wǔ lǐng wàng kě jiàn,yù wǎng kǔ bù nán。
便拟去登玩,因得窥群蛮。biàn nǐ qù dēng wán,yīn dé kuī qún mán。
此意竟不偿,归抱愁煎煎。cǐ yì jìng bù cháng,guī bào chóu jiān jiān。
到家不再出,一顿俄十年。dào jiā bù zài chū,yī dùn é shí nián。
昨闻庐山郡,太守雷君贤。zuó wén lú shān jùn,tài shǒu léi jūn xián。
往求与识面,复见山郁蟠。wǎng qiú yǔ shí miàn,fù jiàn shān yù pán。
绝壁横三方,有类大破镮。jué bì héng sān fāng,yǒu lèi dà pò huán。
包裹五六州,倚之为长垣。bāo guǒ wǔ liù zhōu,yǐ zhī wèi zhǎng yuán。
大抵蜀山峭,巉刻气不温。dà dǐ shǔ shān qiào,chán kè qì bù wēn。
不类嵩华背,气象多浓繁。bù lèi sōng huá bèi,qì xiàng duō nóng fán。
吴君颍川秀,六载为蜀官。wú jūn yǐng chuān xiù,liù zài wèi shǔ guān。
簿书苦为累,天鹤囚笼樊。bù shū kǔ wèi lèi,tiān hè qiú lóng fán。
岷山青城县,峨眉亦南犍。mín shān qīng chéng xiàn,é méi yì nán jiān。
黎雅又可到,不见宜悒然。lí yǎ yòu kě dào,bù jiàn yí yì rán。
有如烹脂牛,过眼不得餐。yǒu rú pēng zhī niú,guò yǎn bù dé cān。
始谓泛峡去,此约今又愆。shǐ wèi fàn xiá qù,cǐ yuē jīn yòu qiān。
只有东北山,依然送归轩。zhǐ yǒu dōng běi shān,yī rán sòng guī xuān。
他山已不见,此可着意看。tā shān yǐ bù jiàn,cǐ kě zhe yì kàn。
苏洵

苏洵

苏洵(1009年-1066年),字明允,汉族,眉州眉山(今属四川眉山人)。北宋文学家,与其子苏轼、苏辙合称“三苏”,均被列入“唐宋八大家”。苏洵长于散文,尤擅政论,议论明畅,笔势雄健,有《嘉祐集》传世。 苏洵的作品>>

猜您喜欢

过木枥观

苏洵

闻道精阳令,当时此学仙。wén dào jīng yáng lìng,dāng shí cǐ xué xiān。
鍊形初似鹤,蜕质竟如蝉。liàn xíng chū shì hè,tuì zhì jìng rú chán。
藓上支棺石,云生昼影莚。xiǎn shàng zhī guān shí,yún shēng zhòu yǐng yán。
舟中望山上,唯见柏森然。zhōu zhōng wàng shān shàng,wéi jiàn bǎi sēn rán。

涵虚阁

苏洵

幽居少尘事,潇洒似江村。yōu jū shǎo chén shì,xiāo sǎ shì jiāng cūn。
苔藓深三径,衣冠盛一门。tái xiǎn shēn sān jìng,yī guān shèng yī mén。
岭云时聚散,湖水自清浑。lǐng yún shí jù sàn,hú shuǐ zì qīng hún。
世德书芳史,传家有令孙。shì dé shū fāng shǐ,chuán jiā yǒu lìng sūn。

送吴待制中复知潭州二首

苏洵

十年尝作犍为令,四脉尝闻悯俗诗。shí nián cháng zuò jiān wèi lìng,sì mài cháng wén mǐn sú shī。
共叹才高堪御史,果能忠谏致戎麾。gòng tàn cái gāo kān yù shǐ,guǒ néng zhōng jiàn zhì róng huī。
会稽特欲荣翁子,冯翊犹将试望之。huì jī tè yù róng wēng zi,féng yì yóu jiāng shì wàng zhī。
船系河堤无几日,南公应已悭来迟。chuán xì hé dī wú jǐ rì,nán gōng yīng yǐ qiān lái chí。

送吴待制中复知潭州二首

苏洵

台省留身凡几岁,江湖得郡喜今行。tái shěng liú shēn fán jǐ suì,jiāng hú dé jùn xǐ jīn xíng。
卧听晓鼓朝眠稳,行入淮流乡味生。wò tīng xiǎo gǔ cháo mián wěn,xíng rù huái liú xiāng wèi shēng。
细雨满村莼菜长,高风吹旆彩船狞。xì yǔ mǎn cūn chún cài zhǎng,gāo fēng chuī pèi cǎi chuán níng。
到家应有壶觞劳,倚赖比邻不畏卿。dào jiā yīng yǒu hú shāng láo,yǐ lài bǐ lín bù wèi qīng。

从叔母杨氏挽词

苏洵

老人凋丧悲宗党,寒月凄凉葬旧林。lǎo rén diāo sàng bēi zōng dǎng,hán yuè qī liáng zàng jiù lín。
白发已知邻里暮,伤怀难尽子孙心。bái fā yǐ zhī lín lǐ mù,shāng huái nán jǐn zi sūn xīn。
几年赠命涵幽壤,当有铭文记德音。jǐ nián zèng mìng hán yōu rǎng,dāng yǒu míng wén jì dé yīn。
千里缄词托哀恨,呜呜引者涕中吟。qiān lǐ jiān cí tuō āi hèn,wū wū yǐn zhě tì zhōng yín。

