古诗词

赠陈体仁

王十朋

我来守清源,德星识二陈。wǒ lái shǒu qīng yuán,dé xīng shí èr chén。
大陈如金玉,一室清无尘。dà chén rú jīn yù,yī shì qīng wú chén。
厌世不肯留,至今里称仁。yàn shì bù kěn liú,zhì jīn lǐ chēng rén。
儒先贺州守,才气超等伦。rú xiān hè zhōu shǒu,cái qì chāo děng lún。
胸中包古今,笔下真有神。xiōng zhōng bāo gǔ jīn,bǐ xià zhēn yǒu shén。
唾手取甲科,齿发方青春。tuò shǒu qǔ jiǎ kē,chǐ fā fāng qīng chūn。
声名满天下,文字惊缙绅。shēng míng mǎn tiān xià,wén zì jīng jìn shēn。
劳人暂州县,平步当要津。láo rén zàn zhōu xiàn,píng bù dāng yào jīn。
蹉跎忽至今,此志犹未伸。cuō tuó hū zhì jīn,cǐ zhì yóu wèi shēn。
真人奉香火,萧寺含悲辛。zhēn rén fèng xiāng huǒ,xiāo sì hán bēi xīn。
讲席延诸生,黄卷诃古人。jiǎng xí yán zhū shēng,huáng juǎn hē gǔ rén。
异端斥佛老,吾道鸣孟荀。yì duān chì fú lǎo,wú dào míng mèng xún。
聊籍束脩礼,少资囊橐贫。liáo jí shù xiū lǐ,shǎo zī náng tuó pín。
我忝二千石,二年牧斯民。wǒ tiǎn èr qiān shí,èr nián mù sī mín。
不能助玉川,耻与韩公均。bù néng zhù yù chuān,chǐ yǔ hán gōng jūn。
赠我诗与文,字字皆可珍。zèng wǒ shī yǔ wén,zì zì jiē kě zhēn。
宠褒恨太过,感激难具论。chǒng bāo hèn tài guò,gǎn jī nán jù lùn。
愿公少自爱,行矣当致身。yuàn gōng shǎo zì ài,xíng yǐ dāng zhì shēn。
门下有高第,庙堂手经纶。mén xià yǒu gāo dì,miào táng shǒu jīng lún。
房魏方得君,讵肯忘河汾。fáng wèi fāng dé jūn,jù kěn wàng hé fén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

知宗赠驴肉以膰肉酬之

王十朋

不骏于乘合见烹,铃斋指动荷分羹。bù jùn yú chéng hé jiàn pēng,líng zhāi zhǐ dòng hé fēn gēng。
区区膰肉非相报,正恐公为孔子行。qū qū fán ròu fēi xiāng bào,zhèng kǒng gōng wèi kǒng zi xíng。

出郊劝农饭蔬于法石僧舍时方闵雨有无麦之忧因成八绝

王十朋

清源太守鬓如蓬,未遂归农又劝农。qīng yuán tài shǒu bìn rú péng,wèi suì guī nóng yòu quàn nóng。
农事正兴天不雨,谁能唤起老黄龙。nóng shì zhèng xīng tiān bù yǔ,shuí néng huàn qǐ lǎo huáng lóng。

出郊劝农饭蔬于法石僧舍时方闵雨有无麦之忧因成八绝

王十朋

二麦青黄雨失时,老农相顾但嗟咨。èr mài qīng huáng yǔ shī shí,lǎo nóng xiāng gù dàn jiē zī。
使君徒用虚文劝,稼穑艰难未必知。shǐ jūn tú yòng xū wén quàn,jià sè jiān nán wèi bì zhī。

出郊劝农饭蔬于法石僧舍时方闵雨有无麦之忧因成八绝

王十朋

我昔躬耕陇亩间,也知农事最艰难。wǒ xī gōng gēng lǒng mǔ jiān,yě zhī nóng shì zuì jiān nán。
才疏政拙心劳甚,无补于民合挂冠。cái shū zhèng zhuō xīn láo shén,wú bǔ yú mín hé guà guān。

