古诗词

巫山十二峰二十五韵

袁说友

巫山磊块山林姿,一丘一壑贪成痴。wū shān lěi kuài shān lín zī,yī qiū yī hè tān chéng chī。
寸峰拳石瞥眼过,张皇攫觅惟忧迟。cùn fēng quán shí piē yǎn guò,zhāng huáng jué mì wéi yōu chí。
东南佳山多秀丽,就中所欠雄与奇。dōng nán jiā shān duō xiù lì,jiù zhōng suǒ qiàn xióng yǔ qí。
饱闻巫山冠巴峡,奇峰十二相参差。bǎo wén wū shān guān bā xiá,qí fēng shí èr xiāng cān chà。
昔年图画常一见,欲见此山无路之。xī nián tú huà cháng yī jiàn,yù jiàn cǐ shān wú lù zhī。
扁舟西溯上三峡,千岩万壑争追随。biǎn zhōu xī sù shàng sān xiá,qiān yán wàn hè zhēng zhuī suí。
终朝应接已不暇,心目洞骇俱忘疲。zhōng cháo yīng jiē yǐ bù xiá,xīn mù dòng hài jù wàng pí。
蓦然钟鼓高唐上,峰峦二六排旌旗。mò rán zhōng gǔ gāo táng shàng,fēng luán èr liù pái jīng qí。
一峰霞彩迥在望,一峰展翠开屏帷。yī fēng xiá cǎi jiǒng zài wàng,yī fēng zhǎn cuì kāi píng wéi。
无心出岫云吐色,偃盖平峦松并枝。wú xīn chū xiù yún tǔ sè,yǎn gài píng luán sōng bìng zhī。
仙踪鹤驾羽衣近,坛石瑶台阊阖低。xiān zōng hè jià yǔ yī jìn,tán shí yáo tái chāng hé dī。
白云一起凤皇下,清泉四合蛟龙嬉。bái yún yī qǐ fèng huáng xià,qīng quán sì hé jiāo lóng xī。
群峰角立变态异,一一大巧乾坤为。qún fēng jiǎo lì biàn tài yì,yī yī dà qiǎo qián kūn wèi。
外堪击拊试声律,中含造化分四时。wài kān jī fǔ shì shēng lǜ,zhōng hán zào huà fēn sì shí。
天下名山亦多矣,未有列岫奇如兹。tiān xià míng shān yì duō yǐ,wèi yǒu liè xiù qí rú zī。
九华一景固天巧,惜与江流相背驰。jiǔ huá yī jǐng gù tiān qiǎo,xī yǔ jiāng liú xiāng bèi chí。
南北两峰喧众口,妆抹却恨同西施。nán běi liǎng fēng xuān zhòng kǒu,zhuāng mǒ què hèn tóng xī shī。
何如此峰无限好,行行列列临江湄。hé rú cǐ fēng wú xiàn hǎo,xíng xíng liè liè lín jiāng méi。
烟云漠漠出寸碧,风雨时时横黛眉。yān yún mò mò chū cùn bì,fēng yǔ shí shí héng dài méi。
舟人渔子漫回首,骚士墨客劳支颐。zhōu rén yú zi màn huí shǒu,sāo shì mò kè láo zhī yí。
我来穿水入天去,貂裘章甫生尘缁。wǒ lái chuān shuǐ rù tiān qù,diāo qiú zhāng fǔ shēng chén zī。
昂头见此大奇特,跻攀不上空嗟嘻。áng tóu jiàn cǐ dà qí tè,jī pān bù shàng kōng jiē xī。
吾将欲访三岛登九嶷,上蓬莱道山之壁,绝泰华终南之嵋。wú jiāng yù fǎng sān dǎo dēng jiǔ yí,shàng péng lái dào shān zhī bì,jué tài huá zhōng nán zhī méi。
飞凫去舄啸沧海,却来巫峡温前诗。fēi fú qù xì xiào cāng hǎi,què lái wū xiá wēn qián shī。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

鄂渚得雨

袁说友

江头一夜水鸣艖,江外欢声百万家。jiāng tóu yī yè shuǐ míng chā,jiāng wài huān shēng bǎi wàn jiā。
已报主人诗满袖,更夸使者雨随车。yǐ bào zhǔ rén shī mǎn xiù,gèng kuā shǐ zhě yǔ suí chē。
支离田父烟蓑湿,辟易炎官火伞斜。zhī lí tián fù yān suō shī,pì yì yán guān huǒ sǎn xié。
一望阿瞒狼狈地,村村剌水透针芽。yī wàng ā mán láng bèi dì,cūn cūn lá shuǐ tòu zhēn yá。

