古诗词

次韵坦夫见惠长句

黄庭坚

温风撩人随处去,欲如膻羊蚁旋慕。wēn fēng liāo rén suí chù qù,yù rú shān yáng yǐ xuán mù。
落英马前高下飞,牵挽忽与樽酒遇。luò yīng mǎ qián gāo xià fēi,qiān wǎn hū yǔ zūn jiǔ yù。
令行如水万夫长,倾盖不减平生故。lìng xíng rú shuǐ wàn fū zhǎng,qīng gài bù jiǎn píng shēng gù。
素衣成缁面黧黑,笑说尘沙工点污。sù yī chéng zī miàn lí hēi,xiào shuō chén shā gōng diǎn wū。
王事贤劳尚有诗,自卷溪藤染霜兔。wáng shì xián láo shàng yǒu shī,zì juǎn xī téng rǎn shuāng tù。
桃李清阴坐未移,走送雄篇疲健步。táo lǐ qīng yīn zuò wèi yí,zǒu sòng xióng piān pí jiàn bù。
张侯先不露文章,十年深深豹藏雾。zhāng hóu xiān bù lù wén zhāng,shí nián shēn shēn bào cáng wù。
欻来听讼小棠阴,千里鸣弦舞韶濩。chuā lái tīng sòng xiǎo táng yīn,qiān lǐ míng xián wǔ sháo huò。
我名最落诸人后,顿使漂山由众喣。wǒ míng zuì luò zhū rén hòu,dùn shǐ piāo shān yóu zhòng xǔ。
伐木丁丁愧友声,食苹呦呦怀野聚。fá mù dīng dīng kuì yǒu shēng,shí píng yōu yōu huái yě jù。
谷阳旧垒一片春,勤我引领西南傃。gǔ yáng jiù lěi yī piàn chūn,qín wǒ yǐn lǐng xī nán sù。
遥知红紫能乱眼,锦衾作梦高唐赋。yáo zhī hóng zǐ néng luàn yǎn,jǐn qīn zuò mèng gāo táng fù。
简书留句四十里,梦魂明月识归路。jiǎn shū liú jù sì shí lǐ,mèng hún míng yuè shí guī lù。
公才富比沧海宫,明珠珊瑚凡几库。gōng cái fù bǐ cāng hǎi gōng,míng zhū shān hú fán jǐ kù。
惠连冢上麦纤纤,喜公犹得春草句。huì lián zhǒng shàng mài xiān xiān,xǐ gōng yóu dé chūn cǎo jù。
明朝折柳作马棰,想见杯盘咄嗟具。míng cháo zhé liǔ zuò mǎ chuí,xiǎng jiàn bēi pán duō jiē jù。
风光暂来不供玩,大似横塘过飞鹜。fēng guāng zàn lái bù gōng wán,dà shì héng táng guò fēi wù。
瓮面浮蛆暖更多,气味烦公卒调护。wèng miàn fú qū nuǎn gèng duō,qì wèi fán gōng zú diào hù。
树头树底劝提壶,南冈北冈教脱裤。shù tóu shù dǐ quàn tí hú,nán gāng běi gāng jiào tuō kù。
春衣可著惬醉眠,急觞催传莫论数。chūn yī kě zhù qiè zuì mián,jí shāng cuī chuán mò lùn shù。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

王立之以小诗送并蒂牡丹戏答二首

黄庭坚

分送香红惜折残,春阴醉起薄罗寒。fēn sòng xiāng hóng xī zhé cán,chūn yīn zuì qǐ báo luó hán。
不如王谢堂前燕,曾见新妆并倚栏。bù rú wáng xiè táng qián yàn,céng jiàn xīn zhuāng bìng yǐ lán。

王立之以小诗送并蒂牡丹戏答二首

黄庭坚

露晞风晚别春丛,拂掠残妆可意红。lù xī fēng wǎn bié chūn cóng,fú lüè cán zhuāng kě yì hóng。
多病废诗仍止酒,可怜虽在与谁同。duō bìng fèi shī réng zhǐ jiǔ,kě lián suī zài yǔ shuí tóng。

从王都尉觅千叶梅云已落尽戏作嘲吹笛侍儿

黄庭坚

若为可耐昭华得,脱帽看发已微霜。ruò wèi kě nài zhāo huá dé,tuō mào kàn fā yǐ wēi shuāng。
催尽落梅春已半,更吹三弄乞风光。cuī jǐn luò méi chūn yǐ bàn,gèng chuī sān nòng qǐ fēng guāng。

