古诗词

澄心亭颂

黄庭坚

菩萨清凉月,游于毕究空。pú sà qīng liáng yuè,yóu yú bì jiū kōng。
众生心水净,菩提影现中。zhòng shēng xīn shuǐ jìng,pú tí yǐng xiàn zhōng。
忍观伏尘劳,波澄泥著底。rěn guān fú chén láo,bō chéng ní zhù dǐ。
八风动地来,尘劳还复起。bā fēng dòng dì lái,chén láo hái fù qǐ。
觉海性澄圆,浪时无不浑。jué hǎi xìng chéng yuán,làng shí wú bù hún。
即浑即澄彻,个是涅槃门。jí hún jí chéng chè,gè shì niè pán mén。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

西禅听戴道士弹琴

黄庭坚

灵宫苍烟荫老柏,风吹霜空月生魄。líng gōng cāng yān yīn lǎo bǎi,fēng chuī shuāng kōng yuè shēng pò。
群鸟得巢寒夜静,市井收声虚室白。qún niǎo dé cháo hán yè jìng,shì jǐng shōu shēng xū shì bái。
少年抱琴为予来,乃是天台桃源未归客。shǎo nián bào qín wèi yǔ lái,nǎi shì tiān tái táo yuán wèi guī kè。
危冠匡坐如无傍,弄弦铿铿灯烛光。wēi guān kuāng zuò rú wú bàng,nòng xián kēng kēng dēng zhú guāng。
谁言伯牙绝弦钟期死,泰山峨峨水汤汤。shuí yán bó yá jué xián zhōng qī sǐ,tài shān é é shuǐ tāng tāng。
春天百鸟语撩乱,风荡杨花无畔岸。chūn tiān bǎi niǎo yǔ liāo luàn,fēng dàng yáng huā wú pàn àn。
微阴愁猿抱山木,玄冬孤鸿度云汉。wēi yīn chóu yuán bào shān mù,xuán dōng gū hóng dù yún hàn。
斧斤丁丁空谷樵,幽泉落涧夜萧萧。fǔ jīn dīng dīng kōng gǔ qiáo,yōu quán luò jiàn yè xiāo xiāo。
十二峰前巫峡雨,七八月后钱塘潮。shí èr fēng qián wū xiá yǔ,qī bā yuè hòu qián táng cháo。
孝子流离在中野,羁臣归来哭亡社。xiào zi liú lí zài zhōng yě,jī chén guī lái kū wáng shè。
空床思妇感蟏蛸,暮年遗老依桑柘。kōng chuáng sī fù gǎn xiāo shāo,mù nián yí lǎo yī sāng zhè。
人言此曲不堪听,我怜酷解写人情。rén yán cǐ qū bù kān tīng,wǒ lián kù jiě xiě rén qíng。
悲歌浩叹弦欲断,翻作恬淡雍容声。bēi gē hào tàn xián yù duàn,fān zuò tián dàn yōng róng shēng。
五弦横坐岩廊静,薰风南天厚民性。wǔ xián héng zuò yán láng jìng,xūn fēng nán tiān hòu mín xìng。
人言帝力何有哉,凤凰麒麟舞虞咏。rén yán dì lì hé yǒu zāi,fèng huáng qí lín wǔ yú yǒng。
我思五代如探汤,真人指挥定四方。wǒ sī wǔ dài rú tàn tāng,zhēn rén zhǐ huī dìng sì fāng。
昭陵仁心及虫蚁,百蛮九译觇天光。zhāo líng rén xīn jí chóng yǐ,bǎi mán jiǔ yì chān tiān guāng。
极知功高乐未称,谁能持此献乐正。jí zhī gōng gāo lè wèi chēng,shuí néng chí cǐ xiàn lè zhèng。
贱臣疏远安敢言,且欲空江寒滩静。jiàn chén shū yuǎn ān gǎn yán,qiě yù kōng jiāng hán tān jìng。
渔艇幽人知我心悠哉,更作严陵在钓台。yú tǐng yōu rén zhī wǒ xīn yōu zāi,gèng zuò yán líng zài diào tái。
吾知之矣师且止,安得长竿入手来。wú zhī zhī yǐ shī qiě zhǐ,ān dé zhǎng gān rù shǒu lái。

