古诗词

生查子·咏史六首

王夫之

沙中奋一椎,飞影不知处。shā zhōng fèn yī chuí,fēi yǐng bù zhī chù。
知非赌命场,不下千金注。zhī fēi dǔ mìng chǎng,bù xià qiān jīn zhù。
蒲山电眼儿,约略知其趣。pú shān diàn yǎn ér,yuē lüè zhī qí qù。
豪气未能降,长揖关朗去。háo qì wèi néng jiàng,zhǎng yī guān lǎng qù。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

春山漫兴七首一

王夫之

青山一曲古今谁,曾向藤萝挂接䍦。qīng shān yī qū gǔ jīn shuí,céng xiàng téng luó guà jiē lí。
古树几逢新藓长,落花聊遣晓莺知。gǔ shù jǐ féng xīn xiǎn zhǎng,luò huā liáo qiǎn xiǎo yīng zhī。
乾坤旧日容双鬓,战伐随时老一枝。qián kūn jiù rì róng shuāng bìn,zhàn fá suí shí lǎo yī zhī。
拟上悬崖寻片石,苔函无字禹功碑。nǐ shàng xuán yá xún piàn shí,tái hán wú zì yǔ gōng bēi。

春山漫兴七首一

王夫之

碧磴朱樱始试花,定知红药孕丹芽。bì dèng zhū yīng shǐ shì huā,dìng zhī hóng yào yùn dān yá。
晶含斜日摇馀雪,縠长轻风皱浅沙。jīng hán xié rì yáo yú xuě,hú zhǎng qīng fēng zhòu qiǎn shā。
游屐未抛资药力,渔蓑欲卷过霜华。yóu jī wèi pāo zī yào lì,yú suō yù juǎn guò shuāng huá。
堂堂永昼相容得,卧看窗西映绮霞。táng táng yǒng zhòu xiāng róng dé,wò kàn chuāng xī yìng qǐ xiá。

春山漫兴七首一

王夫之

雨敛平田一鹭轻,西峰新展半围晴。yǔ liǎn píng tián yī lù qīng,xī fēng xīn zhǎn bàn wéi qíng。
叶光浮上通云绿,天影低沈透水清。yè guāng fú shàng tōng yún lǜ,tiān yǐng dī shěn tòu shuǐ qīng。
柔草待收园客茧,泠风欲和子乔笙。róu cǎo dài shōu yuán kè jiǎn,líng fēng yù hé zi qiáo shēng。
百年俄顷春情极,未羡商山摘紫英。bǎi nián é qǐng chūn qíng jí,wèi xiàn shāng shān zhāi zǐ yīng。

春山漫兴七首一

王夫之

东海无能钓玉璜,岳阴从昔咀金姜。dōng hǎi wú néng diào yù huáng,yuè yīn cóng xī jǔ jīn jiāng。
刀圭鼎鼎千春臼,蓑笠悠悠一雨航。dāo guī dǐng dǐng qiān chūn jiù,suō lì yōu yōu yī yǔ háng。
棋劫屡翻怜日永,琴心自寡到春忘。qí jié lǚ fān lián rì yǒng,qín xīn zì guǎ dào chūn wàng。
东方笑尔诙谐甚,滥借金门作隐乡。dōng fāng xiào ěr huī xié shén,làn jiè jīn mén zuò yǐn xiāng。

春山漫兴七首一

王夫之

丹霞白雨夹分霄,浴鹭栖鸦各自饶。dān xiá bái yǔ jiā fēn xiāo,yù lù qī yā gè zì ráo。
夕爽清吹生水影,晴光片碧动山椒。xī shuǎng qīng chuī shēng shuǐ yǐng,qíng guāng piàn bì dòng shān jiāo。
青鞋蹑迹违珠露,紫笋依痕剥玉苗。qīng xié niè jì wéi zhū lù,zǐ sǔn yī hén bō yù miáo。
假借春光安病客,天年恰恰在今朝。jiǎ jiè chūn guāng ān bìng kè,tiān nián qià qià zài jīn cháo。

春山漫兴七首一

王夫之

南国春从积雨过,西清云柰夕先何。nán guó chūn cóng jī yǔ guò,xī qīng yún nài xī xiān hé。
褰帷阴壁生青藓,倚杖空阶土绿莎。qiān wéi yīn bì shēng qīng xiǎn,yǐ zhàng kōng jiē tǔ lǜ shā。
肺病久拚临下湿,心期不但畏风波。fèi bìng jiǔ pàn lín xià shī,xīn qī bù dàn wèi fēng bō。
晴丝曙月容他日,几厌落英覆碧窝。qíng sī shǔ yuè róng tā rì,jǐ yàn luò yīng fù bì wō。

春山漫兴七首一

王夫之

馀春春闰太从容,即次莺花老渐慵。yú chūn chūn rùn tài cóng róng,jí cì yīng huā lǎo jiàn yōng。
送夕柳边斜照浅,留寒雨外湿云重。sòng xī liǔ biān xié zhào qiǎn,liú hán yǔ wài shī yún zhòng。
烹龟自惜千年表,放鹤先栽九里松。pēng guī zì xī qiān nián biǎo,fàng hè xiān zāi jiǔ lǐ sōng。
人事天情宜痼疾,草堂曲曲暮烟封。rén shì tiān qíng yí gù jí,cǎo táng qū qū mù yān fēng。

