古诗词

复安静堂旧额

王十朋

端明之孙字子强,银钩铁画传遗芳。duān míng zhī sūn zì zi qiáng,yín gōu tiě huà chuán yí fāng。
昔年作郡古平海,大笔亲书安静堂。xī nián zuò jùn gǔ píng hǎi,dà bǐ qīn shū ān jìng táng。
自从宣和至乾道,字与轮奂争光芒。zì cóng xuān hé zhì qián dào,zì yǔ lún huàn zhēng guāng máng。
一朝忽遭俗眼白,毁灭名姓深埋藏。yī cháo hū zāo sú yǎn bái,huǐ miè míng xìng shēn mái cáng。
我来搜访久乃获,老兵据为寝处床。wǒ lái sōu fǎng jiǔ nǎi huò,lǎo bīng jù wèi qǐn chù chuáng。
涤除五载尘土面,字向堂上增激昂。dí chú wǔ zài chén tǔ miàn,zì xiàng táng shàng zēng jī áng。
祖为第一孙是似,书有家法称莆阳。zǔ wèi dì yī sūn shì shì,shū yǒu jiā fǎ chēng pú yáng。
体具万安颇雄壮,榜与忠献同翱翔。tǐ jù wàn ān pǒ xióng zhuàng,bǎng yǔ zhōng xiàn tóng áo xiáng。
因知文字乃至宝,一时之厄庸何伤。yīn zhī wén zì nǎi zhì bǎo,yī shí zhī è yōng hé shāng。
石鼓文有鬼神护,淮西碑并日月光。shí gǔ wén yǒu guǐ shén hù,huái xī bēi bìng rì yuè guāng。
岂容泯灭暴秦火,谁肯脍炙段文昌。qǐ róng mǐn miè bào qín huǒ,shuí kěn kuài zhì duàn wén chāng。
书生作郡太迂阔,理财听讼俱非长。shū shēng zuò jùn tài yū kuò,lǐ cái tīng sòng jù fēi zhǎng。
吾君若问何以治,堂复韩蔡祠秦姜。wú jūn ruò wèn hé yǐ zhì,táng fù hán cài cí qín jiāng。
今才五日京兆耳,眷此陈迹犹未忘。jīn cái wǔ rì jīng zhào ěr,juàn cǐ chén jì yóu wèi wàng。
但愿兹堂日安静,名与国寿俱无疆。dàn yuàn zī táng rì ān jìng,míng yǔ guó shòu jù wú jiāng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

州宅杂咏细香堂

王十朋

官舍谁为友,青青只此君。guān shě shuí wèi yǒu,qīng qīng zhǐ cǐ jūn。
细香来燕寝,奚用炷炉熏。xì xiāng lái yàn qǐn,xī yòng zhù lú xūn。

州宅杂咏静晖楼

王十朋

占得高明地,长闻燕寝香。zhàn dé gāo míng dì,zhǎng wén yàn qǐn xiāng。
江流匹练白,竹日万金黄。jiāng liú pǐ liàn bái,zhú rì wàn jīn huáng。

州宅杂咏制胜楼

王十朋

形胜据天险,金汤无以过。xíng shèng jù tiān xiǎn,jīn tāng wú yǐ guò。
英雄多失守,制胜在人和。yīng xióng duō shī shǒu,zhì shèng zài rén hé。

州宅杂咏穿杨亭

王十朋

仁者果何似,宜于射也观。rén zhě guǒ hé shì,yí yú shè yě guān。
穿杨不在手,心地要须端。chuān yáng bù zài shǒu,xīn dì yào xū duān。

州宅杂咏无隐斋

王十朋

勿谓江湖远,长如天日临。wù wèi jiāng hú yuǎn,zhǎng rú tiān rì lín。
事君何敢隐,中外一般心。shì jūn hé gǎn yǐn,zhōng wài yī bān xīn。

州宅杂咏跳珠

王十朋

分得天池水,跳成月峡珠。fēn dé tiān chí shuǐ,tiào chéng yuè xiá zhū。
一清夔子国,炎瘴自今无。yī qīng kuí zi guó,yán zhàng zì jīn wú。

州宅杂咏土洞

王十朋

穴土谁为洞,温凉欲自私。xué tǔ shuí wèi dòng,wēn liáng yù zì sī。
人间有寒暑,坐此岂容知。rén jiān yǒu hán shǔ,zuò cǐ qǐ róng zhī。

州宅杂咏柏

王十朋

深山夔子国,古柏静晖楼。shēn shān kuí zi guó,gǔ bǎi jìng huī lóu。
柯叶今如许,相看几故侯。kē yè jīn rú xǔ,xiāng kàn jǐ gù hóu。

州宅杂咏荔

王十朋

谁种楼前荔,周天几岁星。shuí zhǒng lóu qián lì,zhōu tiān jǐ suì xīng。
子随心地赤,叶到岁寒心。zi suí xīn dì chì,yè dào suì hán xīn。

州宅杂咏竹

王十朋

郡斋谁种竹,绿荫未多浓。jùn zhāi shuí zhǒng zhú,lǜ yīn wèi duō nóng。
我欲添清閟,殷勤护箨龙。wǒ yù tiān qīng bì,yīn qín hù tuò lóng。

州宅杂咏柑

王十朋

白帝谁云陋,黄柑亦自香。bái dì shuí yún lòu,huáng gān yì zì xiāng。
一株三百颗,风味自吾乡。yī zhū sān bǎi kē,fēng wèi zì wú xiāng。

又用前句作七绝

王十朋

重阳无数日,风雨登临缓。zhòng yáng wú shù rì,fēng yǔ dēng lín huǎn。
会见天气佳,黄花插须满。huì jiàn tiān qì jiā,huáng huā chā xū mǎn。

又用前句作七绝

王十朋

老对黄花节,遥临白帝城。lǎo duì huáng huā jié,yáo lín bái dì chéng。
空斋听萧瑟,点点是乡情。kōng zhāi tīng xiāo sè,diǎn diǎn shì xiāng qíng。

又用前句作七绝

王十朋

江山悲木落,身世叹飘蓬。jiāng shān bēi mù luò,shēn shì tàn piāo péng。
未会登山客,先吹堕帽风。wèi huì dēng shān kè,xiān chuī duò mào fēng。

又用前句作七绝

王十朋

巫峡有雄风,菊天多细雨。wū xiá yǒu xióng fēng,jú tiān duō xì yǔ。
知我欲登高,先期洗尘土。zhī wǒ yù dēng gāo,xiān qī xǐ chén tǔ。