古诗词

再蒙自然使君宠和竹诗率尔为谢

李光

画手休夸最逼真,东墙月影画难亲。huà shǒu xiū kuā zuì bī zhēn,dōng qiáng yuè yǐng huà nán qīn。
常陪翠柏凌寒景,几见夭桃委路尘。cháng péi cuì bǎi líng hán jǐng,jǐ jiàn yāo táo wěi lù chén。
鸣凤引雏来应瑞,箨龙得雨便能神。míng fèng yǐn chú lái yīng ruì,tuò lóng dé yǔ biàn néng shén。
双泉异日增幽胜,开盏时时中圣人。shuāng quán yì rì zēng yōu shèng,kāi zhǎn shí shí zhōng shèng rén。
李光

李光

李光(1078年12月16日[1] —1159年4月22日),字泰发,一作字泰定,号转物老人。越州上虞(今浙江上虞东南)人。南宋名臣、文学家、词人,南宋四名臣之一,唐汝阳王李琎之后。徽宗崇宁五年(1106年)进士,调知开化县,移知常熟县。累官至参知政事,因与秦桧不合,出知绍兴府,改提举洞霄宫。绍兴十一年(1141年),贬藤州安置,后更贬至昌化军。秦桧死,内迁郴州。绍兴二十八年(1158年),复左朝奉大夫。绍兴二十九年(1159年),致仕,行至江州卒,年八十二。宋孝宗即位后,赠资政殿学士,赐谥庄简。有前后集三十卷,已佚。又有《椒亭小集》、《庄简集》等。 李光的作品>>

猜您喜欢

辛未岁旦用苏子由韵成两诗寄诸子侄

李光

频把光阴惜寸分,十年阅尽世中人。pín bǎ guāng yīn xī cùn fēn,shí nián yuè jǐn shì zhōng rén。
衰容暗换图中象,和气潜回海底春。shuāi róng àn huàn tú zhōng xiàng,hé qì qián huí hǎi dǐ chūn。
香袅金炉沉水暖,茶烹石鼎乳泉新。xiāng niǎo jīn lú chén shuǐ nuǎn,chá pēng shí dǐng rǔ quán xīn。
丹元息息添真火,肯使空花翳五轮。dān yuán xī xī tiān zhēn huǒ,kěn shǐ kōng huā yì wǔ lún。

吴德永远寄乾栗五百颗荷其厚意戏作长句谢之

李光

海山深处住多年,容貌虽衰齿尚坚。hǎi shān shēn chù zhù duō nián,róng mào suī shuāi chǐ shàng jiān。
长使玉泉归绛阙,每留真火暖丹田。zhǎng shǐ yù quán guī jiàng quē,měi liú zhēn huǒ nuǎn dān tián。
感君特地贻乾栗,知我犹能咬石莲。gǎn jūn tè dì yí qián lì,zhī wǒ yóu néng yǎo shí lián。
土物欲寻香翠报,近来行市正增钱。tǔ wù yù xún xiāng cuì bào,jìn lái xíng shì zhèng zēng qián。

四月望夜郡寮悉赴盛集羊荆华林伯寿伯安相继见过同登涌月阁待月成拙诗并呈常往来诸友

李光

杖藜欲往叹涂穷,赖有林庐寓此翁。zhàng lí yù wǎng tàn tú qióng,lài yǒu lín lú yù cǐ wēng。
日暮凭栏看涌月,夜凉开牖濯清风。rì mù píng lán kàn yǒng yuè,yè liáng kāi yǒu zhuó qīng fēng。
浮沉直拟群鸥鹭,冷暖安能效燕鸿。fú chén zhí nǐ qún ōu lù,lěng nuǎn ān néng xiào yàn hóng。
独酌城南二三子,携棋挈榼笑言同。dú zhuó chéng nán èr sān zi,xié qí qiè kē xiào yán tóng。

羊荆华敞小轩面丛竹予以细香名之盖用杜子美风吹细细香之句因赋此诗

李光

负郭林庐带草堂,小亭轩敞对修篁。fù guō lín lú dài cǎo táng,xiǎo tíng xuān chǎng duì xiū huáng。
祖师但指青青色,诗老能闻细细香。zǔ shī dàn zhǐ qīng qīng sè,shī lǎo néng wén xì xì xiāng。
风过户庭常掩冉,雨馀衾枕自清凉。fēng guò hù tíng cháng yǎn rǎn,yǔ yú qīn zhěn zì qīng liáng。
幽兰茉莉徒芬郁,气味不如君久长。yōu lán mò lì tú fēn yù,qì wèi bù rú jūn jiǔ zhǎng。