题安石榴双叶

黄庭坚

红榴双叶元自双,谁能一朝使渠只。hóng liú shuāng yè yuán zì shuāng,shuí néng yī cháo shǐ qú zhǐ。
如何陈张刎颈交,借兵相亡不馀力。rú hé chén zhāng wěn jǐng jiāo,jiè bīng xiāng wáng bù yú lì。
有情著物指死争,谁能有形而无情。yǒu qíng zhù wù zhǐ sǐ zhēng,shuí néng yǒu xíng ér wú qíng。

题虔州东禅圆照师新作御书阁

黄庭坚

城东宝坊金翠重,道人修惠剪蒿蓬。chéng dōng bǎo fāng jīn cuì zhòng,dào rén xiū huì jiǎn hāo péng。
一瓶一钵三十年,琼榱碧瓦上秋空。yī píng yī bō sān shí nián,qióng cuī bì wǎ shàng qiū kōng。
稻田磨衲拥黄发,更筑书阁诸天中。dào tián mó nà yōng huáng fā,gèng zhù shū gé zhū tiān zhōng。
三后在天遗圣墨,百神受职扶琳宫。sān hòu zài tiān yí shèng mò,bǎi shén shòu zhí fú lín gōng。
文思帝泽馀温润,雨露下国常年丰。wén sī dì zé yú wēn rùn,yǔ lù xià guó cháng nián fēng。
章川贡川结襟带,梅岭桂岭来朝宗。zhāng chuān gòng chuān jié jīn dài,méi lǐng guì lǐng lái cháo zōng。
参旗斗柄略栏楯,清坐耳闻河汉风。cān qí dòu bǐng lüè lán dùn,qīng zuò ěr wén hé hàn fēng。
道人饱参口挂壁,颇喜作诗如己公。dào rén bǎo cān kǒu guà bì,pǒ xǐ zuò shī rú jǐ gōng。
家风秀句刻琬琰,邀我落笔何能工。jiā fēng xiù jù kè wǎn yǎn,yāo wǒ luò bǐ hé néng gōng。
安得雄文压胜境,九原唤起杜陵翁。ān dé xióng wén yā shèng jìng,jiǔ yuán huàn qǐ dù líng wēng。

送权郡

黄庭坚

宜春别驾乡丈人,来假庐陵二千石。yí chūn bié jià xiāng zhàng rén,lái jiǎ lú líng èr qiān shí。
虚舟无事鸥与游,良贾深藏客争席。xū zhōu wú shì ōu yǔ yóu,liáng jiǎ shēn cáng kè zhēng xí。
诸公鞭朴立威名,公独爱民如父兄。zhū gōng biān pǔ lì wēi míng,gōng dú ài mín rú fù xiōng。
诸公驭吏如束湿,公使人人得尽情。zhū gōng yù lì rú shù shī,gōng shǐ rén rén dé jǐn qíng。
人情居官若邮传,假守摄丞尤自便。rén qíng jū guān ruò yóu chuán,jiǎ shǒu shè chéng yóu zì biàn。
忧念公家眉不开,谁能勤民废寝膳。yōu niàn gōng jiā méi bù kāi,shuí néng qín mín fèi qǐn shàn。
赠行欲借笔如椽,公不肯留鼓催船。zèng xíng yù jiè bǐ rú chuán,gōng bù kěn liú gǔ cuī chuán。
归到宜春问春事,斑斑笋竿蕨破拳。guī dào yí chūn wèn chūn shì,bān bān sǔn gān jué pò quán。
廖侯为邦用诗礼,府中无事多燕喜。liào hóu wèi bāng yòng shī lǐ,fǔ zhōng wú shì duō yàn xǐ。
看公谈笑面生春,更为乡园蓺桃李。kàn gōng tán xiào miàn shēng chūn,gèng wèi xiāng yuán yì táo lǐ。

戏题

黄庭坚

平生性拙触事真,醉里笑谈多忤人。píng shēng xìng zhuō chù shì zhēn,zuì lǐ xiào tán duō wǔ rén。
安得眼前只有清风与明月,美酒百船酬一春。ān dé yǎn qián zhǐ yǒu qīng fēng yǔ míng yuè,měi jiǔ bǎi chuán chóu yī chūn。

