古诗词

答曼叔见谢颍桥相过之什

韩维

颍川今古贤豪多,后生继者为谁何。yǐng chuān jīn gǔ xián háo duō,hòu shēng jì zhě wèi shuí hé。
吾交曼叔少挺出,力自树立非由它。wú jiāo màn shū shǎo tǐng chū,lì zì shù lì fēi yóu tā。
潜心直欲到圣处,论议不避况与轲。qián xīn zhí yù dào shèng chù,lùn yì bù bì kuàng yǔ kē。
读书下笔知所趣,崇树兰茝遗蒿莪。dú shū xià bǐ zhī suǒ qù,chóng shù lán chǎi yí hāo é。
轩昂头角事高大,肯与世俗同其波。xuān áng tóu jiǎo shì gāo dà,kěn yǔ shì sú tóng qí bō。
一从得官坐山县,有如鸷鸟著网罗。yī cóng dé guān zuò shān xiàn,yǒu rú zhì niǎo zhù wǎng luó。
朝符暮檄困奔走,尚畏官长来诛诃。cháo fú mù xí kùn bēn zǒu,shàng wèi guān zhǎng lái zhū hē。
时时矫首尘埃下,窥睹风月偷吟哦。shí shí jiǎo shǒu chén āi xià,kuī dǔ fēng yuè tōu yín ó。
我怜轶才就羁绊,岁一往视无蹉跎。wǒ lián yì cái jiù jī bàn,suì yī wǎng shì wú cuō tuó。
扁舟远放汝水岸,浊酒暮醉高阳阿。biǎn zhōu yuǎn fàng rǔ shuǐ àn,zhuó jiǔ mù zuì gāo yáng ā。
前时捧牒来颍上,谨视敛籴讥奸讹。qián shí pěng dié lái yǐng shàng,jǐn shì liǎn dí jī jiān é。
官曹寂寞古寺冷,况复朔雪飞傞傞。guān cáo jì mò gǔ sì lěng,kuàng fù shuò xuě fēi suō suō。
驰书里中二三友,固要以义当予过。chí shū lǐ zhōng èr sān yǒu,gù yào yǐ yì dāng yǔ guò。
星言整驾夕已至,霜桥晚渡冰峨峨。xīng yán zhěng jià xī yǐ zhì,shuāng qiáo wǎn dù bīng é é。
燃薪暖我频饮我,斟酌脯酱调盐鹾。rán xīn nuǎn wǒ pín yǐn wǒ,zhēn zhuó pú jiàng diào yán cuó。
倾壶举觞纷左右,客饱而笑君颜酡。qīng hú jǔ shāng fēn zuǒ yòu,kè bǎo ér xiào jūn yán tuó。
危然正论中法义,豆笾罗列陈象牺。wēi rán zhèng lùn zhōng fǎ yì,dòu biān luó liè chén xiàng xī。
嘲俳乘醉忽以发,驶如凿水放九河。cháo pái chéng zuì hū yǐ fā,shǐ rú záo shuǐ fàng jiǔ hé。
哀弦孤引四坐寂,继以箫笛相谐和。āi xián gū yǐn sì zuò jì,jì yǐ xiāo dí xiāng xié hé。
先生久与人迹绝,心如止水形枯柯。xiān shēng jiǔ yǔ rén jì jué,xīn rú zhǐ shuǐ xíng kū kē。
忽警此乐非外奖,不觉抚手促而歌。hū jǐng cǐ lè fēi wài jiǎng,bù jué fǔ shǒu cù ér gē。
归衔络马屡见夺,欲去未忍还婆娑。guī xián luò mǎ lǚ jiàn duó,yù qù wèi rěn hái pó suō。
空堂想见别后意,一灯夜守陈编哦。kōng táng xiǎng jiàn bié hòu yì,yī dēng yè shǒu chén biān ó。
兴来落纸成大句,势欲李杜相凌摩。xīng lái luò zhǐ chéng dà jù,shì yù lǐ dù xiāng líng mó。
缄题见寄邀以和,大江汹涌难为沱。jiān tí jiàn jì yāo yǐ hé,dà jiāng xiōng yǒng nán wèi tuó。
短篇涩讷非所报,为我挥笔芟烦苛。duǎn piān sè nè fēi suǒ bào,wèi wǒ huī bǐ shān fán kē。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

芙蓉五绝呈景仁

韩维

小沾清露细摇风,养得新花次第红。xiǎo zhān qīng lù xì yáo fēng,yǎng dé xīn huā cì dì hóng。
客至莫教樽酒燥,朝吟夕赏未知穷。kè zhì mò jiào zūn jiǔ zào,cháo yín xī shǎng wèi zhī qióng。

芙蓉五绝呈景仁

韩维

少年尝记作西游,尤蕊奇葩夹道秋。shǎo nián cháng jì zuò xī yóu,yóu ruǐ qí pā jiā dào qiū。
今日家园开烂熳,恍疑身在蜀江头。jīn rì jiā yuán kāi làn màn,huǎng yí shēn zài shǔ jiāng tóu。

