古诗词

临江仙·癸丑元日醉题

王世贞

拨乳酴酥新绿泛,金花巧胜初裁。bō rǔ tú sū xīn lǜ fàn,jīn huā qiǎo shèng chū cái。
东风殢雨印泥苔。dōng fēng tì yǔ yìn ní tái。
腊随残漏尽,春逐烧痕来。là suí cán lòu jǐn,chūn zhú shāo hén lái。
昨岁贪杯今岁病,病时依旧贪杯。zuó suì tān bēi jīn suì bìng,bìng shí yī jiù tān bēi。
欲填新令雪儿排。yù tián xīn lìng xuě ér pái。
小园梅未吐,先报一枝开。xiǎo yuán méi wèi tǔ,xiān bào yī zhī kāi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

孟春三日志事

王世贞

四皓不爱羽翼奇,归欲商山茹紫芝。sì hào bù ài yǔ yì qí,guī yù shāng shān rú zǐ zhī。
青宫再参亚辅选,太学仍请诸生师。qīng gōng zài cān yà fǔ xuǎn,tài xué réng qǐng zhū shēng shī。
鹢首欲北何迟迟,十四字已君房规。yì shǒu yù běi hé chí chí,shí sì zì yǐ jūn fáng guī。
即披羊裘钓七泽,女牛一星谁不知。jí pī yáng qiú diào qī zé,nǚ niú yī xīng shuí bù zhī。
何如且学苦县叟,小隐柱下窥希夷。hé rú qiě xué kǔ xiàn sǒu,xiǎo yǐn zhù xià kuī xī yí。

渡知津桥眺小罨画溪尽处入弇山堂之左门

王世贞

问津只问弇山路,桥上双弇忽争露。wèn jīn zhǐ wèn yǎn shān lù,qiáo shàng shuāng yǎn hū zhēng lù。
桃花欲尽不尽源,烟雨如迷未迷渡。táo huā yù jǐn bù jǐn yuán,yān yǔ rú mí wèi mí dù。
维梢小艇亦可怜,一棹便抵中峰前。wéi shāo xiǎo tǐng yì kě lián,yī zhào biàn dǐ zhōng fēng qián。
若教饱吃含桃去,蜡屐登山也自便。ruò jiào bǎo chī hán táo qù,là jī dēng shān yě zì biàn。

循罄折沟而北转抵萃胜桥东为璚瑶坞有红白桃之属

王世贞

此沟湾环复清泚,水木芙蓉相映美。cǐ gōu wān huán fù qīng cǐ,shuǐ mù fú róng xiāng yìng měi。
夕阳欲下不肯下,为恋璚瑶坞巾绮。xī yáng yù xià bù kěn xià,wèi liàn qióng yáo wù jīn qǐ。
红者为琼白者瑶,白梅红梅树树娇。hóng zhě wèi qióng bái zhě yáo,bái méi hóng méi shù shù jiāo。
白消仍发九光李,红悴还开千叶桃。bái xiāo réng fā jiǔ guāng lǐ,hóng cuì hái kāi qiān yè táo。
老夫久知空即色,何必纷纷辨红白。lǎo fū jiǔ zhī kōng jí sè,hé bì fēn fēn biàn hóng bái。
即令枯瘦一枝横,隔水看山醉亦得。jí lìng kū shòu yī zhī héng,gé shuǐ kàn shān zuì yì dé。

缥缈楼背沿涧与后山对度青虹桥登平台

王世贞

老夫独眺缥缈楼,以西站台月如霰。lǎo fū dú tiào piāo miǎo lóu,yǐ xī zhàn tái yuè rú xiàn。
虞山细吐一抹青,娄水横拖千尺练。yú shān xì tǔ yī mǒ qīng,lóu shuǐ héng tuō qiān chǐ liàn。
兴阑欲就北窗眠,无那群奇故相荐。xīng lán yù jiù běi chuāng mián,wú nà qún qí gù xiāng jiàn。
大峰小峰玉齿齿,桃花杏花霞片片。dà fēng xiǎo fēng yù chǐ chǐ,táo huā xìng huā xiá piàn piàn。
已看虥猫出奋迅,忽有?蝀垂蜿蜒。yǐ kàn zhàn māo chū fèn xùn,hū yǒu dì dōng chuí wān yán。
洞庭西顶淹水宿,天台石梁苦头旋。dòng tíng xī dǐng yān shuǐ sù,tiān tái shí liáng kǔ tóu xuán。
枋榆亦自足逍遥,何妨一日登一遍。fāng yú yì zì zú xiāo yáo,hé fáng yī rì dēng yī biàn。

