古诗词

生查子·咏史六首

王夫之

沙中奋一椎,飞影不知处。shā zhōng fèn yī chuí,fēi yǐng bù zhī chù。
知非赌命场,不下千金注。zhī fēi dǔ mìng chǎng,bù xià qiān jīn zhù。
蒲山电眼儿,约略知其趣。pú shān diàn yǎn ér,yuē lüè zhī qí qù。
豪气未能降,长揖关朗去。háo qì wèi néng jiàng,zhǎng yī guān lǎng qù。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

广落花诗三十首

王夫之

并门闭目奈愁生,幔卷帘垂两不平。bìng mén bì mù nài chóu shēng,màn juǎn lián chuí liǎng bù píng。
百岁回头三月雨,万端到耳一声莺。bǎi suì huí tóu sān yuè yǔ,wàn duān dào ěr yī shēng yīng。
贯休死爱香风吹,和靖难忘疏影横。guàn xiū sǐ ài xiāng fēng chuī,hé jìng nán wàng shū yǐng héng。
删抹艳根须有此,荷丝虽铩也相萦。shān mǒ yàn gēn xū yǒu cǐ,hé sī suī shā yě xiāng yíng。

广落花诗三十首

王夫之

飞光煎寿簸英雄,鬼艳仙才委巷风。fēi guāng jiān shòu bǒ yīng xióng,guǐ yàn xiān cái wěi xiàng fēng。
白也魂归关塞黑,虞兮骓泣固陵红。bái yě hún guī guān sāi hēi,yú xī zhuī qì gù líng hóng。
玉楼赋笔还天上,铁束经函锢井中。yù lóu fù bǐ hái tiān shàng,tiě shù jīng hán gù jǐng zhōng。
多幸天年樗眼白,微眠长日据毡绒。duō xìng tiān nián chū yǎn bái,wēi mián zhǎng rì jù zhān róng。

广落花诗三十首

王夫之

蜀国海棠七宝妆,扬州红药一楼香。shǔ guó hǎi táng qī bǎo zhuāng,yáng zhōu hóng yào yī lóu xiāng。
阿?夜葬雷塘曲,花蕊春望玉垒长。ā mó yè zàng léi táng qū,huā ruǐ chūn wàng yù lěi zhǎng。
雨意迷留争冷㬉,云鬟消受到兴亡。yǔ yì mí liú zhēng lěng nuǎn,yún huán xiāo shòu dào xīng wáng。
阅人多矣青青树,猎取秦封偃盖凉。yuè rén duō yǐ qīng qīng shù,liè qǔ qín fēng yǎn gài liáng。

广落花诗三十首

王夫之

万重妒垒逼斯文,大野天穷吐玉麇。wàn zhòng dù lěi bī sī wén,dà yě tiān qióng tǔ yù jūn。
谁解喟然叹点尔,但逢兴也即笺云。shuí jiě kuì rán tàn diǎn ěr,dàn féng xīng yě jí jiān yún。
狂歌唯哭支离叟,酹酒相邀冥漠君。kuáng gē wéi kū zhī lí sǒu,lèi jiǔ xiāng yāo míng mò jūn。
寂寂仲华应笑我,云台春老不书勋。jì jì zhòng huá yīng xiào wǒ,yún tái chūn lǎo bù shū xūn。

广落花诗三十首

王夫之

干净青莎一片阴,君无去此豢饥禽。gàn jìng qīng shā yī piàn yīn,jūn wú qù cǐ huàn jī qín。
人生自古皆惶恐,天下如今半绿林。rén shēng zì gǔ jiē huáng kǒng,tiān xià rú jīn bàn lǜ lín。
曀日终风舟汛汛,水深河大雨淫淫。yì rì zhōng fēng zhōu xùn xùn,shuǐ shēn hé dà yǔ yín yín。
旧家枝叶同乡土,好听黄鹂作羽吟。jiù jiā zhī yè tóng xiāng tǔ,hǎo tīng huáng lí zuò yǔ yín。

广落花诗三十首

王夫之

止竟须飞悟得无,荣期春去亦童乌。zhǐ jìng xū fēi wù dé wú,róng qī chūn qù yì tóng wū。
寒催直北沙如雪,㬉浥江南雨似酥。hán cuī zhí běi shā rú xuě,nuǎn yì jiāng nán yǔ shì sū。
画槛铪流讥乳鸟,青坰金涩恣骄驹。huà kǎn hā liú jī rǔ niǎo,qīng jiōng jīn sè zì jiāo jū。
零红堆绣双寂寞,张单何为各守株。líng hóng duī xiù shuāng jì mò,zhāng dān hé wèi gè shǒu zhū。

广落花诗三十首

王夫之

寻向水边山外山,轻烟幂䍥有无闲。xún xiàng shuǐ biān shān wài shān,qīng yān mì lì yǒu wú xián。
才过杨柳阴阴岸,又度茱萸曲曲湾。cái guò yáng liǔ yīn yīn àn,yòu dù zhū yú qū qū wān。
小憩愈愁前路杳,向来悔不隔墙攀。xiǎo qì yù chóu qián lù yǎo,xiàng lái huǐ bù gé qiáng pān。
归迟怕被游人笑,摘得青条带叶还。guī chí pà bèi yóu rén xiào,zhāi dé qīng tiáo dài yè hái。

