古诗词

六月二十五日会同官于贡院用前一绝分韵得相字

王十朋

天作元圣配,公非浅夫相。tiān zuò yuán shèng pèi,gōng fēi qiǎn fū xiāng。
乘风来帝旁,捧日到天上。chéng fēng lái dì páng,pěng rì dào tiān shàng。
兵戎在呼吸,端委见力量。bīng róng zài hū xī,duān wěi jiàn lì liàng。
三朝社稷臣,勋业谁辈行。sān cháo shè jì chén,xūn yè shuí bèi xíng。
堂堂国伊周,勃辈安敢望。táng táng guó yī zhōu,bó bèi ān gǎn wàng。
清源始生地,风土至今王。qīng yuán shǐ shēng dì,fēng tǔ zhì jīn wáng。
释氏从何得,抱送真不妄。shì shì cóng hé dé,bào sòng zhēn bù wàng。
好事榜其堂,嘉名无以尚。hǎo shì bǎng qí táng,jiā míng wú yǐ shàng。
何人辄更改,有识为悽怆。hé rén zhé gèng gǎi,yǒu shí wèi qī chuàng。
端同圣削迹,又类玄覆酱。duān tóng shèng xuē jì,yòu lèi xuán fù jiàng。
思贤旧观复,闻风懦夫壮。sī xián jiù guān fù,wén fēng nuò fū zhuàng。
堂上生辉光,如公名始唱。táng shàng shēng huī guāng,rú gōng míng shǐ chàng。
奸骨死犹寒,如公昔为将。jiān gǔ sǐ yóu hán,rú gōng xī wèi jiāng。
画象出貂蝉,疑公尚亡恙。huà xiàng chū diāo chán,yí gōng shàng wáng yàng。
平生蓼莪心,眷此应不忘。píng shēng liǎo é xīn,juàn cǐ yīng bù wàng。
嗟予生太晚,不识天人状。jiē yǔ shēng tài wǎn,bù shí tiān rén zhuàng。
版图犹未复,昼锦无由访。bǎn tú yóu wèi fù,zhòu jǐn wú yóu fǎng。
维扬金系腰,叹息为谁放。wéi yáng jīn xì yāo,tàn xī wèi shuí fàng。
一麾忽南来,遗迹增慕向。yī huī hū nán lái,yí jì zēng mù xiàng。
当于异梦处,祠堂为公创。dāng yú yì mèng chù,cí táng wèi gōng chuàng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

王十朋

菟裘有意身将老,社圃无端衅已萌。tú qiú yǒu yì shēn jiāng lǎo,shè pǔ wú duān xìn yǐ méng。
篡鲁由来因羽父,过齐争奈遇彭生。cuàn lǔ yóu lái yīn yǔ fù,guò qí zhēng nài yù péng shēng。

庄公

王十朋

先君出会不生还,鲁弱无由可报冤。xiān jūn chū huì bù shēng hái,lǔ ruò wú yóu kě bào yuān。
祢庙岂宜姜氏见,庄同何忍与雠婚。mí miào qǐ yí jiāng shì jiàn,zhuāng tóng hé rěn yǔ chóu hūn。

王十朋

庆父哀姜产祸芽,龂龂鲁道可胜嗟。qìng fù āi jiāng chǎn huò yá,yín yín lǔ dào kě shèng jiē。
武闱难起无人救,季子来归未足嘉。wǔ wéi nán qǐ wú rén jiù,jì zi lái guī wèi zú jiā。

僖公

王十朋

僖公能继伯禽风,盛德揄扬鲁颂中。xī gōng néng jì bó qín fēng,shèng dé yú yáng lǔ sòng zhōng。
惟有春秋用王法,不轻一字曲褒公。wéi yǒu chūn qiū yòng wáng fǎ,bù qīng yī zì qū bāo gōng。

文公

王十朋

时无闰月那成年,庙有先君岂上贤。shí wú rùn yuè nà chéng nián,miào yǒu xiān jūn qǐ shàng xián。
鲁国从来秉周礼,文公何事独无天。lǔ guó cóng lái bǐng zhōu lǐ,wén gōng hé shì dú wú tiān。

宣公

王十朋

东门无道敢欺天,过市哀姜语可怜。dōng mén wú dào gǎn qī tiān,guò shì āi jiāng yǔ kě lián。
和气致祥乖致异,如公自合大无年。hé qì zhì xiáng guāi zhì yì,rú gōng zì hé dà wú nián。

成公

王十朋

周室孤危若旅人,诸侯谁复肯来臣。zhōu shì gū wēi ruò lǚ rén,zhū hóu shuí fù kěn lái chén。
成公不是朝天子,假道京师会伐秦。chéng gōng bù shì cháo tiān zi,jiǎ dào jīng shī huì fá qín。

襄公

王十朋

侯伯谁修二霸公,大夫专政自襄公。hóu bó shuí xiū èr bà gōng,dà fū zhuān zhèng zì xiāng gōng。
堂堂鲁国车千乘,翻在三家掌握中。táng táng lǔ guó chē qiān chéng,fān zài sān jiā zhǎng wò zhōng。

昭公

王十朋

昭公失国寓乾侯,方伯无人肯见忧。zhāo gōng shī guó yù qián hóu,fāng bó wú rén kěn jiàn yōu。
如晋适齐徒取辱,只缘不用予家谋。rú jìn shì qí tú qǔ rǔ,zhǐ yuán bù yòng yǔ jiā móu。

定公

王十朋

春秋疆埸事纷然,齐鲁干戈几载连。chūn qiū jiāng yì shì fēn rán,qí lǔ gàn gē jǐ zài lián。
若使真儒长见用,来归何止汶阳田。ruò shǐ zhēn rú zhǎng jiàn yòng,lái guī hé zhǐ wèn yáng tián。

哀公

王十朋

诸侯失政陪臣僭,中国无君左衽专。zhū hóu shī zhèng péi chén jiàn,zhōng guó wú jūn zuǒ rèn zhuān。
欲问哀公后来事,春秋书止获麟年。yù wèn āi gōng hòu lái shì,chūn qiū shū zhǐ huò lín nián。

郑庄公

王十朋

天地深恩讵可忘,寤生忠孝两俱亡。tiān dì shēn ēn jù kě wàng,wù shēng zhōng xiào liǎng jù wáng。
身从何出翻囚母,国是谁封敢射王。shēn cóng hé chū fān qiú mǔ,guó shì shuí fēng gǎn shè wáng。

齐襄王

王十朋

诸儿帷薄可曾修,敝笱诗包两国羞。zhū ér wéi báo kě céng xiū,bì gǒu shī bāo liǎng guó xiū。
何事春秋尤讳恶,只缘能报祖宗雠。hé shì chūn qiū yóu huì è,zhǐ yuán néng bào zǔ zōng chóu。

齐顷

王十朋

敌国行人讵可轻,等闲戏笑祸胎成。dí guó xíng rén jù kě qīng,děng xián xì xiào huò tāi chéng。
胥闾竟日知何语,回首齐郊已被兵。xū lǘ jìng rì zhī hé yǔ,huí shǒu qí jiāo yǐ bèi bīng。

邓祁侯

王十朋

舅甥杯酒结绸缪,岂忍阴怀盗贼谋。jiù shēng bēi jiǔ jié chóu móu,qǐ rěn yīn huái dào zéi móu。
不听三臣言亦是,未须深罪邓祁侯。bù tīng sān chén yán yì shì,wèi xū shēn zuì dèng qí hóu。