同须竹送芋岩归窆竟心艇溯湘转郡城有作二首

王夫之

谁将今古作浮烟,人各为心亦自怜。shuí jiāng jīn gǔ zuò fú yān,rén gè wèi xīn yì zì lián。
饮泣当年闻国变,埋心遥夜但天全。yǐn qì dāng nián wén guó biàn,mái xīn yáo yè dàn tiān quán。
青编无字酬双泪,赤县何时慰九泉。qīng biān wú zì chóu shuāng lèi,chì xiàn hé shí wèi jiǔ quán。
千计不如归尺土,飘零人在钓鱼船。qiān jì bù rú guī chǐ tǔ,piāo líng rén zài diào yú chuán。

同须竹送芋岩归窆竟心艇溯湘转郡城有作二首

王夫之

断云影里溯湘隈,回首荒阡半亩才。duàn yún yǐng lǐ sù xiāng wēi,huí shǒu huāng qiān bàn mǔ cái。
纵使君还生几岁,可容春去有重来。zòng shǐ jūn hái shēng jǐ suì,kě róng chūn qù yǒu zhòng lái。
寒灰堕地皆千载,老病逢人但一哀。hán huī duò dì jiē qiān zài,lǎo bìng féng rén dàn yī āi。
不是躬园相识久,孤山错拟万株梅。bù shì gōng yuán xiāng shí jiǔ,gū shān cuò nǐ wàn zhū méi。

咏木鱼二首

王夫之

绀宇虚堂敞肃阴,莲趺直下启孤音。gàn yǔ xū táng chǎng sù yīn,lián fū zhí xià qǐ gū yīn。
霏微乐句香烟合,萧飒清喧坠叶侵。fēi wēi lè jù xiāng yān hé,xiāo sà qīng xuān zhuì yè qīn。
梦觉乍如星漏永,帘垂闲遣梵筵深。mèng jué zhà rú xīng lòu yǒng,lián chuí xián qiǎn fàn yán shēn。
初机涂毒难酬得,定借惊鱼警夙心。chū jī tú dú nán chóu dé,dìng jiè jīng yú jǐng sù xīn。

咏木鱼二首

王夫之

崔嵬忘情受众吹,息机何用作鳞而。cuī wéi wàng qíng shòu zhòng chuī,xī jī hé yòng zuò lín ér。
敲空别证生公义,弹指还拈宝月诗。qiāo kōng bié zhèng shēng gōng yì,dàn zhǐ hái niān bǎo yuè shī。
驯鸽依檐春雨静,蒲牢息杵晓空知。xùn gē yī yán chūn yǔ jìng,pú láo xī chǔ xiǎo kōng zhī。
新翻罢钓离钩句,从遣楗槌客尽疑。xīn fān bà diào lí gōu jù,cóng qiǎn jiàn chuí kè jǐn yí。

元夕

王夫之

望月竛竮出浅霞,背人约莫数年华。wàng yuè líng pīng chū qiǎn xiá,bèi rén yuē mò shù nián huá。
垂杨向夕惊新绿,蜡炬停风结小花。chuí yáng xiàng xī jīng xīn lǜ,là jù tíng fēng jié xiǎo huā。
寂历影堂香篆静,萧清春径藓纹遮。jì lì yǐng táng xiāng zhuàn jìng,xiāo qīng chūn jìng xiǎn wén zhē。
南瞻欲问平安竹,好护刘瓛处士家。nán zhān yù wèn píng ān zhú,hǎo hù liú huán chù shì jiā。

唐如心见过

王夫之

春草初生雪霰零,山山曾踏几茎青。chūn cǎo chū shēng xuě xiàn líng,shān shān céng tà jǐ jīng qīng。
居然天地成今古,何必云岚不典型。jū rán tiān dì chéng jīn gǔ,hé bì yún lán bù diǎn xíng。
执戟汉亡谁载酒,尚书秦暴有传经。zhí jǐ hàn wáng shuí zài jiǔ,shàng shū qín bào yǒu chuán jīng。
怜君问礼当深夜,急难原头念鹡鸰。lián jūn wèn lǐ dāng shēn yè,jí nán yuán tóu niàn jí líng。

唐如心见过

王夫之

酌酒无多剪烛长,凌侵冰玉蹙寒塘。zhuó jiǔ wú duō jiǎn zhú zhǎng,líng qīn bīng yù cù hán táng。
赠云有意寻宏景,赋雪无心付谢庄。zèng yún yǒu yì xún hóng jǐng,fù xuě wú xīn fù xiè zhuāng。
玳瑁云痕开远碧,流莺柳色竞新黄。dài mào yún hén kāi yuǎn bì,liú yīng liǔ sè jìng xīn huáng。
晴光倩送青鞋去,分取狂夫一半狂。qíng guāng qiàn sòng qīng xié qù,fēn qǔ kuáng fū yī bàn kuáng。

徐合素自南来抵郡城远讯船山代书答之尊世父闇公从海上卒于岭表廿馀年矣因寓我尚为人之叹

王夫之

梅霪风困药垆烟,乳燕衔书坠枕前。méi yín fēng kùn yào lú yān,rǔ yàn xián shū zhuì zhěn qián。
梦里短衣看射虎,重来高柳怨鸣蝉。mèng lǐ duǎn yī kàn shè hǔ,zhòng lái gāo liǔ yuàn míng chán。
归舟知汛桃花水,荒径将寻箭筈天。guī zhōu zhī xùn táo huā shuǐ,huāng jìng jiāng xún jiàn kuò tiān。
莫问霜髭今几许,君家松柏五云边。mò wèn shuāng zī jīn jǐ xǔ,jūn jiā sōng bǎi wǔ yún biān。