古诗词

复安静堂旧额

王十朋

端明之孙字子强,银钩铁画传遗芳。duān míng zhī sūn zì zi qiáng,yín gōu tiě huà chuán yí fāng。
昔年作郡古平海,大笔亲书安静堂。xī nián zuò jùn gǔ píng hǎi,dà bǐ qīn shū ān jìng táng。
自从宣和至乾道,字与轮奂争光芒。zì cóng xuān hé zhì qián dào,zì yǔ lún huàn zhēng guāng máng。
一朝忽遭俗眼白,毁灭名姓深埋藏。yī cháo hū zāo sú yǎn bái,huǐ miè míng xìng shēn mái cáng。
我来搜访久乃获,老兵据为寝处床。wǒ lái sōu fǎng jiǔ nǎi huò,lǎo bīng jù wèi qǐn chù chuáng。
涤除五载尘土面,字向堂上增激昂。dí chú wǔ zài chén tǔ miàn,zì xiàng táng shàng zēng jī áng。
祖为第一孙是似,书有家法称莆阳。zǔ wèi dì yī sūn shì shì,shū yǒu jiā fǎ chēng pú yáng。
体具万安颇雄壮,榜与忠献同翱翔。tǐ jù wàn ān pǒ xióng zhuàng,bǎng yǔ zhōng xiàn tóng áo xiáng。
因知文字乃至宝,一时之厄庸何伤。yīn zhī wén zì nǎi zhì bǎo,yī shí zhī è yōng hé shāng。
石鼓文有鬼神护,淮西碑并日月光。shí gǔ wén yǒu guǐ shén hù,huái xī bēi bìng rì yuè guāng。
岂容泯灭暴秦火,谁肯脍炙段文昌。qǐ róng mǐn miè bào qín huǒ,shuí kěn kuài zhì duàn wén chāng。
书生作郡太迂阔,理财听讼俱非长。shū shēng zuò jùn tài yū kuò,lǐ cái tīng sòng jù fēi zhǎng。
吾君若问何以治,堂复韩蔡祠秦姜。wú jūn ruò wèn hé yǐ zhì,táng fù hán cài cí qín jiāng。
今才五日京兆耳,眷此陈迹犹未忘。jīn cái wǔ rì jīng zhào ěr,juàn cǐ chén jì yóu wèi wàng。
但愿兹堂日安静,名与国寿俱无疆。dàn yuàn zī táng rì ān jìng,míng yǔ guó shòu jù wú jiāng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

题双峰资深堂

王十朋

书生纸上诵糟粕,释子舌端谈葛藤。shū shēng zhǐ shàng sòng zāo pò,shì zi shé duān tán gé téng。
道在湛然方寸地,不知深造有谁能。dào zài zhàn rán fāng cùn dì,bù zhī shēn zào yǒu shuí néng。

题双峰资深堂

王十朋

我到双峰寻宝月,为留一宿话资深。wǒ dào shuāng fēng xún bǎo yuè,wèi liú yī sù huà zī shēn。
但能造得儒宗语,便是能传佛陇心。dàn néng zào dé rú zōng yǔ,biàn shì néng chuán fú lǒng xīn。

题双峰资深堂

王十朋

雁山门户此中入,南北两峰相对尖。yàn shān mén hù cǐ zhōng rù,nán běi liǎng fēng xiāng duì jiān。
我与林泉有盟约,问师觅取一峰潜。wǒ yǔ lín quán yǒu méng yuē,wèn shī mì qǔ yī fēng qián。

题双峰资深堂

王十朋

千峰已见见双峰,瓯越山川在眼中。qiān fēng yǐ jiàn jiàn shuāng fēng,ōu yuè shān chuān zài yǎn zhōng。
吾祖吹箫定何所,会须乘鹤访遗风。wú zǔ chuī xiāo dìng hé suǒ,huì xū chéng hè fǎng yí fēng。

