古诗词

鹊桥仙·自述

李昌祺

儒冠相误,虚名相误,衰病又还相误。rú guān xiāng wù,xū míng xiāng wù,shuāi bìng yòu hái xiāng wù。
自怜身世总无成,乾枉了、青春虚度。zì lián shēn shì zǒng wú chéng,qián wǎng le qīng chūn xū dù。
书生曾做,京官曾做,方面也曾亲做。shū shēng céng zuò,jīng guān céng zuò,fāng miàn yě céng qīn zuò。
颠来倒去竟如何,只落得、一贫如故。diān lái dào qù jìng rú hé,zhǐ luò dé yī pín rú gù。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

题雪梅倚竹图

李昌祺

旬宣曾过罗浮洞,万里丛深驻吟鞚。xún xuān céng guò luó fú dòng,wàn lǐ cóng shēn zhù yín kòng。
冯夷剪水为飞霙,修篁叶冷擎偏重。féng yí jiǎn shuǐ wèi fēi yīng,xiū huáng yè lěng qíng piān zhòng。
撒盐飘絮纷轻盈,六出五出俱鲜明。sā yán piāo xù fēn qīng yíng,liù chū wǔ chū jù xiān míng。
空中树上两争白,月下风前都赛清。kōng zhōng shù shàng liǎng zhēng bái,yuè xià fēng qián dōu sài qīng。
乾坤一色纤尘绝,雪喜遇花花喜雪。qián kūn yī sè xiān chén jué,xuě xǐ yù huā huā xǐ xuě。
险径虽平少客行,繁枝纵好无人折。xiǎn jìng suī píng shǎo kè xíng,fán zhī zòng hǎo wú rén zhé。
冰姿绰约真自怜,高情只倚苍筤边。bīng zī chuò yuē zhēn zì lián,gāo qíng zhǐ yǐ cāng láng biān。
先开后落得春早,易积难晞因地偏。xiān kāi hòu luò dé chūn zǎo,yì jī nán xī yīn dì piān。
忆从移节临他壤,良夜几回劳梦想。yì cóng yí jié lín tā rǎng,liáng yè jǐ huí láo mèng xiǎng。
世间奇绝在遐陬,广平去后知谁赏。shì jiān qí jué zài xiá zōu,guǎng píng qù hòu zhī shuí shǎng。
老眼观图重叹嗟,旧游迢递隔天涯。lǎo yǎn guān tú zhòng tàn jiē,jiù yóu tiáo dì gé tiān yá。
琼葩绿萼应如昨,惟笑衰翁双鬓华。qióng pā lǜ è yīng rú zuó,wéi xiào shuāi wēng shuāng bìn huá。

题东坡游赤壁图

李昌祺

东坡先生人中龙,才高屡被群小攻。dōng pō xiān shēng rén zhōng lóng,cái gāo lǚ bèi qún xiǎo gōng。
遭谗近谪齐安东,渔樵混迹忘显融。zāo chán jìn zhé qí ān dōng,yú qiáo hùn jì wàng xiǎn róng。
岂以得丧留心胸,吊古惟访前代踪。qǐ yǐ dé sàng liú xīn xiōng,diào gǔ wéi fǎng qián dài zōng。
两游赤壁当秋冬,扁舟泛泛波溶溶。liǎng yóu chì bì dāng qiū dōng,biǎn zhōu fàn fàn bō róng róng。
东山月出来清风,举酒属客谈从容。dōng shān yuè chū lái qīng fēng,jǔ jiǔ shǔ kè tán cóng róng。
缅怀公瑾真英雄,破敌于此成奇功。miǎn huái gōng jǐn zhēn yīng xióng,pò dí yú cǐ chéng qí gōng。
老瞒胆落摧兵锋,烟尘涨天烈火红。lǎo mán dǎn luò cuī bīng fēng,yān chén zhǎng tiān liè huǒ hóng。
楼櫓灰灭须臾中,故垒回首生蒿蓬。lóu lǔ huī miè xū yú zhōng,gù lěi huí shǒu shēng hāo péng。
运去物改世不同,沉沙遗戟埋榛丛。yùn qù wù gǎi shì bù tóng,chén shā yí jǐ mái zhēn cóng。
临流但见双崖穹,崖根下俯冯夷宫。lín liú dàn jiàn shuāng yá qióng,yá gēn xià fǔ féng yí gōng。
滔滔江汉仍朝宗,孙曹意气宁重逢。tāo tāo jiāng hàn réng cháo zōng,sūn cáo yì qì níng zhòng féng。
千年往事付画工,兴亡割据俱已空,惟有两赋传无穷。qiān nián wǎng shì fù huà gōng,xīng wáng gē jù jù yǐ kōng,wéi yǒu liǎng fù chuán wú qióng。

