古诗词

杂题上元竹枝词

王彦泓

瓦坼龟文一例看,断连横竖有悲欢。wǎ chè guī wén yī lì kàn,duàn lián héng shù yǒu bēi huān。
一声脆响笼灯看,暂作排愁事一端。yī shēng cuì xiǎng lóng dēng kàn,zàn zuò pái chóu shì yī duān。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

梦后闻雨

王彦泓

若无若有晚潇潇,一榻余香篆字烧。ruò wú ruò yǒu wǎn xiāo xiāo,yī tà yú xiāng zhuàn zì shāo。
怕忆忧欢十年事,只今切莫到芭蕉。pà yì yōu huān shí nián shì,zhǐ jīn qiè mò dào bā jiāo。

四月十七日作花间集韦端己词云:四月十七,正是去年今日别君时

王彦泓

记得西川韦相词,去年今日事堪思。jì dé xī chuān wéi xiāng cí,qù nián jīn rì shì kān sī。
人间刻骨难忘处,最是佯羞忍泪时。rén jiān kè gǔ nán wàng chù,zuì shì yáng xiū rěn lèi shí。

四月十七日作花间集韦端己词云:四月十七,正是去年今日别君时

王彦泓

夜半分明到镜台,柳眉颦绿杏花腮。yè bàn fēn míng dào jìng tái,liǔ méi pín lǜ xìng huā sāi。
半羞半喜依依处,又是离人梦觉时。bàn xiū bàn xǐ yī yī chù,yòu shì lí rén mèng jué shí。

闺人礼佛词

王彦泓

唵叭香薰扫象图,拜容纤弱不禁扶。ǎn bā xiāng xūn sǎo xiàng tú,bài róng xiān ruò bù jìn fú。
轻妆淡服堪描画,鹦鹉笼前捻数珠。qīng zhuāng dàn fú kān miáo huà,yīng wǔ lóng qián niǎn shù zhū。

闺人礼佛词

王彦泓

喉音袅袅齿冷冷,疑有清歌发后庭。hóu yīn niǎo niǎo chǐ lěng lěng,yí yǒu qīng gē fā hòu tíng。
听到甚深微妙字,始知开卷是莲经。tīng dào shén shēn wēi miào zì,shǐ zhī kāi juǎn shì lián jīng。

闺人礼佛词

王彦泓

佛手霜柑奉佛前,锡瓶亲注锡山泉。fú shǒu shuāng gān fèng fú qián,xī píng qīn zhù xī shān quán。
漳兰乍折花三四,未敢先教插鬓边。zhāng lán zhà zhé huā sān sì,wèi gǎn xiān jiào chā bìn biān。

闺人礼佛词

王彦泓

茉莉朝朝供几枝,漫教小玉摘来时。mò lì cháo cháo gōng jǐ zhī,màn jiào xiǎo yù zhāi lái shí。
今朝却喜花盈百,戏掐菩提暗得知。jīn cháo què xǐ huā yíng bǎi,xì qiā pú tí àn dé zhī。

闺人礼佛词

王彦泓

每晨一度到香台,隔日疏慵女伴猜。měi chén yī dù dào xiāng tái,gé rì shū yōng nǚ bàn cāi。
窗外相邀低答应,待人明日浣裙来。chuāng wài xiāng yāo dī dá yīng,dài rén míng rì huàn qún lái。

闺人礼佛词

王彦泓

闲教鹦哥念佛名,狸奴也著戒鱼羹。xián jiào yīng gē niàn fú míng,lí nú yě zhù jiè yú gēng。
爱将莲子鸡头实,换得孩童虱放生。ài jiāng lián zi jī tóu shí,huàn dé hái tóng shī fàng shēng。

闺人礼佛词

王彦泓

凤头弓样改蛮靴,巾覆云鬟一幅罗。fèng tóu gōng yàng gǎi mán xuē,jīn fù yún huán yī fú luó。
只说道妆宜淡浅,看来风致较前多。zhǐ shuō dào zhuāng yí dàn qiǎn,kàn lái fēng zhì jiào qián duō。

闺人礼佛词

王彦泓

楞严初读面生红,为写摩登技忒工。léng yán chū dú miàn shēng hóng,wèi xiě mó dēng jì tè gōng。
还是国风多蕴藉,房融端不及周公。hái shì guó fēng duō yùn jí,fáng róng duān bù jí zhōu gōng。

闺人礼佛词

王彦泓

如花人在散花筵,艳似天魔静似禅。rú huā rén zài sàn huā yán,yàn shì tiān mó jìng shì chán。
若个笔端能写照,济尼亲说与张元。ruò gè bǐ duān néng xiě zhào,jì ní qīn shuō yǔ zhāng yuán。

似梦

王彦泓

似梦浓欢复似真,细看原是掷梭人。shì mèng nóng huān fù shì zhēn,xì kàn yuán shì zhì suō rén。
当初薄怒尤娇绝,笑倩如花更一嗔。dāng chū báo nù yóu jiāo jué,xiào qiàn rú huā gèng yī chēn。

读樊川集

王彦泓

分司非为紫云留,三绾银符只醉游。fēn sī fēi wèi zǐ yún liú,sān wǎn yín fú zhǐ zuì yóu。
饱看花丛意寥落,晚投笺记乞湖州。bǎo kàn huā cóng yì liáo luò,wǎn tóu jiān jì qǐ hú zhōu。

笔工所售有名曰画眉者戏为题咏

王彦泓

写对春山坐卧看,男儿方不负毫端。xiě duì chūn shān zuò wò kàn,nán ér fāng bù fù háo duān。
谁知虎卧龙跳字,不及愁蛾两撇难。shuí zhī hǔ wò lóng tiào zì,bù jí chóu é liǎng piē nán。