古诗词

次韵子由绩溪病起被召寄王定国

黄庭坚

种萱盈九畹,苏子忧国病。zhǒng xuān yíng jiǔ wǎn,sū zi yōu guó bìng。
炎蒸卧百战,山立有馀劲。yán zhēng wò bǎi zhàn,shān lì yǒu yú jìn。
斯人廊庙器,不合从远屏。sī rén láng miào qì,bù hé cóng yuǎn píng。
江湖摇归心,毛发侵老境。jiāng hú yáo guī xīn,máo fā qīn lǎo jìng。
艰难喜归来,如晴月生岭。jiān nán xǐ guī lái,rú qíng yuè shēng lǐng。
仍怀阻归舟,风水蛟鳄横。réng huái zǔ guī zhōu,fēng shuǐ jiāo è héng。
补衮谏官能,用儒吾道盛。bǔ gǔn jiàn guān néng,yòng rú wú dào shèng。
上书诋平津,蠹稿初记省。shàng shū dǐ píng jīn,dù gǎo chū jì shěng。
至今民社计,非事颊舌竞。zhì jīn mín shè jì,fēi shì jiá shé jìng。
方来立本朝,献纳继晨暝。fāng lái lì běn cháo,xiàn nà jì chén míng。
人材包新旧,王度济宽猛。rén cái bāo xīn jiù,wáng dù jì kuān měng。
必开曲突谋,满慰倾耳听。bì kāi qū tū móu,mǎn wèi qīng ěr tīng。
斯文吕与张,泉下亦苏醒。sī wén lǚ yǔ zhāng,quán xià yì sū xǐng。
天聪四门辟,国势九鼎定。tiān cōng sì mén pì,guó shì jiǔ dǐng dìng。
身得遭太平,分甘守闲冷。shēn dé zāo tài píng,fēn gān shǒu xián lěng。
天津十年面,想见颀而整。tiān jīn shí nián miàn,xiǎng jiàn qí ér zhěng。
何时及国门,休暇过煮茗。hé shí jí guó mén,xiū xiá guò zhǔ míng。
烧灯留夜语,鸿雁看对影。shāo dēng liú yè yǔ,hóng yàn kàn duì yǐng。
但恐张罗地,颇复多造请。dàn kǒng zhāng luó dì,pǒ fù duō zào qǐng。
维此礼部公,寒泉甃旧井。wéi cǐ lǐ bù gōng,hán quán zhòu jiù jǐng。
谪去久羸瓶,召还汲修绠。zhé qù jiǔ léi píng,zhào hái jí xiū gěng。
太任决斋宫,陛下天统庆。tài rèn jué zhāi gōng,bì xià tiān tǒng qìng。
日月进亨衢,经纬寒耿耿。rì yuè jìn hēng qú,jīng wěi hán gěng gěng。
西走已和戎,南迁无哀郢。xī zǒu yǐ hé róng,nán qiān wú āi yǐng。
谁言两逐臣,朝辔天街并。shuí yán liǎng zhú chén,cháo pèi tiān jiē bìng。
王子窜炎洲,万死保躯命。wáng zi cuàn yán zhōu,wàn sǐ bǎo qū mìng。
还家颊故红,信亦抱渊静。hái jiā jiá gù hóng,xìn yì bào yuān jìng。
税屋待车音,扫门亲帚柄。shuì wū dài chē yīn,sǎo mén qīn zhǒu bǐng。
行当怀书传,载酒求是正。xíng dāng huái shū chuán,zài jiǔ qiú shì zhèng。
端如尝橄榄,苦过味方永。duān rú cháng gǎn lǎn,kǔ guò wèi fāng yǒng。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

黄雀

黄庭坚

牛大垂天且割烹,细微黄雀莫贪生。niú dà chuí tiān qiě gē pēng,xì wēi huáng què mò tān shēng。
头颅虽复行万里,犹和盐梅傅说羹。tóu lú suī fù xíng wàn lǐ,yóu hé yán méi fù shuō gēng。

到官归志浩然二绝句

黄庭坚

雨洗风吹桃李净,松声聒尽鸟惊春。yǔ xǐ fēng chuī táo lǐ jìng,sōng shēng guā jǐn niǎo jīng chūn。
满船明月从此去,本是江湖寂寞人。mǎn chuán míng yuè cóng cǐ qù,běn shì jiāng hú jì mò rén。

到官归志浩然二绝句

黄庭坚

鸟乌未觉常先晓,笋蕨登盘始见春。niǎo wū wèi jué cháng xiān xiǎo,sǔn jué dēng pán shǐ jiàn chūn。
敛手还他能者作,从来刀笔不如人。liǎn shǒu hái tā néng zhě zuò,cóng lái dāo bǐ bù rú rén。