戊午夜宿宝石寺视宝石戏题

黄庭坚

石形卧苍牛,屃赑古松阴。shí xíng wò cāng niú,xì bì gǔ sōng yīn。
松风与溪月,相守历古今。sōng fēng yǔ xī yuè,xiāng shǒu lì gǔ jīn。
初无廊庙姿,又不能础砧。chū wú láng miào zī,yòu bù néng chǔ zhēn。
呈文谢珉光,抚质愧球琳。chéng wén xiè mín guāng,fǔ zhì kuì qiú lín。
金马与碧鸡,光景动照临。jīn mǎ yǔ bì jī,guāng jǐng dòng zhào lín。
圯桥授书老,陈仓雊时禽。yí qiáo shòu shū lǎo,chén cāng gòu shí qín。
是皆为国器,不尔事陆沉。shì jiē wèi guó qì,bù ěr shì lù chén。
浮云有傥来,得名岂其心。fú yún yǒu tǎng lái,dé míng qǐ qí xīn。
谅如曲辕社,长存斧斤寻。liàng rú qū yuán shè,zhǎng cún fǔ jīn xún。
智士贻美谥,自珍非世琛。zhì shì yí měi shì,zì zhēn fēi shì chēn。
不材以为宝,吾与汝同音。bù cái yǐ wèi bǎo,wú yǔ rǔ tóng yīn。

戏题承天寺法堂前柏

黄庭坚

树底蒲团禅老家,高僧倚坐日西斜。shù dǐ pú tuán chán lǎo jiā,gāo sēng yǐ zuò rì xī xié。
有人试问西来事,无处安排玉如意。yǒu rén shì wèn xī lái shì,wú chù ān pái yù rú yì。
方者风幡动不同,不道风幡境亦空。fāng zhě fēng fān dòng bù tóng,bù dào fēng fān jìng yì kōng。
开口已非无问处,高僧不语人归去。kāi kǒu yǐ fēi wú wèn chù,gāo sēng bù yǔ rén guī qù。

陈吉老县丞同知命弟游青原谒思禅师予以簿领不得往二公雨久不归戏作百家衣一首二十韵招之

黄庭坚

天高万物肃,虚寂在川岑。tiān gāo wàn wù sù,xū jì zài chuān cén。
肃此尘外轸,随山上岖嵚。sù cǐ chén wài zhěn,suí shān shàng qū qīn。
列宿正参差,凝霜露衣襟。liè sù zhèng cān chà,níng shuāng lù yī jīn。
惊鸟纵横去,孤猿拥条吟。jīng niǎo zòng héng qù,gū yuán yōng tiáo yín。
不睹白日景,惟睹松柏阴。bù dǔ bái rì jǐng,wéi dǔ sōng bǎi yīn。
南州实炎德,肴羞香森沈。nán zhōu shí yán dé,yáo xiū xiāng sēn shěn。
芳草亦未老,黄花如散金。fāng cǎo yì wèi lǎo,huáng huā rú sàn jīn。
中有冥寂士,上有嘉树林。zhōng yǒu míng jì shì,shàng yǒu jiā shù lín。
遗挂犹在壁,靡靡遂至今。yí guà yóu zài bì,mí mí suì zhì jīn。
阿阁三重阶,旷望何高深。ā gé sān zhòng jiē,kuàng wàng hé gāo shēn。
能使高兴尽,山水有清音。néng shǐ gāo xīng jǐn,shān shuǐ yǒu qīng yīn。
所在可游盘,春酝时献斟。suǒ zài kě yóu pán,chūn yùn shí xiàn zhēn。
玄云拖朱阁,小雨遂成霖。xuán yún tuō zhū gé,xiǎo yǔ suì chéng lín。
挟纩如怀冰,夕息忆重衾。xié kuàng rú huái bīng,xī xī yì zhòng qīn。
瞽夫违盛观,何用慰我心。gǔ fū wéi shèng guān,hé yòng wèi wǒ xīn。
孤灯暧幽幔,愿言思所钦。gū dēng ài yōu màn,yuàn yán sī suǒ qīn。
良游常蹉跎,贱与老相寻。liáng yóu cháng cuō tuó,jiàn yǔ lǎo xiāng xún。
佳人殊未来,忽忘逝景侵。jiā rén shū wèi lái,hū wàng shì jǐng qīn。
南荣戒其多,离思故难任。nán róng jiè qí duō,lí sī gù nán rèn。
明月难暗投,聊欲投吾簪。míng yuè nán àn tóu,liáo yù tóu wú zān。

