古诗词

次韵坦夫见惠长句

黄庭坚

温风撩人随处去,欲如膻羊蚁旋慕。wēn fēng liāo rén suí chù qù,yù rú shān yáng yǐ xuán mù。
落英马前高下飞,牵挽忽与樽酒遇。luò yīng mǎ qián gāo xià fēi,qiān wǎn hū yǔ zūn jiǔ yù。
令行如水万夫长,倾盖不减平生故。lìng xíng rú shuǐ wàn fū zhǎng,qīng gài bù jiǎn píng shēng gù。
素衣成缁面黧黑,笑说尘沙工点污。sù yī chéng zī miàn lí hēi,xiào shuō chén shā gōng diǎn wū。
王事贤劳尚有诗,自卷溪藤染霜兔。wáng shì xián láo shàng yǒu shī,zì juǎn xī téng rǎn shuāng tù。
桃李清阴坐未移,走送雄篇疲健步。táo lǐ qīng yīn zuò wèi yí,zǒu sòng xióng piān pí jiàn bù。
张侯先不露文章,十年深深豹藏雾。zhāng hóu xiān bù lù wén zhāng,shí nián shēn shēn bào cáng wù。
欻来听讼小棠阴,千里鸣弦舞韶濩。chuā lái tīng sòng xiǎo táng yīn,qiān lǐ míng xián wǔ sháo huò。
我名最落诸人后,顿使漂山由众喣。wǒ míng zuì luò zhū rén hòu,dùn shǐ piāo shān yóu zhòng xǔ。
伐木丁丁愧友声,食苹呦呦怀野聚。fá mù dīng dīng kuì yǒu shēng,shí píng yōu yōu huái yě jù。
谷阳旧垒一片春,勤我引领西南傃。gǔ yáng jiù lěi yī piàn chūn,qín wǒ yǐn lǐng xī nán sù。
遥知红紫能乱眼,锦衾作梦高唐赋。yáo zhī hóng zǐ néng luàn yǎn,jǐn qīn zuò mèng gāo táng fù。
简书留句四十里,梦魂明月识归路。jiǎn shū liú jù sì shí lǐ,mèng hún míng yuè shí guī lù。
公才富比沧海宫,明珠珊瑚凡几库。gōng cái fù bǐ cāng hǎi gōng,míng zhū shān hú fán jǐ kù。
惠连冢上麦纤纤,喜公犹得春草句。huì lián zhǒng shàng mài xiān xiān,xǐ gōng yóu dé chūn cǎo jù。
明朝折柳作马棰,想见杯盘咄嗟具。míng cháo zhé liǔ zuò mǎ chuí,xiǎng jiàn bēi pán duō jiē jù。
风光暂来不供玩,大似横塘过飞鹜。fēng guāng zàn lái bù gōng wán,dà shì héng táng guò fēi wù。
瓮面浮蛆暖更多,气味烦公卒调护。wèng miàn fú qū nuǎn gèng duō,qì wèi fán gōng zú diào hù。
树头树底劝提壶,南冈北冈教脱裤。shù tóu shù dǐ quàn tí hú,nán gāng běi gāng jiào tuō kù。
春衣可著惬醉眠,急觞催传莫论数。chūn yī kě zhù qiè zuì mián,jí shāng cuī chuán mò lùn shù。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

海棠

黄庭坚

海棠院里寻春色,日炙蔫红满院香。hǎi táng yuàn lǐ xún chūn sè,rì zhì niān hóng mǎn yuàn xiāng。
不觉风光都过了,东窗浑为读书忙。bù jué fēng guāng dōu guò le,dōng chuāng hún wèi dú shū máng。

压沙寺梨花

黄庭坚

压沙寺后千株雪,长乐坊前十里香。yā shā sì hòu qiān zhū xuě,zhǎng lè fāng qián shí lǐ xiāng。
寄语春风莫吹尽,夜深留与雪争光。jì yǔ chūn fēng mò chuī jǐn,yè shēn liú yǔ xuě zhēng guāng。

绝句

黄庭坚

富贵功名茧一盆,缫车头绪正纷纷。fù guì gōng míng jiǎn yī pén,sāo chē tóu xù zhèng fēn fēn。
肯寻冷淡做生活,定是著书扬子云。kěn xún lěng dàn zuò shēng huó,dìng shì zhù shū yáng zi yún。

