古诗词

代谢人

朱淑真

纷纷桃李皆凡俗,四时之中惟有竹。fēn fēn táo lǐ jiē fán sú,sì shí zhī zhōng wéi yǒu zhú。
非惟苍翠列风轻,对之自觉清人肉。fēi wéi cāng cuì liè fēng qīng,duì zhī zì jué qīng rén ròu。
羡君年少多才艺,笔墨潜偷造化力。xiàn jūn nián shǎo duō cái yì,bǐ mò qián tōu zào huà lì。
扫出一枝爰惠我,清阴翠色惊满幅。sǎo chū yī zhī yuán huì wǒ,qīng yīn cuì sè jīng mǎn fú。
嗟我得之喜何以,贪夫忽获珠盈斛。jiē wǒ dé zhī xǐ hé yǐ,tān fū hū huò zhū yíng hú。
朝夕捧玩不知疲,如在太白楼上宿。cháo xī pěng wán bù zhī pí,rú zài tài bái lóu shàng sù。
遽令标轴挂壁间,劲节直日长目前。jù lìng biāo zhóu guà bì jiān,jìn jié zhí rì zhǎng mù qián。
不必溪边寻六逸,不必林间访七贤。bù bì xī biān xún liù yì,bù bì lín jiān fǎng qī xián。
岂使阎本与王维,独擅古念称神师。qǐ shǐ yán běn yǔ wáng wéi,dú shàn gǔ niàn chēng shén shī。
又有屏间名浪得,误墨成形何足奇。yòu yǒu píng jiān míng làng dé,wù mò chéng xíng hé zú qí。
未若一笔扫一枝,渭川移来人莫疑。wèi ruò yī bǐ sǎo yī zhī,wèi chuān yí lái rén mò yí。
珍藏欲默默不得,命笺索笔成新诗。zhēn cáng yù mò mò bù dé,mìng jiān suǒ bǐ chéng xīn shī。
诗穷纸满意不尽,阁笔无语愧才稀。shī qióng zhǐ mǎn yì bù jǐn,gé bǐ wú yǔ kuì cái xī。
朱淑真

朱淑真

朱淑真(约1135~约1180),号幽栖居士,宋代女诗人,亦为唐宋以来留存作品最丰盛的女作家之一。南宋初年时在世,祖籍歙州(治今安徽歙县),《四库全书》中定其为“浙中海宁人”,一说浙江钱塘(今浙江杭州)人。生于仕宦之家。夫为文法小吏,因志趣不合,夫妻不睦,终致其抑郁早逝。又传淑真过世后,父母将其生前文稿付之一炬。其余生平不可考,素无定论。现存《断肠诗集》、《断肠词》传世,为劫后余篇。 朱淑真的作品>>

猜您喜欢

咏桂四首

朱淑真

移根蟾窟不寻常,枝叶犹垂月露香。yí gēn chán kū bù xún cháng,zhī yè yóu chuí yuè lù xiāng。
可笑当年陶靖节,东篱犹带菊花黄。kě xiào dāng nián táo jìng jié,dōng lí yóu dài jú huā huáng。

咏桂四首

朱淑真

酷爱清香折一枝,故簪香髻蓦思维。kù ài qīng xiāng zhé yī zhī,gù zān xiāng jì mò sī wéi。
若教水月浮清浅,消得林逋两句诗。ruò jiào shuǐ yuè fú qīng qiǎn,xiāo dé lín bū liǎng jù shī。

咏桂四首

朱淑真

月待圆时花正好,花将残后月还亏。yuè dài yuán shí huā zhèng hǎo,huā jiāng cán hòu yuè hái kuī。
须知天上人间物,同禀秋清在一时。xū zhī tiān shàng rén jiān wù,tóng bǐng qiū qīng zài yī shí。

白菊

朱淑真

回旋秋色漙清露,淩厉西风紫嫩霜。huí xuán qiū sè tuán qīng lù,líng lì xī fēng zǐ nèn shuāng。
莫作东篱等闲看,下清曾借广寒香。mò zuò dōng lí děng xián kàn,xià qīng céng jiè guǎng hán xiāng。