芙蓉五绝呈景仁

韩维

不辞晨起立秋风,为爱浓芳露满丛。bù cí chén qǐ lì qiū fēng,wèi ài nóng fāng lù mǎn cóng。
若比洛阳花盛品,万枝开遍瑞云红。ruò bǐ luò yáng huā shèng pǐn,wàn zhī kāi biàn ruì yún hóng。

芙蓉五绝呈景仁

韩维

携觞日日绕珍丛,未必欢情尽醉中。xié shāng rì rì rào zhēn cóng,wèi bì huān qíng jǐn zuì zhōng。
却怕后时无意思,杀风景似范家翁。què pà hòu shí wú yì sī,shā fēng jǐng shì fàn jiā wēng。

君俞惠诗觅洛中所得大金菊辄次韵酬二篇

韩维

繁英浮动满烟叶,爱重不减双南金。fán yīng fú dòng mǎn yān yè,ài zhòng bù jiǎn shuāng nán jīn。
陶公此兴亦不浅,聊赠翠茁酬高吟。táo gōng cǐ xīng yì bù qiǎn,liáo zèng cuì zhuó chóu gāo yín。

君俞惠诗觅洛中所得大金菊辄次韵酬二篇

韩维

禅老心真异众心,不缘歌舞费黄金。chán lǎo xīn zhēn yì zhòng xīn,bù yuán gē wǔ fèi huáng jīn。
春芳落尽慵开眼,豫乞寒花伴苦吟。chūn fāng luò jǐn yōng kāi yǎn,yù qǐ hán huā bàn kǔ yín。

百门义呈君俞辄成短章

韩维

一微尘上百门成,空里花飞谷里鸣。yī wēi chén shàng bǎi mén chéng,kōng lǐ huā fēi gǔ lǐ míng。
海印元来君自有,聊将黄叶止啼声。hǎi yìn yuán lái jūn zì yǒu,liáo jiāng huáng yè zhǐ tí shēng。

新作西北门楼

韩维

赤白崔嵬晚照间,投闲时复一跻攀。chì bái cuī wéi wǎn zhào jiān,tóu xián shí fù yī jī pān。
时平守望皆无用,添得清秋数点山。shí píng shǒu wàng jiē wú yòng,tiān dé qīng qiū shù diǎn shān。

晚过湖上登城楼泛小舟归

韩维

蛩响渐依阶砌下,萤光乱出草莱间。qióng xiǎng jiàn yī jiē qì xià,yíng guāng luàn chū cǎo lái jiān。
炎蒸散尽人轻健,从此篮舆数往还。yán zhēng sàn jǐn rén qīng jiàn,cóng cǐ lán yú shù wǎng hái。

晚过湖上登城楼泛小舟归

韩维

绿水逶迤城两面,清风摇动稻千畦。lǜ shuǐ wēi yí chéng liǎng miàn,qīng fēng yáo dòng dào qiān qí。
独乘幽兴携樽酒,小艇归时月已低。dú chéng yōu xīng xié zūn jiǔ,xiǎo tǐng guī shí yuè yǐ dī。

奉和君俞以子华古德颂见示

韩维

百尺竿头进步人,随缘偶物莫非真。bǎi chǐ gān tóu jìn bù rén,suí yuán ǒu wù mò fēi zhēn。
君看日用如何讨,即此空身是法身。jūn kàn rì yòng rú hé tǎo,jí cǐ kōng shēn shì fǎ shēn。

杜君章家赋海棠二首

韩维

长条无风亦自动,繁艳着雨更相宜。zhǎng tiáo wú fēng yì zì dòng,fán yàn zhe yǔ gèng xiāng yí。
少陵不奈被花恼,终日颠狂觅酒卮。shǎo líng bù nài bèi huā nǎo,zhōng rì diān kuáng mì jiǔ zhī。

杜君章家赋海棠二首

韩维

濯锦江头千万枝,当年未解惜芳菲。zhuó jǐn jiāng tóu qiān wàn zhī,dāng nián wèi jiě xī fāng fēi。
今朝得向君家见,不怕春寒雨湿衣。jīn cháo dé xiàng jūn jiā jiàn,bù pà chūn hán yǔ shī yī。

和冲老雪颂

韩维

揉絮琼飞晓尚飘,平吞六合蔽层霄。róu xù qióng fēi xiǎo shàng piāo,píng tūn liù hé bì céng xiāo。
从来不打禾山鼓,且向樽前看绿腰。cóng lái bù dǎ hé shān gǔ,qiě xiàng zūn qián kàn lǜ yāo。

尧夫垂示佳驾

韩维

横笛能为水龙响,清歌不放彩云飞。héng dí néng wèi shuǐ lóng xiǎng,qīng gē bù fàng cǎi yún fēi。
知君未尽杯中兴,故折红芳赠醉归。zhī jūn wèi jǐn bēi zhōng xīng,gù zhé hóng fāng zèng zuì guī。