古诗词

悲秋

黄庭坚

有美一人兮,临清秋而太息。yǒu měi yī rén xī,lín qīng qiū ér tài xī。
伤天形之缺然兮,与有足者同堂而并席。shāng tiān xíng zhī quē rán xī,yǔ yǒu zú zhě tóng táng ér bìng xí。
傥尝获罪于天兮,使而至于斯极。tǎng cháng huò zuì yú tiān xī,shǐ ér zhì yú sī jí。
夫阴凝而阳化兮,冲气饪而为和。fū yīn níng ér yáng huà xī,chōng qì rèn ér wèi hé。
骈拇所以为少,枝指所以为多。pián mǔ suǒ yǐ wèi shǎo,zhī zhǐ suǒ yǐ wèi duō。
谓天任汝以道兮,曾是形畸而貌独。wèi tiān rèn rǔ yǐ dào xī,céng shì xíng jī ér mào dú。
天厌弃汝兮,修汝德而谓何。tiān yàn qì rǔ xī,xiū rǔ dé ér wèi hé。
中无所考此耿耿兮,独溯风而浩歌。zhōng wú suǒ kǎo cǐ gěng gěng xī,dú sù fēng ér hào gē。
歌曰父耶母耶,人乎天乎。gē yuē fù yé mǔ yé,rén hū tiān hū。
才之为祥,固不若不才之全乎。cái zhī wèi xiáng,gù bù ruò bù cái zhī quán hū。
非天地之私兮,又非父母之愿也。fēi tiān dì zhī sī xī,yòu fēi fù mǔ zhī yuàn yě。
慨伏思而不得兮,梦漂漂而行远。kǎi fú sī ér bù dé xī,mèng piāo piāo ér xíng yuǎn。
逆真人于轩台兮,请端策而徵衍。nì zhēn rén yú xuān tái xī,qǐng duān cè ér zhēng yǎn。
遇水盈之坎坎兮,得山麓而为蹇。yù shuǐ yíng zhī kǎn kǎn xī,dé shān lù ér wèi jiǎn。
虽御良而马服兮,犹往蹇而来连。suī yù liáng ér mǎ fú xī,yóu wǎng jiǎn ér lái lián。
艮之初六来告休兮,艮其趾而无咎。gěn zhī chū liù lái gào xiū xī,gěn qí zhǐ ér wú jiù。
如风日之过河兮,人谓守水而为耗。rú fēng rì zhī guò hé xī,rén wèi shǒu shuǐ ér wèi hào。
知水性之循环兮,曾何损益之足道。zhī shuǐ xìng zhī xún huán xī,céng hé sǔn yì zhī zú dào。
蚿百足之狂攘兮,夔踸踔以行地。xián bǎi zú zhī kuáng rǎng xī,kuí chěn chuō yǐ xíng dì。
蛇虺蔓延不自好兮,谓风蓬蓬而无似物。shé huī màn yán bù zì hǎo xī,wèi fēng péng péng ér wú shì wù。
怜物之无穷兮,目尚为心之仆隶。lián wù zhī wú qióng xī,mù shàng wèi xīn zhī pū lì。
夫精于形器之表兮,视四体百骸其在外。fū jīng yú xíng qì zhī biǎo xī,shì sì tǐ bǎi hái qí zài wài。
予将执汝手兮,游乎浩荡之会。yǔ jiāng zhí rǔ shǒu xī,yóu hū hào dàng zhī huì。
凭天津而濯发兮,揽日月以为佩。píng tiān jīn ér zhuó fā xī,lǎn rì yuè yǐ wèi pèi。
嗟不知去来之为我兮,天下莫予之为对。jiē bù zhī qù lái zhī wèi wǒ xī,tiān xià mò yǔ zhī wèi duì。
恐路远而多岐兮,聊赠汝以指南。kǒng lù yuǎn ér duō qí xī,liáo zèng rǔ yǐ zhǐ nán。
将雍容于胜日兮,尝试为汝而妄谈。jiāng yōng róng yú shèng rì xī,cháng shì wèi rǔ ér wàng tán。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

叔父给事挽词十首

黄庭坚

军容百万转风雷,独料王师不战摧。jūn róng bǎi wàn zhuǎn fēng léi,dú liào wáng shī bù zhàn cuī。
三箧飞书公对狱,元丰天子照奸回。sān qiè fēi shū gōng duì yù,yuán fēng tiān zi zhào jiān huí。

叔父给事挽词十首

黄庭坚

陇上千山汉节回,扫除民蜮不为灾。lǒng shàng qiān shān hàn jié huí,sǎo chú mín yù bù wèi zāi。
蜀茶总入诸蕃市,胡马常从万里来。shǔ chá zǒng rù zhū fān shì,hú mǎ cháng cóng wàn lǐ lái。

