古诗词

巫山十二峰二十五韵

袁说友

巫山磊块山林姿,一丘一壑贪成痴。wū shān lěi kuài shān lín zī,yī qiū yī hè tān chéng chī。
寸峰拳石瞥眼过,张皇攫觅惟忧迟。cùn fēng quán shí piē yǎn guò,zhāng huáng jué mì wéi yōu chí。
东南佳山多秀丽,就中所欠雄与奇。dōng nán jiā shān duō xiù lì,jiù zhōng suǒ qiàn xióng yǔ qí。
饱闻巫山冠巴峡,奇峰十二相参差。bǎo wén wū shān guān bā xiá,qí fēng shí èr xiāng cān chà。
昔年图画常一见,欲见此山无路之。xī nián tú huà cháng yī jiàn,yù jiàn cǐ shān wú lù zhī。
扁舟西溯上三峡,千岩万壑争追随。biǎn zhōu xī sù shàng sān xiá,qiān yán wàn hè zhēng zhuī suí。
终朝应接已不暇,心目洞骇俱忘疲。zhōng cháo yīng jiē yǐ bù xiá,xīn mù dòng hài jù wàng pí。
蓦然钟鼓高唐上,峰峦二六排旌旗。mò rán zhōng gǔ gāo táng shàng,fēng luán èr liù pái jīng qí。
一峰霞彩迥在望,一峰展翠开屏帷。yī fēng xiá cǎi jiǒng zài wàng,yī fēng zhǎn cuì kāi píng wéi。
无心出岫云吐色,偃盖平峦松并枝。wú xīn chū xiù yún tǔ sè,yǎn gài píng luán sōng bìng zhī。
仙踪鹤驾羽衣近,坛石瑶台阊阖低。xiān zōng hè jià yǔ yī jìn,tán shí yáo tái chāng hé dī。
白云一起凤皇下,清泉四合蛟龙嬉。bái yún yī qǐ fèng huáng xià,qīng quán sì hé jiāo lóng xī。
群峰角立变态异,一一大巧乾坤为。qún fēng jiǎo lì biàn tài yì,yī yī dà qiǎo qián kūn wèi。
外堪击拊试声律,中含造化分四时。wài kān jī fǔ shì shēng lǜ,zhōng hán zào huà fēn sì shí。
天下名山亦多矣,未有列岫奇如兹。tiān xià míng shān yì duō yǐ,wèi yǒu liè xiù qí rú zī。
九华一景固天巧,惜与江流相背驰。jiǔ huá yī jǐng gù tiān qiǎo,xī yǔ jiāng liú xiāng bèi chí。
南北两峰喧众口,妆抹却恨同西施。nán běi liǎng fēng xuān zhòng kǒu,zhuāng mǒ què hèn tóng xī shī。
何如此峰无限好,行行列列临江湄。hé rú cǐ fēng wú xiàn hǎo,xíng xíng liè liè lín jiāng méi。
烟云漠漠出寸碧,风雨时时横黛眉。yān yún mò mò chū cùn bì,fēng yǔ shí shí héng dài méi。
舟人渔子漫回首,骚士墨客劳支颐。zhōu rén yú zi màn huí shǒu,sāo shì mò kè láo zhī yí。
我来穿水入天去,貂裘章甫生尘缁。wǒ lái chuān shuǐ rù tiān qù,diāo qiú zhāng fǔ shēng chén zī。
昂头见此大奇特,跻攀不上空嗟嘻。áng tóu jiàn cǐ dà qí tè,jī pān bù shàng kōng jiē xī。
吾将欲访三岛登九嶷,上蓬莱道山之壁,绝泰华终南之嵋。wú jiāng yù fǎng sān dǎo dēng jiǔ yí,shàng péng lái dào shān zhī bì,jué tài huá zhōng nán zhī méi。
飞凫去舄啸沧海,却来巫峡温前诗。fēi fú qù xì xiào cāng hǎi,què lái wū xiá wēn qián shī。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

和忠父于先生西湖韵

袁说友

先生摆脱世间缘,老去犹堪十万钱。xiān shēng bǎi tuō shì jiān yuán,lǎo qù yóu kān shí wàn qián。
气节向来投匦意,风流今识咏梅篇。qì jié xiàng lái tóu guǐ yì,fēng liú jīn shí yǒng méi piān。
饱闻东閤抡材久,未许西湖对客眠。bǎo wén dōng gé lūn cái jiǔ,wèi xǔ xī hú duì kè mián。
圣主如天怀谠论,只今此席为君前。shèng zhǔ rú tiān huái dǎng lùn,zhǐ jīn cǐ xí wèi jūn qián。