出郊劝农饭蔬于法石僧舍时方闵雨有无麦之忧因成八绝

王十朋

卖刀买犊慕龚遂,重谷务农思鲁僖。mài dāo mǎi dú mù gōng suì,zhòng gǔ wù nóng sī lǔ xī。
僚友共怀忧国愿,守臣非皱职田眉。liáo yǒu gòng huái yōu guó yuàn,shǒu chén fēi zhòu zhí tián méi。

出郊劝农饭蔬于法石僧舍时方闵雨有无麦之忧因成八绝

王十朋

无术能销旱魃灾,吁嗟求雨只空回。wú shù néng xiāo hàn bá zāi,xū jiē qiú yǔ zhǐ kōng huí。
鲰生岂是为霖手,明日真人出洞来。zōu shēng qǐ shì wèi lín shǒu,míng rì zhēn rén chū dòng lái。

出郊劝农饭蔬于法石僧舍时方闵雨有无麦之忧因成八绝

王十朋

万岁名山两度来,精庐潇洒绝尘埃。wàn suì míng shān liǎng dù lái,jīng lú xiāo sǎ jué chén āi。
禅师妙得兵家策,杖屦飘然去不回。chán shī miào dé bīng jiā cè,zhàng jù piāo rán qù bù huí。

出郊劝农饭蔬于法石僧舍时方闵雨有无麦之忧因成八绝

王十朋

荔子今亡法石白,江山长带佛头青。lì zi jīn wáng fǎ shí bái,jiāng shān zhǎng dài fú tóu qīng。
老僧能说陈王事,遗冢犹传女子灵。lǎo sēng néng shuō chén wáng shì,yí zhǒng yóu chuán nǚ zi líng。

出郊劝农饭蔬于法石僧舍时方闵雨有无麦之忧因成八绝

王十朋

一径通幽亭面墙,鸟啼林静木苍苍。yī jìng tōng yōu tíng miàn qiáng,niǎo tí lín jìng mù cāng cāng。
碍人眼界宜斤斧,放出山光接海光。ài rén yǎn jiè yí jīn fǔ,fàng chū shān guāng jiē hǎi guāng。

食笋蕨

王十朋

犊角儿拳共作羹,大胜五鼎八珍烹。dú jiǎo ér quán gòng zuò gēng,dà shèng wǔ dǐng bā zhēn pēng。
要须归陟南山采,更看新移小竹生。yào xū guī zhì nán shān cǎi,gèng kàn xīn yí xiǎo zhú shēng。

李伯时赠英石

王十朋

英石来从并玉堂,铃斋几案耸锋铓。yīng shí lái cóng bìng yù táng,líng zhāi jǐ àn sǒng fēng máng。
平生性有好山癖,袖得两峰归故乡。píng shēng xìng yǒu hǎo shān pǐ,xiù dé liǎng fēng guī gù xiāng。

送潜老赴东禅

王十朋

驻锡清源十五年,月明台静忽飘然。zhù xī qīng yuán shí wǔ nián,yuè míng tái jìng hū piāo rán。
禅心莫为东禅起,南北东西总是禅。chán xīn mò wèi dōng chán qǐ,nán běi dōng xī zǒng shì chán。

送潜老赴东禅

王十朋

难弟难兄汉二龚,袈裟缝掖各清风。nán dì nán xiōng hàn èr gōng,jiā shā fèng yē gè qīng fēng。
渊明已遂归田愿,莲社行将访远公。yuān míng yǐ suì guī tián yuàn,lián shè xíng jiāng fǎng yuǎn gōng。

得叶飞卿书因寄贡院碑

王十朋

大字雄文照眼明,亲题一轴寄松厅。dà zì xióng wén zhào yǎn míng,qīn tí yī zhóu jì sōng tīng。
千间广厦能宣力,何止区区不负丞。qiān jiān guǎng shà néng xuān lì,hé zhǐ qū qū bù fù chéng。

荐新荔支

王十朋

晚年游宦到夔闽,四见轻红荔子新。wǎn nián yóu huàn dào kuí mǐn,sì jiàn qīng hóng lì zi xīn。
不似蒲萄橘羊枣,向来犹及遗慈亲。bù shì pú táo jú yáng zǎo,xiàng lái yóu jí yí cí qīn。