从舅氏李公择将抵京辅以归江南初自淮之西犹未秋日思归

黄庭坚

归心摇摇若鞦带,哀操切切如蝉吟。guī xīn yáo yáo ruò qiū dài,āi cāo qiè qiè rú chán yín。
百年双鬓欲俱白,千里一书真万金。bǎi nián shuāng bìn yù jù bái,qiān lǐ yī shū zhēn wàn jīn。

翌日阻雨次前韵

黄庭坚

愁云垂垂雨淫淫,野馆重赋思归吟。chóu yún chuí chuí yǔ yín yín,yě guǎn zhòng fù sī guī yín。
老农那问客心苦,但喜粟粒如黄金。lǎo nóng nà wèn kè xīn kǔ,dàn xǐ sù lì rú huáng jīn。

题觉

黄庭坚

炉香滔滔水沈肥,水绕禅床竹绕溪。lú xiāng tāo tāo shuǐ shěn féi,shuǐ rào chán chuáng zhú rào xī。
一段秋蝉思高柳,夕阳原在竹阴西。yī duàn qiū chán sī gāo liǔ,xī yáng yuán zài zhú yīn xī。

梅花

黄庭坚

障羞半面依篁竹,随意淡妆窥野塘。zhàng xiū bàn miàn yī huáng zhú,suí yì dàn zhuāng kuī yě táng。
飘泊风尘少滋味,一枝犹傍故人香。piāo pō fēng chén shǎo zī wèi,yī zhī yóu bàng gù rén xiāng。

题太和南塔寺壁

黄庭坚

熏炉茶鼎暂来同,寒日鸦啼柿叶风。xūn lú chá dǐng zàn lái tóng,hán rì yā tí shì yè fēng。
万事尽还杯酒里,百年俱在大槐中。wàn shì jǐn hái bēi jiǔ lǐ,bǎi nián jù zài dà huái zhōng。

和答君庸见寄别时绝句

黄庭坚

看镜白头知我老,平生青眼为君明。kàn jìng bái tóu zhī wǒ lǎo,píng shēng qīng yǎn wèi jūn míng。
舞姝别后闲珠履,已报丝虫网玉笙。wǔ shū bié hòu xián zhū lǚ,yǐ bào sī chóng wǎng yù shēng。

寄刘泗州

黄庭坚

生天生地常为主,此事惟应作者知。shēng tiān shēng dì cháng wèi zhǔ,cǐ shì wéi yīng zuò zhě zhī。
康济小民归一臂,屈伸由我更由谁。kāng jì xiǎo mín guī yī bì,qū shēn yóu wǒ gèng yóu shuí。

题邢惇夫扇

黄庭坚

黄叶委庭观九州,小虫催女献功裘。huáng yè wěi tíng guān jiǔ zhōu,xiǎo chóng cuī nǚ xiàn gōng qiú。
金钱满地无人费,百斛明珠薏苡秋。jīn qián mǎn dì wú rén fèi,bǎi hú míng zhū yì yǐ qiū。

绝句赠初和甫

黄庭坚

处士孤怀少往还,平时一刺字多漫。chù shì gū huái shǎo wǎng hái,píng shí yī cì zì duō màn。
能容著帽挥谈拂,可见高人礼数宽。néng róng zhù mào huī tán fú,kě jiàn gāo rén lǐ shù kuān。

访赵君举

黄庭坚

朔风吹雪满都城,晓踏骅骝访玉京。shuò fēng chuī xuě mǎn dōu chéng,xiǎo tà huá liú fǎng yù jīng。
相引槽头看春酒,细流三峡夜泉声。xiāng yǐn cáo tóu kàn chūn jiǔ,xì liú sān xiá yè quán shēng。

题子瞻墨竹

黄庭坚

眼入毫端写竹真,枝掀叶举是精神。yǎn rù háo duān xiě zhú zhēn,zhī xiān yè jǔ shì jīng shén。
因知幻物出无象,问取人间老斫轮。yīn zhī huàn wù chū wú xiàng,wèn qǔ rén jiān lǎo zhuó lún。

题文潞公黄河议后

黄庭坚

澶渊不作渡河梁,由是中原府库疮。chán yuān bù zuò dù hé liáng,yóu shì zhōng yuán fǔ kù chuāng。
白首丹心一元老,归来高枕梦河隍。bái shǒu dān xīn yī yuán lǎo,guī lái gāo zhěn mèng hé huáng。