同吉老饮清平戏作集句

黄庭坚

飞盖相追随,携手共行乐。fēi gài xiāng zhuī suí,xié shǒu gòng xíng lè。
我有一樽酒,聊厚不为薄。wǒ yǒu yī zūn jiǔ,liáo hòu bù wèi báo。
珍木郁苍苍,众鸟欣有托。zhēn mù yù cāng cāng,zhòng niǎo xīn yǒu tuō。
密竹使径迷,初篁包绿箨。mì zhú shǐ jìng mí,chū huáng bāo lǜ tuò。
有渰兴南岑,森森散雨足。yǒu yǎn xīng nán cén,sēn sēn sàn yǔ zú。
万物生光辉,夕阳暧平陆。wàn wù shēng guāng huī,xī yáng ài píng lù。
蚕月观时暇,振衣聊踯躅。cán yuè guān shí xiá,zhèn yī liáo zhí zhú。
沈迷簿领书,未尝废丘壑。shěn mí bù lǐng shū,wèi cháng fèi qiū hè。
王度日清夷,镇俗在简约。wáng dù rì qīng yí,zhèn sú zài jiǎn yuē。
人生非金石,亲友多零落。rén shēng fēi jīn shí,qīn yǒu duō líng luò。
漆园有傲吏,君平独寂寞。qī yuán yǒu ào lì,jūn píng dú jì mò。
所愿从之游,逝者如可作。suǒ yuàn cóng zhī yóu,shì zhě rú kě zuò。

药名诗奉送杨十三子问省亲清江

黄庭坚

杨侯济北使君子,幕府从容理文史。yáng hóu jì běi shǐ jūn zi,mù fǔ cóng róng lǐ wén shǐ。
府中无事吏早休,陟釐秋兔写银钩。fǔ zhōng wú shì lì zǎo xiū,zhì lí qiū tù xiě yín gōu。
驼峰桂蠹樽酒绿,樗蒲黄昏唤烧烛。tuó fēng guì dù zūn jiǔ lǜ,chū pú huáng hūn huàn shāo zhú。
天南星移醉不归,爱君清如寒水玉。tiān nán xīng yí zuì bù guī,ài jūn qīng rú hán shuǐ yù。
葳蕤韭荠煮饼香,别筵君当归故乡。wēi ruí jiǔ jì zhǔ bǐng xiāng,bié yán jūn dāng guī gù xiāng。
诸公为子空青眼,天门东边虚荐章。zhū gōng wèi zi kōng qīng yǎn,tiān mén dōng biān xū jiàn zhāng。
为言同列当推毂,岂有妒妇反专房。wèi yán tóng liè dāng tuī gǔ,qǐ yǒu dù fù fǎn zhuān fáng。
射工含沙幸人过,水章独摇能腐肠。shè gōng hán shā xìng rén guò,shuǐ zhāng dú yáo néng fǔ cháng。
山风轰轰虎须怒,千金之子戒垂堂。shān fēng hōng hōng hǔ xū nù,qiān jīn zhī zi jiè chuí táng。
寿亲颊如木丹色,胡麻炊饭玉为浆。shòu qīn jiá rú mù dān sè,hú má chuī fàn yù wèi jiāng。
婆娑石上舞林影,付与一世专雌黄。pó suō shí shàng wǔ lín yǐng,fù yǔ yī shì zhuān cí huáng。
寂寥吾意立奴会,可忍冬花不尽觞。jì liáo wú yì lì nú huì,kě rěn dōng huā bù jǐn shāng。
春阴满地肤生粟,琵琶催醉喧啄木。chūn yīn mǎn dì fū shēng sù,pí pá cuī zuì xuān zhuó mù。
艳歌惊落梁上尘,桃叶桃根断肠曲。yàn gē jīng luò liáng shàng chén,táo yè táo gēn duàn cháng qū。
高帆驾天冲水花,湾头东风转柁牙。gāo fān jià tiān chōng shuǐ huā,wān tóu dōng fēng zhuǎn duò yá。
飞廉吹尽别时雨,江愁新月夜明沙。fēi lián chuī jǐn bié shí yǔ,jiāng chóu xīn yuè yè míng shā。

次韵舍弟喜雨

黄庭坚

时雨真成大有年,斯民沟壑救将然。shí yǔ zhēn chéng dà yǒu nián,sī mín gōu hè jiù jiāng rán。
麦根肥润桑叶大,春垄未锄蚕未眠。mài gēn féi rùn sāng yè dà,chūn lǒng wèi chú cán wèi mián。
奔走风雨连晓色,起寻佳句写由拳。bēn zǒu fēng yǔ lián xiǎo sè,qǐ xún jiā jù xiě yóu quán。
李成六幅骤雨笔,挂在东南楼阁前。lǐ chéng liù fú zhòu yǔ bǐ,guà zài dōng nán lóu gé qián。