洪范以不合俗人题厅壁二绝句次韵和之

黄庭坚

寂寥吾道付万世,忍向时人觅赏音。jì liáo wú dào fù wàn shì,rěn xiàng shí rén mì shǎng yīn。
搔首金城西万里,樽前从此叹人琴。sāo shǒu jīn chéng xī wàn lǐ,zūn qián cóng cǐ tàn rén qín。

洪范以不合俗人题厅壁二绝句次韵和之

黄庭坚

埋没高才筑钓间,风云未会要鲵桓。mái méi gāo cái zhù diào jiān,fēng yún wèi huì yào ní huán。
南康郡下参军耳,付与红尘白眼看。nán kāng jùn xià cān jūn ěr,fù yǔ hóng chén bái yǎn kàn。

双涧寺二首

黄庭坚

二水奔奔鸣屋除,松林落日吼乌菟。èr shuǐ bēn bēn míng wū chú,sōng lín luò rì hǒu wū tú。
老僧更有百岁母,白发身为反哺乌。lǎo sēng gèng yǒu bǎi suì mǔ,bái fā shēn wèi fǎn bǔ wū。

双涧寺二首

黄庭坚

山陕江深屋翠崖,夜钟声自瓮中来。shān shǎn jiāng shēn wū cuì yá,yè zhōng shēng zì wèng zhōng lái。
长松偃蹇苍龙卧,六月涧泉轰怒雷。zhǎng sōng yǎn jiǎn cāng lóng wò,liù yuè jiàn quán hōng nù léi。

睡起

黄庭坚

柿叶铺庭红颗秋,薰炉沈水度衣篝。shì yè pù tíng hóng kē qiū,xūn lú shěn shuǐ dù yī gōu。
松风梦与故人遇,同驾飞鸿跨九州。sōng fēng mèng yǔ gù rén yù,tóng jià fēi hóng kuà jiǔ zhōu。

侯尉家听琵琶

黄庭坚

舫斋苍竹雨声中,一曲琵琶酒一钟。fǎng zhāi cāng zhú yǔ shēng zhōng,yī qū pí pá jiǔ yī zhōng。
恰似浔阳江上听,只无明月与丹枫。qià shì xún yáng jiāng shàng tīng,zhǐ wú míng yuè yǔ dān fēng。

奉和孙奉议谢送菜

黄庭坚

春蔬照映庾郎贫,遣骑持笼佐茹荤。chūn shū zhào yìng yǔ láng pín,qiǎn qí chí lóng zuǒ rú hūn。
却得斋厨厌滋味,白鹅存掌鳖留裙。què dé zhāi chú yàn zī wèi,bái é cún zhǎng biē liú qún。

答余洪范二首其二

黄庭坚

悬磬斋厨数米炊,贫中气味更相思。xuán qìng zhāi chú shù mǐ chuī,pín zhōng qì wèi gèng xiāng sī。
可无昨日黄花酒,又是春风柳絮时。kě wú zuó rì huáng huā jiǔ,yòu shì chūn fēng liǔ xù shí。

三月乙巳来赋盐万岁乡且蒐狝匿赋之家晏饭此舍遂留宿是日大风自采菊苗荐汤饼二首

黄庭坚

飞廉决云开白日,顿撼天地万窍号。fēi lián jué yún kāi bái rì,dùn hàn tiān dì wàn qiào hào。
挼挲桃李欲净尽,乞与游丝百尺高。ruá sā táo lǐ yù jìng jǐn,qǐ yǔ yóu sī bǎi chǐ gāo。

三月乙巳来赋盐万岁乡且蒐狝匿赋之家晏饭此舍遂留宿是日大风自采菊苗荐汤饼二首

黄庭坚

幽丛秀色可揽撷,煮饼菊苗深注汤。yōu cóng xiù sè kě lǎn xié,zhǔ bǐng jú miáo shēn zhù tāng。
饮冰食檗浪自古,摩挲满怀春草香。yǐn bīng shí bò làng zì gǔ,mó sā mǎn huái chūn cǎo xiāng。

和李才甫先辈快阁五首

黄庭坚

山寒江冷丹枫落,争渡行人簇晚沙。shān hán jiāng lěng dān fēng luò,zhēng dù xíng rén cù wǎn shā。
菰叶蘋花飞白鸟,一张红锦夕阳斜。gū yè píng huā fēi bái niǎo,yī zhāng hóng jǐn xī yáng xié。

和李才甫先辈快阁五首

黄庭坚

赤栏终日倚西风,山色挼蓝小雨中。chì lán zhōng rì yǐ xī fēng,shān sè ruá lán xiǎo yǔ zhōng。
将老鬓毛秋著木,相思亲旧水连空。jiāng lǎo bìn máo qiū zhù mù,xiāng sī qīn jiù shuǐ lián kōng。