冬日梅窗书事四首

朱淑真

明窗莹几净无尘,月映幽窗夜色新。míng chuāng yíng jǐ jìng wú chén,yuè yìng yōu chuāng yè sè xīn。
惟有梅花无限意,射人又放一枝春。wéi yǒu méi huā wú xiàn yì,shè rén yòu fàng yī zhī chūn。

冬日梅窗书事四首

朱淑真

爱日烘檐暖似春,梅花描摸雪精神。ài rì hōng yán nuǎn shì chūn,méi huā miáo mō xuě jīng shén。
清香未寄江南梦,偏恼幽闲独睡人。qīng xiāng wèi jì jiāng nán mèng,piān nǎo yōu xián dú shuì rén。

冬日梅窗书事四首

朱淑真

病起眼前俱不喜,可人唯有一枝梅。bìng qǐ yǎn qián jù bù xǐ,kě rén wéi yǒu yī zhī méi。
未容明月横疏影,且得清香寄酒杯。wèi róng míng yuè héng shū yǐng,qiě dé qīng xiāng jì jiǔ bēi。

冬日梅窗书事四首

朱淑真

的皪江梅浅浅春,小窗相对自清新。de lì jiāng méi qiǎn qiǎn chūn,xiǎo chuāng xiāng duì zì qīng xīn。
幽香特地成牵役,不似梨花入梦频。yōu xiāng tè dì chéng qiān yì,bù shì lí huā rù mèng pín。

二色梅

朱淑真

缀雪融酥各自芳,两般颜色一般香。zhuì xuě róng sū gè zì fāng,liǎng bān yán sè yī bān xiāng。
瑶池会罢朝元客,缟素仙裳问道装。yáo chí huì bà cháo yuán kè,gǎo sù xiān shang wèn dào zhuāng。

山脚有梅一株地差背阴冬深初结蕊作绝句寄之

朱淑真

溪桥野店梅都绽,此地冬深尚未寒。xī qiáo yě diàn méi dōu zhàn,cǐ dì dōng shēn shàng wèi hán。
寄语梅花且宁奈,枝头无雪不堪看。jì yǔ méi huā qiě níng nài,zhī tóu wú xuě bù kān kàn。

雪夜对月赋诗

朱淑真

一树梅花雪月间,梅清月皎雪光寒。yī shù méi huā xuě yuè jiān,méi qīng yuè jiǎo xuě guāng hán。
看来表里俱清彻,酌酒吟诗兴尽宽。kàn lái biǎo lǐ jù qīng chè,zhuó jiǔ yín shī xīng jǐn kuān。

欲雪

朱淑真

寒雀无声满竹篱,冻云四幂雪将垂。hán què wú shēng mǎn zhú lí,dòng yún sì mì xuě jiāng chuí。
北风不看人情面,控勒梅花不放枝。běi fēng bù kàn rén qíng miàn,kòng lēi méi huā bù fàng zhī。

围炉

朱淑真

圜坐红炉唱小词,旋篘新酒赏新诗。huán zuò hóng lú chàng xiǎo cí,xuán chōu xīn jiǔ shǎng xīn shī。
大家莫惜今宵醉,一别参差又几时。dà jiā mò xī jīn xiāo zuì,yī bié cān chà yòu jǐ shí。

除日

朱淑真

爆竹声中腊已残,酴酥酒暖烛花寒。bào zhú shēng zhōng là yǐ cán,tú sū jiǔ nuǎn zhú huā hán。
朦胧晓色笼春色,便觉春光不一般。méng lóng xiǎo sè lóng chūn sè,biàn jué chūn guāng bù yī bān。

湖上小集

朱淑真

门前春水碧于天,坐上诗人逸似仙。mén qián chūn shuǐ bì yú tiān,zuò shàng shī rén yì shì xiān。
白璧一双无玷缺,吹箫归去又无缘。bái bì yī shuāng wú diàn quē,chuī xiāo guī qù yòu wú yuán。