古诗词

次韵子由绩溪病起被召寄王定国

黄庭坚

种萱盈九畹,苏子忧国病。zhǒng xuān yíng jiǔ wǎn,sū zi yōu guó bìng。
炎蒸卧百战,山立有馀劲。yán zhēng wò bǎi zhàn,shān lì yǒu yú jìn。
斯人廊庙器,不合从远屏。sī rén láng miào qì,bù hé cóng yuǎn píng。
江湖摇归心,毛发侵老境。jiāng hú yáo guī xīn,máo fā qīn lǎo jìng。
艰难喜归来,如晴月生岭。jiān nán xǐ guī lái,rú qíng yuè shēng lǐng。
仍怀阻归舟,风水蛟鳄横。réng huái zǔ guī zhōu,fēng shuǐ jiāo è héng。
补衮谏官能,用儒吾道盛。bǔ gǔn jiàn guān néng,yòng rú wú dào shèng。
上书诋平津,蠹稿初记省。shàng shū dǐ píng jīn,dù gǎo chū jì shěng。
至今民社计,非事颊舌竞。zhì jīn mín shè jì,fēi shì jiá shé jìng。
方来立本朝,献纳继晨暝。fāng lái lì běn cháo,xiàn nà jì chén míng。
人材包新旧,王度济宽猛。rén cái bāo xīn jiù,wáng dù jì kuān měng。
必开曲突谋,满慰倾耳听。bì kāi qū tū móu,mǎn wèi qīng ěr tīng。
斯文吕与张,泉下亦苏醒。sī wén lǚ yǔ zhāng,quán xià yì sū xǐng。
天聪四门辟,国势九鼎定。tiān cōng sì mén pì,guó shì jiǔ dǐng dìng。
身得遭太平,分甘守闲冷。shēn dé zāo tài píng,fēn gān shǒu xián lěng。
天津十年面,想见颀而整。tiān jīn shí nián miàn,xiǎng jiàn qí ér zhěng。
何时及国门,休暇过煮茗。hé shí jí guó mén,xiū xiá guò zhǔ míng。
烧灯留夜语,鸿雁看对影。shāo dēng liú yè yǔ,hóng yàn kàn duì yǐng。
但恐张罗地,颇复多造请。dàn kǒng zhāng luó dì,pǒ fù duō zào qǐng。
维此礼部公,寒泉甃旧井。wéi cǐ lǐ bù gōng,hán quán zhòu jiù jǐng。
谪去久羸瓶,召还汲修绠。zhé qù jiǔ léi píng,zhào hái jí xiū gěng。
太任决斋宫,陛下天统庆。tài rèn jué zhāi gōng,bì xià tiān tǒng qìng。
日月进亨衢,经纬寒耿耿。rì yuè jìn hēng qú,jīng wěi hán gěng gěng。
西走已和戎,南迁无哀郢。xī zǒu yǐ hé róng,nán qiān wú āi yǐng。
谁言两逐臣,朝辔天街并。shuí yán liǎng zhú chén,cháo pèi tiān jiē bìng。
王子窜炎洲,万死保躯命。wáng zi cuàn yán zhōu,wàn sǐ bǎo qū mìng。
还家颊故红,信亦抱渊静。hái jiā jiá gù hóng,xìn yì bào yuān jìng。
税屋待车音,扫门亲帚柄。shuì wū dài chē yīn,sǎo mén qīn zhǒu bǐng。
行当怀书传,载酒求是正。xíng dāng huái shū chuán,zài jiǔ qiú shì zhèng。
端如尝橄榄,苦过味方永。duān rú cháng gǎn lǎn,kǔ guò wèi fāng yǒng。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

和谢公定河朔漫成八首

黄庭坚

漠庭数遣林牙使,羌种来窥雁塞耕。mò tíng shù qiǎn lín yá shǐ,qiāng zhǒng lái kuī yàn sāi gēng。
壮士看天思上策,月边鸣笛为谁横。zhuàng shì kàn tiān sī shàng cè,yuè biān míng dí wèi shuí héng。

和谢公定河朔漫成八首

黄庭坚

蛛蒙黄画屏初暗,尘涩金门锁不开。zhū méng huáng huà píng chū àn,chén sè jīn mén suǒ bù kāi。
六十馀年望雕辇,赭袍曾是映宫槐。liù shí yú nián wàng diāo niǎn,zhě páo céng shì yìng gōng huái。

和谢公定河朔漫成八首

黄庭坚

百里弃疆王自直,万金捐费物皆春。bǎi lǐ qì jiāng wáng zì zhí,wàn jīn juān fèi wù jiē chūn。
须令牧马甘逾幕,更遣弯弓不射人。xū lìng mù mǎ gān yú mù,gèng qiǎn wān gōng bù shè rén。