平台小曲水流杯处西俯飞练峡

王世贞

云根嶂前散乳玉,渺渺流杯尾相逐。yún gēn zhàng qián sàn rǔ yù,miǎo miǎo liú bēi wěi xiāng zhú。
瀑布飞湍仅寻丈,莲花宛转宁九曲。pù bù fēi tuān jǐn xún zhàng,lián huā wǎn zhuǎn níng jiǔ qū。
山阴兰亭千古稀,匡庐开先天下奇。shān yīn lán tíng qiān gǔ xī,kuāng lú kāi xiān tiān xià qí。
会得逍遥此中意,不须频与向禽期。huì dé xiāo yáo cǐ zhōng yì,bù xū pín yǔ xiàng qín qī。

为林子腾茂才题桃花图寿

王世贞

闽中乔木俱成林,林家主人饶隐心。mǐn zhōng qiáo mù jù chéng lín,lín jiā zhǔ rén ráo yǐn xīn。
时篘竹叶千斛酒,来坐桃花万树阴。shí chōu zhú yè qiān hú jiǔ,lái zuò táo huā wàn shù yīn。
淡日轻烟酿芳暝,翠羽黄鹂唤妆醒。dàn rì qīng yān niàng fāng míng,cuì yǔ huáng lí huàn zhuāng xǐng。
开处疑蒸紫帽霞,浇时欲涸旃檀井。kāi chù yí zhēng zǐ mào xiá,jiāo shí yù hé zhān tán jǐng。
祝君度索三千春,有子仍为金母珍。zhù jūn dù suǒ sān qiān chūn,yǒu zi réng wèi jīn mǔ zhēn。
汉帝方征上林植,可容长作武陵人。hàn dì fāng zhēng shàng lín zhí,kě róng zhǎng zuò wǔ líng rén。

蔡文学去疾甫裒然小试首矣两岁冬袖所作贽余痛饮旬日而别意欲得余一言耳沃之酒歌以送之

王世贞

吾怜蔡荣名,不荣龊龊尘世名。wú lián cài róng míng,bù róng chuò chuò chén shì míng。
纵然茂才冠东越,自有微尚依西京。zòng rán mào cái guān dōng yuè,zì yǒu wēi shàng yī xī jīng。
吾怜蔡去疾,不去陶陶酒人疾。wú lián cài qù jí,bù qù táo táo jiǔ rén jí。
小饮犹倾三百杯,大醉须眠一千日。xiǎo yǐn yóu qīng sān bǎi bēi,dà zuì xū mián yī qiān rì。
两年两叩先生门,沾沾所见惬所闻。liǎng nián liǎng kòu xiān shēng mén,zhān zhān suǒ jiàn qiè suǒ wén。
袖携天台石,吐作弇山云。xiù xié tiān tái shí,tǔ zuò yǎn shān yún。
先生舍身作道民,南山黯没干将文。xiān shēng shě shēn zuò dào mín,nán shān àn méi gàn jiāng wén。
瓮头颇足中山酒,只是无名可借君。wèng tóu pǒ zú zhōng shān jiǔ,zhǐ shì wú míng kě jiè jūn。

