古诗词

柘轩

李侗

耕桑本是吾儒事,不免饥寒智者非。gēng sāng běn shì wú rú shì,bù miǎn jī hán zhì zhě fēi。
出处自然皆有据,不应感念泣牛衣。chū chù zì rán jiē yǒu jù,bù yīng gǎn niàn qì niú yī。
李侗

李侗

宋南剑州剑浦人,字愿中,世号延平先生。从学罗从彦,得其《春秋》、《中庸》、《论语》、《孟子》之说。退居山里,谢绝世故四十余年,讲经说道,启迪后学,答问不倦。虽清贫而怡然自得,若无意当世而伤时忧国。朱熹尝从受业,得其传。卒谥文靖。有《李延平先生文集》。 李侗的作品>>

猜您喜欢

静庵山居

李侗

胜如城外宅,花木拥檐前。shèng rú chéng wài zhái,huā mù yōng yán qián。
一雨晚时过,群峰翠色鲜。yī yǔ wǎn shí guò,qún fēng cuì sè xiān。
采荆烹白石,接竹引清泉。cǎi jīng pēng bái shí,jiē zhú yǐn qīng quán。
车马长无到,逍遥乐葛天。chē mǎ zhǎng wú dào,xiāo yáo lè gé tiān。

舍上辞归罗豫章先生

李侗

学道求师久剑潭,岂缘枯朽预儒涵。xué dào qiú shī jiǔ jiàn tán,qǐ yuán kū xiǔ yù rú hán。
致知事业同归理,克己工夫判立谈。zhì zhī shì yè tóng guī lǐ,kè jǐ gōng fū pàn lì tán。
未借老商颜笑一,已偕韩氏俗重三。wèi jiè lǎo shāng yán xiào yī,yǐ xié hán shì sú zhòng sān。
过庭若问论诗礼,应问从谁学指南。guò tíng ruò wèn lùn shī lǐ,yīng wèn cóng shuí xué zhǐ nán。

藏春峡

李侗

咏归堂里静怡神,更步芳亭识趣新。yǒng guī táng lǐ jìng yí shén,gèng bù fāng tíng shí qù xīn。
爱竹心虚初长笋,观梅香散渐含仁。ài zhú xīn xū chū zhǎng sǔn,guān méi xiāng sàn jiàn hán rén。
云将膏雨过桐岭,水泛桃花出剑津。yún jiāng gāo yǔ guò tóng lǐng,shuǐ fàn táo huā chū jiàn jīn。
生意峡中藏得否,自家收拾满腔春。shēng yì xiá zhōng cáng dé fǒu,zì jiā shōu shí mǎn qiāng chūn。

柘轩

李侗

五亩之宫植以桑,孟轲举此助谈王。wǔ mǔ zhī gōng zhí yǐ sāng,mèng kē jǔ cǐ zhù tán wáng。
轩前蒙密知何意,要见经纶滋味长。xuān qián méng mì zhī hé yì,yào jiàn jīng lún zī wèi zhǎng。

柘轩

李侗

三春采采为蚕供,衣被生灵独有功。sān chūn cǎi cǎi wèi cán gōng,yī bèi shēng líng dú yǒu gōng。
野外谩多闲草木,可惭无计谢东风。yě wài mán duō xián cǎo mù,kě cán wú jì xiè dōng fēng。

梅林春信

李侗

积雪千林冻欲摧,倚栏日日望春回。jī xuě qiān lín dòng yù cuī,yǐ lán rì rì wàng chūn huí。
天公为我传消息,故遣梅花特地开。tiān gōng wèi wǒ chuán xiāo xī,gù qiǎn méi huā tè dì kāi。