古诗词

生查子·咏史六首

王夫之

沙中奋一椎,飞影不知处。shā zhōng fèn yī chuí,fēi yǐng bù zhī chù。
知非赌命场,不下千金注。zhī fēi dǔ mìng chǎng,bù xià qiān jīn zhù。
蒲山电眼儿,约略知其趣。pú shān diàn yǎn ér,yuē lüè zhī qí qù。
豪气未能降,长揖关朗去。háo qì wèi néng jiàng,zhǎng yī guān lǎng qù。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

残雪

王夫之

苍烟黄日久迷离,犹有墙东片月窥。cāng yān huáng rì jiǔ mí lí,yóu yǒu qiáng dōng piàn yuè kuī。
身外江山还似旧,梦中蜂蝶尽相疑。shēn wài jiāng shān hái shì jiù,mèng zhōng fēng dié jǐn xiāng yí。
东流彻夜银涛急,平甸矜春碧草欺。dōng liú chè yè yín tāo jí,píng diān jīn chūn bì cǎo qī。
不识瑞香花落后,几人还赋玉楼诗。bù shí ruì xiāng huā luò hòu,jǐ rén hái fù yù lóu shī。

残雪

王夫之

回塘曲径偶相依,不拟春归尚未归。huí táng qū jìng ǒu xiāng yī,bù nǐ chūn guī shàng wèi guī。
向后生缘随旦暮,当时心绪在霏微。xiàng hòu shēng yuán suí dàn mù,dāng shí xīn xù zài fēi wēi。
珠胎含泪禁疏雨,玉骨凝寒傲夕晖。zhū tāi hán lèi jìn shū yǔ,yù gǔ níng hán ào xī huī。
子夜轻冰聊邂逅,素心元不藉霜肥。zi yè qīng bīng liáo xiè hòu,sù xīn yuán bù jí shuāng féi。

出郭赴李缓山之约桓伊山下遇雨

王夫之

葛衣疏透雨珠闲,习习轻风宿暑阑。gé yī shū tòu yǔ zhū xián,xí xí qīng fēng sù shǔ lán。
白练半飞分木末,丹虹双绾擭云关。bái liàn bàn fēi fēn mù mò,dān hóng shuāng wǎn wò yún guān。
笛声恰在桓伊步,饭颗初逢杜甫山。dí shēng qià zài huán yī bù,fàn kē chū féng dù fǔ shān。
珍重碧烟开玉镜,明宵何夕照双颜。zhēn zhòng bì yān kāi yù jìng,míng xiāo hé xī zhào shuāng yán。

萍乡中秋同圣功对月

王夫之

白头还作他乡客,不负青天只月明。bái tóu hái zuò tā xiāng kè,bù fù qīng tiān zhǐ yuè míng。
自笑渔樵非泛宅,聊听鸿雁有新声。zì xiào yú qiáo fēi fàn zhái,liáo tīng hóng yàn yǒu xīn shēng。
晶瓶浸魄一双影,玉镜当心无限情。jīng píng jìn pò yī shuāng yǐng,yù jìng dāng xīn wú xiàn qíng。
莫为银蟾增怅恨,孤清直上即瑶京。mò wèi yín chán zēng chàng hèn,gū qīng zhí shàng jí yáo jīng。

春夕同章载谋看月

王夫之

草堂新筑延新月,夕望春烟散夕清。cǎo táng xīn zhù yán xīn yuè,xī wàng chūn yān sàn xī qīng。
天地空轮原自昔,莺花流目不须惊。tiān dì kōng lún yuán zì xī,yīng huā liú mù bù xū jīng。
东风摇柳拖柔影,绿晕莎肥炫露明。dōng fēng yáo liǔ tuō róu yǐng,lǜ yūn shā féi xuàn lù míng。
莫拟华亭归鹤怨,湘山布谷未催耕。mò nǐ huá tíng guī hè yuàn,xiāng shān bù gǔ wèi cuī gēng。

先秋一日作

王夫之

西峰半影逼天青,闪闪斜阳紫焰明。xī fēng bàn yǐng bī tiān qīng,shǎn shǎn xié yáng zǐ yàn míng。
木末一丝云影渡,稻畦千绿水痕平。mù mò yī sī yún yǐng dù,dào qí qiān lǜ shuǐ hén píng。
麟洲梦觉馀香雪,鹤发身轻忆凤笙。lín zhōu mèng jué yú xiāng xuě,hè fā shēn qīng yì fèng shēng。
菡萏梧桐双在眼,他时摇落不须惊。hàn dàn wú tóng shuāng zài yǎn,tā shí yáo luò bù xū jīng。

重登回雁峰

王夫之

碧树江烟小散愁,青鞋雪鬓又重游。bì shù jiāng yān xiǎo sàn chóu,qīng xié xuě bìn yòu zhòng yóu。
朱甍如梦迷双岸,绿草当春覆一邱。zhū méng rú mèng mí shuāng àn,lǜ cǎo dāng chūn fù yī qiū。
纵酒华年凌石级,题诗夕雨认高楼。zòng jiǔ huá nián líng shí jí,tí shī xī yǔ rèn gāo lóu。
渔舟战鼓皆今日,惭愧乾坤一影浮。yú zhōu zhàn gǔ jiē jīn rì,cán kuì qián kūn yī yǐng fú。

