古诗词

答曼叔见谢颍桥相过之什

韩维

颍川今古贤豪多,后生继者为谁何。yǐng chuān jīn gǔ xián háo duō,hòu shēng jì zhě wèi shuí hé。
吾交曼叔少挺出,力自树立非由它。wú jiāo màn shū shǎo tǐng chū,lì zì shù lì fēi yóu tā。
潜心直欲到圣处,论议不避况与轲。qián xīn zhí yù dào shèng chù,lùn yì bù bì kuàng yǔ kē。
读书下笔知所趣,崇树兰茝遗蒿莪。dú shū xià bǐ zhī suǒ qù,chóng shù lán chǎi yí hāo é。
轩昂头角事高大,肯与世俗同其波。xuān áng tóu jiǎo shì gāo dà,kěn yǔ shì sú tóng qí bō。
一从得官坐山县,有如鸷鸟著网罗。yī cóng dé guān zuò shān xiàn,yǒu rú zhì niǎo zhù wǎng luó。
朝符暮檄困奔走,尚畏官长来诛诃。cháo fú mù xí kùn bēn zǒu,shàng wèi guān zhǎng lái zhū hē。
时时矫首尘埃下,窥睹风月偷吟哦。shí shí jiǎo shǒu chén āi xià,kuī dǔ fēng yuè tōu yín ó。
我怜轶才就羁绊,岁一往视无蹉跎。wǒ lián yì cái jiù jī bàn,suì yī wǎng shì wú cuō tuó。
扁舟远放汝水岸,浊酒暮醉高阳阿。biǎn zhōu yuǎn fàng rǔ shuǐ àn,zhuó jiǔ mù zuì gāo yáng ā。
前时捧牒来颍上,谨视敛籴讥奸讹。qián shí pěng dié lái yǐng shàng,jǐn shì liǎn dí jī jiān é。
官曹寂寞古寺冷,况复朔雪飞傞傞。guān cáo jì mò gǔ sì lěng,kuàng fù shuò xuě fēi suō suō。
驰书里中二三友,固要以义当予过。chí shū lǐ zhōng èr sān yǒu,gù yào yǐ yì dāng yǔ guò。
星言整驾夕已至,霜桥晚渡冰峨峨。xīng yán zhěng jià xī yǐ zhì,shuāng qiáo wǎn dù bīng é é。
燃薪暖我频饮我,斟酌脯酱调盐鹾。rán xīn nuǎn wǒ pín yǐn wǒ,zhēn zhuó pú jiàng diào yán cuó。
倾壶举觞纷左右,客饱而笑君颜酡。qīng hú jǔ shāng fēn zuǒ yòu,kè bǎo ér xiào jūn yán tuó。
危然正论中法义,豆笾罗列陈象牺。wēi rán zhèng lùn zhōng fǎ yì,dòu biān luó liè chén xiàng xī。
嘲俳乘醉忽以发,驶如凿水放九河。cháo pái chéng zuì hū yǐ fā,shǐ rú záo shuǐ fàng jiǔ hé。
哀弦孤引四坐寂,继以箫笛相谐和。āi xián gū yǐn sì zuò jì,jì yǐ xiāo dí xiāng xié hé。
先生久与人迹绝,心如止水形枯柯。xiān shēng jiǔ yǔ rén jì jué,xīn rú zhǐ shuǐ xíng kū kē。
忽警此乐非外奖,不觉抚手促而歌。hū jǐng cǐ lè fēi wài jiǎng,bù jué fǔ shǒu cù ér gē。
归衔络马屡见夺,欲去未忍还婆娑。guī xián luò mǎ lǚ jiàn duó,yù qù wèi rěn hái pó suō。
空堂想见别后意,一灯夜守陈编哦。kōng táng xiǎng jiàn bié hòu yì,yī dēng yè shǒu chén biān ó。
兴来落纸成大句,势欲李杜相凌摩。xīng lái luò zhǐ chéng dà jù,shì yù lǐ dù xiāng líng mó。
缄题见寄邀以和,大江汹涌难为沱。jiān tí jiàn jì yāo yǐ hé,dà jiāng xiōng yǒng nán wèi tuó。
短篇涩讷非所报,为我挥笔芟烦苛。duǎn piān sè nè fēi suǒ bào,wèi wǒ huī bǐ shān fán kē。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

和太素密杏

韩维

甘滋不假蜂房取,美种疑随鹤驭来。gān zī bù jiǎ fēng fáng qǔ,měi zhǒng yí suí hè yù lái。
方朔偷桃徒语尔,安期食枣足珍哉。fāng shuò tōu táo tú yǔ ěr,ān qī shí zǎo zú zhēn zāi。