题鸂?图为陈则裕赋

李昌祺

绿筠低映桃花红,金沙滩暖波溶溶。lǜ yún dī yìng táo huā hóng,jīn shā tān nuǎn bō róng róng。
一双鸂?好毛羽,相依相顾雌随雄。yī shuāng xī hǎo máo yǔ,xiāng yī xiāng gù cí suí xióng。
却怜鹦鹉与鸲鹆,锁闭樊笼伤局促。què lián yīng wǔ yǔ qú yù,suǒ bì fán lóng shāng jú cù。
饮啄虽云豢养丰,何如自在林间宿。yǐn zhuó suī yún huàn yǎng fēng,hé rú zì zài lín jiān sù。
缡褷锦翼文采新,照影且在清溪滨。lí shī jǐn yì wén cǎi xīn,zhào yǐng qiě zài qīng xī bīn。
丁宁莫去春江上,江上鸳鸯妒杀人。dīng níng mò qù chūn jiāng shàng,jiāng shàng yuān yāng dù shā rén。

题梅图

李昌祺

补之华光本同调,王冕专门独臻妙。bǔ zhī huá guāng běn tóng diào,wáng miǎn zhuān mén dú zhēn miào。
当时叔雅亦知名,瑰奇总让吴兴赵。dāng shí shū yǎ yì zhī míng,guī qí zǒng ràng wú xīng zhào。
吴兴兄弟宋王孙,玉雪为骨冰为魂。wú xīng xiōng dì sòng wáng sūn,yù xuě wèi gǔ bīng wèi hún。
只将翰墨自游戏,持缣请者空纷纭。zhǐ jiāng hàn mò zì yóu xì,chí jiān qǐng zhě kōng fēn yún。
此图先辨是谁画,不写霜晨写寒夜。cǐ tú xiān biàn shì shuí huà,bù xiě shuāng chén xiě hán yè。
片月疑明又未明,残英欲谢何曾谢。piàn yuè yí míng yòu wèi míng,cán yīng yù xiè hé céng xiè。
仙郎风度真独雄,乾坤气象蟠心胸。xiān láng fēng dù zhēn dú xióng,qián kūn qì xiàng pán xīn xiōng。
花开不用雪中探,坐对琼姿幽兴浓。huā kāi bù yòng xuě zhōng tàn,zuò duì qióng zī yōu xīng nóng。

葵轩

李昌祺

春光阑珊群卉空,别有佳植开庭中。chūn guāng lán shān qún huì kōng,bié yǒu jiā zhí kāi tíng zhōng。
堪怜朵朵知向日,晨瞻夕仰随西东。kān lián duǒ duǒ zhī xiàng rì,chén zhān xī yǎng suí xī dōng。
从根着叶庇炎景,逐节茁蕊承薰风。cóng gēn zhe yè bì yán jǐng,zhú jié zhuó ruǐ chéng xūn fēng。
苞迎朝旭盏欹侧,萼媚夕照杯玲珑。bāo yíng cháo xù zhǎn yī cè,è mèi xī zhào bēi líng lóng。
大哉化工运亭毒,胚腪秀淑归芳丛。dà zāi huà gōng yùn tíng dú,pēi yùn xiù shū guī fāng cóng。
名虽不离庶草类,性却解与纯臣同。míng suī bù lí shù cǎo lèi,xìng què jiě yǔ chún chén tóng。
种之固已寓微意,人心亦似倾阳恭。zhǒng zhī gù yǐ yù wēi yì,rén xīn yì shì qīng yáng gōng。
非徒玩物实自励,亲当致孝君当忠。fēi tú wán wù shí zì lì,qīn dāng zhì xiào jūn dāng zhōng。
一身两尽家国事,且复托此明深衷。yī shēn liǎng jǐn jiā guó shì,qiě fù tuō cǐ míng shēn zhōng。
为询世上簪绂者,若个看花无愧容。wèi xún shì shàng zān fú zhě,ruò gè kàn huā wú kuì róng。

