古诗词

赠陈体仁

王十朋

我来守清源,德星识二陈。wǒ lái shǒu qīng yuán,dé xīng shí èr chén。
大陈如金玉,一室清无尘。dà chén rú jīn yù,yī shì qīng wú chén。
厌世不肯留,至今里称仁。yàn shì bù kěn liú,zhì jīn lǐ chēng rén。
儒先贺州守,才气超等伦。rú xiān hè zhōu shǒu,cái qì chāo děng lún。
胸中包古今,笔下真有神。xiōng zhōng bāo gǔ jīn,bǐ xià zhēn yǒu shén。
唾手取甲科,齿发方青春。tuò shǒu qǔ jiǎ kē,chǐ fā fāng qīng chūn。
声名满天下,文字惊缙绅。shēng míng mǎn tiān xià,wén zì jīng jìn shēn。
劳人暂州县,平步当要津。láo rén zàn zhōu xiàn,píng bù dāng yào jīn。
蹉跎忽至今,此志犹未伸。cuō tuó hū zhì jīn,cǐ zhì yóu wèi shēn。
真人奉香火,萧寺含悲辛。zhēn rén fèng xiāng huǒ,xiāo sì hán bēi xīn。
讲席延诸生,黄卷诃古人。jiǎng xí yán zhū shēng,huáng juǎn hē gǔ rén。
异端斥佛老,吾道鸣孟荀。yì duān chì fú lǎo,wú dào míng mèng xún。
聊籍束脩礼,少资囊橐贫。liáo jí shù xiū lǐ,shǎo zī náng tuó pín。
我忝二千石,二年牧斯民。wǒ tiǎn èr qiān shí,èr nián mù sī mín。
不能助玉川,耻与韩公均。bù néng zhù yù chuān,chǐ yǔ hán gōng jūn。
赠我诗与文,字字皆可珍。zèng wǒ shī yǔ wén,zì zì jiē kě zhēn。
宠褒恨太过,感激难具论。chǒng bāo hèn tài guò,gǎn jī nán jù lùn。
愿公少自爱,行矣当致身。yuàn gōng shǎo zì ài,xíng yǐ dāng zhì shēn。
门下有高第,庙堂手经纶。mén xià yǒu gāo dì,miào táng shǒu jīng lún。
房魏方得君,讵肯忘河汾。fáng wèi fāng dé jūn,jù kěn wàng hé fén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

早起

王十朋

老欲投闲尚未成,胶胶扰扰厌馀生。lǎo yù tóu xián shàng wèi chéng,jiāo jiāo rǎo rǎo yàn yú shēng。
方成枕上游仙梦,忽听窗前唤起声。fāng chéng zhěn shàng yóu xiān mèng,hū tīng chuāng qián huàn qǐ shēng。

刺桐花

王十朋

初见枝头万绿浓,忽惊火伞欲烧空。chū jiàn zhī tóu wàn lǜ nóng,hū jīng huǒ sǎn yù shāo kōng。
花先花后年俱熟,莫遣时人不爱红。huā xiān huā hòu nián jù shú,mò qiǎn shí rén bù ài hóng。

大年游延福寺

王十朋

去岁曾游九日山,匆匆不暇尽跻攀。qù suì céng yóu jiǔ rì shān,cōng cōng bù xiá jǐn jī pān。
烦君访我不到处,好把诗篇载取还。fán jūn fǎng wǒ bù dào chù,hǎo bǎ shī piān zài qǔ hái。

末利花

王十朋

日莫园人献宝珠,化成千亿小芙蕖。rì mò yuán rén xiàn bǎo zhū,huà chéng qiān yì xiǎo fú qú。
使君燕寝无沉麝,凝此清香自有馀。shǐ jūn yàn qǐn wú chén shè,níng cǐ qīng xiāng zì yǒu yú。