叔父给事挽词十首

黄庭坚

廊庙从来不在边,黄扉青琐庆登贤。láng miào cóng lái bù zài biān,huáng fēi qīng suǒ qìng dēng xián。
除书未试回天笔,何意佳城到马前。chú shū wèi shì huí tiān bǐ,hé yì jiā chéng dào mǎ qián。

叔父给事挽词十首

黄庭坚

荣禄常思泽九宗,山摧梁坏床成空。róng lù cháng sī zé jiǔ zōng,shān cuī liáng huài chuáng chéng kōng。
百年遗恨谁昭洗,他日诸郎有父风。bǎi nián yí hèn shuí zhāo xǐ,tā rì zhū láng yǒu fù fēng。

题苏若兰回文锦诗图

黄庭坚

千诗织就回文锦,如此阳台暮雨何。qiān shī zhī jiù huí wén jǐn,rú cǐ yáng tái mù yǔ hé。
亦有英灵苏蕙手,只无悔过窦连波。yì yǒu yīng líng sū huì shǒu,zhǐ wú huǐ guò dòu lián bō。

从斌老乞苦笋

黄庭坚

南园苦笋味胜肉,箨龙称冤莫采录。nán yuán kǔ sǔn wèi shèng ròu,tuò lóng chēng yuān mò cǎi lù。
烦君更致苍玉束,明日风雨皆成竹。fán jūn gèng zhì cāng yù shù,míng rì fēng yǔ jiē chéng zhú。

戏答史应之三首

黄庭坚

先生早擅屠龙学,袖有新硎不试刀。xiān shēng zǎo shàn tú lóng xué,xiù yǒu xīn xíng bù shì dāo。
岁晚亦无鸡可割,庖蛙煎鳝荐松醪。suì wǎn yì wú jī kě gē,páo wā jiān shàn jiàn sōng láo。

戏答史应之三首

黄庭坚

老莱有妇怀高义,不厌夫家苜蓿盘。lǎo lái yǒu fù huái gāo yì,bù yàn fū jiā mù xu pán。
收得千金不龟药,短裙漂絖暮江寒。shōu dé qiān jīn bù guī yào,duǎn qún piāo kuàng mù jiāng hán。

戏答史应之三首

黄庭坚

甑有轻尘釜有鱼,汉庭日日召严徐。zèng yǒu qīng chén fǔ yǒu yú,hàn tíng rì rì zhào yán xú。
不嫌藜藿来同饭,更展芭蕉看学书。bù xián lí huò lái tóng fàn,gèng zhǎn bā jiāo kàn xué shū。

答李任道谢分豆粥

黄庭坚

豆粥能驱晚瘴寒,与公同味更同餐。dòu zhōu néng qū wǎn zhàng hán,yǔ gōng tóng wèi gèng tóng cān。
安知天上养贤鼎,且作山中煮菜看。ān zhī tiān shàng yǎng xián dǐng,qiě zuò shān zhōng zhǔ cài kàn。

赠知命弟离戎州

黄庭坚

道人终岁学陶朱,西子同舟泛五湖。dào rén zhōng suì xué táo zhū,xī zi tóng zhōu fàn wǔ hú。
船窗卧读书万卷,还有新诗来起予。chuán chuāng wò dú shū wàn juǎn,hái yǒu xīn shī lái qǐ yǔ。

侄槌随知命舟行

黄庭坚

莫去沙边学钓鱼,莫将百丈作辘轳。mò qù shā biān xué diào yú,mò jiāng bǎi zhàng zuò lù lú。
清江濯足窗下坐,燕子日长宜读书。qīng jiāng zhuó zú chuāng xià zuò,yàn zi rì zhǎng yí dú shū。

次韵任道食荔支有感三首

黄庭坚

一钱不直程卫尉,万事称好司马公。yī qián bù zhí chéng wèi wèi,wàn shì chēng hǎo sī mǎ gōng。
白发永无怀橘日,六年怊怅荔支红。bái fā yǒng wú huái jú rì,liù nián chāo chàng lì zhī hóng。

次韵任道食荔支有感三首

黄庭坚

今年荔子熟南风,莫愁留滞太史公。jīn nián lì zi shú nán fēng,mò chóu liú zhì tài shǐ gōng。
五月照江鸭头绿,六月连山柘枝红。wǔ yuè zhào jiāng yā tóu lǜ,liù yuè lián shān zhè zhī hóng。

次韵任道食荔支有感三首

黄庭坚

舞女荔支熟虽晚,临江照影自恼公。wǔ nǚ lì zhī shú suī wǎn,lín jiāng zhào yǐng zì nǎo gōng。
天与蹙罗装宝髻,更挼猩血染殷红。tiān yǔ cù luó zhuāng bǎo jì,gèng ruá xīng xuè rǎn yīn hóng。