题张佥宪琦公馀行乐卷

李昌祺

河东壤土邻河南,太行峻拔仍尖巉。hé dōng rǎng tǔ lín hé nán,tài xíng jùn bá réng jiān chán。
雄藩富盛说全晋,放勋万古遗风覃。xióng fān fù shèng shuō quán jìn,fàng xūn wàn gǔ yí fēng tán。
枣榆连林晚卧犊,桑柘绕屋春供蚕。zǎo yú lián lín wǎn wò dú,sāng zhè rào wū chūn gōng cán。
素敦勤俭戒奢靡,□□□□邹与郯。sù dūn qín jiǎn jiè shē mí,zōu yǔ tán。
苗薅荑稗禾覆陇,塾列衿佩书盈函。miáo hāo tí bài hé fù lǒng,shú liè jīn pèi shū yíng hán。
乾坤秀淑罕钟物,产士磊落皆奇男。qián kūn xiù shū hǎn zhōng wù,chǎn shì lěi luò jiē qí nán。
张侯挺生古并郡,蚤擅才学青于蓝。zhāng hóu tǐng shēng gǔ bìng jùn,zǎo shàn cái xué qīng yú lán。
曩为御史跨骢马,名山到处曾游探。nǎng wèi yù shǐ kuà cōng mǎ,míng shān dào chù céng yóu tàn。
晴云出岫不作雨,湿翠飘空都是岚。qíng yún chū xiù bù zuò yǔ,shī cuì piāo kōng dōu shì lán。
前年秩满拜特命,持宪江右袪贪婪。qián nián zhì mǎn bài tè mìng,chí xiàn jiāng yòu qū tān lán。
田间鳏茕失愁叹,庐左桀黠增忧惭。tián jiān guān qióng shī chóu tàn,lú zuǒ jié xiá zēng yōu cán。
发奸擿伏振纲纪,明比皎月澄寒潭。fā jiān tī fú zhèn gāng jì,míng bǐ jiǎo yuè chéng hán tán。
公馀问俗闲出郭,屏退轩盖穿松楠。gōng yú wèn sú xián chū guō,píng tuì xuān gài chuān sōng nán。
携琴奚奴俊堪爱,髻绾两髽馀发毵。xié qín xī nú jùn kān ài,jì wǎn liǎng zhuā yú fā sān。
豺狼望见惊破胆,遁迹远去藏深岩。chái láng wàng jiàn jīng pò dǎn,dùn jì yuǎn qù cáng shēn yán。
喧啁鼓笛野翁社,杂乱语话村农谈。xuān zhāo gǔ dí yě wēng shè,zá luàn yǔ huà cūn nóng tán。
民情习俗总询遍,老鹤昂首迎归骖。mín qíng xí sú zǒng xún biàn,lǎo hè áng shǒu yíng guī cān。
柏庭稚子候门久,喜笑竞走牵衣衫。bǎi tíng zhì zi hòu mén jiǔ,xǐ xiào jìng zǒu qiān yī shān。
吾知侯心自有乐,惟许点也真非凡。wú zhī hóu xīn zì yǒu lè,wéi xǔ diǎn yě zhēn fēi fán。
咄哉画手岂解此,我亦愧吐辞喃喃。duō zāi huà shǒu qǐ jiě cǐ,wǒ yì kuì tǔ cí nán nán。