吴宗教惠西施舌戏成三绝

王十朋

吴王无处可招魂,惟有西施舌尚存。wú wáng wú chù kě zhāo hún,wéi yǒu xī shī shé shàng cún。
曾共君王醉长夜,至今犹得奉芳尊。céng gòng jūn wáng zuì zhǎng yè,zhì jīn yóu dé fèng fāng zūn。

吴宗教惠西施舌戏成三绝

王十朋

博物延陵有令孙,不因官冷作儒酸。bó wù yán líng yǒu lìng sūn,bù yīn guān lěng zuò rú suān。
珍庖自有西施舌,风味堪陪北海尊。zhēn páo zì yǒu xī shī shé,fēng wèi kān péi běi hǎi zūn。

吴宗教惠西施舌戏成三绝

王十朋

长记还家屡击鲜,南来归兴日飘然。zhǎng jì hái jiā lǚ jī xiān,nán lái guī xīng rì piāo rán。
不缘樽俎逢西子,始泛江湖范蠡船。bù yuán zūn zǔ féng xī zi,shǐ fàn jiāng hú fàn lí chuán。

寓清源驿

王十朋

两年缪作清源守,不到清源洞里游。liǎng nián móu zuò qīng yuán shǒu,bù dào qīng yuán dòng lǐ yóu。
天恐孤予远来意,驿中聊许少迟留。tiān kǒng gū yǔ yuǎn lái yì,yì zhōng liáo xǔ shǎo chí liú。

枕上闻雨声

王十朋

枕上微闻点滴声,皇天有意救苍生。zhěn shàng wēi wén diǎn dī shēng,huáng tiān yǒu yì jiù cāng shēng。
虽然未作商家雨,已觉炎方暑气清。suī rán wèi zuò shāng jiā yǔ,yǐ jué yán fāng shǔ qì qīng。

闻角声

王十朋

角声已作送行声,更向萧萧雨后听。jiǎo shēng yǐ zuò sòng xíng shēng,gèng xiàng xiāo xiāo yǔ hòu tīng。
明日出郊闻更远,回头忍见二山青。míng rì chū jiāo wén gèng yuǎn,huí tóu rěn jiàn èr shān qīng。

赠林尉致约

王十朋

红颜白面神仙吏,好学苦吟真我徒。hóng yán bái miàn shén xiān lì,hǎo xué kǔ yín zhēn wǒ tú。
政事文章有家法,它年呼作小龙图。zhèng shì wén zhāng yǒu jiā fǎ,tā nián hū zuò xiǎo lóng tú。

临行至贡院观桂赠致约

王十朋

窃禄清源愧不才,贡闱临去尚徘徊。qiè lù qīng yuán kuì bù cái,gòng wéi lín qù shàng pái huái。
青青万本新移桂,尽是梅仙手为栽。qīng qīng wàn běn xīn yí guì,jǐn shì méi xiān shǒu wèi zāi。

宿寂光院

王十朋

青山环绕如盘谷,中有清幽佛子家。qīng shān huán rào rú pán gǔ,zhōng yǒu qīng yōu fú zi jiā。
人昔共来今不见,数行老泪湿烟霞。rén xī gòng lái jīn bù jiàn,shù xíng lǎo lèi shī yān xiá。

陈德溥以百韵诗送别因赠一绝

王十朋

莲幕游从一二年,送行越境继前贤。lián mù yóu cóng yī èr nián,sòng xíng yuè jìng jì qián xián。
笔头皆有珠千颗,端似少陵夔府篇。bǐ tóu jiē yǒu zhū qiān kē,duān shì shǎo líng kuí fǔ piān。

越境送别者七人蒋元肃黄少度鹿伯可赵元序陈德溥叶飞卿林致约少酌驿舍

王十朋

同僚送我枫庭驿,共酌临分酒一杯。tóng liáo sòng wǒ fēng tíng yì,gòng zhuó lín fēn jiǔ yī bēi。
我念泉人仍惜别,此身虽去首频回。wǒ niàn quán rén réng xī bié,cǐ shēn suī qù shǒu pín huí。