古诗词

生查子·咏史六首

王夫之

沙中奋一椎,飞影不知处。shā zhōng fèn yī chuí,fēi yǐng bù zhī chù。
知非赌命场,不下千金注。zhī fēi dǔ mìng chǎng,bù xià qiān jīn zhù。
蒲山电眼儿,约略知其趣。pú shān diàn yǎn ér,yuē lüè zhī qí qù。
豪气未能降,长揖关朗去。háo qì wèi néng jiàng,zhǎng yī guān lǎng qù。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

广落花诗三十首

王夫之

鸣鸠乳燕欢晴酣,清晓蹑屐补春探。míng jiū rǔ yàn huān qíng hān,qīng xiǎo niè jī bǔ chūn tàn。
半塘影失谓萍乱,曲岸香添疑鸟含。bàn táng yǐng shī wèi píng luàn,qū àn xiāng tiān yí niǎo hán。
回头冷蕊开无赖,拂袖狂红委不堪。huí tóu lěng ruǐ kāi wú lài,fú xiù kuáng hóng wěi bù kān。
小阁莞尔语蚕妾,唯汝柔桑独蔚蓝。xiǎo gé guǎn ěr yǔ cán qiè,wéi rǔ róu sāng dú wèi lán。

广落花诗三十首

王夫之

息夫人看终不言,黄四娘家扑满轩。xī fū rén kàn zhōng bù yán,huáng sì niáng jiā pū mǎn xuān。
柳绵团马㬉如意,梅影啼禽冷彻魂。liǔ mián tuán mǎ nuǎn rú yì,méi yǐng tí qín lěng chè hún。
云中任逐淮南犬,腐草宁归浈峡猿。yún zhōng rèn zhú huái nán quǎn,fǔ cǎo níng guī zhēn xiá yuán。
百舌珊瑚不称意,凋伤浪为呼烦冤。bǎi shé shān hú bù chēng yì,diāo shāng làng wèi hū fán yuān。

广落花诗三十首

王夫之

江渚山椒洽比邻,分飞接迹劳逡巡。jiāng zhǔ shān jiāo qià bǐ lín,fēn fēi jiē jì láo qūn xún。
关河万里戎王子,楚汉千年虞美人。guān hé wàn lǐ róng wáng zi,chǔ hàn qiān nián yú měi rén。
沈炯自泣茂陵树,庾信长哀江南春。shěn jiǒng zì qì mào líng shù,yǔ xìn zhǎng āi jiāng nán chūn。
人间有恨皆摇落,那向西园泪眼频。rén jiān yǒu hèn jiē yáo luò,nà xiàng xī yuán lèi yǎn pín。

广落花诗三十首

王夫之

高田小麦凋穗黄,君胡?蹀理征裳。gāo tián xiǎo mài diāo suì huáng,jūn hú dié lǐ zhēng shang。
春江劳劳客易散,秋渚迢迢夜未央。chūn jiāng láo láo kè yì sàn,qiū zhǔ tiáo tiáo yè wèi yāng。
绠断银瓶空井底,瑟分玉柱愁高张。gěng duàn yín píng kōng jǐng dǐ,sè fēn yù zhù chóu gāo zhāng。
海山家在莺啼处,无计日归空黯伤。hǎi shān jiā zài yīng tí chù,wú jì rì guī kōng àn shāng。

广落花诗三十首

王夫之

风末雨馀悄欲停,须臾如慕诉春听。fēng mò yǔ yú qiāo yù tíng,xū yú rú mù sù chūn tīng。
白日不肯香流水,黄昏取次乱飞萤。bái rì bù kěn xiāng liú shuǐ,huáng hūn qǔ cì luàn fēi yíng。
舜华得计避霜色,汉柏偶尔逃天刑。shùn huá dé jì bì shuāng sè,hàn bǎi ǒu ěr táo tiān xíng。
三归台上荡舟相,旖旎居然天性灵。sān guī tái shàng dàng zhōu xiāng,yǐ nǐ jū rán tiān xìng líng。

广落花诗三十首

王夫之

嬴皇兀山辇金埋,千春粉黛消秦淮。yíng huáng wù shān niǎn jīn mái,qiān chūn fěn dài xiāo qín huái。
芙蓉无数蚀宝剑,鸳鸯岂但坼金钗。fú róng wú shù shí bǎo jiàn,yuān yāng qǐ dàn chè jīn chāi。
三月通闰只紫莽,五色欲补谁皇娲。sān yuè tōng rùn zhǐ zǐ mǎng,wǔ sè yù bǔ shuí huáng wā。
一声举棹唱年少,玉树歌终泣越娃。yī shēng jǔ zhào chàng nián shǎo,yù shù gē zhōng qì yuè wá。

寄咏落花十首

王夫之

听之无闻杳希夷,可左泛兮可右移。tīng zhī wú wén yǎo xī yí,kě zuǒ fàn xī kě yòu yí。
丹灶烟轻飞武火,明窗尘细弄婴儿。dān zào yān qīng fēi wǔ huǒ,míng chuāng chén xì nòng yīng ér。
动而愈出弱频用,失亦若惊辱较宜。dòng ér yù chū ruò pín yòng,shī yì ruò jīng rǔ jiào yí。
气母欲抟抟不得,流珠常惜去人时。qì mǔ yù tuán tuán bù dé,liú zhū cháng xī qù rén shí。

