古诗词

答方祐甫感怀见示之作

韩维

壮士何憔悴,寒郊独掩扉。zhuàng shì hé qiáo cuì,hán jiāo dú yǎn fēi。
有亲垂素发,为客化缁衣。yǒu qīn chuí sù fā,wèi kè huà zī yī。
风雪灯生晕,尘埃剑失威。fēng xuě dēng shēng yūn,chén āi jiàn shī wēi。
多惭佳句赠,无力助骞飞。duō cán jiā jù zèng,wú lì zhù qiān fēi。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

许昌道中

韩维

荒郊不可望,极目尽伤心。huāng jiāo bù kě wàng,jí mù jǐn shāng xīn。
日薄不开冻,风凄还作阴。rì báo bù kāi dòng,fēng qī hái zuò yīn。
倦鸦飞趁马,寒犬吠依林。juàn yā fēi chèn mǎ,hán quǎn fèi yī lín。
赖有瓢中酒,愁来一独斟。lài yǒu piáo zhōng jiǔ,chóu lái yī dú zhēn。

谢微之送鸭脚

韩维

拔尔蒿莱际,微根仅自支。bá ěr hāo lái jì,wēi gēn jǐn zì zhī。
劳心勤一溉,拭目待三移。láo xīn qín yī gài,shì mù dài sān yí。
秾李惭同列,芳橙合并枝。nóng lǐ cán tóng liè,fāng chéng hé bìng zhī。
绛囊如有惠,莫忘赠君时。jiàng náng rú yǒu huì,mò wàng zèng jūn shí。

北园坐上探题得新杏

韩维

红花随风尽,团枝泣露光。hóng huā suí fēng jǐn,tuán zhī qì lù guāng。
叶深惊乍见,实小贵先尝。yè shēn jīng zhà jiàn,shí xiǎo guì xiān cháng。
点缀怜馀萼,飘零惜旧香。diǎn zhuì lián yú è,piāo líng xī jiù xiāng。
不须悲节物,且喜手中觞。bù xū bēi jié wù,qiě xǐ shǒu zhōng shāng。

送洵阳王令之官

韩维

离马嘶高树,郊原夏景深。lí mǎ sī gāo shù,jiāo yuán xià jǐng shēn。
还持长者政,往慰远人心。hái chí zhǎng zhě zhèng,wǎng wèi yuǎn rén xīn。
种黍侔千户,张鱼盛百金。zhǒng shǔ móu qiān hù,zhāng yú shèng bǎi jīn。
江山永嘉咏,时寄草堂吟。jiāng shān yǒng jiā yǒng,shí jì cǎo táng yín。

九日席上赋得茱萸

韩维

寥落霜园树,萸房独照秋。liáo luò shuāng yuán shù,yú fáng dú zhào qiū。
实兼兰佩结,香近玉卮浮。shí jiān lán pèi jié,xiāng jìn yù zhī fú。
嗔蕊醒残醉,纫红感旧游。chēn ruǐ xǐng cán zuì,rèn hóng gǎn jiù yóu。
三英佳句在,殊喜继风流。sān yīng jiā jù zài,shū xǐ jì fēng liú。

次韵和唐公北使途中见寄二首其一

韩维

文史平居乐,尘埃少别心。wén shǐ píng jū lè,chén āi shǎo bié xīn。
都门开柳色,樽酒驻车音。dōu mén kāi liǔ sè,zūn jiǔ zhù chē yīn。
汉节光华远,春风藻思深。hàn jié guāng huá yuǎn,chūn fēng zǎo sī shēn。
一闻传丽句,清兴霭盈襟。yī wén chuán lì jù,qīng xīng ǎi yíng jīn。

史局坐寝戏呈崇文掌学士

韩维

闲官身散诞,饱食坐攲斜。xián guān shēn sàn dàn,bǎo shí zuò qī xié。
永日槐阴静,清风葆鬓华。yǒng rì huái yīn jìng,qīng fēng bǎo bìn huá。
废书良愧马,落帽偶同嘉。fèi shū liáng kuì mǎ,luò mào ǒu tóng jiā。
此适谁知者,逢人莫浪夸。cǐ shì shuí zhī zhě,féng rén mò làng kuā。