闻太素绝食饮水颇甚清羸以诗见招

韩维

曲肱饮水归寒士,服气休粮号道人。qū gōng yǐn shuǐ guī hán shì,fú qì xiū liáng hào dào rén。
顾我非寒亦非道,好来相伴祭身神。gù wǒ fēi hán yì fēi dào,hǎo lái xiāng bàn jì shēn shén。

蒙惠拄杖及诗依韵奉答

韩维

藤枝既老解纵横,禅老因何解道情。téng zhī jì lǎo jiě zòng héng,chán lǎo yīn hé jiě dào qíng。
识取个中无把捉,眼前瓦砾是瑶琼。shí qǔ gè zhōng wú bǎ zhuō,yǎn qián wǎ lì shì yáo qióng。

因题象罔亭榜呈太素

韩维

一颗圆明不欠亏,胡来胡现大钧知。yī kē yuán míng bù qiàn kuī,hú lái hú xiàn dà jūn zhī。
如今象罔浑无用,榜样从教作世师。rú jīn xiàng wǎng hún wú yòng,bǎng yàng cóng jiào zuò shì shī。

游象罔亭偶成二绝

韩维

泛尽溪流数曲清,竹阴开处见新亭。fàn jǐn xī liú shù qū qīng,zhú yīn kāi chù jiàn xīn tíng。
山翁不会题牌意,犹守枯枝看道经。shān wēng bù huì tí pái yì,yóu shǒu kū zhī kàn dào jīng。

游象罔亭偶成二绝

韩维

竹色隐波流不去,莲香浮坐断还闻。zhú sè yǐn bō liú bù qù,lián xiāng fú zuò duàn hái wén。
诛茅结宇才方丈,占尽清风与白云。zhū máo jié yǔ cái fāng zhàng,zhàn jǐn qīng fēng yǔ bái yún。

太素雪中惠小桃

韩维

细雪繁飘远近来,三冬佳气一朝回。xì xuě fán piāo yuǎn jìn lái,sān dōng jiā qì yī cháo huí。
莫嫌天上琼花晚,元待人间粉艳开。mò xián tiān shàng qióng huā wǎn,yuán dài rén jiān fěn yàn kāi。

奉答祖印喜雪二颂

韩维

细逐流风遍大田,皑然一色绝中边。xì zhú liú fēng biàn dà tián,ái rán yī sè jué zhōng biān。
空生惯识岩中镜,何似天花乱坠年。kōng shēng guàn shí yán zhōng jìng,hé shì tiān huā luàn zhuì nián。

奉答祖印喜雪二颂

韩维

久旱终能不失时,田家喜气吐虹霓。jiǔ hàn zhōng néng bù shī shí,tián jiā xǐ qì tǔ hóng ní。
庞公昔日曾垂语,资福今朝更指迷。páng gōng xī rì céng chuí yǔ,zī fú jīn cháo gèng zhǐ mí。

对雪偶成三颂呈芳公长老兼简收贵二上人

韩维

空生去后花飞绝,庞老行时雪落频。kōng shēng qù hòu huā fēi jué,páng lǎo xíng shí xuě luò pín。
有句无言空不会,夜寒红燄一炉香。yǒu jù wú yán kōng bù huì,yè hán hóng yàn yī lú xiāng。

对雪偶成三颂呈芳公长老兼简收贵二上人

韩维

闻君鼎足话无生,说尽无生及有生。wén jūn dǐng zú huà wú shēng,shuō jǐn wú shēng jí yǒu shēng。
几日西郊回杖锡,小窗同听竹风声。jǐ rì xī jiāo huí zhàng xī,xiǎo chuāng tóng tīng zhú fēng shēng。

再赋颂二首

韩维

两膝双盘一足垂,历然宾主席间仪。liǎng xī shuāng pán yī zú chuí,lì rán bīn zhǔ xí jiān yí。
惟应露柱方能识,只恐仙陀也不知。wéi yīng lù zhù fāng néng shí,zhǐ kǒng xiān tuó yě bù zhī。

再赋颂二首

韩维

阳景朝来释冻凘,水边林下好追随。yáng jǐng cháo lái shì dòng sī,shuǐ biān lín xià hǎo zhuī suí。
灵山一会何曾散,莫学时人语别离。líng shān yī huì hé céng sàn,mò xué shí rén yǔ bié lí。

读白乐天传及文集

韩维

才高文赡富诗名,感物伤时动有情。cái gāo wén shàn fù shī míng,gǎn wù shāng shí dòng yǒu qíng。
不识无生真自体,一尘才遣一尘生。bù shí wú shēng zhēn zì tǐ,yī chén cái qiǎn yī chén shēng。

读白乐天传及文集

韩维

直道危言自古难,忠贤常困佞邪安。zhí dào wēi yán zì gǔ nán,zhōng xián cháng kùn nìng xié ān。
兴王赏谏非无法,却为贪令自择官。xīng wáng shǎng jiàn fēi wú fǎ,què wèi tān lìng zì zé guān。