古诗词

临江仙·题春夜宴桃李园图

杨慎

桃李名园开夜宴,樽前烛影摇红。táo lǐ míng yuán kāi yè yàn,zūn qián zhú yǐng yáo hóng。
璚枝碧月锦帘栊。qióng zhī bì yuè jǐn lián lóng。
香寒心字篆,花暖肉屏风。xiāng hán xīn zì zhuàn,huā nuǎn ròu píng fēng。
百岁光阴真过客,千金一刻难逢。bǎi suì guāng yīn zhēn guò kè,qiān jīn yī kè nán féng。
高谈幽赏兴何穷。gāo tán yōu shǎng xīng hé qióng。
玉箫歌一曲,金谷酒千钟。yù xiāo gē yī qū,jīn gǔ jiǔ qiān zhōng。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

临江仙

杨慎

滚滚长江东逝水,浪花淘尽英雄。gǔn gǔn zhǎng jiāng dōng shì shuǐ,làng huā táo jǐn yīng xióng。
是非成败转头空。shì fēi chéng bài zhuǎn tóu kōng。
青山依旧在,几度夕阳红。qīng shān yī jiù zài,jǐ dù xī yáng hóng。
白发渔樵江渚上,惯看秋月春风。bái fā yú qiáo jiāng zhǔ shàng,guàn kàn qiū yuè chūn fēng。
一壶浊酒喜相逢。yī hú zhuó jiǔ xǐ xiāng féng。
古今多少事,都付笑谈中。gǔ jīn duō shǎo shì,dōu fù xiào tán zhōng。

滇海竹枝词

杨慎

罗汉孤峰祇树林,梁王辇道海中心。luó hàn gū fēng qí shù lín,liáng wáng niǎn dào hǎi zhōng xīn。
海垠青青堪牧马,海眼只今无处寻。hǎi yín qīng qīng kān mù mǎ,hǎi yǎn zhǐ jīn wú chù xún。

滇海竹枝词

杨慎

东浦彩虹悬水椿,西山白雨点寒江。dōng pǔ cǎi hóng xuán shuǐ chūn,xī shān bái yǔ diǎn hán jiāng。
烟中艇子摇两桨,空里鹭鸶飞一双。yān zhōng tǐng zi yáo liǎng jiǎng,kōng lǐ lù sī fēi yī shuāng。

浣溪沙

杨慎

燕子衔春入画楼。yàn zi xián chūn rù huà lóu。
猧儿撼晓动帘钩。wō ér hàn xiǎo dòng lián gōu。
一场残梦五更头。yī chǎng cán mèng wǔ gèng tóu。
彩凤琴中弹别调,锦麟书里诉离愁。cǎi fèng qín zhōng dàn bié diào,jǐn lín shū lǐ sù lí chóu。
相思相忆几时休。xiāng sī xiāng yì jǐ shí xiū。

滩破浣溪沙

杨慎

滟滟波光绿似醅。yàn yàn bō guāng lǜ shì pēi。
茸茸草色嫩如苔。rōng rōng cǎo sè nèn rú tái。
只有轻寒浑不定,晚还来。zhǐ yǒu qīng hán hún bù dìng,wǎn hái lái。
落梅村里昏鸦远,摆柳风前候雁回。luò méi cūn lǐ hūn yā yuǎn,bǎi liǔ fēng qián hòu yàn huí。
明日新晴堪眺望,上春台。míng rì xīn qíng kān tiào wàng,shàng chūn tái。

小秦王立春

杨慎

红穗金花落绛台。hóng suì jīn huā luò jiàng tái。
画楼银烛晓光催。huà lóu yín zhú xiǎo guāng cuī。
钗梁小燕双双颤,春自玉人头上来。chāi liáng xiǎo yàn shuāng shuāng chàn,chūn zì yù rén tóu shàng lái。

朝中措

杨慎

经霜原草未全黄。jīng shuāng yuán cǎo wèi quán huáng。
绿叶映红芳。lǜ yè yìng hóng fāng。
野客争夸稔岁,行人自笑炎方。yě kè zhēng kuā rěn suì,xíng rén zì xiào yán fāng。
却思京国,狐裘貂帽,雪洞毡房。què sī jīng guó,hú qiú diāo mào,xuě dòng zhān fáng。
不识琼楼高处,曝暄谁献吾皇。bù shí qióng lóu gāo chù,pù xuān shuí xiàn wú huáng。

御街行·柳花

杨慎

城西杨柳千千树。chéng xī yáng liǔ qiān qiān shù。
风起飞花絮。fēng qǐ fēi huā xù。
青楼珠箔斗轻盈,还绕名园幽处。qīng lóu zhū bó dòu qīng yíng,hái rào míng yuán yōu chù。
满地香毬,满天晴雪,卷却春归去。mǎn dì xiāng qiú,mǎn tiān qíng xuě,juǎn què chūn guī qù。
游人歌吹堤边路。yóu rén gē chuī dī biān lù。
芳景须珍护。fāng jǐng xū zhēn hù。
眠开青眼舞慵腰,无计使风流住。mián kāi qīng yǎn wǔ yōng yāo,wú jì shǐ fēng liú zhù。
百啭残莺,一双新燕,九十春光暮。bǎi zhuàn cán yīng,yī shuāng xīn yàn,jiǔ shí chūn guāng mù。

