古诗词

六月二十五日会同官于贡院用前一绝分韵得相字

王十朋

天作元圣配,公非浅夫相。tiān zuò yuán shèng pèi,gōng fēi qiǎn fū xiāng。
乘风来帝旁,捧日到天上。chéng fēng lái dì páng,pěng rì dào tiān shàng。
兵戎在呼吸,端委见力量。bīng róng zài hū xī,duān wěi jiàn lì liàng。
三朝社稷臣,勋业谁辈行。sān cháo shè jì chén,xūn yè shuí bèi xíng。
堂堂国伊周,勃辈安敢望。táng táng guó yī zhōu,bó bèi ān gǎn wàng。
清源始生地,风土至今王。qīng yuán shǐ shēng dì,fēng tǔ zhì jīn wáng。
释氏从何得,抱送真不妄。shì shì cóng hé dé,bào sòng zhēn bù wàng。
好事榜其堂,嘉名无以尚。hǎo shì bǎng qí táng,jiā míng wú yǐ shàng。
何人辄更改,有识为悽怆。hé rén zhé gèng gǎi,yǒu shí wèi qī chuàng。
端同圣削迹,又类玄覆酱。duān tóng shèng xuē jì,yòu lèi xuán fù jiàng。
思贤旧观复,闻风懦夫壮。sī xián jiù guān fù,wén fēng nuò fū zhuàng。
堂上生辉光,如公名始唱。táng shàng shēng huī guāng,rú gōng míng shǐ chàng。
奸骨死犹寒,如公昔为将。jiān gǔ sǐ yóu hán,rú gōng xī wèi jiāng。
画象出貂蝉,疑公尚亡恙。huà xiàng chū diāo chán,yí gōng shàng wáng yàng。
平生蓼莪心,眷此应不忘。píng shēng liǎo é xīn,juàn cǐ yīng bù wàng。
嗟予生太晚,不识天人状。jiē yǔ shēng tài wǎn,bù shí tiān rén zhuàng。
版图犹未复,昼锦无由访。bǎn tú yóu wèi fù,zhòu jǐn wú yóu fǎng。
维扬金系腰,叹息为谁放。wéi yáng jīn xì yāo,tàn xī wèi shuí fàng。
一麾忽南来,遗迹增慕向。yī huī hū nán lái,yí jì zēng mù xiàng。
当于异梦处,祠堂为公创。dāng yú yì mèng chù,cí táng wèi gōng chuàng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

九华山

王十朋

舟出清溪尚逆风,观山却得少从容。zhōu chū qīng xī shàng nì fēng,guān shān què dé shǎo cóng róng。
浮云不碍天边眼,放出神仙八九峰。fú yún bù ài tiān biān yǎn,fàng chū shén xiān bā jiǔ fēng。

九华山

王十朋

我在芙蓉山下家,四年秋色隔天涯。wǒ zài fú róng shān xià jiā,sì nián qiū sè gé tiān yá。
如今渐觉乡山近,已见芙蓉吐九华。rú jīn jiàn jué xiāng shān jìn,yǐ jiàn fú róng tǔ jiǔ huá。

九华山

王十朋

江南一岳占青阳,多少神仙此地藏。jiāng nán yī yuè zhàn qīng yáng,duō shǎo shén xiān cǐ dì cáng。
闻说仙翁捣药处,鸟声依旧克丁当。wén shuō xiān wēng dǎo yào chù,niǎo shēng yī jiù kè dīng dāng。

九华山

王十朋

九华山下化成寺,太白书堂高处开。jiǔ huá shān xià huà chéng sì,tài bái shū táng gāo chù kāi。
想见江山无此境,故宜头白懒归来。xiǎng jiàn jiāng shān wú cǐ jìng,gù yí tóu bái lǎn guī lái。

九华山

王十朋

峰峦列峙神仙境,子母相依孝义山。fēng luán liè zhì shén xiān jìng,zi mǔ xiāng yī xiào yì shān。
莫向山中摘花果,惜春啼鸟怒人攀。mò xiàng shān zhōng zhāi huā guǒ,xī chūn tí niǎo nù rén pān。

九华山

王十朋

郡楼初见一奇峰,深恐烟霞无路通。jùn lóu chū jiàn yī qí fēng,shēn kǒng yān xiá wú lù tōng。
神母遥遥将九子,总将山色到舟中。shén mǔ yáo yáo jiāng jiǔ zi,zǒng jiāng shān sè dào zhōu zhōng。

九华山

王十朋

曾见齐山小九华,梦游缥缈羽人家。céng jiàn qí shān xiǎo jiǔ huá,mèng yóu piāo miǎo yǔ rén jiā。
灵山面目忽相见,舟系梅根秋日斜。líng shān miàn mù hū xiāng jiàn,zhōu xì méi gēn qiū rì xié。

九华山

王十朋

曰华曰子数俱九,细看峰峦何许多。yuē huá yuē zi shù jù jiǔ,xì kàn fēng luán hé xǔ duō。
今古画工图不足,冠卿诗奈九华何。jīn gǔ huà gōng tú bù zú,guān qīng shī nài jiǔ huá hé。

涂中遇雨

王十朋

江流渺渺风吹浪,驿路迢迢雨作泥。jiāng liú miǎo miǎo fēng chuī làng,yì lù tiáo tiáo yǔ zuò ní。
好把金章换蓑笠,故山深处把锄犁。hǎo bǎ jīn zhāng huàn suō lì,gù shān shēn chù bǎ chú lí。

过麻姑山

王十朋

出郭群山四望无,故将诗句祷麻姑。chū guō qún shān sì wàng wú,gù jiāng shī jù dǎo má gū。
忽然云破山开面,天色如春有鸟呼。hū rán yún pò shān kāi miàn,tiān sè rú chūn yǒu niǎo hū。

宿红林驿遇交代王给事

王十朋

路入红林林未红,相逢俱是白头翁。lù rù hóng lín lín wèi hóng,xiāng féng jù shì bái tóu wēng。
邮亭灯火一尊酒,明日君西我向东。yóu tíng dēng huǒ yī zūn jiǔ,míng rì jūn xī wǒ xiàng dōng。

祠山

王十朋

秋风吹客过祠山,水出平原碍往还。qiū fēng chuī kè guò cí shān,shuǐ chū píng yuán ài wǎng hái。
呼吸雨旸神有力,扫除云雾见天颜。hū xī yǔ yáng shén yǒu lì,sǎo chú yún wù jiàn tiān yán。

桐川三绝遇太学三友

王十朋

归从三峡过三峰,益友三人忽此逢。guī cóng sān xiá guò sān fēng,yì yǒu sān rén hū cǐ féng。
行李稽留三日雨,天教我辈得从容。xíng lǐ jī liú sān rì yǔ,tiān jiào wǒ bèi dé cóng róng。

桐川三绝遇太学三友

王十朋

浸淫秋雨阻桐川,无术那能补漏天。jìn yín qiū yǔ zǔ tóng chuān,wú shù nà néng bǔ lòu tiān。
传舍终宵不成寐,点灯重读旧诗篇。chuán shě zhōng xiāo bù chéng mèi,diǎn dēng zhòng dú jiù shī piān。

桐川三绝遇太学三友

王十朋

文书随我下瞿唐,准拟家添万卷藏。wén shū suí wǒ xià qú táng,zhǔn nǐ jiā tiān wàn juǎn cáng。
水厄那知在平地,从今既济要须防。shuǐ è nà zhī zài píng dì,cóng jīn jì jì yào xū fáng。