次韵李士雄子飞独游西园折牡丹忆弟子奇二首

黄庭坚

西园春色才桃李,蜂已成围蝶作团。xī yuán chūn sè cái táo lǐ,fēng yǐ chéng wéi dié zuò tuán。
更欲开花比京洛,放教姚魏接山丹。gèng yù kāi huā bǐ jīng luò,fàng jiào yáo wèi jiē shān dān。

次韵李士雄子飞独游西园折牡丹忆弟子奇二首

黄庭坚

桃李阴中五兄弟,扶将白发共传杯。táo lǐ yīn zhōng wǔ xiōng dì,fú jiāng bái fā gòng chuán bēi。
风吹一雁忽南去,空得平安书信回。fēng chuī yī yàn hū nán qù,kōng dé píng ān shū xìn huí。

次韵子瞻送穆父二绝

黄庭坚

渺然今日望人材,每见紫芝眉宇开。miǎo rán jīn rì wàng rén cái,měi jiàn zǐ zhī méi yǔ kāi。
又触惠文江海去,快帆谁与挽令回。yòu chù huì wén jiāng hǎi qù,kuài fān shuí yǔ wǎn lìng huí。

次韵子瞻送穆父二绝

黄庭坚

谪官犹得住蓬莱,抱牍人稀书卷开。zhé guān yóu dé zhù péng lái,bào dú rén xī shū juǎn kāi。
张敞怃眉应急召,董宣强项莫低回。zhāng chǎng wǔ méi yīng jí zhào,dǒng xuān qiáng xiàng mò dī huí。

和子瞻内翰题公择舅中丞山房

黄庭坚

幽人八座复中台,想见书堂山杏开。yōu rén bā zuò fù zhōng tái,xiǎng jiàn shū táng shān xìng kāi。
四十馀年僧屈指,时因秋雁寄声来。sì shí yú nián sēng qū zhǐ,shí yīn qiū yàn jì shēng lái。

戏题大年防御芦雁

黄庭坚

挥毫不作小池塘,芦荻江村落雁行。huī háo bù zuò xiǎo chí táng,lú dí jiāng cūn luò yàn xíng。
虽有珠帘藏翡翠,不忘烟雨罩鸳鸯。suī yǒu zhū lián cáng fěi cuì,bù wàng yān yǔ zhào yuān yāng。

避暑李氏园二首

黄庭坚

李侯别馆锁春阴,花径吹香可细寻。lǐ hóu bié guǎn suǒ chūn yīn,huā jìng chuī xiāng kě xì xún。
迸笋侵阶藤倒架,主人重为费千金。bèng sǔn qīn jiē téng dào jià,zhǔ rén zhòng wèi fèi qiān jīn。

避暑李氏园二首

黄庭坚

荷气竹风宜永日,冰壶凉簟不能回。hé qì zhú fēng yí yǒng rì,bīng hú liáng diàn bù néng huí。
题诗未有惊人句,会唤谪仙苏二来。tí shī wèi yǒu jīng rén jù,huì huàn zhé xiān sū èr lái。

杜似吟院二首

黄庭坚

日长吟院无公事,燕入花开必有诗。rì zhǎng yín yuàn wú gōng shì,yàn rù huā kāi bì yǒu shī。
莫道南风吹雁去,春来亦有北风时。mò dào nán fēng chuī yàn qù,chūn lái yì yǒu běi fēng shí。

杜似吟院二首

黄庭坚

吟院虚明如画舫,想成槛外是长江。yín yuàn xū míng rú huà fǎng,xiǎng chéng kǎn wài shì zhǎng jiāng。
杜郎忽作扬州梦,雨带风沙打夜窗。dù láng hū zuò yáng zhōu mèng,yǔ dài fēng shā dǎ yè chuāng。

次韵答少章闻雁听鸡二首

黄庭坚

平生绝少分甘处,身要从师万事忘。píng shēng jué shǎo fēn gān chù,shēn yào cóng shī wàn shì wàng。
霜雁叫群倾半枕,梦回兄弟彩衣行。shuāng yàn jiào qún qīng bàn zhěn,mèng huí xiōng dì cǎi yī xíng。

次韵答少章闻雁听鸡二首

黄庭坚

朝士闻鸡常半途,朱门拥被不关渠。cháo shì wén jī cháng bàn tú,zhū mén yōng bèi bù guān qú。
秦郎五起听三唱,残烛贪传未见书。qín láng wǔ qǐ tīng sān chàng,cán zhú tān chuán wèi jiàn shū。