游武昌东湖

袁说友

只说西湖在帝都,武昌新又说东湖。zhǐ shuō xī hú zài dì dōu,wǔ chāng xīn yòu shuō dōng hú。
一围烟浪六十里,几队寒鸥千百雏。yī wéi yān làng liù shí lǐ,jǐ duì hán ōu qiān bǎi chú。
野木迢迢遮去雁,渔舟点点映飞乌。yě mù tiáo tiáo zhē qù yàn,yú zhōu diǎn diǎn yìng fēi wū。
如何不作钱塘景,要与江城作画图。rú hé bù zuò qián táng jǐng,yào yǔ jiāng chéng zuò huà tú。

和赵周锡制干峡中韵四首

袁说友

西陵峭壁路初经,但见搀空两岸青。xī líng qiào bì lù chū jīng,dàn jiàn chān kōng liǎng àn qīng。
天近下连苍玉嶂,山高傍涌翠云屏。tiān jìn xià lián cāng yù zhàng,shān gāo bàng yǒng cuì yún píng。
划开龙虎流三峡,敕下雷霆遣六丁。huà kāi lóng hǔ liú sān xiá,chì xià léi tíng qiǎn liù dīng。
终日横风倚江转,恍疑身世在沧溟。zhōng rì héng fēng yǐ jiāng zhuǎn,huǎng yí shēn shì zài cāng míng。

和赵周锡制干峡中韵四首

袁说友

千仞山头更有山,一山去后一山还。qiān rèn shān tóu gèng yǒu shān,yī shān qù hòu yī shān hái。
林峦有路春回绿,仙洞无人夜启关。lín luán yǒu lù chūn huí lǜ,xiān dòng wú rén yè qǐ guān。
岫列千屏森葆卫,石藏五色像形颜。xiù liè qiān píng sēn bǎo wèi,shí cáng wǔ sè xiàng xíng yán。
举头待向峡中望,见说青天近一斑。jǔ tóu dài xiàng xiá zhōng wàng,jiàn shuō qīng tiān jìn yī bān。

和赵周锡制干峡中韵四首

袁说友

急峡高流日夜东,嵌空怪石浪穿砻。jí xiá gāo liú rì yè dōng,qiàn kōng guài shí làng chuān lóng。
涛喧滩口波翻雪,云断山腰气吐虹。tāo xuān tān kǒu bō fān xuě,yún duàn shān yāo qì tǔ hóng。
几阵堂堂峰硉矹,一泉滴滴水玲珑。jǐ zhèn táng táng fēng lù wù,yī quán dī dī shuǐ líng lóng。
我行天下今将半,安得名山如此工。wǒ xíng tiān xià jīn jiāng bàn,ān dé míng shān rú cǐ gōng。

和赵周锡制干峡中韵四首

袁说友

绝景都忘峡路长,江风时送野花香。jué jǐng dōu wàng xiá lù zhǎng,jiāng fēng shí sòng yě huā xiāng。
峰排玉帐腰凝雪,泉溜珠帘乳滴房。fēng pái yù zhàng yāo níng xuě,quán liū zhū lián rǔ dī fáng。
后日奇山犹续续,而今伟观已堂堂。hòu rì qí shān yóu xù xù,ér jīn wěi guān yǐ táng táng。
雄篇曲尽形容妙,满袖珠玑到旅囊。xióng piān qū jǐn xíng róng miào,mǎn xiù zhū jī dào lǚ náng。

和同年成峡州韵

袁说友

平生踪迹雁门踦,投老犹甘万里驰。píng shēng zōng jì yàn mén yǐ,tóu lǎo yóu gān wàn lǐ chí。
夜永尚迷行客梦,晓来新得故人诗。yè yǒng shàng mí xíng kè mèng,xiǎo lái xīn dé gù rén shī。
秋高莼美念归处,月白江清下水时。qiū gāo chún měi niàn guī chù,yuè bái jiāng qīng xià shuǐ shí。
此日此身无羽翼,输君先去访鸱夷。cǐ rì cǐ shēn wú yǔ yì,shū jūn xiān qù fǎng chī yí。

过皂角林

袁说友

南北城高俯堑深,过帆猝猝倦登临。nán běi chéng gāo fǔ qiàn shēn,guò fān cù cù juàn dēng lín。
两山未远瓜洲渡,十里俄惊皂角林。liǎng shān wèi yuǎn guā zhōu dù,shí lǐ é jīng zào jiǎo lín。
坐想英灵犹炯炯,眼看祠庙独阴阴。zuò xiǎng yīng líng yóu jiǒng jiǒng,yǎn kàn cí miào dú yīn yīn。
塘村共说兴亡处,笑指东河血未沉。táng cūn gòng shuō xīng wáng chù,xiào zhǐ dōng hé xuè wèi chén。