听鹤轩

李昌祺

皋禽清唳清无比,不入寻常俗流耳。gāo qín qīng lì qīng wú bǐ,bù rù xún cháng sú liú ěr。
虚窗夜读浮丘经,展卷乍闻必为喜。xū chuāng yè dú fú qiū jīng,zhǎn juǎn zhà wén bì wèi xǐ。
一声两声落层霄,石头迸裂空山椒。yī shēng liǎng shēng luò céng xiāo,shí tóu bèng liè kōng shān jiāo。
三声四声风满林,邃岩幽壑留遗音。sān shēng sì shēng fēng mǎn lín,suì yán yōu hè liú yí yīn。
梦醒松巢忽飞起,玄袂生寒露如洗。mèng xǐng sōng cháo hū fēi qǐ,xuán mèi shēng hán lù rú xǐ。
引吭再作五六声,冰拆崖崩月明里。yǐn kēng zài zuò wǔ liù shēng,bīng chāi yá bēng yuè míng lǐ。
美哉雅怀,逍遥两间,即物穷理,遗荣尚闲。měi zāi yǎ huái,xiāo yáo liǎng jiān,jí wù qióng lǐ,yí róng shàng xián。
所以惟爱戛然仙骥之长鸣,聆之弗厌危坐到更阑,绝胜琴操写入徽弦弹。suǒ yǐ wéi ài jiá rán xiān jì zhī zhǎng míng,líng zhī fú yàn wēi zuò dào gèng lán,jué shèng qín cāo xiě rù huī xián dàn。

周孟琏六十寿诗

李昌祺

琏翁逍遥静养恬,长身玉立仍修髯。liǎn wēng xiāo yáo jìng yǎng tián,zhǎng shēn yù lì réng xiū rán。
平生雅好在泉石,标格洒落心清廉。píng shēng yǎ hǎo zài quán shí,biāo gé sǎ luò xīn qīng lián。
优闲惟许一人独,荣进却让诸郎兼。yōu xián wéi xǔ yī rén dú,róng jìn què ràng zhū láng jiān。
鸠形刻杖圆类铁,鹤翎制氅轻于缣。jiū xíng kè zhàng yuán lèi tiě,hè líng zhì chǎng qīng yú jiān。
世上功名久无梦,但遇佳境频留淹。shì shàng gōng míng jiǔ wú mèng,dàn yù jiā jìng pín liú yān。
追随老鹿最驯扰,见者疑是白玉蟾。zhuī suí lǎo lù zuì xùn rǎo,jiàn zhě yí shì bái yù chán。
风杉雪桧阴蔽日,满袖翠湿晴岚沾。fēng shān xuě guì yīn bì rì,mǎn xiù cuì shī qíng lán zhān。
笑渠营营行路子,赤脚抗走徒趋炎。xiào qú yíng yíng xíng lù zi,chì jiǎo kàng zǒu tú qū yán。
岁周花甲值初度,画手戏取宣毫拈。suì zhōu huā jiǎ zhí chū dù,huà shǒu xì qǔ xuān háo niān。
逡巡忽见寿者相,惊骇贺客争观瞻。qūn xún hū jiàn shòu zhě xiāng,jīng hài hè kè zhēng guān zhān。
椿龄桂算各三百,不须更问君平占。chūn líng guì suàn gè sān bǎi,bù xū gèng wèn jūn píng zhàn。
看教弱水十回浅,海屋方把筹重添。kàn jiào ruò shuǐ shí huí qiǎn,hǎi wū fāng bǎ chóu zhòng tiān。

题石廉使所藏墨梅

李昌祺

飞雪送臈尽,孤根得春先。fēi xuě sòng là jǐn,gū gēn dé chūn xiān。
如何一图里,见此双清妍。rú hé yī tú lǐ,jiàn cǐ shuāng qīng yán。
冰资玉质神仙格,谁运天机描貌得。bīng zī yù zhì shén xiān gé,shuí yùn tiān jī miáo mào dé。
冉冉寒香似可闻,疏疏冷蕊疑堪摘。rǎn rǎn hán xiāng shì kě wén,shū shū lěng ruǐ yí kān zhāi。
封柯积干冻未消,五出六出皆琼瑶。fēng kē jī gàn dòng wèi xiāo,wǔ chū liù chū jiē qióng yáo。
傍开正吐总绝似,历岁经时浑不凋。bàng kāi zhèng tǔ zǒng jué shì,lì suì jīng shí hún bù diāo。
何用巡檐索花笑,横幅高悬恣瞻眺。hé yòng xún yán suǒ huā xiào,héng fú gāo xuán zì zhān tiào。
酷好原欣节操同,深藏颇惜临摹妙。kù hǎo yuán xīn jié cāo tóng,shēn cáng pǒ xī lín mó miào。
道傍人暍困尘埃,画就终非疗渴材。dào bàng rén yē kùn chén āi,huà jiù zhōng fēi liáo kě cái。
别有真梅着佳实,明年调鼎待公来。bié yǒu zhēn méi zhe jiā shí,míng nián diào dǐng dài gōng lái。

