古诗词

答方祐甫感怀见示之作

韩维

壮士何憔悴,寒郊独掩扉。zhuàng shì hé qiáo cuì,hán jiāo dú yǎn fēi。
有亲垂素发,为客化缁衣。yǒu qīn chuí sù fā,wèi kè huà zī yī。
风雪灯生晕,尘埃剑失威。fēng xuě dēng shēng yūn,chén āi jiàn shī wēi。
多惭佳句赠,无力助骞飞。duō cán jiā jù zèng,wú lì zhù qiān fēi。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

韩维

抱石情虽久,为霖意若何。bào shí qíng suī jiǔ,wèi lín yì ruò hé。
天心如见用,风力不消多。tiān xīn rú jiàn yòng,fēng lì bù xiāo duō。
冷湿朝仙洞,寒迷宿鸟窠。lěng shī cháo xiān dòng,hán mí sù niǎo kē。
飞扬终得路,曾入汉皇歌。fēi yáng zhōng dé lù,céng rù hàn huáng gē。

春朝

韩维

燕语闻多日,蚕眠过几宵。yàn yǔ wén duō rì,cán mián guò jǐ xiāo。
花深不辨蝶,柳暗欲迷桥。huā shēn bù biàn dié,liǔ àn yù mí qiáo。
便面金环重,障泥玉勒骄。biàn miàn jīn huán zhòng,zhàng ní yù lēi jiāo。
黄公酒垆上,谁贳阮孚貂。huáng gōng jiǔ lú shàng,shuí shì ruǎn fú diāo。

题余山人壁

韩维

一室闭香林,萧然物外心。yī shì bì xiāng lín,xiāo rán wù wài xīn。
棋声敲月重,屐齿印苔深。qí shēng qiāo yuè zhòng,jī chǐ yìn tái shēn。
竹径茶烟细,山园锻树阴。zhú jìng chá yān xì,shān yuán duàn shù yīn。
会当逃世网,尘事缔朋簪。huì dāng táo shì wǎng,chén shì dì péng zān。

水阁

韩维

约略横云岛,栏干瞰玉渊。yuē lüè héng yún dǎo,lán gàn kàn yù yuān。
雨汀翘睡鹭,风树咽嘶蝉。yǔ tīng qiào shuì lù,fēng shù yàn sī chán。
绿发莓苔地,红衣菡萏天。lǜ fā méi tái dì,hóng yī hàn dàn tiān。
夜深三弄笛,月在钓鱼船。yè shēn sān nòng dí,yuè zài diào yú chuán。

戏月

韩维

缺处还孤守,圆时亦独栖。quē chù hái gū shǒu,yuán shí yì dú qī。
何曾闻合璧,只见是如圭。hé céng wén hé bì,zhǐ jiàn shì rú guī。
桂子遗秋信,方诸寄夜啼。guì zi yí qiū xìn,fāng zhū jì yè tí。
建章残漏促,又伴玉绳低。jiàn zhāng cán lòu cù,yòu bàn yù shéng dī。

和原甫见送

韩维

德义良所慕,风霜轻此行。dé yì liáng suǒ mù,fēng shuāng qīng cǐ xíng。
放歌留客醉,高咏见公情。fàng gē liú kè zuì,gāo yǒng jiàn gōng qíng。
祖帐重开席,郊原少驻旌。zǔ zhàng zhòng kāi xí,jiāo yuán shǎo zhù jīng。
还知别后意,寂寞对柴扃。hái zhī bié hòu yì,jì mò duì chái jiōng。

送吕寺丞

韩维

古有从军乐,人今衣彩行。gǔ yǒu cóng jūn lè,rén jīn yī cǎi xíng。
春风骐骥健,朝日凤凰鸣。chūn fēng qí jì jiàn,cháo rì fèng huáng míng。
树远秦中道,花繁塞下城。shù yuǎn qín zhōng dào,huā fán sāi xià chéng。
篇章闻旧俗,当为放遗声。piān zhāng wén jiù sú,dāng wèi fàng yí shēng。

