古诗词

杂题上元竹枝词

王彦泓

瓦坼龟文一例看,断连横竖有悲欢。wǎ chè guī wén yī lì kàn,duàn lián héng shù yǒu bēi huān。
一声脆响笼灯看,暂作排愁事一端。yī shēng cuì xiǎng lóng dēng kàn,zàn zuò pái chóu shì yī duān。

王彦泓

明镇江府金坛人,字次回。以岁贡为松江府华亭县训导,卒于官。博学好古,喜作艳体小诗,格调似韩偓。词不多作,而善改昔人词,有加毫颊上之致。有《疑雨集》。 王彦泓的作品>>

猜您喜欢

问答词阿姚

王彦泓

知暗恼说是多情,情到多时处处轻。zhī àn nǎo shuō shì duō qíng,qíng dào duō shí chù chù qīng。
幸我生平颇情寡,陡然迷惑为卿卿。xìng wǒ shēng píng pǒ qíng guǎ,dǒu rán mí huò wèi qīng qīng。

问答词阿姚

王彦泓

意密形疏自幼闻,情深那更厌离群。yì mì xíng shū zì yòu wén,qíng shēn nà gèng yàn lí qún。
人间多少双飞侣,未必如侬切念君。rén jiān duō shǎo shuāng fēi lǚ,wèi bì rú nóng qiè niàn jūn。

问答词阿姚

王彦泓

红笺烧过字千张,泪点牢收帕一方。hóng jiān shāo guò zì qiān zhāng,lèi diǎn láo shōu pà yī fāng。
无计徘徊归去也,一生赢得一思量。wú jì pái huái guī qù yě,yī shēng yíng dé yī sī liàng。

问答词阿姚

王彦泓

银瓶酒尽不堪筛,妾泪如波溅玉杯。yín píng jiǔ jǐn bù kān shāi,qiè lèi rú bō jiàn yù bēi。
莫恨此番孤负去,好寻方便为奴来。mò hèn cǐ fān gū fù qù,hǎo xún fāng biàn wèi nú lái。

问答词阿姚

王彦泓

到死相寻意已坚,莫教赍恨下黄泉。dào sǐ xiāng xún yì yǐ jiān,mò jiào jī hèn xià huáng quán。
浮盟浪约三年过,病喘还知剩几年。fú méng làng yuē sān nián guò,bìng chuǎn hái zhī shèng jǐ nián。

问答词阿姚

王彦泓

密绪还须对面论,意中言语意中人。mì xù hái xū duì miàn lùn,yì zhōng yán yǔ yì zhōng rén。
饶他青鸟殷勤诉,不似郎诗道得真。ráo tā qīng niǎo yīn qín sù,bù shì láng shī dào dé zhēn。

送友人同游岳寺以昨醉为辞戏柬促之

王彦泓

礼佛无妨带宿酲,定知开士不容嗔。lǐ fú wú fáng dài sù chéng,dìng zhī kāi shì bù róng chēn。
侬耽早韭卿耽妇,等是周颙一辈人。nóng dān zǎo jiǔ qīng dān fù,děng shì zhōu yóng yī bèi rén。

巨生扇底系一佛柑似枣许大颇讶其触手太柔迫视之则闺人所制也缝以黄绢贮以麝尘纤指扶疏屈伸多态不啻酷肖而已欢喜赞叹为缀二诗

王彦泓

指月拈花尽宛然,犹嫌相好未完全。zhǐ yuè niān huā jǐn wǎn rán,yóu xián xiāng hǎo wèi wán quán。
如今更觉针神巧,软似兜罗一样绵。rú jīn gèng jué zhēn shén qiǎo,ruǎn shì dōu luó yī yàng mián。

巨生扇底系一佛柑似枣许大颇讶其触手太柔迫视之则闺人所制也缝以黄绢贮以麝尘纤指扶疏屈伸多态不啻酷肖而已欢喜赞叹为缀二诗

王彦泓

线缕针锋总法身,如来早已鉴精勤。xiàn lǚ zhēn fēng zǒng fǎ shēn,rú lái zǎo yǐ jiàn jīng qín。
为披千佛题名记,屈指于郎第几人。wèi pī qiān fú tí míng jì,qū zhǐ yú láng dì jǐ rén。

绝句四首

王彦泓

佳期无奈锁严城,灯火窗扉望里明。jiā qī wú nài suǒ yán chéng,dēng huǒ chuāng fēi wàng lǐ míng。
难把玉人心事诉,监门不是古侯赢。nán bǎ yù rén xīn shì sù,jiān mén bù shì gǔ hóu yíng。

绝句四首

王彦泓

池边五嫂笑相呼,问要鱼羹契也无。chí biān wǔ sǎo xiào xiāng hū,wèn yào yú gēng qì yě wú。
便信船中有桃叶,只因持楫是官奴。biàn xìn chuán zhōng yǒu táo yè,zhǐ yīn chí jí shì guān nú。

绝句四首

王彦泓

卫玠肌肤杜牧神,谢娘诸弟各清真。wèi jiè jī fū dù mù shén,xiè niáng zhū dì gè qīng zhēn。
肯沿绿帻庖人例,人主当筵问主人。kěn yán lǜ zé páo rén lì,rén zhǔ dāng yán wèn zhǔ rén。

绝句四首

王彦泓

出没狂踪数日迷,传讹新事惑深闺。chū méi kuáng zōng shù rì mí,chuán é xīn shì huò shēn guī。
三姨误受君王谑,不道人间有达奚。sān yí wù shòu jūn wáng xuè,bù dào rén jiān yǒu dá xī。

即夕口占绝句十二首

王彦泓

裾飘屧响到寺墀,便遣萧郎不自持。jū piāo xiè xiǎng dào sì chí,biàn qiǎn xiāo láng bù zì chí。
天分未容人仿佛,酒边风味烛边姿。tiān fēn wèi róng rén fǎng fú,jiǔ biān fēng wèi zhú biān zī。

即夕口占绝句十二首

王彦泓

橄榄回甘沁齿牙,酒阑频嗅小梅花。gǎn lǎn huí gān qìn chǐ yá,jiǔ lán pín xiù xiǎo méi huā。
悬知袖口罗巾上,乘却龙团一饼茶。xuán zhī xiù kǒu luó jīn shàng,chéng què lóng tuán yī bǐng chá。