题会乩邓宗经先生颐老庄

李昌祺

灊郊亩亩皆稻田,大畦小疃相接连。qián jiāo mǔ mǔ jiē dào tián,dà qí xiǎo tuǎn xiāng jiē lián。
先生豫为休退计,剩买百亩荒城边。xiān shēng yù wèi xiū tuì jì,shèng mǎi bǎi mǔ huāng chéng biān。
仍将数亩搆书屋,扁以颐老争夸传。réng jiāng shù mǔ gòu shū wū,biǎn yǐ yí lǎo zhēng kuā chuán。
罢官拂袖便居此,肮脏肯受虚名缠。bà guān fú xiù biàn jū cǐ,āng zàng kěn shòu xū míng chán。
桃冠芒鞋紫竹杖,手版纳却轩车悬。táo guān máng xié zǐ zhú zhàng,shǒu bǎn nà què xuān chē xuán。
青衿问奇定载酒,白足结社非逃禅。qīng jīn wèn qí dìng zài jiǔ,bái zú jié shè fēi táo chán。
宁甘食力事耕耨,敢厌诲人抛简编。níng gān shí lì shì gēng nòu,gǎn yàn huì rén pāo jiǎn biān。
乘闲偶出值野叟,稼穑话久因忘还。chéng xián ǒu chū zhí yě sǒu,jià sè huà jiǔ yīn wàng hái。
向晚归家窗户暝,酒浆旋设灯初燃。xiàng wǎn guī jiā chuāng hù míng,jiǔ jiāng xuán shè dēng chū rán。
芹羹炊香杂薯芋,絮被卧暖兼缯绵。qín gēng chuī xiāng zá shǔ yù,xù bèi wò nuǎn jiān zēng mián。
方知随处有佳境,奚必镜水稽山妍。fāng zhī suí chù yǒu jiā jìng,xī bì jìng shuǐ jī shān yán。
亲朋凋零故乡远,兹地卜筑应前缘。qīn péng diāo líng gù xiāng yuǎn,zī dì bo zhù yīng qián yuán。
相期与君慎终始,恐是晚节稀能全。xiāng qī yǔ jūn shèn zhōng shǐ,kǒng shì wǎn jié xī néng quán。
叩门昏夜得富贵,吁嗟有若乞丐然。kòu mén hūn yè dé fù guì,xū jiē yǒu ruò qǐ gài rán。
但当益励固穷志,居易俟命从华颠。dàn dāng yì lì gù qióng zhì,jū yì qí mìng cóng huá diān。

美人蹴圆图

李昌祺

暑退凉初生,秋容净如洗。shǔ tuì liáng chū shēng,qiū róng jìng rú xǐ。
娉婷事蹋鞠,笑出深闺里。pīng tíng shì tà jū,xiào chū shēn guī lǐ。
蹋鞠风流堪适情,锦瑟瑶笙教暂停。tà jū fēng liú kān shì qíng,jǐn sè yáo shēng jiào zàn tíng。
逡巡亸袖侧肩立,低昂进退都分明。qūn xún duǒ xiù cè jiān lì,dī áng jìn tuì dōu fēn míng。
岂无落花泛流水,亦有白打分输赢。qǐ wú luò huā fàn liú shuǐ,yì yǒu bái dǎ fēn shū yíng。
龙儿摆尾原曾学,凤子摇头旧已精。lóng ér bǎi wěi yuán céng xué,fèng zi yáo tóu jiù yǐ jīng。
两娃娇并银盘面,傍观手弄鲛绡扇。liǎng wá jiāo bìng yín pán miàn,bàng guān shǒu nòng jiāo xiāo shàn。
三娃正蹴小官场,汗湿酥胸浑未倦。sān wá zhèng cù xiǎo guān chǎng,hàn shī sū xiōng hún wèi juàn。
圆社从来非等闲,作家取巧凭双弯。yuán shè cóng lái fēi děng xián,zuò jiā qǔ qiǎo píng shuāng wān。
眼亲步活转移速,解数般般谁道难。yǎn qīn bù huó zhuǎn yí sù,jiě shù bān bān shuí dào nán。
雕阑十二相缭绕,日下芙蓉犹未了。diāo lán shí èr xiāng liáo rào,rì xià fú róng yóu wèi le。
发乱青丝宝髻偏,尘生罗袜金莲小。fā luàn qīng sī bǎo jì piān,chén shēng luó wà jīn lián xiǎo。
秀色诚可悦,清时慎勿辜。xiù sè chéng kě yuè,qīng shí shèn wù gū。
桂枝香满榴结子,繁华况在神仙都。guì zhī xiāng mǎn liú jié zi,fán huá kuàng zài shén xiān dōu。
冰纨何用空描写,别有人间真画图。bīng wán hé yòng kōng miáo xiě,bié yǒu rén jiān zhēn huà tú。

