古诗词

巫山一段云·龙阳观九日

尹志平

白酒宽怀抱,黄花喷鼻香。bái jiǔ kuān huái bào,huáng huā pēn bí xiāng。
此般真味庆重阳。cǐ bān zhēn wèi qìng zhòng yáng。
性月自圆方。xìng yuè zì yuán fāng。
山后三秋无别。shān hòu sān qiū wú bié。
幽槛几丛开彻。yōu kǎn jǐ cóng kāi chè。
两轩各各斗芳鲜。liǎng xuān gè gè dòu fāng xiān。
雅胜洞中天。yǎ shèng dòng zhōng tiān。

尹志平

尹志平,字太和,为金末及元代蒙古时期著名全真道士。祖籍河北沧州,宋时徙居莱州(今山东掖县)。邱处机卒时遗命志平嗣教(或云遗命宋道安嗣教。待处机丧事终,宋以年老请志平代),是为全真道第六代掌教宗师。 尹志平的作品>>

猜您喜欢

无梦令·龙阳观春分其间作

尹志平

道友三冬炼睡。dào yǒu sān dōng liàn shuì。
炼做陈抟苗裔。liàn zuò chén tuán miáo yì。
咫尺过新春,昼夜须当加瑞。zhǐ chǐ guò xīn chūn,zhòu yè xū dāng jiā ruì。
加瑞。jiā ruì。
加瑞。jiā ruì。
点点直教着地。diǎn diǎn zhí jiào zhe dì。

一剪梅

尹志平

九九方终暖日阳。jiǔ jiǔ fāng zhōng nuǎn rì yáng。
春和崇义,无梦天长。chūn hé chóng yì,wú mèng tiān zhǎng。
十方三界恣游行,炎夏还逢,不觉秋霜。shí fāng sān jiè zì yóu xíng,yán xià hái féng,bù jué qiū shuāng。
悟得真闲万事忘。wù dé zhēn xián wàn shì wàng。
自然佚乐,心地清凉。zì rán yì lè,xīn dì qīng liáng。
本来一点纵宽舒,散尽群魔,独现威光。běn lái yī diǎn zòng kuān shū,sàn jǐn qún mó,dú xiàn wēi guāng。

一剪梅

尹志平

新得前高孰可知。xīn dé qián gāo shú kě zhī。
世间清绝,诗笔难题。shì jiān qīng jué,shī bǐ nán tí。
朝元峰上试闲窥,未赴蓬莱,先到瑶池。cháo yuán fēng shàng shì xián kuī,wèi fù péng lái,xiān dào yáo chí。
一派松风入耳吹。yī pài sōng fēng rù ěr chuī。
仙音缥缈,洞达幽微。xiān yīn piāo miǎo,dòng dá yōu wēi。
兴来策杖步云溪,行也相宜。xīng lái cè zhàng bù yún xī,xíng yě xiāng yí。
坐也相宜。zuò yě xiāng yí。

一剪梅

尹志平

新得前高自发扬。xīn dé qián gāo zì fā yáng。
峰峦峭拔,松桧成行。fēng luán qiào bá,sōng guì chéng xíng。
道人归计出红尘,碧洞高眠,无事牵肠。dào rén guī jì chū hóng chén,bì dòng gāo mián,wú shì qiān cháng。
白发垂垂两鬓霜。bái fā chuí chuí liǎng bìn shuāng。
青松影里,描邈难妆。qīng sōng yǐng lǐ,miáo miǎo nán zhuāng。
往来游戏日当斜,行也清凉。wǎng lái yóu xì rì dāng xié,xíng yě qīng liáng。
坐也清凉。zuò yě qīng liáng。

一剪梅·下山

尹志平

为爱前高自觉过。wèi ài qián gāo zì jué guò。
天生阻隔,不放冲和。tiān shēng zǔ gé,bù fàng chōng hé。
前头何处道缘深,无福清闲,有分奔波。qián tóu hé chù dào yuán shēn,wú fú qīng xián,yǒu fēn bēn bō。
老也功亏一任魔。lǎo yě gōng kuī yī rèn mó。
长春教语,慎勿蹉跎。zhǎng chūn jiào yǔ,shèn wù cuō tuó。
自来达道学仙人,功也无多。zì lái dá dào xué xiān rén,gōng yě wú duō。
行也无多。xíng yě wú duō。

一剪梅·太平兴国观示众

尹志平

天赐平遥好歇心。tiān cì píng yáo hǎo xiē xīn。
琳宫寂寂,古柏森森。lín gōng jì jì,gǔ bǎi sēn sēn。
清阴密锁洞天幽,聚落相邻,静胜山林。qīng yīn mì suǒ dòng tiān yōu,jù luò xiāng lín,jìng shèng shān lín。
清静无为孰得寻。qīng jìng wú wèi shú dé xún。
太平兴国,觅个知音。tài píng xīng guó,mì gè zhī yīn。
劝君速悟莫迟疑,言下承当,贤圣加临。quàn jūn sù wù mò chí yí,yán xià chéng dāng,xián shèng jiā lín。

一剪梅·示众复用前韵

尹志平

外积阴功内固阳。wài jī yīn gōng nèi gù yáng。
长春示众,此语偏长。zhǎng chūn shì zhòng,cǐ yǔ piān zhǎng。
还能顿悟入无为,宿业犹如,赫日消霜。hái néng dùn wù rù wú wèi,sù yè yóu rú,hè rì xiāo shuāng。
不假澄心六欲忘。bù jiǎ chéng xīn liù yù wàng。
功成行满,越过炎凉。gōng chéng xíng mǎn,yuè guò yán liáng。
腾腾兀兀任西东,觉彻人间,且恁韬光。téng téng wù wù rèn xī dōng,jué chè rén jiān,qiě nèn tāo guāng。

