古诗词

复安静堂旧额

王十朋

端明之孙字子强,银钩铁画传遗芳。duān míng zhī sūn zì zi qiáng,yín gōu tiě huà chuán yí fāng。
昔年作郡古平海,大笔亲书安静堂。xī nián zuò jùn gǔ píng hǎi,dà bǐ qīn shū ān jìng táng。
自从宣和至乾道,字与轮奂争光芒。zì cóng xuān hé zhì qián dào,zì yǔ lún huàn zhēng guāng máng。
一朝忽遭俗眼白,毁灭名姓深埋藏。yī cháo hū zāo sú yǎn bái,huǐ miè míng xìng shēn mái cáng。
我来搜访久乃获,老兵据为寝处床。wǒ lái sōu fǎng jiǔ nǎi huò,lǎo bīng jù wèi qǐn chù chuáng。
涤除五载尘土面,字向堂上增激昂。dí chú wǔ zài chén tǔ miàn,zì xiàng táng shàng zēng jī áng。
祖为第一孙是似,书有家法称莆阳。zǔ wèi dì yī sūn shì shì,shū yǒu jiā fǎ chēng pú yáng。
体具万安颇雄壮,榜与忠献同翱翔。tǐ jù wàn ān pǒ xióng zhuàng,bǎng yǔ zhōng xiàn tóng áo xiáng。
因知文字乃至宝,一时之厄庸何伤。yīn zhī wén zì nǎi zhì bǎo,yī shí zhī è yōng hé shāng。
石鼓文有鬼神护,淮西碑并日月光。shí gǔ wén yǒu guǐ shén hù,huái xī bēi bìng rì yuè guāng。
岂容泯灭暴秦火,谁肯脍炙段文昌。qǐ róng mǐn miè bào qín huǒ,shuí kěn kuài zhì duàn wén chāng。
书生作郡太迂阔,理财听讼俱非长。shū shēng zuò jùn tài yū kuò,lǐ cái tīng sòng jù fēi zhǎng。
吾君若问何以治,堂复韩蔡祠秦姜。wú jūn ruò wèn hé yǐ zhì,táng fù hán cài cí qín jiāng。
今才五日京兆耳,眷此陈迹犹未忘。jīn cái wǔ rì jīng zhào ěr,juàn cǐ chén jì yóu wèi wàng。
但愿兹堂日安静,名与国寿俱无疆。dàn yuàn zī táng rì ān jìng,míng yǔ guó shòu jù wú jiāng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

率饮亭二十绝

王十朋

是非何足论,时酒谩消遣。shì fēi hé zú lùn,shí jiǔ mán xiāo qiǎn。
但把无它肠,聊为在家善。dàn bǎ wú tā cháng,liáo wèi zài jiā shàn。

率饮亭二十绝

王十朋

灯火散交游,园林寄幽兴。dēng huǒ sàn jiāo yóu,yuán lín jì yōu xīng。
万事付无心,随缘不求胜。wàn shì fù wú xīn,suí yuán bù qiú shèng。

率饮亭二十绝

王十朋

心向静中求,身宜闲处著。xīn xiàng jìng zhōng qiú,shēn yí xián chù zhù。
閤已号便便,亭宜名莫莫。gé yǐ hào biàn biàn,tíng yí míng mò mò。

率饮亭二十绝

王十朋

吾家老兄弟,杖屦日相过。wú jiā lǎo xiōng dì,zhàng jù rì xiāng guò。
对酒欢无限,论诗味更多。duì jiǔ huān wú xiàn,lùn shī wèi gèng duō。

率饮亭二十绝

王十朋

有口但饮酒,无悰亦作诗。yǒu kǒu dàn yǐn jiǔ,wú cóng yì zuò shī。
它年宦南北,还忆在家时。tā nián huàn nán běi,hái yì zài jiā shí。

登姚奥岭望家山有感

王十朋

昔年度兹岭,回首念慈亲。xī nián dù zī lǐng,huí shǒu niàn cí qīn。
如今望云处,惟有泪沾巾。rú jīn wàng yún chù,wéi yǒu lèi zhān jīn。

宿罗汉三绝

王十朋

梵舍十八所,道场皆矩罗。fàn shě shí bā suǒ,dào chǎng jiē jǔ luó。
兹独号罗汉,想应无漏多。zī dú hào luó hàn,xiǎng yīng wú lòu duō。

宿罗汉三绝

王十朋

雁荡屡经眼,个中方再游。yàn dàng lǚ jīng yǎn,gè zhōng fāng zài yóu。
何时脱尘鞅,来此饱清幽。hé shí tuō chén yāng,lái cǐ bǎo qīng yōu。

宿罗汉三绝

王十朋

故乡从此去,借问几时还。gù xiāng cóng cǐ qù,jiè wèn jǐ shí hái。
先自思兄弟,那堪宿雁山。xiān zì sī xiōng dì,nà kān sù yàn shān。

迎春遇雪

王十朋

飞雪送残腊,带花迎早春。fēi xuě sòng cán là,dài huā yíng zǎo chūn。
西畴农事及,愧是不耕人。xī chóu nóng shì jí,kuì shì bù gēng rén。

十月望日买菊一株颇佳

王十朋

秋去菊方好,天寒花自香。qiū qù jú fāng hǎo,tiān hán huā zì xiāng。
深怀傲霜意,那肯媚重阳。shēn huái ào shuāng yì,nà kěn mèi zhòng yáng。

十月望日买菊一株颇佳

王十朋

菊晚不害好,固宜登我堂。jú wǎn bù hài hǎo,gù yí dēng wǒ táng。
书生自头白,奚用泣馨香。shū shēng zì tóu bái,xī yòng qì xīn xiāng。

赠术者

王十朋

枉道贵何益,正涂穷亦荣。wǎng dào guì hé yì,zhèng tú qióng yì róng。
谁辞谈义命,试问小君平。shuí cí tán yì mìng,shì wèn xiǎo jūn píng。

子尚墓种柏

王十朋

子尚乃如许,壮年坟已荒。zi shàng nǎi rú xǔ,zhuàng nián fén yǐ huāng。
我来亲种柏,含泪待苍苍。wǒ lái qīn zhǒng bǎi,hán lèi dài cāng cāng。

己卯腊月七日解官离越十九日至家明年正月二日被命除秘书省校书郎卜以八日行书二十字

王十朋

梅花照归眼,春色戒行装。méi huā zhào guī yǎn,chūn sè jiè xíng zhuāng。
君命不俟驾,安敢怀故乡。jūn mìng bù qí jià,ān gǎn huái gù xiāng。