题梅

李昌祺

吴山绕舍栽奇卉,几树凌寒绽繁蕊。wú shān rào shě zāi qí huì,jǐ shù líng hán zhàn fán ruǐ。
同云黯黯天茫茫,朝来素萼添粉妆。tóng yún àn àn tiān máng máng,cháo lái sù è tiān fěn zhuāng。
缤纷六出乱飞舞,似与五出争妍芳。bīn fēn liù chū luàn fēi wǔ,shì yǔ wǔ chū zhēng yán fāng。
水边沙际失疏影,野外风前飘暗香。shuǐ biān shā jì shī shū yǐng,yě wài fēng qián piāo àn xiāng。
徐君想是罗浮客,惯貌花容染花色。xú jūn xiǎng shì luó fú kè,guàn mào huā róng rǎn huā sè。
酒酣兴适弗自珍,贵士幽人皆觅得。jiǔ hān xīng shì fú zì zhēn,guì shì yōu rén jiē mì dé。
兹图所写尤精神,正开侧吐俱逼真。zī tú suǒ xiě yóu jīng shén,zhèng kāi cè tǔ jù bī zhēn。
冰肌清瘦最耐冷,玉质轻盈不受尘。bīng jī qīng shòu zuì nài lěng,yù zhì qīng yíng bù shòu chén。
费侯吾知聊托意,展玩追怀旧游地。fèi hóu wú zhī liáo tuō yì,zhǎn wán zhuī huái jiù yóu dì。
遥忆逋仙莫可招,虽逢驿使那堪寄。yáo yì bū xiān mò kě zhāo,suī féng yì shǐ nà kān jì。
眼中画手多凡庸,八十之年老更工。yǎn zhōng huà shǒu duō fán yōng,bā shí zhī nián lǎo gèng gōng。
岂必西湖船里看,闲斋坐对胜推篷。qǐ bì xī hú chuán lǐ kàn,xián zhāi zuò duì shèng tuī péng。