答何君表感古冢

黄庭坚

墨头万虫地上行,大钧钜冶之化生。mò tóu wàn chóng dì shàng xíng,dà jūn jù yě zhī huà shēng。
反复生没如车轸,直与岁月为将迎。fǎn fù shēng méi rú chē zhěn,zhí yǔ suì yuè wèi jiāng yíng。
至人独解诸物撄,鍊神含嚼太和精。zhì rén dú jiě zhū wù yīng,liàn shén hán jué tài hé jīng。
不取造化相经营,三天八景遂飞升。bù qǔ zào huà xiāng jīng yíng,sān tiān bā jǐng suì fēi shēng。
何郎少年毛骨清,天机纯粹气坦平。hé láng shǎo nián máo gǔ qīng,tiān jī chún cuì qì tǎn píng。
子有青简当刊名,应知鍊修未易成。zi yǒu qīng jiǎn dāng kān míng,yīng zhī liàn xiū wèi yì chéng。
一世危脆无坚凝,外慕掩袭真气零。yī shì wēi cuì wú jiān níng,wài mù yǎn xí zhēn qì líng。
朝花薄莫不能荣,琳官金书有丹经。cháo huā báo mò bù néng róng,lín guān jīn shū yǒu dān jīng。
胡不还魂游黄庭,何为临冢惋枯形,使予丹元童子惊。hú bù hái hún yóu huáng tíng,hé wèi lín zhǒng wǎn kū xíng,shǐ yǔ dān yuán tóng zi jīng。

会稽竹箭

黄庭坚

会稽竹箭天下闻,青岭霜笴摇紫云。huì jī zhú jiàn tiān xià wén,qīng lǐng shuāng gǎn yáo zǐ yún。
金作仆姑如鸟翼,壮士持用横三军。jīn zuò pū gū rú niǎo yì,zhuàng shì chí yòng héng sān jūn。
迩来场师无远虑,剪伐柔萌荐菹茹。ěr lái chǎng shī wú yuǎn lǜ,jiǎn fá róu méng jiàn jū rú。
人闲御武急难才,不得生民饱霜露。rén xián yù wǔ jí nán cái,bù dé shēng mín bǎo shuāng lù。
嘉瓜美果无他长,取升俎豆献壶觞。jiā guā měi guǒ wú tā zhǎng,qǔ shēng zǔ dòu xiàn hú shāng。
奈何生与此等伍,大器小用良可伤。nài hé shēng yǔ cǐ děng wǔ,dà qì xiǎo yòng liáng kě shāng。
吾闻先王用人力,不足有馀无损益。wú wén xiān wáng yòng rén lì,bù zú yǒu yú wú sǔn yì。
硕人俣俣舞公庭,长咏国风三叹息。shuò rén yǔ yǔ wǔ gōng tíng,zhǎng yǒng guó fēng sān tàn xī。

还深父同年兄诗卷

黄庭坚

四体懒不佳,百虫夜相煎。sì tǐ lǎn bù jiā,bǎi chóng yè xiāng jiān。
呼灯探床头,忽得故人编。hū dēng tàn chuáng tóu,hū dé gù rén biān。
一哦肺渴减,再读头风痊。yī ó fèi kě jiǎn,zài dú tóu fēng quán。
清切如其人,石齿漱潺湲。qīng qiè rú qí rén,shí chǐ shù chán yuán。
园林秋郊静,桃李春昼妍。yuán lín qiū jiāo jìng,táo lǐ chūn zhòu yán。
雍容比兴体,百物落眼前。yōng róng bǐ xīng tǐ,bǎi wù luò yǎn qián。
仍仍愁时语,听猿三峡船。réng réng chóu shí yǔ,tīng yuán sān xiá chuán。
梅黄雨扑地,水白雁横天。méi huáng yǔ pū dì,shuǐ bái yàn héng tiān。
叹息夜渠央,屋角月上弦。tàn xī yè qú yāng,wū jiǎo yuè shàng xián。
把卷著床头,我知其人贤。bǎ juǎn zhù chuáng tóu,wǒ zhī qí rén xián。
昨日河间令,横胥不顾钱。zuó rì hé jiān lìng,héng xū bù gù qián。
如臂使十指,从我伸与拳。rú bì shǐ shí zhǐ,cóng wǒ shēn yǔ quán。
淹留落闲处,坐研考二篇。yān liú luò xián chù,zuò yán kǎo èr piān。
更使有闲日,歌嘲拾兰荃。gèng shǐ yǒu xián rì,gē cháo shí lán quán。
何时造化手,端为铸龙泉。hé shí zào huà shǒu,duān wèi zhù lóng quán。