赋得匡庐观瀑寿华存叔鸿胪

王世贞

牛女之间漏银河,欲洗庐岳诸青螺。niú nǚ zhī jiān lòu yín hé,yù xǐ lú yuè zhū qīng luó。
下飞瀑布九千尺,三峡轰雷听最多。xià fēi pù bù jiǔ qiān chǐ,sān xiá hōng léi tīng zuì duō。
华君自谢螭头直,手制青鞋踏秋色。huá jūn zì xiè chī tóu zhí,shǒu zhì qīng xié tà qiū sè。
开先寺前梦初破,恍若钧天奏无射。kāi xiān sì qián mèng chū pò,huǎng ruò jūn tiān zòu wú shè。
匡庐先生道偶逢,贻君沆瀣酒一钟。kuāng lú xiān shēng dào ǒu féng,yí jūn hàng xiè jiǔ yī zhōng。
吟罢毫端双白凤,归时杖底一斑龙。yín bà háo duān shuāng bái fèng,guī shí zhàng dǐ yī bān lóng。
只今高卧梁溪上,七十风神愈萧爽。zhǐ jīn gāo wò liáng xī shàng,qī shí fēng shén yù xiāo shuǎng。
入观能令水月澄,动操如闻山谷响。rù guān néng lìng shuǐ yuè chéng,dòng cāo rú wén shān gǔ xiǎng。
作书好报匡先生,东海近有王方平。zuò shū hǎo bào kuāng xiān shēng,dōng hǎi jìn yǒu wáng fāng píng。
不须夸尽开先瀑,行见蓬莱渐浅清。bù xū kuā jǐn kāi xiān pù,xíng jiàn péng lái jiàn qiǎn qīng。

醉茶轩歌为詹翰林东图作

王世贞

糟丘欲颓酒池涸,嵇家小儿厌狂药。zāo qiū yù tuí jiǔ chí hé,jī jiā xiǎo ér yàn kuáng yào。
自言欲绝欢伯交,亦不愿受华胥乐。zì yán yù jué huān bó jiāo,yì bù yuàn shòu huá xū lè。
陆郎手着茶七经,却荐此物甘沈冥。lù láng shǒu zhe chá qī jīng,què jiàn cǐ wù gān shěn míng。
先焙顾渚之紫笋,次及扬子之中泠。xiān bèi gù zhǔ zhī zǐ sǔn,cì jí yáng zi zhī zhōng líng。
徐闻蟹眼吐清响,陡觉雀舌流芳馨。xú wén xiè yǎn tǔ qīng xiǎng,dǒu jué què shé liú fāng xīn。
定州红瓷玉堪妒,酿作蒙山顶头露。dìng zhōu hóng cí yù kān dù,niàng zuò méng shān dǐng tóu lù。
已令学士夸党家,复遣娇娃字纨素。yǐ lìng xué shì kuā dǎng jiā,fù qiǎn jiāo wá zì wán sù。
一杯一杯殊未已,狂来忽鞭玄鹤起。yī bēi yī bēi shū wèi yǐ,kuáng lái hū biān xuán hè qǐ。
七碗初移糟粕觞,五弦更净琵琶耳。qī wǎn chū yí zāo pò shāng,wǔ xián gèng jìng pí pá ěr。
吾宗旧事君记无,此醉转觉知音孤。wú zōng jiù shì jūn jì wú,cǐ zuì zhuǎn jué zhī yīn gū。
朝贤处处骂水厄,伧父时时呼酪奴。cháo xián chù chù mà shuǐ è,cāng fù shí shí hū lào nú。
酒耶茶耶俱我友,醉更名茶醒名酒。jiǔ yé chá yé jù wǒ yǒu,zuì gèng míng chá xǐng míng jiǔ。
一身原是太和乡,莫放真空落凡有。yī shēn yuán shì tài hé xiāng,mò fàng zhēn kōng luò fán yǒu。

寿喻处州父太翁八十

王世贞

此翁爱我能诗歌,我爱此翁心不他。cǐ wēng ài wǒ néng shī gē,wǒ ài cǐ wēng xīn bù tā。
儿骑五马不自贵,日飨二簋犹云多。ér qí wǔ mǎ bù zì guì,rì xiǎng èr guǐ yóu yún duō。
太守放衙日卓午,却着斑斓学莱舞。tài shǒu fàng yá rì zhuó wǔ,què zhe bān lán xué lái wǔ。
石羊山头荐修脯,琵琶洲上奏箫鼓。shí yáng shān tóu jiàn xiū pú,pí pá zhōu shàng zòu xiāo gǔ。
人生八十古更稀,有子福德增崔嵬。rén shēng bā shí gǔ gèng xī,yǒu zi fú dé zēng cuī wéi。
生来鹤骨元偏瘦,胜后冰肌转自肥。shēng lái hè gǔ yuán piān shòu,shèng hòu bīng jī zhuǎn zì féi。
余郎非亲应即故,寿翁珊瑚未肯顾。yú láng fēi qīn yīng jí gù,shòu wēng shān hú wèi kěn gù。
贱子为裁玉笥云,丈人且进金盘露。jiàn zi wèi cái yù sì yún,zhàng rén qiě jìn jīn pán lù。