寄温州希用上人

韩维

炎尘满天地,怀子邈湖江。yán chén mǎn tiān dì,huái zi miǎo hú jiāng。
筑隐云峰乱,栖禅石树双。zhù yǐn yún fēng luàn,qī chán shí shù shuāng。
学禅仍慕孔,诗放欲兼庞。xué chán réng mù kǒng,shī fàng yù jiān páng。
萧洒高吾兴,清风卧北窗。xiāo sǎ gāo wú xīng,qīng fēng wò běi chuāng。

送思上人南归

韩维

尘埃不可久,归卧故山秋。chén āi bù kě jiǔ,guī wò gù shān qiū。
荣利非其好,风骚得所求。róng lì fēi qí hǎo,fēng sāo dé suǒ qiú。
晨征随社燕,夜宿近江鸥。chén zhēng suí shè yàn,yè sù jìn jiāng ōu。
闻子禅林胜,它年一系舟。wén zi chán lín shèng,tā nián yī xì zhōu。

次韵和之美十日菊

韩维

孤根随地发,繁蕊破霜迟。gū gēn suí dì fā,fán ruǐ pò shuāng chí。
但取凋零晚,何忧赏爱移。dàn qǔ diāo líng wǎn,hé yōu shǎng ài yí。
物情伤老大,人事阅兴衰。wù qíng shāng lǎo dà,rén shì yuè xīng shuāi。
会有陶彭泽,清樽与重持。huì yǒu táo péng zé,qīng zūn yǔ zhòng chí。

送石昌言归蜀

韩维

省署聊休直,皇恩许过家。shěng shǔ liáo xiū zhí,huáng ēn xǔ guò jiā。
朝廷宠儒雅,车骑有光华。cháo tíng chǒng rú yǎ,chē qí yǒu guāng huá。
行色星垣动,褒章宰树加。xíng sè xīng yuán dòng,bāo zhāng zǎi shù jiā。
遥知蜀父老,夹道竞咨嗟。yáo zhī shǔ fù lǎo,jiā dào jìng zī jiē。

送卫真晏太丞

韩维

才名宰相子,二十取辞科。cái míng zǎi xiāng zi,èr shí qǔ cí kē。
得县古称厉,登楼朝见涡。dé xiàn gǔ chēng lì,dēng lóu cháo jiàn wō。
疲民劳赋役,静理足弦歌。pí mín láo fù yì,jìng lǐ zú xián gē。
八桧仙祠在,知君秀句多。bā guì xiān cí zài,zhī jūn xiù jù duō。

同江谢王出郊

韩维

东郊二月天,寒尽未成暄。dōng jiāo èr yuè tiān,hán jǐn wèi chéng xuān。
永日青丝骑,和风绿酒樽。yǒng rì qīng sī qí,hé fēng lǜ jiǔ zūn。
径抽萱甲细,墙倚杏梢繁。jìng chōu xuān jiǎ xì,qiáng yǐ xìng shāo fán。
烂醉谁知者,行歌入国门。làn zuì shuí zhī zhě,xíng gē rù guó mén。

送晁怀州学士其一

韩维

儒馆雠书旧,侯藩请节行。rú guǎn chóu shū jiù,hóu fān qǐng jié xíng。
山川犹古气,铙吹自春声。shān chuān yóu gǔ qì,náo chuī zì chūn shēng。
问俗怜雕瘵,颁条赖简平。wèn sú lián diāo zhài,bān tiáo lài jiǎn píng。
从来寇河内,谁复继声名。cóng lái kòu hé nèi,shuí fù jì shēng míng。

览邻几重游西池兼简和叔

韩维

积雨淹连骑,新波滟广池。jī yǔ yān lián qí,xīn bō yàn guǎng chí。
喜闻重到客,更作复游诗。xǐ wén zhòng dào kè,gèng zuò fù yóu shī。
逐水无留絮,飘空有断丝。zhú shuǐ wú liú xù,piāo kōng yǒu duàn sī。
送春吾得地,一问故人期。sòng chūn wú dé dì,yī wèn gù rén qī。