清平乐

杨慎

扁舟解缆。biǎn zhōu jiě lǎn。
春满江南岸。chūn mǎn jiāng nán àn。
灯火街头月正半。dēng huǒ jiē tóu yuè zhèng bàn。
客里年华又换。kè lǐ nián huá yòu huàn。
倚遍阑干影斜。yǐ biàn lán gàn yǐng xié。
行人回首天涯。xíng rén huí shǒu tiān yá。
沙市桥南草色,章台寺里梅花。shā shì qiáo nán cǎo sè,zhāng tái sì lǐ méi huā。

雨中花·春寒

杨慎

寒透水边沙际。hán tòu shuǐ biān shā jì。
暖在花心叶底。nuǎn zài huā xīn yè dǐ。
扫雪楼台,收灯庭院,向晚朱门闭。sǎo xuě lóu tái,shōu dēng tíng yuàn,xiàng wǎn zhū mén bì。
丝额画帘低拂地。sī é huà lián dī fú dì。
舞袖弓鞋浑未试。wǔ xiù gōng xié hún wèi shì。
指冷金刀,香温翠被,懒剪宜春字。zhǐ lěng jīn dāo,xiāng wēn cuì bèi,lǎn jiǎn yí chūn zì。

西江月

杨慎

紫塞朝朝烽火,青楼夜夜弦歌。zǐ sāi cháo cháo fēng huǒ,qīng lóu yè yè xián gē。
一朝明月雁声多。yī cháo míng yuè yàn shēng duō。
带得边愁无那。dài dé biān chóu wú nà。
云阙九重阊阖,家山万里岷峨。yún quē jiǔ zhòng chāng hé,jiā shān wàn lǐ mín é。
独愁乡思满蹉跎。dú chóu xiāng sī mǎn cuō tuó。
梁甫狂吟谁和。liáng fǔ kuáng yín shuí hé。

风入松·途中遇雪

杨慎

梦回灯烬旅衾单。mèng huí dēng jìn lǚ qīn dān。
鸡唱五更寒。jī chàng wǔ gèng hán。
一夜里、雪花飞遍,晓来时、千里漫漫。yī yè lǐ xuě huā fēi biàn,xiǎo lái shí qiān lǐ màn màn。
野色遥连玉树,清光炯映银鞍。yě sè yáo lián yù shù,qīng guāng jiǒng yìng yín ān。
行人休道路歧难。xíng rén xiū dào lù qí nán。
酒盏自须宽。jiǔ zhǎn zì xū kuān。
一种风流堪画处,溪桥两两渔竿。yī zhǒng fēng liú kān huà chù,xī qiáo liǎng liǎng yú gān。
楼上笛声吹起,天涯梅蕊飘残。lóu shàng dí shēng chuī qǐ,tiān yá méi ruǐ piāo cán。

点绛唇

杨慎

雪暗江郊,小灯孤馆长宵半。xuě àn jiāng jiāo,xiǎo dēng gū guǎn zhǎng xiāo bàn。
真珠酒艳。zhēn zhū jiǔ yàn。
冻作红冰片。dòng zuò hóng bīng piàn。
晓梦惊回,画角声初断。xiǎo mèng jīng huí,huà jiǎo shēng chū duàn。
南枝畔。nán zhī pàn。
梅花开遍。méi huā kāi biàn。
谁见春风面。shuí jiàn chūn fēng miàn。

小重山

杨慎

番马屏风睡燕梁。fān mǎ píng fēng shuì yàn liáng。
更筹何太促、酒杯长。gèng chóu hé tài cù jiǔ bēi zhǎng。
花明月暗袅余香。huā míng yuè àn niǎo yú xiāng。
瞢腾里,醉眼怯灯光。méng téng lǐ,zuì yǎn qiè dēng guāng。
相忆阻横塘,今宵凭伏梦、到伊行。xiāng yì zǔ héng táng,jīn xiāo píng fú mèng dào yī xíng。
玉山无赖隔巫阳。yù shān wú lài gé wū yáng。
天又晓,蝴蝶为谁狂。tiān yòu xiǎo,hú dié wèi shuí kuáng。

西江月

杨慎

寒食清明过了,牡丹芍药开残。hán shí qīng míng guò le,mǔ dān sháo yào kāi cán。
春光晼晚兴阑珊。chūn guāng wǎn wǎn xīng lán shān。
寂寂重门独掩。jì jì zhòng mén dú yǎn。
秉烛谁同夜饮,添衣尚怯春寒。bǐng zhú shuí tóng yè yǐn,tiān yī shàng qiè chūn hán。
欲寻芳草向江干。yù xún fāng cǎo xiàng jiāng gàn。
榆荚杨花满岸。yú jiá yáng huā mǎn àn。
13321234567»