题秦侍御像

王世贞

豸其角,鹙其目,长安贵游不胜触。zhì qí jiǎo,qiū qí mù,zhǎng ān guì yóu bù shèng chù。
隳厥韬,帙老空,谷趾其麟仪其鸿。huī jué tāo,zhì lǎo kōng,gǔ zhǐ qí lín yí qí hóng。
归与闾党偕春风,如林长眠纵大空。guī yǔ lǘ dǎng xié chūn fēng,rú lín zhǎng mián zòng dà kōng。
貌人貌君十得四,我得君全君可契,大都知希乃为贵。mào rén mào jūn shí dé sì,wǒ dé jūn quán jūn kě qì,dà dōu zhī xī nǎi wèi guì。

秀州李茂才元白访余娄江道中出近诗一卷甚佳留饮剧谈时及屠长卿徐茂吴遂成短歌赠之

王世贞

少年好文仍好诗,清扬藉甚瑶林姿。shǎo nián hǎo wén réng hǎo shī,qīng yáng jí shén yáo lín zī。
枫江叶落过余舫,一写十斛明珠玑。fēng jiāng yè luò guò yú fǎng,yī xiě shí hú míng zhū jī。
书生有才莫教大,神仙祇藉刀圭做。shū shēng yǒu cái mò jiào dà,shén xiān qí jí dāo guī zuò。
君不见屠郎徐郎一人半,造物小儿苦摧挫。jūn bù jiàn tú láng xú láng yī rén bàn,zào wù xiǎo ér kǔ cuī cuò。

郡伯嘉兴沈侯自署曰五湖钓叟吴人孙枝写图周天球篆首而世贞歌之

王世贞

蟠溪老翁八十余,此翁钓侯非钓鱼。pán xī lǎo wēng bā shí yú,cǐ wēng diào hóu fēi diào yú。
若言轩冕异丘壑,虞圣亦曾雷泽渔。ruò yán xuān miǎn yì qiū hè,yú shèng yì céng léi zé yú。
胸中但贮小云梦,焉用形迹分区区。xiōng zhōng dàn zhù xiǎo yún mèng,yān yòng xíng jì fēn qū qū。
沈君家住莼鲈乡,绿蓑衣底天茫茫。shěn jūn jiā zhù chún lú xiāng,lǜ suō yī dǐ tiān máng máng。
一朝鹏化击寥廓,九万里翼云飞扬。yī cháo péng huà jī liáo kuò,jiǔ wàn lǐ yì yún fēi yáng。
虽然得意挂朝籍,忽忽旧游中不怿。suī rán dé yì guà cháo jí,hū hū jiù yóu zhōng bù yì。
晨从大国问烹鲜,夕向穷阎忧竭泽。chén cóng dà guó wèn pēng xiān,xī xiàng qióng yán yōu jié zé。
孙枝为写湖头色,展着烟波流几席。sūn zhī wèi xiě hú tóu sè,zhǎn zhe yān bō liú jǐ xí。
贺监秃酒徒,病昏无所知。hè jiān tū jiǔ tú,bìng hūn wú suǒ zhī。
始乞黄冠去,鉴湖能几时。shǐ qǐ huáng guān qù,jiàn hú néng jǐ shí。
桓家小孺子,躁心在尘网。huán jiā xiǎo rú zi,zào xīn zài chén wǎng。
何必解郡符,始称五湖长。hé bì jiě jùn fú,shǐ chēng wǔ hú zhǎng。
而我故是王弘之,钓亦不得神长怡。ér wǒ gù shì wáng hóng zhī,diào yì bù dé shén zhǎng yí。
藉令物色羊裘去,终许菰芦明月知。jí lìng wù sè yáng qiú qù,zhōng xǔ gū lú míng yuè zhī。