次韵和缙叔游仲容西园二首

苏洵

春入禁城怀旧隐,偶来芳圃似还家。chūn rù jìn chéng huái jiù yǐn,ǒu lái fāng pǔ shì hái jiā。
番番翠蔓缠松上,粲粲朱梅入竹花。fān fān cuì màn chán sōng shàng,càn càn zhū méi rù zhú huā。
客慢空劳严置兕,酒多无用早成蛇。kè màn kōng láo yán zhì sì,jiǔ duō wú yòng zǎo chéng shé。
相公犹有遗书在,欲问郎君借五车。xiāng gōng yóu yǒu yí shū zài,yù wèn láng jūn jiè wǔ chē。

次韵和缙叔游仲容西园二首

苏洵

栽松成径百馀尺,隔径开堂似两家。zāi sōng chéng jìng bǎi yú chǐ,gé jìng kāi táng shì liǎng jiā。
厌事共邀终日饮,渴春先赏后开花。yàn shì gòng yāo zhōng rì yǐn,kě chūn xiān shǎng hòu kāi huā。
客来庭树鸣寒鹊,酒入肌肤忆冷蛇。kè lái tíng shù míng hán què,jiǔ rù jī fū yì lěng shé。
衰病不胜杯酒处,醉归倾倒欲乘车。shuāi bìng bù shèng bēi jiǔ chù,zuì guī qīng dào yù chéng chē。

送蜀僧去尘

苏洵

十年读易费膏火,尽日吟诗愁肺肝。shí nián dú yì fèi gāo huǒ,jǐn rì yín shī chóu fèi gān。
不解丹青追世好,欲将芹芷荐君盘。bù jiě dān qīng zhuī shì hǎo,yù jiāng qín zhǐ jiàn jūn pán。
谁为善相应嫌瘦,后有知音可废弹。shuí wèi shàn xiāng yīng xián shòu,hòu yǒu zhī yīn kě fèi dàn。
拄杖挂经须倍道,故山春蕨已阑干。zhǔ zhàng guà jīng xū bèi dào,gù shān chūn jué yǐ lán gàn。

九日和韩魏公

苏洵

晚岁登门最不才,萧萧华发映金罍。wǎn suì dēng mén zuì bù cái,xiāo xiāo huá fā yìng jīn léi。
不堪丞相延东阁,闲伴诸儒老曲台。bù kān chéng xiāng yán dōng gé,xián bàn zhū rú lǎo qū tái。
佳节久从愁里过,壮心偶傍醉中来。jiā jié jiǔ cóng chóu lǐ guò,zhuàng xīn ǒu bàng zuì zhōng lái。
暮归冲雨寒无睡,自把新诗百遍开。mù guī chōng yǔ hán wú shuì,zì bǎ xīn shī bǎi biàn kāi。

题白帝庙

苏洵

谁开三峡才容练,长使群雄苦力争。shuí kāi sān xiá cái róng liàn,zhǎng shǐ qún xióng kǔ lì zhēng。
熊氏凋零馀旧族,成家寂寞闭空城。xióng shì diāo líng yú jiù zú,chéng jiā jì mò bì kōng chéng。
永安就死悲玄德,八阵劳神叹孔明。yǒng ān jiù sǐ bēi xuán dé,bā zhèn láo shén tàn kǒng míng。
白帝有灵应自笑,诸公皆败岂由兵。bái dì yǒu líng yīng zì xiào,zhū gōng jiē bài qǐ yóu bīng。

初发嘉州

苏洵

家托舟航千里速,心期京国十年还。jiā tuō zhōu háng qiān lǐ sù,xīn qī jīng guó shí nián hái。
乌牛山下水如箭,忽失峨眉枕席间。wū niú shān xià shuǐ rú jiàn,hū shī é méi zhěn xí jiān。

题三游洞石壁

苏洵

洞门苍石流成乳,山下长溪冷欲冰。dòng mén cāng shí liú chéng rǔ,shān xià zhǎng xī lěng yù bīng。
天寒二子苦求去,我欲居之尔不能。tiān hán èr zi kǔ qiú qù,wǒ yù jū zhī ěr bù néng。

仙都山鹿

苏洵

客来未到何从见,昨夜数声高出云。kè lái wèi dào hé cóng jiàn,zuó yè shù shēng gāo chū yún。
应是仙君老僮仆,当时掌客意犹勤。yīng shì xiān jūn lǎo tóng pū,dāng shí zhǎng kè yì yóu qín。

游嘉州龙岩

苏洵

系舟长堤下,日夕事南征。xì zhōu zhǎng dī xià,rì xī shì nán zhēng。
往意纷何速,空岩幽自明。wǎng yì fēn hé sù,kōng yán yōu zì míng。
使君怜远客,高会有馀情。shǐ jūn lián yuǎn kè,gāo huì yǒu yú qíng。
酌酒何能饮,去乡怀独惊。zhuó jiǔ hé néng yǐn,qù xiāng huái dú jīng。
山川随望阔,气候带霜清。shān chuān suí wàng kuò,qì hòu dài shuāng qīng。
佳境日已去,何时休远行。jiā jìng rì yǐ qù,hé shí xiū yuǎn xíng。

有骥在野

苏洵

有骥在野,百过不呻。yǒu jì zài yě,bǎi guò bù shēn。
子不我良,岂无他人。zi bù wǒ liáng,qǐ wú tā rén。
絷我于厩,乃不我驾。zhí wǒ yú jiù,nǎi bù wǒ jià。
遇我不终,不如在野。yù wǒ bù zhōng,bù rú zài yě。
秃毛于霜,寄肉于狼,宁彼我伤。tū máo yú shuāng,jì ròu yú láng,níng bǐ wǒ shāng。
宁人不我顾,无子我忘。níng rén bù wǒ gù,wú zi wǒ wàng。
39123