广落花诗三十首

王夫之

棘罥苔缄蟢网封,还披密筱问遗踪。jí juàn tái jiān xǐ wǎng fēng,hái pī mì xiǎo wèn yí zōng。
三山空在云千里,九处堪疑翠几重。sān shān kōng zài yún qiān lǐ,jiǔ chù kān yí cuì jǐ zhòng。
菡萏魂留霜粉腻,蔷薇髓滴露香浓。hàn dàn hún liú shuāng fěn nì,qiáng wēi suǐ dī lù xiāng nóng。
楚宫梦巳无寻处,祇对巫阳暮雨峰。chǔ gōng mèng sì wú xún chù,qí duì wū yáng mù yǔ fēng。

广落花诗三十首

王夫之

色香之外有谁能,妙影轻姿记得曾。sè xiāng zhī wài yǒu shuí néng,miào yǐng qīng zī jì dé céng。
几点烟横吹雁字,一江风起乱渔镫。jǐ diǎn yān héng chuī yàn zì,yī jiāng fēng qǐ luàn yú dèng。
云根无托依贫士,软触难忘恼定僧。yún gēn wú tuō yī pín shì,ruǎn chù nán wàng nǎo dìng sēng。
世出世中俱不受,六铢衣界自飞腾。shì chū shì zhōng jù bù shòu,liù zhū yī jiè zì fēi téng。

广落花诗三十首

王夫之

消心独有艳难删,游戏无端偶破颜。xiāo xīn dú yǒu yàn nán shān,yóu xì wú duān ǒu pò yán。
莲社带醺逃梵网,华阳掞藻耻仙顽。lián shè dài xūn táo fàn wǎng,huá yáng shàn zǎo chǐ xiān wán。
挥弦送目随归雁,见月开笼放白鹇。huī xián sòng mù suí guī yàn,jiàn yuè kāi lóng fàng bái xián。
此意非然非有自,鸿沙羚角故相关。cǐ yì fēi rán fēi yǒu zì,hóng shā líng jiǎo gù xiāng guān。

广落花诗三十首

王夫之

岸移月驶定谁真,花住花飞臂屈伸。àn yí yuè shǐ dìng shuí zhēn,huā zhù huā fēi bì qū shēn。
奔马难追昨日影,神舆早属后车尘。bēn mǎ nán zhuī zuó rì yǐng,shén yú zǎo shǔ hòu chē chén。
霎时雨警三更梦,大力舟藏万壑春。shà shí yǔ jǐng sān gèng mèng,dà lì zhōu cáng wàn hè chūn。
认得白沙诗句好,刘郎莫问旧渔津。rèn dé bái shā shī jù hǎo,liú láng mò wèn jiù yú jīn。

广落花诗三十首

王夫之

款款分明下砌除,燕捎风起漾池墟。kuǎn kuǎn fēn míng xià qì chú,yàn shāo fēng qǐ yàng chí xū。
参差难采中流荇,游泳空邀静夜鱼。cān chà nán cǎi zhōng liú xìng,yóu yǒng kōng yāo jìng yè yú。
柳缆无因维野马,蛙吹何当享爰居。liǔ lǎn wú yīn wéi yě mǎ,wā chuī hé dāng xiǎng yuán jū。
同心唯有青天月,到处相逢影一如。tóng xīn wéi yǒu qīng tiān yuè,dào chù xiāng féng yǐng yī rú。

广落花诗三十首

王夫之

今夕何夕春云徂,子规啼月宵欲孤。jīn xī hé xī chūn yún cú,zi guī tí yuè xiāo yù gū。
银烛一夜烧易尽,珊鞭诘旦踏巳无。yín zhú yī yè shāo yì jǐn,shān biān jí dàn tà sì wú。
后日青枝献生子,当时彩胜浇屠苏。hòu rì qīng zhī xiàn shēng zi,dāng shí cǎi shèng jiāo tú sū。
榆钱虹锦买不住,何况十万铜青蚨。yú qián hóng jǐn mǎi bù zhù,hé kuàng shí wàn tóng qīng fú。

广落花诗三十首

王夫之

杜陵颠狂恼不休,涪翁含笑增春羞。dù líng diān kuáng nǎo bù xiū,fú wēng hán xiào zēng chūn xiū。
他春未必如此日,枝上而今已陌头。tā chūn wèi bì rú cǐ rì,zhī shàng ér jīn yǐ mò tóu。
青山一静似太古,黄葛虽鲜难顺流。qīng shān yī jìng shì tài gǔ,huáng gé suī xiān nán shùn liú。
韶光转毂无终极,辨此何为不散愁。sháo guāng zhuǎn gǔ wú zhōng jí,biàn cǐ hé wèi bù sàn chóu。

广落花诗三十首

王夫之

天涯天涯予安归,金门绣岭春事非。tiān yá tiān yá yǔ ān guī,jīn mén xiù lǐng chūn shì fēi。
元鹤毳羽昔君子,班管晕痕旧帝妃。yuán hè cuì yǔ xī jūn zi,bān guǎn yūn hén jiù dì fēi。
弥天无土葬香骨,过雨有人拾象玑。mí tiān wú tǔ zàng xiāng gǔ,guò yǔ yǒu rén shí xiàng jī。
浪游沧海意不息,为倩东风击蝶衣。làng yóu cāng hǎi yì bù xī,wèi qiàn dōng fēng jī dié yī。