古诗词

寄陈适用

黄庭坚

日月如惊鸿,归燕不及社。rì yuè rú jīng hóng,guī yàn bù jí shè。
清明气妍暖,亹亹向朱夏。qīng míng qì yán nuǎn,wěi wěi xiàng zhū xià。
轻衣颇宜人,裘褐就椸架。qīng yī pǒ yí rén,qiú hè jiù yí jià。
已非红紫时,春事归桑柘。yǐ fēi hóng zǐ shí,chūn shì guī sāng zhè。
空馀车马迹,颠倒桃李下。kōng yú chē mǎ jì,diān dào táo lǐ xià。
新晴百鸟语,各自有匹亚。xīn qíng bǎi niǎo yǔ,gè zì yǒu pǐ yà。
林中仆姑归,苦遭拙妇骂。lín zhōng pū gū guī,kǔ zāo zhuō fù mà。
气候使之然,光阴促晨夜。qì hòu shǐ zhī rán,guāng yīn cù chén yè。
解甲号清风,即有幽虫化。jiě jiǎ hào qīng fēng,jí yǒu yōu chóng huà。
朱墨本非工,王事少闲暇。zhū mò běn fēi gōng,wáng shì shǎo xián xiá。
幸蒙馀波及,治郡得黄霸。xìng méng yú bō jí,zhì jùn dé huáng bà。
邑邻陈太丘,威德可资借。yì lín chén tài qiū,wēi dé kě zī jiè。
决事不迟疑,敏手擘太华。jué shì bù chí yí,mǐn shǒu bāi tài huá。
颇复集红衣,呼僚饮休暇。pǒ fù jí hóng yī,hū liáo yǐn xiū xiá。
歌梁韵金石,舞地委兰麝。gē liáng yùn jīn shí,wǔ dì wěi lán shè。
寄我五字诗,句法窥鲍谢。jì wǒ wǔ zì shī,jù fǎ kuī bào xiè。
亦叹簿领劳,行欲问田舍。yì tàn bù lǐng láo,xíng yù wèn tián shě。
相期黄公垆,不异秦人炙。xiāng qī huáng gōng lú,bù yì qín rén zhì。
我初无廊庙,身愿执耕稼。wǒ chū wú láng miào,shēn yuàn zhí gēng jià。
今将荷锄归,区芋畦甘蔗。jīn jiāng hé chú guī,qū yù qí gān zhè。
观君气如虹,千辈可陵跨。guān jūn qì rú hóng,qiān bèi kě líng kuà。
自当出怀璧,往取连城价。zì dāng chū huái bì,wǎng qǔ lián chéng jià。
赐地买歌僮,珠翠罗广厦。cì dì mǎi gē tóng,zhū cuì luó guǎng shà。
富贵不相忘,寄声相慰藉。fù guì bù xiāng wàng,jì shēng xiāng wèi jí。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

漫书呈几复三首

黄庭坚

秋虫振羽惊寒梦,河汉西斜夜独兴。qiū chóng zhèn yǔ jīng hán mèng,hé hàn xī xié yè dú xīng。
欲罢不能呼子起,新凉宜近读书灯。yù bà bù néng hū zi qǐ,xīn liáng yí jìn dú shū dēng。

谢陈正字送荔支三首

黄庭坚

十年梨枣雪中看,想见江城荔子丹。shí nián lí zǎo xuě zhōng kàn,xiǎng jiàn jiāng chéng lì zi dān。
赠我甘酸三百颗,稍知身作近南官。zèng wǒ gān suān sān bǎi kē,shāo zhī shēn zuò jìn nán guān。

谢陈正字送荔支三首

黄庭坚

斋馀睡思生汤饼,红颗分甘惬下茶。zhāi yú shuì sī shēng tāng bǐng,hóng kē fēn gān qiè xià chá。
如梦泊船甘柘雨,芭蕉林里有人家。rú mèng pō chuán gān zhè yǔ,bā jiāo lín lǐ yǒu rén jiā。