题南溪萧氏山水小景

李昌祺

西昌有士生名宗,孤高格调冰雪容。xī chāng yǒu shì shēng míng zōng,gū gāo gé diào bīng xuě róng。
性惟爱山复爱画,画里坐对青芙蓉。xìng wéi ài shān fù ài huà,huà lǐ zuò duì qīng fú róng。
乍观尺素杳难辨,野色川气相溟蒙。zhà guān chǐ sù yǎo nán biàn,yě sè chuān qì xiāng míng méng。
初疑为巫峡,列此十二峰,雨馀轻黛增鲜浓。chū yí wèi wū xiá,liè cǐ shí èr fēng,yǔ yú qīng dài zēng xiān nóng。
阳台神女仿佛精灵通,楚襄之梦恍惚当谁穷。yáng tái shén nǚ fǎng fú jīng líng tōng,chǔ xiāng zhī mèng huǎng hū dāng shuí qióng。
沐猿涧鹿悄无迹,千岩万壑烟霏笼。mù yuán jiàn lù qiāo wú jì,qiān yán wàn hè yān fēi lóng。
又疑是匡庐五老排层穹,乃在彭蠡之北、盆江之东。yòu yí shì kuāng lú wǔ lǎo pái céng qióng,nǎi zài péng lí zhī běi pén jiāng zhī dōng。
凉影倒浸波溶溶,飞英乱舞垂萝风。liáng yǐng dào jìn bō róng róng,fēi yīng luàn wǔ chuí luó fēng。
吾家翰苑老供奉,揽秀绝顶巢云松。wú jiā hàn yuàn lǎo gōng fèng,lǎn xiù jué dǐng cháo yún sōng。
锦袍骑鲸乘月径返蓬莱宫,开元诸子莫追逐。jǐn páo qí jīng chéng yuè jìng fǎn péng lái gōng,kāi yuán zhū zi mò zhuī zhú。
吐句尽如仙语真,孤雄仍闻夙昔读。tǔ jù jǐn rú xiān yǔ zhēn,gū xióng réng wén sù xī dú。
书处氤氲竟日丹,霞封胡君特来索。shū chù yīn yūn jìng rì dān,xiá fēng hú jūn tè lái suǒ。
我赋笑迎起抑揩,昏瞳便令挂壁着。wǒ fù xiào yíng qǐ yì kāi,hūn tóng biàn lìng guà bì zhe。
意看其间景象既弗类,运思落笔俱凡庸。yì kàn qí jiān jǐng xiàng jì fú lèi,yùn sī luò bǐ jù fán yōng。
僧繇久逝范宽没,海岳亦往庵居空。sēng yáo jiǔ shì fàn kuān méi,hǎi yuè yì wǎng ān jū kōng。
南溪别有奇绝地,春深绿与耶溪同。nán xī bié yǒu qí jué dì,chūn shēn lǜ yǔ yé xī tóng。
杰构隐映苍桧中,二三好客劳过从,酒醅旋压黄粱舂。jié gòu yǐn yìng cāng guì zhōng,èr sān hǎo kè láo guò cóng,jiǔ pēi xuán yā huáng liáng chōng。
幽非桃花源,邃异子午谷,土美俗朴堪耕农。yōu fēi táo huā yuán,suì yì zi wǔ gǔ,tǔ měi sú pǔ kān gēng nóng。
罕曾袖刺谒时贵,屡尝含哺歌年丰。hǎn céng xiù cì yè shí guì,lǚ cháng hán bǔ gē nián fēng。
我欲携焦桐,飘然谢尘踪。wǒ yù xié jiāo tóng,piāo rán xiè chén zōng。
汲泉采蕨疗饥渴,净扫白石弹秋鸿。jí quán cǎi jué liáo jī kě,jìng sǎo bái shí dàn qiū hóng。
如何病兀絷双足,谩令清兴蟠心胸。rú hé bìng wù zhí shuāng zú,mán lìng qīng xīng pán xīn xiōng。
挥毫写罢付君去,殷勤寄示兰陵翁。huī háo xiě bà fù jūn qù,yīn qín jì shì lán líng wēng。

