古诗词

法语

黄庭坚

兀然无事无改换,无事何须论一段。wù rán wú shì wú gǎi huàn,wú shì hé xū lùn yī duàn。
真心无散乱,他事不须断。zhēn xīn wú sàn luàn,tā shì bù xū duàn。
过去已过去,未来何用算。guò qù yǐ guò qù,wèi lái hé yòng suàn。
兀然无事何曾有,人唤向外觅工夫,总是痴顽汉。wù rán wú shì hé céng yǒu,rén huàn xiàng wài mì gōng fū,zǒng shì chī wán hàn。
粮不蓄一粒,逢饭但知骂。liáng bù xù yī lì,féng fàn dàn zhī mà。
世间多事,人事相趁。shì jiān duō shì,rén shì xiāng chèn。
浑不及我,不乐生天,亦不受福田。hún bù jí wǒ,bù lè shēng tiān,yì bù shòu fú tián。
饥来一钵饭,困来展脚眠。jī lái yī bō fàn,kùn lái zhǎn jiǎo mián。
愚人以为笑,智者谓之然。yú rén yǐ wèi xiào,zhì zhě wèi zhī rán。
非愚亦非智,不是玄中玄。fēi yú yì fēi zhì,bù shì xuán zhōng xuán。
要去如是去,要住如是住。yào qù rú shì qù,yào zhù rú shì zhù。
身披一破衲,脚著娘生裤。shēn pī yī pò nà,jiǎo zhù niáng shēng kù。
多言复多语,由来反相误。duō yán fù duō yǔ,yóu lái fǎn xiāng wù。
若欲度众生,无过且自度。ruò yù dù zhòng shēng,wú guò qiě zì dù。
莫漫求真佛,真佛不可见。mò màn qiú zhēn fú,zhēn fú bù kě jiàn。
妙性及灵台,何曾受薰鍊。miào xìng jí líng tái,hé céng shòu xūn liàn。
心是无事心,面是娘生面。xīn shì wú shì xīn,miàn shì niáng shēng miàn。
劫石可动摇,个中无改变。jié shí kě dòng yáo,gè zhōng wú gǎi biàn。
无事何须读文字,削除人我本,冥合个中意。wú shì hé xū dú wén zì,xuē chú rén wǒ běn,míng hé gè zhōng yì。
种种劳筋骨,不如林下睡兀兀。zhǒng zhǒng láo jīn gǔ,bù rú lín xià shuì wù wù。
举头见日出,乞饭从头?。jǔ tóu jiàn rì chū,qǐ fàn cóng tóu lù。
将功用功,展转冥蒙。jiāng gōng yòng gōng,zhǎn zhuǎn míng méng。
取即不得,不取自通。qǔ jí bù dé,bù qǔ zì tōng。
吾有一言,绝虑忘缘,巧说不得用心传。wú yǒu yī yán,jué lǜ wàng yuán,qiǎo shuō bù dé yòng xīn chuán。
更有一语,无过直与。gèng yǒu yī yǔ,wú guò zhí yǔ。
细极毫末,大无方所。xì jí háo mò,dà wú fāng suǒ。
本自圆成,不劳机杼。běn zì yuán chéng,bù láo jī zhù。
世事悠悠,不如山丘。shì shì yōu yōu,bù rú shān qiū。
青松蔽日,碧涧常秋。qīng sōng bì rì,bì jiàn cháng qiū。
山云当幕,夜月为钩。shān yún dāng mù,yè yuè wèi gōu。
卧藤萝下,块石枕头。wò téng luó xià,kuài shí zhěn tóu。
不朝天子,岂羡王侯。bù cháo tiān zi,qǐ xiàn wáng hóu。
生死无虑,更复何忧。shēng sǐ wú lǜ,gèng fù hé yōu。
月水无形,我常只宁。yuè shuǐ wú xíng,wǒ cháng zhǐ níng。
万法皆尔,本自无生。wàn fǎ jiē ěr,běn zì wú shēng。
兀然无事坐,春来草自青。wù rán wú shì zuò,chūn lái cǎo zì qīng。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

过西山

黄庭坚

新春木叶未蒙笼,西望天涯几日通。xīn chūn mù yè wèi méng lóng,xī wàng tiān yá jǐ rì tōng。
商洛山间白云起,行歌思见采芝翁。shāng luò shān jiān bái yún qǐ,xíng gē sī jiàn cǎi zhī wēng。

夜闻邻舟崔家儿歌

黄庭坚

半夜闻歌客寝惊,空馀缥缈渡江声。bàn yè wén gē kè qǐn jīng,kōng yú piāo miǎo dù jiāng shēng。
湘妃舞罢波纹冷,月欲衔山天未明。xiāng fēi wǔ bà bō wén lěng,yuè yù xián shān tiān wèi míng。