一剪梅·咏前高山

尹志平

新得前高一簇山。xīn dé qián gāo yī cù shān。
清虚洞府,亘古仙坛。qīng xū dòng fǔ,gèn gǔ xiān tán。
皇天怜我苦奔驰,佚我年高,教我开颜。huáng tiān lián wǒ kǔ bēn chí,yì wǒ nián gāo,jiào wǒ kāi yán。
暗谢高穹赐我闲。àn xiè gāo qióng cì wǒ xián。
松间石上,断了追攀。sōng jiān shí shàng,duàn le zhuī pān。
忻然自得乐无穷,行出堪观。xīn rán zì dé lè wú qióng,xíng chū kān guān。
坐也堪观。zuò yě kān guān。

一剪梅·述怀赠柳先生

尹志平

一点灵明本寂然。yī diǎn líng míng běn jì rán。
随通随感,应赴诸缘。suí tōng suí gǎn,yīng fù zhū yuán。
头头认得这些儿,动也方圆。tóu tóu rèn dé zhè xiē ér,dòng yě fāng yuán。
静也方圆。jìng yě fāng yuán。
日用无私不着边。rì yòng wú sī bù zhe biān。
清虚消息,此法堪传。qīng xū xiāo xī,cǐ fǎ kān chuán。
指人顿悟入无为,行也忘言。zhǐ rén dùn wù rù wú wèi,xíng yě wàng yán。
坐也忘言。zuò yě wàng yán。

一剪梅·述怀赠程老先生

尹志平

学道无成天不悭。xué dào wú chéng tiān bù qiān。
虚名滥占,实得应难。xū míng làn zhàn,shí dé yīng nán。
从今志气更重加,东望都休,不下西山。cóng jīn zhì qì gèng zhòng jiā,dōng wàng dōu xiū,bù xià xī shān。
深谢知交忻崞间。shēn xiè zhī jiāo xīn guō jiān。
四时不阙,助我衣餐。sì shí bù quē,zhù wǒ yī cān。
有时庆会上朝元,功行双全。yǒu shí qìng huì shàng cháo yuán,gōng xíng shuāng quán。
日赴千坛。rì fù qiān tán。

一剪梅·寄蔚州道友

尹志平

越过灵仙壶水傍。yuè guò líng xiān hú shuǐ bàng。
西河饯送,诚厚难忘。xī hé jiàn sòng,chéng hòu nán wàng。
未能款话便登程,度岭严寒,来意匆忙。wèi néng kuǎn huà biàn dēng chéng,dù lǐng yán hán,lái yì cōng máng。
幸得和平达道乡。xìng dé hé píng dá dào xiāng。
浑源丰足,诸事安康。hún yuán fēng zú,zhū shì ān kāng。
有人东去寄新词,报与知音,表我行藏。yǒu rén dōng qù jì xīn cí,bào yǔ zhī yīn,biǎo wǒ xíng cáng。

卜算子

尹志平

真性休空走。zhēn xìng xiū kōng zǒu。
二物长相守。èr wù zhǎng xiāng shǒu。
这些消息阿谁知,便是无中有。zhè xiē xiāo xī ā shuí zhī,biàn shì wú zhōng yǒu。
实鼎琼花放,玉户金光透。shí dǐng qióng huā fàng,yù hù jīn guāng tòu。
作个清凉彼岸人,清静工夫就。zuò gè qīng liáng bǐ àn rén,qīng jìng gōng fū jiù。

凤栖梧

尹志平

一点灵明当内究。yī diǎn líng míng dāng nèi jiū。
散尽群魔,赶退西山兽。sàn jǐn qún mó,gǎn tuì xī shān shòu。
万树琼花如锦绣。wàn shù qióng huā rú jǐn xiù。
长春永占无根朽。zhǎng chūn yǒng zhàn wú gēn xiǔ。
四海云朋来往凑。sì hǎi yún péng lái wǎng còu。
上下冲和,渐觉阳生六。shàng xià chōng hé,jiàn jué yáng shēng liù。
一道灵光通宵透。yī dào líng guāng tōng xiāo tòu。
清香换了胞囊臭。qīng xiāng huàn le bāo náng chòu。

凤栖梧

尹志平

世事无涯何日了。shì shì wú yá hé rì le。
争似忘机,学我归山早。zhēng shì wàng jī,xué wǒ guī shān zǎo。
山下林间常独笑。shān xià lín jiān cháng dú xiào。
人心未悟谁能到。rén xīn wèi wù shuí néng dào。
终日忘言人悄悄。zhōng rì wàng yán rén qiāo qiāo。
暮去朝来,更没闲烦恼。mù qù cháo lái,gèng méi xián fán nǎo。
惜取真阳身内宝。xī qǔ zhēn yáng shēn nèi bǎo。
不须服饵容颜好。bù xū fú ěr róng yán hǎo。

凤栖梧

尹志平

问道参禅都不会。wèn dào cān chán dōu bù huì。
境上闲游,只要心无昧。jìng shàng xián yóu,zhǐ yào xīn wú mèi。
踏碎虚空离六对。tà suì xū kōng lí liù duì。
松岩一觉和衣睡。sōng yán yī jué hé yī shuì。
何用人前夸口快。hé yòng rén qián kuā kǒu kuài。
一点灵明,不许纤尘盖。yī diǎn líng míng,bù xǔ xiān chén gài。
法性堂堂观自在。fǎ xìng táng táng guān zì zài。
归根复命超三界。guī gēn fù mìng chāo sān jiè。
1491234567»