连雨

袁说友

一月长晴窘漕渠,更留残暑要驱除。yī yuè zhǎng qíng jiǒng cáo qú,gèng liú cán shǔ yào qū chú。
飘风也解终朝久,骤雨新添二尺馀。piāo fēng yě jiě zhōng cháo jiǔ,zhòu yǔ xīn tiān èr chǐ yú。
但觉天公真有意,不知民力已潜纾。dàn jué tiān gōng zhēn yǒu yì,bù zhī mín lì yǐ qián shū。
田家是处均膏泽,两岸欢吟使者车。tián jiā shì chù jūn gāo zé,liǎng àn huān yín shǐ zhě chē。

大风雷雨

袁说友

雷风一息到山西,攲侧村花不自持。léi fēng yī xī dào shān xī,qī cè cūn huā bù zì chí。
际晚甘霖如倒峡,今年香雪可翻匙。jì wǎn gān lín rú dào xiá,jīn nián xiāng xuě kě fān shi。
绿秧蘸脚元非揠,白水齐腰不恨迟。lǜ yāng zhàn jiǎo yuán fēi yà,bái shuǐ qí yāo bù hèn chí。
浪说随车夸故事,但知忧国愿无饥。làng shuō suí chē kuā gù shì,dàn zhī yōu guó yuàn wú jī。

中秋无月

袁说友

皓魄埋云未肯收,佳娥寂寞为谁羞。hào pò mái yún wèi kěn shōu,jiā é jì mò wèi shuí xiū。
可怜数点不多雨,误却一轮无限秋。kě lián shù diǎn bù duō yǔ,wù què yī lún wú xiàn qiū。
急扫妖氛天外去,莫教微影暗中流。jí sǎo yāo fēn tiān wài qù,mò jiào wēi yǐng àn zhōng liú。
终当永夜清如水,我为停杯便倚楼。zhōng dāng yǒng yè qīng rú shuǐ,wǒ wèi tíng bēi biàn yǐ lóu。

海棠

袁说友

江行了不按春光,江路欣看得海棠。jiāng xíng le bù àn chūn guāng,jiāng lù xīn kàn dé hǎi táng。
浅蘸深红丛蓓蕾,细开浓白巧梳妆。qiǎn zhàn shēn hóng cóng bèi lěi,xì kāi nóng bái qiǎo shū zhuāng。
蜀花但斗胭脂湿,荆种新傅腻粉香。shǔ huā dàn dòu yān zhī shī,jīng zhǒng xīn fù nì fěn xiāng。
行客纷纷正寥落,为渠著语快飞觞。xíng kè fēn fēn zhèng liáo luò,wèi qú zhù yǔ kuài fēi shāng。

江行得水仙花

袁说友

彻底清姿秀可餐,柔枝不怯胆瓶寒。chè dǐ qīng zī xiù kě cān,róu zhī bù qiè dǎn píng hán。
三星细滴黄金盏,六出分成白玉盘。sān xīng xì dī huáng jīn zhǎn,liù chū fēn chéng bái yù pán。
是物合陪仙子供,何人遣傍客舟看。shì wù hé péi xiān zi gōng,hé rén qiǎn bàng kè zhōu kàn。
山矾似俗梅偏瘦,别与诗人较二难。shān fán shì sú méi piān shòu,bié yǔ shī rén jiào èr nán。

和施德远双莲韵二首

袁说友

老向尘埃度岁华,不堪才拙负州家。lǎo xiàng chén āi dù suì huá,bù kān cái zhuō fù zhōu jiā。
天公着意成丰岁,地产无心出异葩。tiān gōng zhe yì chéng fēng suì,dì chǎn wú xīn chū yì pā。
乱翠绡中双晕脸,抹青山外两凝霞。luàn cuì xiāo zhōng shuāng yūn liǎn,mǒ qīng shān wài liǎng níng xiá。
何人欲采莲归去,我有轻舟试一拿。hé rén yù cǎi lián guī qù,wǒ yǒu qīng zhōu shì yī ná。

和施德远双莲韵二首

袁说友

政拙才疏祇具员,也应和气到吴边。zhèng zhuō cái shū qí jù yuán,yě yīng hé qì dào wú biān。
乡来偶尔双岐麦,今复申之并蒂莲。xiāng lái ǒu ěr shuāng qí mài,jīn fù shēn zhī bìng dì lián。
颇觉园丁惊创见,正须骚客赋新联。pǒ jué yuán dīng jīng chuàng jiàn,zhèng xū sāo kè fù xīn lián。
天休要是传消息,得得装成大有年。tiān xiū yào shì chuán xiāo xī,dé dé zhuāng chéng dà yǒu nián。