重答

黄庭坚

莫怪东墙掷果频,沈郎眉宇正青春。mò guài dōng qiáng zhì guǒ pín,shěn láng méi yǔ zhèng qīng chūn。
自言多病腰围减,依旧琼林照映人。zì yán duō bìng yāo wéi jiǎn,yī jiù qióng lín zhào yìng rén。

鸿沟

黄庭坚

英雄并世不相容,割据山川计亦穷。yīng xióng bìng shì bù xiāng róng,gē jù shān chuān jì yì qióng。
沟水已东全入汉,淮阴谁复议元功。gōu shuǐ yǐ dōng quán rù hàn,huái yīn shuí fù yì yuán gōng。

裴晋公书堂

黄庭坚

裴公入相便论兵,跃马淮西一战平。péi gōng rù xiāng biàn lùn bīng,yuè mǎ huái xī yī zhàn píng。
黄閤不须金印好,却来山下作书生。huáng gé bù xū jīn yìn hǎo,què lái shān xià zuò shū shēng。

子产庙

黄庭坚

区区小郑多君子,谁若公孙用意深。qū qū xiǎo zhèng duō jūn zi,shuí ruò gōng sūn yòng yì shēn。
监巫执节诛腹诽,不除乡校独何心。jiān wū zhí jié zhū fù fěi,bù chú xiāng xiào dú hé xīn。

见二十弟倡和花字漫兴五首

黄庭坚

官驼鸣铎逐盐车,只见风尘不见花。guān tuó míng duó zhú yán chē,zhǐ jiàn fēng chén bù jiàn huā。
空作江南江北梦,辛夷踯躅倚山茶。kōng zuò jiāng nán jiāng běi mèng,xīn yí zhí zhú yǐ shān chá。

见二十弟倡和花字漫兴五首

黄庭坚

睡起草玄三亩宅,无人载酒眼昏花。shuì qǐ cǎo xuán sān mǔ zhái,wú rén zài jiǔ yǎn hūn huā。
不知谁劝路门讲,天上日长坐赐茶。bù zhī shuí quàn lù mén jiǎng,tiān shàng rì zhǎng zuò cì chá。

见二十弟倡和花字漫兴五首

黄庭坚

邺城也似洛城阔,□□园林学养花。yè chéng yě shì luò chéng kuò,yuán lín xué yǎng huā。
欲把一樽随饮处,□□处处锁官茶。yù bǎ yī zūn suí yǐn chù,chù chù suǒ guān chá。

见二十弟倡和花字漫兴五首

黄庭坚

池面白鱼吹落絮,□□□□退枯花。chí miàn bái yú chuī luò xù,tuì kū huā。
无因光禄赐官酒,且学潞公灌蜀茶。wú yīn guāng lù cì guān jiǔ,qiě xué lù gōng guàn shǔ chá。

九日对菊有怀粹老在河上四首

黄庭坚

月邀棋约屡登台,学省公厅只对街。yuè yāo qí yuē lǚ dēng tái,xué shěng gōng tīng zhǐ duì jiē。
九日菊花孤痛饮,百端人事可安排。jiǔ rì jú huā gū tòng yǐn,bǎi duān rén shì kě ān pái。

九日对菊有怀粹老在河上四首

黄庭坚

黄花节晚犹可惜,青眼故人殊未来。huáng huā jié wǎn yóu kě xī,qīng yǎn gù rén shū wèi lái。
金蕊飞觞无计共,香钿满地始应回。jīn ruǐ fēi shāng wú jì gòng,xiāng diàn mǎn dì shǐ yīng huí。

九日对菊有怀粹老在河上四首

黄庭坚

忆得旧时重九日,紫萸黄菊压梳钗。yì dé jiù shí zhòng jiǔ rì,zǐ yú huáng jú yā shū chāi。
寒花有意催垂泪,喜鹊无端屡下阶。hán huā yǒu yì cuī chuí lèi,xǐ què wú duān lǚ xià jiē。

九日对菊有怀粹老在河上四首

黄庭坚

碧窗闲杀春风手,古柳堤莺几日回。bì chuāng xián shā chūn fēng shǒu,gǔ liǔ dī yīng jǐ rì huí。
纵有黄花堪对酒,应无红袖与传杯。zòng yǒu huáng huā kān duì jiǔ,yīng wú hóng xiù yǔ chuán bēi。

直舍寄陈子惠

黄庭坚

广文宾退下帘重,凉气微生笔砚中。guǎng wén bīn tuì xià lián zhòng,liáng qì wēi shēng bǐ yàn zhōng。
不得朱弦写流水,绿槐阴合鸟呼风。bù dé zhū xián xiě liú shuǐ,lǜ huái yīn hé niǎo hū fēng。