次韵答宗汝为初夏见寄

黄庭坚

官蛙无时休,不知忧复乐。guān wā wú shí xiū,bù zhī yōu fù lè。
夕晖半规黄,冉冉纳暮壑。xī huī bàn guī huáng,rǎn rǎn nà mù hè。
鸟栖松陨花,风下竹解箨。niǎo qī sōng yǔn huā,fēng xià zhú jiě tuò。
南箕与北斗,磊磊贯缨络。nán jī yǔ běi dòu,lěi lěi guàn yīng luò。
怀我邻邦友,贤义本不薄。huái wǒ lín bāng yǒu,xián yì běn bù báo。
箕斗常相望,江含雾冥漠。jī dòu cháng xiāng wàng,jiāng hán wù míng mò。
忽烹双鲤鱼,中有初夏作。hū pēng shuāng lǐ yú,zhōng yǒu chū xià zuò。
诗词清照眼,明月丽珠箔。shī cí qīng zhào yǎn,míng yuè lì zhū bó。
闲出句崛奇,芙蕖依绿蒻。xián chū jù jué qí,fú qú yī lǜ ruò。
雄辨简色空,韩卢逐东郭。xióng biàn jiǎn sè kōng,hán lú zhú dōng guō。
终篇谈不二,自脱世缠缚。zhōng piān tán bù èr,zì tuō shì chán fù。
此道久陆沉,喜公勤博约。cǐ dào jiǔ lù chén,xǐ gōng qín bó yuē。
盈笼惠石芝,乌皮剥猿玃。yíng lóng huì shí zhī,wū pí bō yuán jué。
野人烹嘉蔬,回首葵苋恶。yě rén pēng jiā shū,huí shǒu kuí xiàn è。
劝盐殊未工,追呼联纆索。quàn yán shū wèi gōng,zhuī hū lián mò suǒ。
闻君欲课最,岂有不龟药。wén jūn yù kè zuì,qǐ yǒu bù guī yào。
我民六万户,过半客栖泊。wǒ mín liù wàn hù,guò bàn kè qī pō。
棘端可沐猴,且愿观其削。jí duān kě mù hóu,qiě yuàn guān qí xuē。
官符昼夜下,朝播责暮穫。guān fú zhòu yè xià,cháo bō zé mù huò。
射利者谁其,登陇弯繁弱。shè lì zhě shuí qí,dēng lǒng wān fán ruò。
昨闻数邦贡,曲礼赋三错。zuó wén shù bāng gòng,qū lǐ fù sān cuò。
恭惟廊庙上,献纳及新瘼。gōng wéi láng miào shàng,xiàn nà jí xīn mò。
绣衣城南来,免冠谢公怍。xiù yī chéng nán lái,miǎn guān xiè gōng zuò。
归乘下泽车,绝意麒麟阁。guī chéng xià zé chē,jué yì qí lín gé。
田园蒙帝力,仰以万寿酢。tián yuán méng dì lì,yǎng yǐ wàn shòu cù。
公材横太阿,越砥敛霜锷。gōng cái héng tài ā,yuè dǐ liǎn shuāng è。
智囊无遗漏,胆量包空廓。zhì náng wú yí lòu,dǎn liàng bāo kōng kuò。
行当治状闻,雄飞上碧落。xíng dāng zhì zhuàng wén,xióng fēi shàng bì luò。
我材甚不长,有地愧盘礴。wǒ cái shén bù zhǎng,yǒu dì kuì pán bó。
平陆非距心,滕薛困公绰。píng lù fēi jù xīn,téng xuē kùn gōng chuò。
看人取卿相,妄意亦馋嚼。kàn rén qǔ qīng xiāng,wàng yì yì chán jué。
终不作湘累,憔悴吟杜若。zhōng bù zuò xiāng lèi,qiáo cuì yín dù ruò。
一心思倾写,何时叩扃钥。yī xīn sī qīng xiě,hé shí kòu jiōng yào。