遣怀

王夫之

求仙无诀问蓬壸,缥渺神山一片孤。qiú xiān wú jué wèn péng kǔn,piāo miǎo shén shān yī piàn gū。
溪水冰融随岸阔,天风霜起任桑枯。xī shuǐ bīng róng suí àn kuò,tiān fēng shuāng qǐ rèn sāng kū。
田畴死记庐龙塞,司马生惭瑞兽符。tián chóu sǐ jì lú lóng sāi,sī mǎ shēng cán ruì shòu fú。
为问今宵寒夜月,照来还似旧时无。wèi wèn jīn xiāo hán yè yuè,zhào lái hái shì jiù shí wú。

桐城余兼尊昔为青原侍者归素以来崎岖岭外相值见访为录前寄极丸老人诗仍次原韵赠之

王夫之

沙上鸿踪昔岁心,堞楼鹤语旧时林。shā shàng hóng zōng xī suì xīn,dié lóu hè yǔ jiù shí lín。
已知罢钓能忘饵,何必登床更碎琴。yǐ zhī bà diào néng wàng ěr,hé bì dēng chuáng gèng suì qín。
月影偶留传雁字,秋声不断有蝉吟。yuè yǐng ǒu liú chuán yàn zì,qiū shēng bù duàn yǒu chán yín。
闲愁杜口从君语,为受青原记莂深。xián chóu dù kǒu cóng jūn yǔ,wèi shòu qīng yuán jì bié shēn。

乾坤极目不消愁生事峥嵘祗敝裘渔艇可容人钓雪故乡还似客登楼探梅的皪丹砂蒂问月殷勤白玉钩尽有风光相假借无妨孤棹试中流

王夫之

青箬笠还在短墙,渔汀樵径尽披霜。qīng ruò lì hái zài duǎn qiáng,yú tīng qiáo jìng jǐn pī shuāng。
明年春在柳仍絮,前夜雪深梅自香。míng nián chūn zài liǔ réng xù,qián yè xuě shēn méi zì xiāng。
天地龙蛇消一泪,河山乌鹊且孤翔。tiān dì lóng shé xiāo yī lèi,hé shān wū què qiě gū xiáng。
情知华顶酣眠客,蜕骨难留笑汴梁。qíng zhī huá dǐng hān mián kè,tuì gǔ nán liú xiào biàn liáng。

乾坤极目不消愁生事峥嵘祗敝裘渔艇可容人钓雪故乡还似客登楼探梅的皪丹砂蒂问月殷勤白玉钩尽有风光相假借无妨孤棹试中流

王夫之

人间口耳总无权,对影忘言且问天。rén jiān kǒu ěr zǒng wú quán,duì yǐng wàng yán qiě wèn tiān。
刘宋科名原荏苒,苏张车马自喧阗。liú sòng kē míng yuán rěn rǎn,sū zhāng chē mǎ zì xuān tián。
水沉香篆青烟细,海雾空轮赤日悬。shuǐ chén xiāng zhuàn qīng yān xì,hǎi wù kōng lún chì rì xuán。
匣有宝刀随老病,无劳堇土淬龙渊。xiá yǒu bǎo dāo suí lǎo bìng,wú láo jǐn tǔ cuì lóng yuān。

小楼雨枕

王夫之

江城二月催寒雨,山客三更萝岭云。jiāng chéng èr yuè cuī hán yǔ,shān kè sān gèng luó lǐng yún。
青镜分明知鹤发,宝刀畴昔掩龙文。qīng jìng fēn míng zhī hè fā,bǎo dāo chóu xī yǎn lóng wén。
援毫犹记趋南史,誓墓还谁起右军。yuán háo yóu jì qū nán shǐ,shì mù hái shuí qǐ yòu jūn。
飞鸟云边随去住,清猿无事忆离群。fēi niǎo yún biān suí qù zhù,qīng yuán wú shì yì lí qún。

小楼雨枕

王夫之

长镵斸术自生涯,短棹衡萍有独知。zhǎng chán zhǔ shù zì shēng yá,duǎn zhào héng píng yǒu dú zhī。
偶测天心容杖屦,不从人事整须眉。ǒu cè tiān xīn róng zhàng jù,bù cóng rén shì zhěng xū méi。
孤情琴外传昭氏,病眼花前待子规。gū qíng qín wài chuán zhāo shì,bìng yǎn huā qián dài zi guī。
闲坐小楼清澈极,垣衣绿润带烟垂。xián zuò xiǎo lóu qīng chè jí,yuán yī lǜ rùn dài yān chuí。

小楼雨枕

王夫之

小圃桃花发几株,暂时潇洒且江湖。xiǎo pǔ táo huā fā jǐ zhū,zàn shí xiāo sǎ qiě jiāng hú。
柳风乍得吹乌帽,燕垒莫惊长绿芜。liǔ fēng zhà dé chuī wū mào,yàn lěi mò jīng zhǎng lǜ wú。
符玺可容徐广泪,山河难授马融图。fú xǐ kě róng xú guǎng lèi,shān hé nán shòu mǎ róng tú。
千秋历历凭青史,不信兵戈有腐儒。qiān qiū lì lì píng qīng shǐ,bù xìn bīng gē yǒu fǔ rú。

小楼雨枕

王夫之

客窗倦雨晓朦胧,乍有晨光半纸红。kè chuāng juàn yǔ xiǎo méng lóng,zhà yǒu chén guāng bàn zhǐ hóng。
江岸夜喧春水长,沙汀波漾燕泥融。jiāng àn yè xuān chūn shuǐ zhǎng,shā tīng bō yàng yàn ní róng。
乾坤即事容心广,老病随缘自德充。qián kūn jí shì róng xīn guǎng,lǎo bìng suí yuán zì dé chōng。
莫问渔津知处否,绿杨绕屋已阴浓。mò wèn yú jīn zhī chù fǒu,lǜ yáng rào wū yǐ yīn nóng。