古诗词

答方祐甫感怀见示之作

韩维

壮士何憔悴,寒郊独掩扉。zhuàng shì hé qiáo cuì,hán jiāo dú yǎn fēi。
有亲垂素发,为客化缁衣。yǒu qīn chuí sù fā,wèi kè huà zī yī。
风雪灯生晕,尘埃剑失威。fēng xuě dēng shēng yūn,chén āi jiàn shī wēi。
多惭佳句赠,无力助骞飞。duō cán jiā jù zèng,wú lì zhù qiān fēi。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

和曾令绰资政西湖见贻

韩维

虎节尝三换,琳宫亦再来。hǔ jié cháng sān huàn,lín gōng yì zài lái。
白添新鬓发,红识旧亭台。bái tiān xīn bìn fā,hóng shí jiù tíng tái。
酒为迎寒好,花应趁暖栽。jiǔ wèi yíng hán hǎo,huā yīng chèn nuǎn zāi。
但愁衰谢意,未到已思回。dàn chóu shuāi xiè yì,wèi dào yǐ sī huí。

风雪偶成

韩维

狂风吹虐雪,势欲夺春华。kuáng fēng chuī nüè xuě,shì yù duó chūn huá。
委地摧珠贯,依林聚玉沙。wěi dì cuī zhū guàn,yī lín jù yù shā。
炉添新炽火,瓶插未残花。lú tiān xīn chì huǒ,píng chā wèi cán huā。
一尽忘忧酒,胡为浪戚嗟。yī jǐn wàng yōu jiǔ,hú wèi làng qī jiē。

仁宗皇帝挽歌三首

韩维

远俗长归塞,中原不见兵。yuǎn sú zhǎng guī sāi,zhōng yuán bù jiàn bīng。
礼文兴废绝,刑典蹈宽平。lǐ wén xīng fèi jué,xíng diǎn dǎo kuān píng。
惨动三危色,哀缠万国情。cǎn dòng sān wēi sè,āi chán wàn guó qíng。
新宫表仁号,尧德恐难名。xīn gōng biǎo rén hào,yáo dé kǒng nán míng。

仁宗皇帝挽歌三首

韩维

玉几宵登寝,灵衣昼入宫。yù jǐ xiāo dēng qǐn,líng yī zhòu rù gōng。
追□□□□,□□□儿童。zhuī,ér tóng。
松柏三川路,旌旗十月风。sōng bǎi sān chuān lù,jīng qí shí yuè fēng。
龙髯攀才得,法泣抱遗弓。lóng rán pān cái dé,fǎ qì bào yí gōng。

仁宗皇帝挽歌三首

韩维

丹扆中天坐,犹思玉色临。dān yǐ zhōng tiān zuò,yóu sī yù sè lín。
威神随日远,德泽在人深。wēi shén suí rì yuǎn,dé zé zài rén shēn。
谥定圜丘意,功传清庙音。shì dìng huán qiū yì,gōng chuán qīng miào yīn。
谁将良史笔,难状志仁心。shuí jiāng liáng shǐ bǐ,nán zhuàng zhì rén xīn。

曾太皇太后挽歌二首

韩维

不宰功参帝,无疆道合坤。bù zǎi gōng cān dì,wú jiāng dào hé kūn。
帘帷保明辟,社稷付神孙。lián wéi bǎo míng pì,shè jì fù shén sūn。
身蹈姜任德,心通黄老言。shēn dǎo jiāng rèn dé,xīn tōng huáng lǎo yán。
褒扬存手诏,奚仗史毫论。bāo yáng cún shǒu zhào,xī zhàng shǐ háo lùn。

曾太皇太后挽歌二首

韩维

庆绪钟王国,柔仪俪帝家。qìng xù zhōng wáng guó,róu yí lì dì jiā。
仁深天与性,教盛月增华。rén shēn tiān yǔ xìng,jiào shèng yuè zēng huá。
海上黄金阙,人间素柰花。hǎi shàng huáng jīn quē,rén jiān sù nài huā。
臣民怀慕意,犹冀返云车。chén mín huái mù yì,yóu jì fǎn yún chē。