题双峰资深堂

王十朋

堂名石刻两俱存,令我深怀旧长官。táng míng shí kè liǎng jù cún,lìng wǒ shēn huái jiù zhǎng guān。
学道资深更深处,居安能使庶民安。xué dào zī shēn gèng shēn chù,jū ān néng shǐ shù mín ān。

寄新历日与梦龄昌龄弟

王十朋

老去惊看历日新,宦情尤忆故园春。lǎo qù jīng kàn lì rì xīn,huàn qíng yóu yì gù yuán chūn。
吾乡亲旧如相问,为道明年已五旬。wú xiāng qīn jiù rú xiāng wèn,wèi dào míng nián yǐ wǔ xún。

次韵程泰之正字

王十朋

幻玉蜚花湿帝城,蓬莱灯火冷中清。huàn yù fēi huā shī dì chéng,péng lái dēng huǒ lěng zhōng qīng。
人间草木旧相识,顷刻还惊面目生。rén jiān cǎo mù jiù xiāng shí,qǐng kè hái jīng miàn mù shēng。

次韵程泰之正字

王十朋

栖乌惊起天无月,化鹤归来顶不朱。qī wū jīng qǐ tiān wú yuè,huà hè guī lái dǐng bù zhū。
错认湖山作西子,眩人疑是玉肌肤。cuò rèn hú shān zuò xī zi,xuàn rén yí shì yù jī fū。

次韵程泰之正字

王十朋

点缀工夫巧更奇,昆仑玉果半葳蕤。diǎn zhuì gōng fū qiǎo gèng qí,kūn lún yù guǒ bàn wēi ruí。
嗅梅咀雪欲肠断,况读高生人日诗。xiù méi jǔ xuě yù cháng duàn,kuàng dú gāo shēng rén rì shī。

次韵程泰之正字

王十朋

预知禾麦定登场,六出搀先瑞众芳。yù zhī hé mài dìng dēng chǎng,liù chū chān xiān ruì zhòng fāng。
更喜江梅自萧洒,不缘摧压减清香。gèng xǐ jiāng méi zì xiāo sǎ,bù yuán cuī yā jiǎn qīng xiāng。

次韵程泰之正字

王十朋

卧闻征雁作回音,遥想吾庐玉满林。wò wén zhēng yàn zuò huí yīn,yáo xiǎng wú lú yù mǎn lín。
乘兴扁舟定归去,草堂深处伴猿吟。chéng xīng biǎn zhōu dìng guī qù,cǎo táng shēn chù bàn yuán yín。

泰之用欧苏颍中故事再作五绝勉强继韵

王十朋

君诗雅胜五言城,白雪篇章分外清。jūn shī yǎ shèng wǔ yán chéng,bái xuě piān zhāng fēn wài qīng。
不许同僚持寸铁,笔尖战退老书生。bù xǔ tóng liáo chí cùn tiě,bǐ jiān zhàn tuì lǎo shū shēng。

泰之用欧苏颍中故事再作五绝勉强继韵

王十朋

寒侵睡思那成梦,酒著衰颜误抹朱。hán qīn shuì sī nà chéng mèng,jiǔ zhù shuāi yán wù mǒ zhū。
待诏先生应怯冷,餐毡使者可称肤。dài zhào xiān shēng yīng qiè lěng,cān zhān shǐ zhě kě chēng fū。

泰之用欧苏颍中故事再作五绝勉强继韵

王十朋

谷精蜚处人为日,冰鉴颁时律应蕤。gǔ jīng fēi chù rén wèi rì,bīng jiàn bān shí lǜ yīng ruí。
照耀元宵更盈尺,不容灯火占新诗。zhào yào yuán xiāo gèng yíng chǐ,bù róng dēng huǒ zhàn xīn shī。

泰之用欧苏颍中故事再作五绝勉强继韵

王十朋

煮海神功不计场,逼真冷焰夺春芳。zhǔ hǎi shén gōng bù jì chǎng,bī zhēn lěng yàn duó chūn fāng。
东君深恐成堆积,急遣雷公唤阿香。dōng jūn shēn kǒng chéng duī jī,jí qiǎn léi gōng huàn ā xiāng。