昌化虽穷寂今岁偶诸处寄酒东船至得北果又老庖自海康来人日与客饮邂逅成醉座中赋此

李光

去年人日醉陈园,竹外风流洗瘴烟。qù nián rén rì zuì chén yuán,zhú wài fēng liú xǐ zhàng yān。
花落野桃春寂寂,潮回南浦水涓涓。huā luò yě táo chūn jì jì,cháo huí nán pǔ shuǐ juān juān。
腊醅每谢邻邦使,北果常随贾客船。là pēi měi xiè lín bāng shǐ,běi guǒ cháng suí jiǎ kè chuán。
佳节漫逢聊一笑,老庖能鲙海鲈鲜。jiā jié màn féng liáo yī xiào,lǎo páo néng kuài hǎi lú xiān。

悼程伯宇尚书

李光

目断佳城户一扃,名山千古返英灵。mù duàn jiā chéng hù yī jiōng,míng shān qiān gǔ fǎn yīng líng。
郡祠空复存图像,朝路无由认履声。jùn cí kōng fù cún tú xiàng,cháo lù wú yóu rèn lǚ shēng。
大节已书班氏笔,丰碑应勒退之铭。dà jié yǐ shū bān shì bǐ,fēng bēi yīng lēi tuì zhī míng。
文章不朽传贤嗣,收拾何劳假六丁。wén zhāng bù xiǔ chuán xián sì,shōu shí hé láo jiǎ liù dīng。

悼程伯宇尚书

李光

壮节滋培雨露深,袖然文采冠儒林。zhuàng jié zī péi yǔ lù shēn,xiù rán wén cǎi guān rú lín。
恩沾二族全纯孝,忠贯三朝秉一心。ēn zhān èr zú quán chún xiào,zhōng guàn sān cháo bǐng yī xīn。
墓木未悬吴札剑,断弦谁续伯牙琴。mù mù wèi xuán wú zhá jiàn,duàn xián shuí xù bó yá qín。
伤情故箧存遗帖,洒泪行间自不禁。shāng qíng gù qiè cún yí tiē,sǎ lèi xíng jiān zì bù jìn。

八月一日诣新学瞻礼庙像退与客徜徉访寻幽胜所至清谈瀹茗晚至陈氏园亭酌乳泉而归一时清集无愧前人主簿赵元弼乃有厄陈之叹形于篇咏因次其韵兼呈诸友

李光

郊居多与泮宫邻,回首清游迹已陈。jiāo jū duō yǔ pàn gōng lín,huí shǒu qīng yóu jì yǐ chén。
曳杖入门瞻庙像,穿林度壑访幽人。yè zhàng rù mén zhān miào xiàng,chuān lín dù hè fǎng yōu rén。
远稽邹鲁衣冠古,近揖江山气象新。yuǎn jī zōu lǔ yī guān gǔ,jìn yī jiāng shān qì xiàng xīn。
饮水饭蔬真乐趣,始知席上有儒珍。yǐn shuǐ fàn shū zhēn lè qù,shǐ zhī xí shàng yǒu rú zhēn。

元弼主簿喜饮而吝于开阁又累输棋不偿同僚颇以为言八月朔出郊乃有厄陈之叹因再次其韵

李光

飞盖追随访隐沦,坐中佳客有荀陈。fēi gài zhuī suí fǎng yǐn lún,zuò zhōng jiā kè yǒu xún chén。
贪杯且可偷邻瓮,爱竹何须问主人。tān bēi qiě kě tōu lín wèng,ài zhú hé xū wèn zhǔ rén。
雨后已看山色爽,云头渐喜月华新。yǔ hòu yǐ kàn shān sè shuǎng,yún tóu jiàn xǐ yuè huá xīn。
烹羊载酒邀同社,冷落杯盘笑集珍。pēng yáng zài jiǔ yāo tóng shè,lěng luò bēi pán xiào jí zhēn。