神宗皇帝挽歌三首

韩维

立政追王体,修文迈古风。lì zhèng zhuī wáng tǐ,xiū wén mài gǔ fēng。
汉仪遵别庙,堂典备新宫。hàn yí zūn bié miào,táng diǎn bèi xīn gōng。
却号追前美,更元记屡丰。què hào zhuī qián měi,gèng yuán jì lǚ fēng。
龙髯攀不得,号绝抱遗弓。lóng rán pān bù dé,hào jué bào yí gōng。

神宗皇帝挽歌三首

韩维

庠序尊儒术,梯航走德辉。xiáng xù zūn rú shù,tī háng zǒu dé huī。
玉龙何地驻,金雁不时飞。yù lóng hé dì zhù,jīn yàn bù shí fēi。
圣治归帘幄,欢讴奉衮衣。shèng zhì guī lián wò,huān ōu fèng gǔn yī。
未嗟轩御远,犹仰百年威。wèi jiē xuān yù yuǎn,yóu yǎng bǎi nián wēi。

神宗皇帝挽歌三首

韩维

奥并商宗学,雄趋汉武才。ào bìng shāng zōng xué,xióng qū hàn wǔ cái。
难回九清驾,空湛万年杯。nán huí jiǔ qīng jià,kōng zhàn wàn nián bēi。
旗旐翻风远,箫韶度阪来。qí zhào fān fēng yuǎn,xiāo sháo dù bǎn lái。
臣民仰遗像,血书有馀哀。chén mín yǎng yí xiàng,xuè shū yǒu yú āi。

太皇太后挽歌二首

韩维

沙麓开祥兆,河洲迈德风。shā lù kāi xiáng zhào,hé zhōu mài dé fēng。
壮猷咨故老,柔道息诸戎。zhuàng yóu zī gù lǎo,róu dào xī zhū róng。
在己仪常损,于民惠少丰。zài jǐ yí cháng sǔn,yú mín huì shǎo fēng。
谁持太史笔,善述九年功。shuí chí tài shǐ bǐ,shàn shù jiǔ nián gōng。

太皇太后挽歌二首

韩维

云路回仙仗,帘帷閟玉音。yún lù huí xiān zhàng,lián wéi bì yù yīn。
诒孙为后法,复辟是初心。yí sūn wèi hòu fǎ,fù pì shì chū xīn。
教被宫庭肃,恩沾海宇深。jiào bèi gōng tíng sù,ēn zhān hǎi yǔ shēn。
常叨侍文陛,白首泪盈襟。cháng dāo shì wén bì,bái shǒu lèi yíng jīn。

晏元献公挽辞三首

韩维

大策安宗社,高文著庙堂。dà cè ān zōng shè,gāo wén zhù miào táng。
从容造辟议,感激荐贤章。cóng róng zào pì yì,gǎn jī jiàn xián zhāng。
貂冕崇廞服,銮舆俯奠觞。diāo miǎn chóng xīn fú,luán yú fǔ diàn shāng。
哀荣岂无有,公德倍辉光。āi róng qǐ wú yǒu,gōng dé bèi huī guāng。

晏元献公挽辞三首

韩维

先帝文章老,东朝羽翼臣。xiān dì wén zhāng lǎo,dōng cháo yǔ yì chén。
风流至公尽,哀愤与时均。fēng liú zhì gōng jǐn,āi fèn yǔ shí jūn。
箫鼓悲将曙,烟云惨不春。xiāo gǔ bēi jiāng shǔ,yān yún cǎn bù chūn。
灵輀归旧治,遗爱泣州民。líng ér guī jiù zhì,yí ài qì zhōu mín。

晏元献公挽辞三首

韩维

直道初终见,高情出处同。zhí dào chū zhōng jiàn,gāo qíng chū chù tóng。
光华两朝内,文字一生中。guāng huá liǎng cháo nèi,wén zì yī shēng zhōng。
爱酒怜陶散,言诗许赐通。ài jiǔ lián táo sàn,yán shī xǔ cì tōng。
平生知己类,洒尽九原风。píng shēng zhī jǐ lèi,sǎ jǐn jiǔ yuán fēng。