古诗词

六月二十五日会同官于贡院用前一绝分韵得相字

王十朋

天作元圣配,公非浅夫相。tiān zuò yuán shèng pèi,gōng fēi qiǎn fū xiāng。
乘风来帝旁,捧日到天上。chéng fēng lái dì páng,pěng rì dào tiān shàng。
兵戎在呼吸,端委见力量。bīng róng zài hū xī,duān wěi jiàn lì liàng。
三朝社稷臣,勋业谁辈行。sān cháo shè jì chén,xūn yè shuí bèi xíng。
堂堂国伊周,勃辈安敢望。táng táng guó yī zhōu,bó bèi ān gǎn wàng。
清源始生地,风土至今王。qīng yuán shǐ shēng dì,fēng tǔ zhì jīn wáng。
释氏从何得,抱送真不妄。shì shì cóng hé dé,bào sòng zhēn bù wàng。
好事榜其堂,嘉名无以尚。hǎo shì bǎng qí táng,jiā míng wú yǐ shàng。
何人辄更改,有识为悽怆。hé rén zhé gèng gǎi,yǒu shí wèi qī chuàng。
端同圣削迹,又类玄覆酱。duān tóng shèng xuē jì,yòu lèi xuán fù jiàng。
思贤旧观复,闻风懦夫壮。sī xián jiù guān fù,wén fēng nuò fū zhuàng。
堂上生辉光,如公名始唱。táng shàng shēng huī guāng,rú gōng míng shǐ chàng。
奸骨死犹寒,如公昔为将。jiān gǔ sǐ yóu hán,rú gōng xī wèi jiāng。
画象出貂蝉,疑公尚亡恙。huà xiàng chū diāo chán,yí gōng shàng wáng yàng。
平生蓼莪心,眷此应不忘。píng shēng liǎo é xīn,juàn cǐ yīng bù wàng。
嗟予生太晚,不识天人状。jiē yǔ shēng tài wǎn,bù shí tiān rén zhuàng。
版图犹未复,昼锦无由访。bǎn tú yóu wèi fù,zhòu jǐn wú yóu fǎng。
维扬金系腰,叹息为谁放。wéi yáng jīn xì yāo,tàn xī wèi shuí fàng。
一麾忽南来,遗迹增慕向。yī huī hū nán lái,yí jì zēng mù xiàng。
当于异梦处,祠堂为公创。dāng yú yì mèng chù,cí táng wèi gōng chuàng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

出郊劝农

王十朋

守臣忧国愿年丰,半刺双凫此念同。shǒu chén yōu guó yuàn nián fēng,bàn cì shuāng fú cǐ niàn tóng。
安得时旸时雨若,有生均在泰和中。ān dé shí yáng shí yǔ ruò,yǒu shēng jūn zài tài hé zhōng。

出郊劝农

王十朋

小麦含花大麦黄,一年春事已相将。xiǎo mài hán huā dà mài huáng,yī nián chūn shì yǐ xiāng jiāng。
篮舆遍入三精舍,拨得公家半日忙。lán yú biàn rù sān jīng shě,bō dé gōng jiā bàn rì máng。

出郊劝农

王十朋

一千石俸窃南州,老病馀生厌宦游。yī qiān shí fèng qiè nán zhōu,lǎo bìng yú shēng yàn huàn yóu。
已上祠章即归去,一犁烟雨事西畴。yǐ shàng cí zhāng jí guī qù,yī lí yān yǔ shì xī chóu。

题灵秀峰禅院

王十朋

小小精蓝亦自奇,一峰灵秀蕴幽姿。xiǎo xiǎo jīng lán yì zì qí,yī fēng líng xiù yùn yōu zī。
无缘细听山僧话,太守偷闲止片时。wú yuán xì tīng shān sēng huà,tài shǒu tōu xián zhǐ piàn shí。

送九座讷老

王十朋

禅老遥从九座来,一言为我洗尘埃。chán lǎo yáo cóng jiǔ zuò lái,yī yán wèi wǒ xǐ chén āi。
飘然又向山中去,白首相逢更几回。piāo rán yòu xiàng shān zhōng qù,bái shǒu xiāng féng gèng jǐ huí。

送九座讷老

王十朋

至乐亭中半月留,溪山杖屦饱寻幽。zhì lè tíng zhōng bàn yuè liú,xī shān zhàng jù bǎo xún yōu。
见师忽起庐山梦,梦向旧时游处游。jiàn shī hū qǐ lú shān mèng,mèng xiàng jiù shí yóu chù yóu。

夜闻子规痛念亡者

王十朋

梦觉音容杳莫追,子规声里涕沾衣。mèng jué yīn róng yǎo mò zhuī,zi guī shēng lǐ tì zhān yī。
催归无计同归去,耘后耕前事已非。cuī guī wú jì tóng guī qù,yún hòu gēng qián shì yǐ fēi。

悼亡

王十朋

燕寝焚香老病身,细君相对坐如宾。yàn qǐn fén xiāng lǎo bìng shēn,xì jūn xiāng duì zuò rú bīn。
而今一榻维摩室,唯与无言法喜亲。ér jīn yī tà wéi mó shì,wéi yǔ wú yán fǎ xǐ qīn。

悼亡

王十朋

不见音容忽三月,无从涕泗已千行。bù jiàn yīn róng hū sān yuè,wú cóng tì sì yǐ qiān xíng。
家山准拟欲归隐,堪叹相随无孟光。jiā shān zhǔn nǐ yù guī yǐn,kān tàn xiāng suí wú mèng guāng。

悼亡

王十朋

偕老相期未及期,回头人事已成非。xié lǎo xiāng qī wèi jí qī,huí tóu rén shì yǐ chéng fēi。
逢春尚拟风光转,过眼忽惊花片飞。féng chūn shàng nǐ fēng guāng zhuǎn,guò yǎn hū jīng huā piàn fēi。

悼亡

王十朋

夤缘偶作于飞侣,梦寐相随到数州。yín yuán ǒu zuò yú fēi lǚ,mèng mèi xiāng suí dào shù zhōu。
泥上迹留鸿已去,舟中刻在剑难求。ní shàng jì liú hóng yǐ qù,zhōu zhōng kè zài jiàn nán qiú。

游承天寺后园登月台赠潜老

王十朋

三径荒芜未许寻,篮舆来访小园林。sān jìng huāng wú wèi xǔ xún,lán yú lái fǎng xiǎo yuán lín。
因知燕寝凝香地,不似禅房花木深。yīn zhī yàn qǐn níng xiāng dì,bù shì chán fáng huā mù shēn。

游承天寺后园登月台赠潜老

王十朋

月台无屋有空坛,空处观空眼界宽。yuè tái wú wū yǒu kōng tán,kōng chù guān kōng yǎn jiè kuān。
不惹世间尘一点,冰轮心镜两团团。bù rě shì jiān chén yī diǎn,bīng lún xīn jìng liǎng tuán tuán。

送贾岩老还乡

王十朋

闽江艰险岭崔嵬,不惮冲寒冒雪来。mǐn jiāng jiān xiǎn lǐng cuī wéi,bù dàn chōng hán mào xuě lái。
留我铃斋两三月,扁舟载得义风回。liú wǒ líng zhāi liǎng sān yuè,biǎn zhōu zài dé yì fēng huí。

送贾岩老还乡

王十朋

堂上慈亲数月违,片心遥逐白云飞。táng shàng cí qīn shù yuè wéi,piàn xīn yáo zhú bái yún fēi。
伤心尽听秭归鸟,难弟言归秭不归。shāng xīn jǐn tīng zǐ guī niǎo,nán dì yán guī zǐ bù guī。