次韵谢公定王世弼赠答二绝句

黄庭坚

何用苦吟肝肾愁,但知把酒更无忧。hé yòng kǔ yín gān shèn chóu,dàn zhī bǎ jiǔ gèng wú yōu。
声名本不关人事,看取青门一故侯。shēng míng běn bù guān rén shì,kàn qǔ qīng mén yī gù hóu。

次韵谢公定王世弼赠答二绝句

黄庭坚

酒因咀嚼还知味,诗就呻吟不要工。jiǔ yīn jǔ jué hái zhī wèi,shī jiù shēn yín bù yào gōng。
王谢风流看二妙,病夫直欲卧墙东。wáng xiè fēng liú kàn èr miào,bìng fū zhí yù wò qiáng dōng。

送蛤蜊与李明叔诸公

黄庭坚

雪屋吹灯然豆萁,古来壮士亦长饥。xuě wū chuī dēng rán dòu qí,gǔ lái zhuàng shì yì zhǎng jī。
广文不得载酒去,且咏太玄庖蛤蜊。guǎng wén bù dé zài jiǔ qù,qiě yǒng tài xuán páo há lí。

戏赠世弼用前韵

黄庭坚

盗蹠人肝常自饱,首阳薇蕨向来饥。dào zhí rén gān cháng zì bǎo,shǒu yáng wēi jué xiàng lái jī。
谁能着意知许事,且为元长食蛤蜊。shuí néng zhe yì zhī xǔ shì,qiě wèi yuán zhǎng shí há lí。

世弼病方家不善论蛤蜊之功戏答

黄庭坚

伯乐无传骥空老,重华不见士长饥。bó lè wú chuán jì kōng lǎo,zhòng huá bù jiàn shì zhǎng jī。
从来万事乖名实,岂但药翁论蛤蜊。cóng lái wàn shì guāi míng shí,qǐ dàn yào wēng lùn há lí。

次韵题粹老客亭诗后

黄庭坚

客亭长短路南北,衮衮行人那得知。kè tíng zhǎng duǎn lù nán běi,gǔn gǔn xíng rén nà dé zhī。
惟有相逢即相别,一杯成喜只成悲。wéi yǒu xiāng féng jí xiāng bié,yī bēi chéng xǐ zhǐ chéng bēi。

乞猫

黄庭坚

秋来鼠辈欺猫死,窥瓮翻盘搅夜眠。qiū lái shǔ bèi qī māo sǐ,kuī wèng fān pán jiǎo yè mián。
闻道狸奴将数子,买鱼穿柳聘衔蝉。wén dào lí nú jiāng shù zi,mǎi yú chuān liǔ pìn xián chán。

谢周文之送猫儿

黄庭坚

养得狸奴立战功,将军细柳有家风。yǎng dé lí nú lì zhàn gōng,jiāng jūn xì liǔ yǒu jiā fēng。
一箪未厌鱼餐薄,四壁当令鼠穴空。yī dān wèi yàn yú cān báo,sì bì dāng lìng shǔ xué kōng。

杨朴墓

黄庭坚

三尺孤坟一布衣,人言无复似当时。sān chǐ gū fén yī bù yī,rén yán wú fù shì dāng shí。
千秋万岁还来此,月笛烟莎世不知。qiān qiū wàn suì hái lái cǐ,yuè dí yān shā shì bù zhī。

和陈君仪读太真外传五首

黄庭坚

朝廷无事君臣乐,花柳多情殿阁春。cháo tíng wú shì jūn chén lè,huā liǔ duō qíng diàn gé chūn。
不觉胡雏心暗动,绮罗翻作坠楼人。bù jué hú chú xīn àn dòng,qǐ luó fān zuò zhuì lóu rén。

和陈君仪读太真外传五首

黄庭坚

扶风乔木夏阴合,斜谷铃声秋夜深。fú fēng qiáo mù xià yīn hé,xié gǔ líng shēng qiū yè shēn。
人到愁来无处会,不关情处总伤心。rén dào chóu lái wú chù huì,bù guān qíng chù zǒng shāng xīn。

和陈君仪读太真外传五首

黄庭坚

梁州一曲当时事,记得曾拈玉笛吹。liáng zhōu yī qū dāng shí shì,jì dé céng niān yù dí chuī。
端正楼空春昼永,小桃犹学淡燕支。duān zhèng lóu kōng chūn zhòu yǒng,xiǎo táo yóu xué dàn yàn zhī。