郡学落成之初八月二十二日陪郡守同来仍榜郡学二字遒劲结密观者兴叹是日燕郡僚并学职郡守谓予本起诸生俾预燕集因成鄙句呈逢时坐客

李光

气清天朗属中秋,黉舍初成燕鲁侯。qì qīng tiān lǎng shǔ zhōng qiū,hóng shě chū chéng yàn lǔ hóu。
依旧规模环璧水,斩新牌榜灿银钩。yī jiù guī mó huán bì shuǐ,zhǎn xīn pái bǎng càn yín gōu。
青衿士子欣荣遇,白发迂儒预胜游。qīng jīn shì zi xīn róng yù,bái fā yū rú yù shèng yóu。
尼父道行千载后,坐令南海变东周。ní fù dào xíng qiān zài hòu,zuò lìng nán hǎi biàn dōng zhōu。

海外自去冬不雨至今农圃俱病郡侯率僚友为民祈祷二月十八日祭社致斋是日雨作喜而成诗呈逢时使君

李光

随车甘雨应精祈,乐岁礼年喜有期。suí chē gān yǔ yīng jīng qí,lè suì lǐ nián xǐ yǒu qī。
草色青青连粟垄,竹声细细想荷池。cǎo sè qīng qīng lián sù lǒng,zhú shēng xì xì xiǎng hé chí。
欣逢山路花开日,正值田家酒熟时。xīn féng shān lù huā kāi rì,zhèng zhí tián jiā jiǔ shú shí。
准拟明朝风日好,野桃应有未开枝。zhǔn nǐ míng cháo fēng rì hǎo,yě táo yīng yǒu wèi kāi zhī。

灵真道人久无诗来用协甫韵并前篇寄之且拉尔耳翁同赋

李光

道人何处是生涯,山绕孤村水绕家。dào rén hé chù shì shēng yá,shān rào gū cūn shuǐ rào jiā。
鬓里雪霜全扫白,胸中梨枣旋开花。bìn lǐ xuě shuāng quán sǎo bái,xiōng zhōng lí zǎo xuán kāi huā。
已乘绿景功初就,更服黄精善莫加。yǐ chéng lǜ jǐng gōng chū jiù,gèng fú huáng jīng shàn mò jiā。
若向静中生妄想,还如炎地走冰车。ruò xiàng jìng zhōng shēng wàng xiǎng,hái rú yán dì zǒu bīng chē。

林庭植虽已受代勉为感思之行交印后即浩然归隐徜徉里巷间以棋自娱乐哉未易得也因成拙句赠行

李光

历遍昌江守令权,却回小邑作神仙。lì biàn chāng jiāng shǒu lìng quán,què huí xiǎo yì zuò shén xiān。
宦游未遂心先淡,归橐虽空意愈坚。huàn yóu wèi suì xīn xiān dàn,guī tuó suī kōng yì yù jiān。
浊酒三杯须满酌,枯棋一局要争先。zhuó jiǔ sān bēi xū mǎn zhuó,kū qí yī jú yào zhēng xiān。
闲居自得闲中趣,更活人间七十年。xián jū zì dé xián zhōng qù,gèng huó rén jiān qī shí nián。

吏隐堂

李光

海邦地僻少迎将,心逸身闲白昼长。hǎi bāng dì pì shǎo yíng jiāng,xīn yì shēn xián bái zhòu zhǎng。
剩欲哦诗追沈谢,不求名迹拟龚黄。shèng yù ó shī zhuī shěn xiè,bù qiú míng jì nǐ gōng huáng。
旋移松石成云壑,时引笙箫入醉乡。xuán yí sōng shí chéng yún hè,shí yǐn shēng xiāo rù zuì xiāng。
吏散帘垂公事毕,清风一榻傲羲皇。lì sàn lián chuí gōng shì bì,qīng fēng yī tà ào xī huáng。

拙诗奉送厚之权郡还阙

李光

天衢未拟纵骅骝,南顾聊宽圣主忧。tiān qú wèi nǐ zòng huá liú,nán gù liáo kuān shèng zhǔ yōu。
民颂永传儋耳国,家声夙著虎头州。mín sòng yǒng chuán dān ěr guó,jiā shēng sù zhù hǔ tóu zhōu。
簿书脱屣归华贯,翰墨收功入胜流。bù shū tuō xǐ guī huá guàn,hàn mò shōu gōng rù shèng liú。
去去愿将民疾苦,尽摅胸臆副旁求。qù qù yuàn jiāng mín jí kǔ,jǐn shū xiōng yì fù páng qiú。