古诗词

杂题上元竹枝词

王彦泓

腰身十七正娇慵,珠凤鞋帮一捻红。yāo shēn shí qī zhèng jiāo yōng,zhū fèng xié bāng yī niǎn hóng。
不奈小桥春露滑,阿娘扶过石栏东。bù nài xiǎo qiáo chūn lù huá,ā niáng fú guò shí lán dōng。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

余旧诗悉已遗忘而韬仲皆为存录展阅一过觉无端往事交集胸怀怅然久之因呈四韵

王彦泓

不堪重对旧诗篇,潦倒欢场二十年。bù kān zhòng duì jiù shī piān,lǎo dào huān chǎng èr shí nián。
多为微辞猜宋玉,敢持才语傲非烟。duō wèi wēi cí cāi sòng yù,gǎn chí cái yǔ ào fēi yān。
春风鬓影弹琴看,夜月歌声隔巷怜。chūn fēng bìn yǐng dàn qín kàn,yè yuè gē shēng gé xiàng lián。
今日掩门梅雪下,药炉声沸卧床前。jīn rì yǎn mén méi xuě xià,yào lú shēng fèi wò chuáng qián。

训婢

王彦泓

收书拂扇叠诗笺,敌得灵光赋一篇。shōu shū fú shàn dié shī jiān,dí dé líng guāng fù yī piān。
浴砚定须频换水,炙香宜令慢生烟。yù yàn dìng xū pín huàn shuǐ,zhì xiāng yí lìng màn shēng yān。
未妨帘下窥侯白,只莫泥中恼郑玄。wèi fáng lián xià kuī hóu bái,zhǐ mò ní zhōng nǎo zhèng xuán。
休厌酒阑亲涤缶,卓文君也在垆边。xiū yàn jiǔ lán qīn dí fǒu,zhuó wén jūn yě zài lú biān。

烧香曲

王彦泓

闭户留香计绝痴,微烟未动隔帘知。bì hù liú xiāng jì jué chī,wēi yān wèi dòng gé lián zhī。
剪灯几榻寒相守,听雨房拢暗最宜。jiǎn dēng jǐ tà hán xiāng shǒu,tīng yǔ fáng lǒng àn zuì yí。
卧待衣篝氲未了,坐看银叶透还迟。wò dài yī gōu yūn wèi le,zuò kàn yín yè tòu hái chí。
谢娘衵服经三浣,一味浓芬似旧时。xiè niáng yì fú jīng sān huàn,yī wèi nóng fēn shì jiù shí。

烧香曲

王彦泓

新寒跨火小屏前,画绔文綦绝可怜。xīn hán kuà huǒ xiǎo píng qián,huà kù wén qí jué kě lián。
赏聚不烦烧鹊脑,病怀端自怕龙涎。shǎng jù bù fán shāo què nǎo,bìng huái duān zì pà lóng xián。
鸭炉好与欢同誓,犀合仍留字纪年。yā lú hǎo yǔ huān tóng shì,xī hé réng liú zì jì nián。
只有香烟与侬似,一条孤细随如弦。zhǐ yǒu xiāng yān yǔ nóng shì,yī tiáo gū xì suí rú xián。

独居有怀

王彦泓

春袍方退一重线,又是森寒酿雨天。chūn páo fāng tuì yī zhòng xiàn,yòu shì sēn hán niàng yǔ tiān。
酒后肌添银粟冷,意中人似玉梅妍。jiǔ hòu jī tiān yín sù lěng,yì zhōng rén shì yù méi yán。
麻姑肯惜人搔背,汉主羞看婢胁肩。má gū kěn xī rén sāo bèi,hàn zhǔ xiū kàn bì xié jiān。
花影一瓶香一榻,不妨清绝是孤眠。huā yǐng yī píng xiāng yī tà,bù fáng qīng jué shì gū mián。

病疮作楚戏书自遣

王彦泓

汤沐无时类水淫,蹒跚坐起笑还颦。tāng mù wú shí lèi shuǐ yín,pán shān zuò qǐ xiào hái pín。
佳人未怪肌生粟,烈士何伤腹有鳞。jiā rén wèi guài jī shēng sù,liè shì hé shāng fù yǒu lín。
鬻技易售龟手药,论交难得嗜痂人。yù jì yì shòu guī shǒu yào,lùn jiāo nán dé shì jiā rén。
焉知小疾非佳事,养护疏慵又一春。yān zhī xiǎo jí fēi jiā shì,yǎng hù shū yōng yòu yī chūn。

不善治生又最懒于报谒客有咎余疏放者四韵答之

王彦泓

莫笑书淫并水淫,生涯端的似蹄涔。mò xiào shū yín bìng shuǐ yín,shēng yá duān de shì tí cén。
男儿岂耐车中闭,病骨唯堪砚北吟。nán ér qǐ nài chē zhōng bì,bìng gǔ wéi kān yàn běi yín。
老后莫应销逸气,贫来浑未灭狂心。lǎo hòu mò yīng xiāo yì qì,pín lái hún wèi miè kuáng xīn。
凭君觅个当垆处,断送床头卖赋金。píng jūn mì gè dāng lú chù,duàn sòng chuáng tóu mài fù jīn。