九月十日游象之葆光亭寄曼叔

韩维

几负高阳约,蹉跎此岁华。jǐ fù gāo yáng yuē,cuō tuó cǐ suì huá。
论心看翠竹,感事对黄花。lùn xīn kàn cuì zhú,gǎn shì duì huáng huā。
寒日悽征雁,清霜急暮鸦。hán rì qī zhēng yàn,qīng shuāng jí mù yā。
临风一樽酒,回首意无涯。lín fēng yī zūn jiǔ,huí shǒu yì wú yá。

送戴处士还卢

韩维

早识浮生妄,欣陪达士游。zǎo shí fú shēng wàng,xīn péi dá shì yóu。
观心非本有,于法尚何求。guān xīn fēi běn yǒu,yú fǎ shàng hé qiú。
煮茗林间寺,题诗湖上舟。zhǔ míng lín jiān sì,tí shī hú shàng zhōu。
还嗟别后夜,风雪拥貂裘。hái jiē bié hòu yè,fēng xuě yōng diāo qiú。

同子华仲连二兄游湖

韩维

浊酒非陶令,方池似习家。zhuó jiǔ fēi táo lìng,fāng chí shì xí jiā。
放船风动柳,著岸水涵花。fàng chuán fēng dòng liǔ,zhù àn shuǐ hán huā。
对影情无极,高歌兴转赊。duì yǐng qíng wú jí,gāo gē xīng zhuǎn shē。
群鸟思共济,何必问仙槎。qún niǎo sī gòng jì,hé bì wèn xiān chá。

象之席上赋得寒字

韩维

爱子林亭胜,高秋驻马鞍。ài zi lín tíng shèng,gāo qiū zhù mǎ ān。
梨红先着露,竹碧自生寒。lí hóng xiān zhe lù,zhú bì zì shēng hán。
惨戚伤多事,淹留强一欢。cǎn qī shāng duō shì,yān liú qiáng yī huān。
所嗟怯杯酌,不得倒吾冠。suǒ jiē qiè bēi zhuó,bù dé dào wú guān。

同曼叔化光游卞氏园

韩维

野圃无人到,秋风共子行。yě pǔ wú rén dào,qiū fēng gòng zi xíng。
花临流水落,草上废台生。huā lín liú shuǐ luò,cǎo shàng fèi tái shēng。
气晚才看菊,天寒不见莺。qì wǎn cái kàn jú,tiān hán bù jiàn yīng。
幽闲固多味,浊酒讵须倾。yōu xián gù duō wèi,zhuó jiǔ jù xū qīng。

谒汉高帝庙

韩维

魂魄应游沛,空嗟庙貌残。hún pò yīng yóu pèi,kōng jiē miào mào cán。
苍碑火剥裂,画壁雨阑干。cāng bēi huǒ bō liè,huà bì yǔ lán gàn。
帐幕虚风肃,松槐白日寒。zhàng mù xū fēng sù,sōng huái bái rì hán。
升堂欲进拜,犹怯戴儒冠。shēng táng yù jìn bài,yóu qiè dài rú guān。

雨过化光西斋

韩维

华屋衡茅接,闲门杖屦通。huá wū héng máo jiē,xián mén zhàng jù tōng。
客来非载酒,君坐正书空。kè lái fēi zài jiǔ,jūn zuò zhèng shū kōng。
白菊晚霜后,青蔬寒雨中。bái jú wǎn shuāng hòu,qīng shū hán yǔ zhōng。
从今日无事,来听竹窗风。cóng jīn rì wú shì,lái tīng zhú chuāng fēng。

颍桥会曼叔坐中写呈

韩维

朔雪清初霁,风生翠柏阴。shuò xuě qīng chū jì,fēng shēng cuì bǎi yīn。
星辰寒殿近,灯火夜堂深。xīng chén hán diàn jìn,dēng huǒ yè táng shēn。
坐爱温炉密,欢从浊酒斟。zuò ài wēn lú mì,huān cóng zhuó jiǔ zhēn。
何当老吾里,杖屦日相寻。hé dāng lǎo wú lǐ,zhàng jù rì xiāng xún。
9381234567»