富溪八景富

李昌祺

溪八景,何瑰奇,王家住此知几时。xī bā jǐng,hé guī qí,wáng jiā zhù cǐ zhī jǐ shí。
自从开辟巧排列,每一出门皆见之。zì cóng kāi pì qiǎo pái liè,měi yī chū mén jiē jiàn zhī。
南山雨馀翠葱茜,黛髻烟鬟照人面。nán shān yǔ yú cuì cōng qiàn,dài jì yān huán zhào rén miàn。
万斛凝岚结昼阴,千寻悬瀑垂晴练。wàn hú níng lán jié zhòu yīn,qiān xún xuán pù chuí qíng liàn。
西符耸拔如争雄,落日倒挂金盆红。xī fú sǒng bá rú zhēng xióng,luò rì dào guà jīn pén hóng。
参差树影互摇动,倏忽暝色深遮笼。cān chà shù yǐng hù yáo dòng,shū hū míng sè shēn zhē lóng。
澄潭浸月凉波莹,恍似姮娥对妆镜。chéng tán jìn yuè liáng bō yíng,huǎng shì héng é duì zhuāng jìng。
骊颔珠辉似可扪,鲛机杼响疑堪听。lí hàn zhū huī shì kě mén,jiāo jī zhù xiǎng yí kān tīng。
层巅怪石屹不欹,上有云气长相依。céng diān guài shí yì bù yī,shàng yǒu yún qì zhǎng xiāng yī。
晨霞迎旭或为伴,晓雾飘空仍共飞。chén xiá yíng xù huò wèi bàn,xiǎo wù piāo kōng réng gòng fēi。
三峰五岭多佳态,松颤狂飙乍澎湃。sān fēng wǔ lǐng duō jiā tài,sōng chàn kuáng biāo zhà pēng pài。
旁礡氤氲毓俊才,鏦铮萧飒生灵籁。páng bó yīn yūn yù jùn cái,cōng zhēng xiāo sà shēng líng lài。
文江暖泛绿半篙,潜通墨沼添波涛。wén jiāng nuǎn fàn lǜ bàn gāo,qián tōng mò zhǎo tiān bō tāo。
游鱼喜化金鳞鬣,浴鹭嫌缁雪羽毛。yóu yú xǐ huà jīn lín liè,yù lù xián zī xuě yǔ máo。
闲居已喜专幽处,况乃周遭皆雅趣。xián jū yǐ xǐ zhuān yōu chù,kuàng nǎi zhōu zāo jiē yǎ qù。
翰苑名公为著文,经筵大老能留句。hàn yuàn míng gōng wèi zhù wén,jīng yán dà lǎo néng liú jù。
先庐亦在折桂乡,白头未得还耕桑。xiān lú yì zài zhé guì xiāng,bái tóu wèi dé hái gēng sāng。
题诗谩重季鹰感,鲈鲙秋风归兴长。tí shī mán zhòng jì yīng gǎn,lú kuài qiū fēng guī xīng zhǎng。

富溪八景富

李昌祺

灵师妙年慧且聪,秀眉绀顶冰雪容。líng shī miào nián huì qiě cōng,xiù méi gàn dǐng bīng xuě róng。
僰山滇水历几重,禀法京刹春又冬。bó shān diān shuǐ lì jǐ zhòng,bǐng fǎ jīng shā chūn yòu dōng。
有大开士幻觉公,出世弘振临济宗。yǒu dà kāi shì huàn jué gōng,chū shì hóng zhèn lín jì zōng。
千□楚楚皆象龙,钳锤恶辣加磨砻。qiān chǔ chǔ jiē xiàng lóng,qián chuí è là jiā mó lóng。
灵也上首才调丰,孤云野鹤少定踪。líng yě shàng shǒu cái diào fēng,gū yún yě hè shǎo dìng zōng。
游方翩然西复东,笠裁笋皮鞋织棕。yóu fāng piān rán xī fù dōng,lì cái sǔn pí xié zhī zōng。
石头路滑莓苔封,三衣湿透秋露浓。shí tóu lù huá méi tái fēng,sān yī shī tòu qiū lù nóng。
行住坐卧伊谁同,笑携明月邀清风。xíng zhù zuò wò yī shuí tóng,xiào xié míng yuè yāo qīng fēng。
宝坊到处多留踪,尊宿乍见惊罕逢。bǎo fāng dào chù duō liú zōng,zūn sù zhà jiàn jīng hǎn féng。
不发言句藏机锋,蓦地一喝双耳聋。bù fā yán jù cáng jī fēng,mò dì yī hē shuāng ěr lóng。
恍若刮翳开昏蒙,精进幢竖高崇崇。huǎng ruò guā yì kāi hūn méng,jīng jìn chuáng shù gāo chóng chóng。
声闻顿悟性地融,安稳自在超凡庸。shēng wén dùn wù xìng dì róng,ān wěn zì zài chāo fán yōng。
蒲团谩说禅定功,输尔根器僧中雄。pú tuán mán shuō chán dìng gōng,shū ěr gēn qì sēng zhōng xióng。
我惭白发成衰慵,颇似示疾维摩翁。wǒ cán bái fā chéng shuāi yōng,pǒ shì shì jí wéi mó wēng。
勤勤问讯劳过从,无座无饭文室空。qín qín wèn xùn láo guò cóng,wú zuò wú fàn wén shì kōng。
逡巡告别还旧峰,聊为说偈明深衷,天涯目送南飞鸿。qūn xún gào bié hái jiù fēng,liáo wèi shuō jì míng shēn zhōng,tiān yá mù sòng nán fēi hóng。