赠妙音尼本白下歌姬,新披剃于阳羡山中

王彦泓

散朗万情回不群,翠鬟判得一緺云。sàn lǎng wàn qíng huí bù qún,cuì huán pàn dé yī guā yún。
钗钿脱奉旃檀座,纨绮裁装贝叶文。chāi diàn tuō fèng zhān tán zuò,wán qǐ cái zhuāng bèi yè wén。
茗碗近添禅悦味,舞衫新换戒香熏。míng wǎn jìn tiān chán yuè wèi,wǔ shān xīn huàn jiè xiāng xūn。
潮音梵唱声清妙,旧曲如今不耐闻。cháo yīn fàn chàng shēng qīng miào,jiù qū rú jīn bù nài wén。

代答

王彦泓

净却情根净发根,笑看刀下翠纷纷。jìng què qíng gēn jìng fā gēn,xiào kàn dāo xià cuì fēn fēn。
辞家偶尔来青嶂,喜客犹能赠白云。cí jiā ǒu ěr lái qīng zhàng,xǐ kè yóu néng zèng bái yún。
世上合离沙鸟迹,面前啼笑水风纹。shì shàng hé lí shā niǎo jì,miàn qián tí xiào shuǐ fēng wén。
春心久作寒灰死,艳曲何妨一再闻。chūn xīn jiǔ zuò hán huī sǐ,yàn qū hé fáng yī zài wén。

答平陵宋似濂

王彦泓

芳兰竟体总堪怜,宋玉还饶赋几篇。fāng lán jìng tǐ zǒng kān lián,sòng yù hái ráo fù jǐ piān。
豪士未妨兼妩媚,男儿安在负须髯。háo shì wèi fáng jiān wǔ mèi,nán ér ān zài fù xū rán。
高奇嗜酒嵇中散,佻达能歌沈下贤。gāo qí shì jiǔ jī zhōng sàn,tiāo dá néng gē shěn xià xián。
把臂自然风味合,不关家世是同年。bǎ bì zì rán fēng wèi hé,bù guān jiā shì shì tóng nián。

示莲社学人

王彦泓

休恃蒲团坐几春,酒坊淫肆勘才真。xiū shì pú tuán zuò jǐ chūn,jiǔ fāng yín sì kān cái zhēn。
吞针始耐调魔女,嚼饭无妨与解人。tūn zhēn shǐ nài diào mó nǚ,jué fàn wú fáng yǔ jiě rén。
香瓣价同千世界,莲花轮广百由旬。xiāng bàn jià tóng qiān shì jiè,lián huā lún guǎng bǎi yóu xún。
空王彼岸庄严处,求许枯禅得问津。kōng wáng bǐ àn zhuāng yán chù,qiú xǔ kū chán dé wèn jīn。

无题

王彦泓

夜饮朝歌昼未眠,轻狂全是倚娘怜。yè yǐn cháo gē zhòu wèi mián,qīng kuáng quán shì yǐ niáng lián。
妮他细语挑针线,替我排愁肄管弦。nī tā xì yǔ tiāo zhēn xiàn,tì wǒ pái chóu yì guǎn xián。
夜月不移欢枕畔,春山长坐酒垆前。yè yuè bù yí huān zhěn pàn,chūn shān zhǎng zuò jiǔ lú qián。
何当荑玉亲磨墨,立到琉璃砚匣边。hé dāng tí yù qīn mó mò,lì dào liú lí yàn xiá biān。

有女郎手写余诗数十首笔迹柔媚纸光洁滑玩而味之

王彦泓

笔砚精良映绮疏,瘦琼人作瘦筋书。bǐ yàn jīng liáng yìng qǐ shū,shòu qióng rén zuò shòu jīn shū。
古钗妙迹看来似,黄绢妍词愧未如。gǔ chāi miào jì kàn lái shì,huáng juàn yán cí kuì wèi rú。
疏懒未成投芍药,清新先荷赏芙蕖。shū lǎn wèi chéng tóu sháo yào,qīng xīn xiān hé shǎng fú qú。
从今吟得关心句,一望枝娘柳下居。cóng jīn yín dé guān xīn jù,yī wàng zhī niáng liǔ xià jū。

有女郎手写余诗数十首笔迹柔媚纸光洁滑玩而味之

王彦泓

无聊私咏隔天涯,不道吟哦到齿牙。wú liáo sī yǒng gé tiān yá,bù dào yín ó dào chǐ yá。
江令诗才犹剩锦,卫娘书格是簪花。jiāng lìng shī cái yóu shèng jǐn,wèi niáng shū gé shì zān huā。
长将睡压香浓染,怕被娘窥独半遮。zhǎng jiāng shuì yā xiāng nóng rǎn,pà bèi niáng kuī dú bàn zhē。
想得笑和桃叶语,羡伊根蒂属王家。xiǎng dé xiào hé táo yè yǔ,xiàn yī gēn dì shǔ wáng jiā。

感旧游

王彦泓

迷藏斗酒旧成群,夜夜潜游抵夜分。mí cáng dòu jiǔ jiù chéng qún,yè yè qián yóu dǐ yè fēn。
罚盏任冤偏后醉,奇香虽秘得先熏。fá zhǎn rèn yuān piān hòu zuì,qí xiāng suī mì dé xiān xūn。
筝娘乞句留钿带,箫史求书展练裙。zhēng niáng qǐ jù liú diàn dài,xiāo shǐ qiú shū zhǎn liàn qún。
无限断肠踪迹处,坏墙风雨绣苔纹。wú xiàn duàn cháng zōng jì chù,huài qiáng fēng yǔ xiù tái wén。