游凤皇台委垒不称不复和昔韵而戏作此歌

王世贞

太白绝代才,曾歌凤皇台。tài bái jué dài cái,céng gē fèng huáng tái。
凤皇虽逝台不改,太白千秋句犹在。fèng huáng suī shì tái bù gǎi,tài bái qiān qiū jù yóu zài。
高皇定鼎万宇同,此台附之益豪雄,凌云铜雀皆下风。gāo huáng dìng dǐng wàn yǔ tóng,cǐ tái fù zhī yì háo xióng,líng yún tóng què jiē xià fēng。
及我游斯,培塿土堆。jí wǒ yóu sī,péi lǒu tǔ duī。
如一蚵蚾,偃卧苍苔。rú yī hé pí,yǎn wò cāng tái。
三山二水不到眼,深谷高陵或有之。sān shān èr shuǐ bù dào yǎn,shēn gǔ gāo líng huò yǒu zhī。
我笑凤台非昔时,台亦笑余凤德衰。wǒ xiào fèng tái fēi xī shí,tái yì xiào yú fèng dé shuāi。
尔毁不可复,余衰犹可追。ěr huǐ bù kě fù,yú shuāi yóu kě zhuī。
明年便逐孟亏去,笼畜此鸟如家雌。míng nián biàn zhú mèng kuī qù,lóng chù cǐ niǎo rú jiā cí。

报恩寺塔歌

王世贞

壮哉窣堵波,直上三百尺。zhuàng zāi sū dǔ bō,zhí shàng sān bǎi chǐ。
金轮撑高空,欲斗晓日赤。jīn lún chēng gāo kōng,yù dòu xiǎo rì chì。
浮云遏不度,穿泉下无极。fú yún è bù dù,chuān quán xià wú jí。
钟山颉顽一片紫,余岭参差万重碧。zhōng shān jié wán yī piàn zǐ,yú lǐng cān chà wàn zhòng bì。
高帝定鼎东南垂,文孙?启燕王师。gāo dì dìng dǐng dōng nán chuí,wén sūn qǐ yàn wáng shī。
燕师百万斩关入,庙社不改天枢移。yàn shī bǎi wàn zhǎn guān rù,miào shè bù gǎi tiān shū yí。
六军大酺万姓悲,欲向罔极酬恩私。liù jūn dà pú wàn xìng bēi,yù xiàng wǎng jí chóu ēn sī。
阿育王家佛舍利,散入支那有深意。ā yù wáng jiā fú shě lì,sàn rù zhī nà yǒu shēn yì。
中夜牟尼吐光怪,清昼琉璃映纤碎。zhōng yè móu ní tǔ guāng guài,qīng zhòu liú lí yìng xiān suì。
帝令摄之寘塔中,宝瓶严供蜀锦蒙。dì lìng shè zhī zhì tǎ zhōng,bǎo píng yán gōng shǔ jǐn méng。
诸天悉凭龙象拥,千佛趺坐莲花同。zhū tiān xī píng lóng xiàng yōng,qiān fú fū zuò lián huā tóng。
匠师琢石细于缕,自云得法忉利宫。jiàng shī zuó shí xì yú lǚ,zì yún dé fǎ dāo lì gōng。
亦知秋毫尽民力,谬谓斤斧皆神工。yì zhī qiū háo jǐn mín lì,miù wèi jīn fǔ jiē shén gōng。
波旬气雄佛缘尽,绀宇雕阑销一瞬。bō xún qì xióng fú yuán jǐn,gàn yǔ diāo lán xiāo yī shùn。
乌刍额烂走不得,韦驮心折甘同烬。wū chú é làn zǒu bù dé,wéi tuó xīn zhé gān tóng jìn。
海东贾客莫浪传,此塔至今犹岿然。hǎi dōng jiǎ kè mò làng chuán,cǐ tǎ zhì jīn yóu kuī rán。
老僧尚夸护法力,永宁同泰能几年。lǎo sēng shàng kuā hù fǎ lì,yǒng níng tóng tài néng jǐ nián。