迓金国聘使舟中逢玉簪花

袁说友

扁舟伊轧乱秋声,花下新凉暑不侵。biǎn zhōu yī yà luàn qiū shēng,huā xià xīn liáng shǔ bù qīn。
浓叶衬成螺展髻,芳苞拆尽玉垂簪。nóng yè chèn chéng luó zhǎn jì,fāng bāo chāi jǐn yù chuí zān。
谁将茉莉评高下,未必清香较浅深。shuí jiāng mò lì píng gāo xià,wèi bì qīng xiāng jiào qiǎn shēn。
把酒问花花不语,微吟空伴小蛩吟。bǎ jiǔ wèn huā huā bù yǔ,wēi yín kōng bàn xiǎo qióng yín。

新繁县麦秀两岐

袁说友

丰碑喜瑞熟摩挲,后至深惭拙政多。fēng bēi xǐ ruì shú mó sā,hòu zhì shēn cán zhuō zhèng duō。
鲁国不闻三月治,渔阳敢说两岐歌。lǔ guó bù wén sān yuè zhì,yú yáng gǎn shuō liǎng qí gē。
年丰今日鱼旟梦,农兆前村鹳鹊窠。nián fēng jīn rì yú yú mèng,nóng zhào qián cūn guàn què kē。
又见东阡西陌雨,倚楼遥望湿轻蓑。yòu jiàn dōng qiān xī mò yǔ,yǐ lóu yáo wàng shī qīng suō。

麦秀三岐

袁说友

用过其才愧弗宜,但于牧养要张施。yòng guò qí cái kuì fú yí,dàn yú mù yǎng yào zhāng shī。
未应拙政才兼月,森出来牟过两岐。wèi yīng zhuō zhèng cái jiān yuè,sēn chū lái móu guò liǎng qí。
长短异形垂美穗,青黄间色识新枝。zhǎng duǎn yì xíng chuí měi suì,qīng huáng jiān sè shí xīn zhī。
悬知瑞应由明主,自是丰年属圣时。xuán zhī ruì yīng yóu míng zhǔ,zì shì fēng nián shǔ shèng shí。

午晴观孔雀

袁说友

异雀逢人正美观,一鸣晴日傍栏干。yì què féng rén zhèng měi guān,yī míng qíng rì bàng lán gàn。
昂头未展云霄翼,掉尾先摇锦绣盘。áng tóu wèi zhǎn yún xiāo yì,diào wěi xiān yáo jǐn xiù pán。
危坐我方诗兴切,薄寒谁伴酒肠宽。wēi zuò wǒ fāng shī xīng qiè,báo hán shuí bàn jiǔ cháng kuān。
世间最是羁怀恶,犹得亭花着意看。shì jiān zuì shì jī huái è,yóu dé tíng huā zhe yì kàn。

沿溪转山入野亭小饮甚适

袁说友

惜此青青一日春,爱闲因得两三人。xī cǐ qīng qīng yī rì chūn,ài xián yīn dé liǎng sān rén。
放身度密穷山崦,随意居宽趁水滨。fàng shēn dù mì qióng shān yān,suí yì jū kuān chèn shuǐ bīn。
逸饮不成愁淡薄,苦吟终是喜清新。yì yǐn bù chéng chóu dàn báo,kǔ yín zhōng shì xǐ qīng xīn。
物华时世相流转,今古之间几窖尘。wù huá shí shì xiāng liú zhuǎn,jīn gǔ zhī jiān jǐ jiào chén。

过霞山小饮

袁说友

霞山书院醉焚香,细雨轻阴见海棠。xiá shān shū yuàn zuì fén xiāng,xì yǔ qīng yīn jiàn hǎi táng。
春动旧怀杯酒后,晚吹新恨笛声长。chūn dòng jiù huái bēi jiǔ hòu,wǎn chuī xīn hèn dí shēng zhǎng。
或红或白花饶笑,为整为斜草更芳。huò hóng huò bái huā ráo xiào,wèi zhěng wèi xié cǎo gèng fāng。
寄语风光易尘土,相看流转且相羊。jì yǔ fēng guāng yì chén tǔ,xiāng kàn liú zhuǎn qiě xiāng yáng。

余应卿招饮

袁说友

东门郭外七桐里,知有宣州别驾家。dōng mén guō wài qī tóng lǐ,zhī yǒu xuān zhōu bié jià jiā。
再世从游心自喜,暂时觞咏语无哗。zài shì cóng yóu xīn zì xǐ,zàn shí shāng yǒng yǔ wú huā。
平田寒日行孤鹜,枯木凄风集乱鸦。píng tián hán rì xíng gū wù,kū mù qī fēng jí luàn yā。
酒圣诗狂休问我,淋漓颠倒任横斜。jiǔ shèng shī kuáng xiū wèn wǒ,lín lí diān dào rèn héng xié。