寄咏落花十首

王夫之

或奔月窟或天根,云鬓晨晞玉女盆。huò bēn yuè kū huò tiān gēn,yún bìn chén xī yù nǚ pén。
榆筴含刑月在卯,黄芽出险卦临屯。yú cè hán xíng yuè zài mǎo,huáng yá chū xiǎn guà lín tún。
流乌亭午无留影,顾兔中宵失暗痕。liú wū tíng wǔ wú liú yǐng,gù tù zhōng xiāo shī àn hén。
一笑三峰痴姹女,残脂断粉弄精魂。yī xiào sān fēng chī chà nǚ,cán zhī duàn fěn nòng jīng hún。

寄咏落花十首

王夫之

藤倚芦交两不关,星星石火迸斑斓。téng yǐ lú jiāo liǎng bù guān,xīng xīng shí huǒ bèng bān lán。
一时齐现∴三点,诸品无馀道入还。yī shí qí xiàn sān diǎn,zhū pǐn wú yú dào rù hái。
枯木何妨春色㬉,絮泥却遣柳枝鳏。kū mù hé fáng chūn sè nuǎn,xù ní què qiǎn liǔ zhī guān。
牛头鸟散无消息,柏子庭前翠色闲。niú tóu niǎo sàn wú xiāo xī,bǎi zi tíng qián cuì sè xián。

寄咏落花十首

王夫之

若人以色以声求,捏目空中乐主楼。ruò rén yǐ sè yǐ shēng qiú,niē mù kōng zhōng lè zhǔ lóu。
安养霎时清旦雨,双林依旧夜星流。ān yǎng shà shí qīng dàn yǔ,shuāng lín yī jiù yè xīng liú。
狮王乱击红颜定,鹙子难忘芳饵钩。shī wáng luàn jī hóng yán dìng,qiū zi nán wàng fāng ěr gōu。
为问灵云能再见,刹竿正倒不须愁。wèi wèn líng yún néng zài jiàn,shā gān zhèng dào bù xū chóu。

寄咏落花十首

王夫之

下帷空闭仲舒园,入幔偏依写韵轩。xià wéi kōng bì zhòng shū yuán,rù màn piān yī xiě yùn xuān。
硬拓云麾蝉翅薄,偷临天马袅蹄翻。yìng tuò yún huī chán chì báo,tōu lín tiān mǎ niǎo tí fān。
回波斜展侵飞白,钗脚低垂带漏痕。huí bō xié zhǎn qīn fēi bái,chāi jiǎo dī chuí dài lòu hén。
闪霍纤腰频敛锷,只应浑脱学公孙。shǎn huò xiān yāo pín liǎn è,zhǐ yīng hún tuō xué gōng sūn。

寄咏落花十首

王夫之

连枝多事笑边鸾,蛇足黄荃夹羽翰。lián zhī duō shì xiào biān luán,shé zú huáng quán jiā yǔ hàn。
巧染一红修竹倚,闲添数蝶马蹄安。qiǎo rǎn yī hóng xiū zhú yǐ,xián tiān shù dié mǎ tí ān。
赤龙睛点欲飞去,并剪霜裁得半看。chì lóng jīng diǎn yù fēi qù,bìng jiǎn shuāng cái dé bàn kàn。
可是所南悲地坼,空中幻出国香残。kě shì suǒ nán bēi dì chè,kōng zhōng huàn chū guó xiāng cán。

寄咏落花十首

王夫之

疏从掠势密侵边,一道斜飞绰欲仙。shū cóng lüè shì mì qīn biān,yī dào xié fēi chuò yù xiān。
小径贪肥成聚五,南枝得意占长先。xiǎo jìng tān féi chéng jù wǔ,nán zhī dé yì zhàn zhǎng xiān。
倾筐七子垂能几,买槛千金坠可怜。qīng kuāng qī zi chuí néng jǐ,mǎi kǎn qiān jīn zhuì kě lián。
桐井正翻辘轳影,猧儿蹴损不成妍。tóng jǐng zhèng fān lù lú yǐng,wō ér cù sǔn bù chéng yán。

寄咏落花十首

王夫之

㬉酿云封香不扃,半拖帘影出郊亭。nuǎn niàng yún fēng xiāng bù jiōng,bàn tuō lián yǐng chū jiāo tíng。
一江酣熟宜中圣,万岁春阑且劝星。yī jiāng hān shú yí zhōng shèng,wàn suì chūn lán qiě quàn xīng。
病叶懒飞相枕藉,晕潮新上舞娉婷。bìng yè lǎn fēi xiāng zhěn jí,yūn cháo xīn shàng wǔ pīng tíng。
梅霪消尽石榴后,罍耻还倾酢百瓶。méi yín xiāo jǐn shí liú hòu,léi chǐ hái qīng cù bǎi píng。

寄咏落花十首

王夫之

峭寒生倚老拳狂,残月如探赤弹忙。qiào hán shēng yǐ lǎo quán kuáng,cán yuè rú tàn chì dàn máng。
白打翻腾矜鹞翅,红妆绰约罩梨鎗。bái dǎ fān téng jīn yào chì,hóng zhuāng chuò yuē zhào lí qiāng。
排场别样飞绳技,黄阁微酡效拍张。pái chǎng bié yàng fēi shéng jì,huáng gé wēi tuó xiào pāi zhāng。
朱影半星挥雪练,一丝血缕染轻霜。zhū yǐng bàn xīng huī xuě liàn,yī sī xuè lǚ rǎn qīng shuāng。