谢陈正字送荔支三首

黄庭坚

橄榄湾南远归客,烦将嘉果送蓬门。gǎn lǎn wān nán yuǎn guī kè,fán jiāng jiā guǒ sòng péng mén。
红衣襞积蛮烟润,白晒丁香之子孙。hóng yī bì jī mán yān rùn,bái shài dīng xiāng zhī zi sūn。

杂诗七首

黄庭坚

此身天地一蘧庐,世事消磨绿鬓疏。cǐ shēn tiān dì yī qú lú,shì shì xiāo mó lǜ bìn shū。
毕竟几人真得鹿,不知终日梦为鱼。bì jìng jǐ rén zhēn dé lù,bù zhī zhōng rì mèng wèi yú。

杂诗七首

黄庭坚

营巢燕燕几时休,在处成家春复秋。yíng cháo yàn yàn jǐ shí xiū,zài chù chéng jiā chūn fù qiū。
岁岁自来还自去,主人无厌客无求。suì suì zì lái hái zì qù,zhǔ rén wú yàn kè wú qiú。

杂诗七首

黄庭坚

馆甥宫里叹才难,当日同朝听百官。guǎn shēng gōng lǐ tàn cái nán,dāng rì tóng cháo tīng bǎi guān。
光武早知尧舜事,只今那得子陵滩。guāng wǔ zǎo zhī yáo shùn shì,zhǐ jīn nà dé zi líng tān。

杂诗七首

黄庭坚

少年不爱万金身,歌舞寻春愁送春。shǎo nián bù ài wàn jīn shēn,gē wǔ xún chūn chóu sòng chūn。
满眼纷华心寂寞,长安市上酒家人。mǎn yǎn fēn huá xīn jì mò,zhǎng ān shì shàng jiǔ jiā rén。

杂诗七首

黄庭坚

薰炉茶鼎偶然同,晴日鸦啼柿叶风。xūn lú chá dǐng ǒu rán tóng,qíng rì yā tí shì yè fēng。
万事尽还曲居士,百年常在大槐宫。wàn shì jǐn hái qū jū shì,bǎi nián cháng zài dà huái gōng。

杂诗七首

黄庭坚

古屋清寒雪未消,小窗晴日展芭蕉。gǔ wū qīng hán xuě wèi xiāo,xiǎo chuāng qíng rì zhǎn bā jiāo。
酸甘荔子尝春酒,更碾新芽荐菊苗。suān gān lì zi cháng chūn jiǔ,gèng niǎn xīn yá jiàn jú miáo。

杂诗七首

黄庭坚

碧窗凉簟唯便睡,露井无尘荫绿槐。bì chuāng liáng diàn wéi biàn shuì,lù jǐng wú chén yīn lǜ huái。
梦入醉乡犹病渴,辘轳声到枕边来。mèng rù zuì xiāng yóu bìng kě,lù lú shēng dào zhěn biān lái。

行迈杂篇六首

黄庭坚

簇簇深红间浅红,苦才多思是春风。cù cù shēn hóng jiān qiǎn hóng,kǔ cái duō sī shì chūn fēng。
千村万落花相照,尽日经行锦绣中。qiān cūn wàn luò huā xiāng zhào,jǐn rì jīng xíng jǐn xiù zhōng。

行迈杂篇六首

黄庭坚

白白红红相间开,三三五五踏青来。bái bái hóng hóng xiāng jiān kāi,sān sān wǔ wǔ tà qīng lái。
戏随胡蝶不知远,惊见行人笑却回。xì suí hú dié bù zhī yuǎn,jīng jiàn xíng rén xiào què huí。

行迈杂篇六首

黄庭坚

村落人家桃李枝,无言气味亦依依。cūn luò rén jiā táo lǐ zhī,wú yán qì wèi yì yī yī。
可怜憔悴蓬蒿底,蜂蝶不知春又归。kě lián qiáo cuì péng hāo dǐ,fēng dié bù zhī chūn yòu guī。

行迈杂篇六首

黄庭坚

杏村桃坞春三月,少有人家不出游。xìng cūn táo wù chūn sān yuè,shǎo yǒu rén jiā bù chū yóu。
一顾虽无倾国色,千金肯为使君留。yī gù suī wú qīng guó sè,qiān jīn kěn wèi shǐ jūn liú。