和罗春伯奉常寄题稽山阁韵

袁说友

公来祗谒自周行,脚踏稽山意远翔。gōng lái zhī yè zì zhōu xíng,jiǎo tà jī shān yì yuǎn xiáng。
叠嶂排云烟杳霭,半天得月夜凄凉。dié zhàng pái yún yān yǎo ǎi,bàn tiān dé yuè yè qī liáng。
无言可状湖山好,有客来时锦绣张。wú yán kě zhuàng hú shān hǎo,yǒu kè lái shí jǐn xiù zhāng。
底事东吴声价重,螭头椽笔冠文场。dǐ shì dōng wú shēng jià zhòng,chī tóu chuán bǐ guān wén chǎng。

游齐山用唐杜紫微韵

袁说友

联镳出郭疾于飞,好景留人倦式微。lián biāo chū guō jí yú fēi,hǎo jǐng liú rén juàn shì wēi。
尽日山行惟所适,夕阳堤上咏而归。jǐn rì shān xíng wéi suǒ shì,xī yáng dī shàng yǒng ér guī。
摩挲苔壁嗟前事,徙倚岩亭惜寸晖。mó sā tái bì jiē qián shì,xǐ yǐ yán tíng xī cùn huī。
空忆樊川秋影去,为谁重唱缕金衣。kōng yì fán chuān qiū yǐng qù,wèi shuí zhòng chàng lǚ jīn yī。

泊沙市

袁说友

雪浪云烟日卷舒,去城远近聚廛居。xuě làng yún yān rì juǎn shū,qù chéng yuǎn jìn jù chán jū。
千年堤岸围沙市,十里人烟半竹庐。qiān nián dī àn wéi shā shì,shí lǐ rén yān bàn zhú lú。
荆国平分荆水阔,楚楼遥接楚天馀。jīng guó píng fēn jīng shuǐ kuò,chǔ lóu yáo jiē chǔ tiān yú。
江民日与波神狎,只把涛雷当噏嘘。jiāng mín rì yǔ bō shén xiá,zhǐ bǎ tāo léi dāng xī xū。

同莫子章方舟下龟溪

袁说友

一舸相从下碧澜,城南百里话更残。yī gě xiāng cóng xià bì lán,chéng nán bǎi lǐ huà gèng cán。
绝知未减在家好,政自不愁行路难。jué zhī wèi jiǎn zài jiā hǎo,zhèng zì bù chóu xíng lù nán。
舒望最堪诗眼纵,忘形只觉酒肠宽。shū wàng zuì kān shī yǎn zòng,wàng xíng zhǐ jué jiǔ cháng kuān。
归来颇讶山头黑,果是西风一夜寒。guī lái pǒ yà shān tóu hēi,guǒ shì xī fēng yī yè hán。

顺风至采石

袁说友

快哉真得楚王风,钲鼓喧江四面雄。kuài zāi zhēn dé chǔ wáng fēng,zhēng gǔ xuān jiāng sì miàn xióng。
但欲帆樯催上水,敢辞井路傍西戎。dàn yù fān qiáng cuī shàng shuǐ,gǎn cí jǐng lù bàng xī róng。
江空岁晚飞烟外,人静霜明过浪中。jiāng kōng suì wǎn fēi yān wài,rén jìng shuāng míng guò làng zhōng。
少泊山腰羌笛断,一樽那肯为诗穷。shǎo pō shān yāo qiāng dí duàn,yī zūn nà kěn wèi shī qióng。

过楚州用霍希文韵

袁说友

夜入山阳鹢首东,单车出郭更匆匆。yè rù shān yáng yì shǒu dōng,dān chē chū guō gèng cōng cōng。
欲知势扼三江近,政以城高百尺雄。yù zhī shì è sān jiāng jìn,zhèng yǐ chéng gāo bǎi chǐ xióng。
此恨终天身未老,何人抵掌气凌空。cǐ hèn zhōng tiān shēn wèi lǎo,hé rén dǐ zhǎng qì líng kōng。
连云细草秋风下,把酒长吁问化工。lián yún xì cǎo qiū fēng xià,bǎ jiǔ zhǎng xū wèn huà gōng。

被旨往许浦阅兵风雨中舟过梅里

袁说友

浓云障日卧前山,已觉林深寸步难。nóng yún zhàng rì wò qián shān,yǐ jué lín shēn cùn bù nán。
风雨于人本无意,筋骸如我不禁寒。fēng yǔ yú rén běn wú yì,jīn hái rú wǒ bù jìn hán。
小窗饱听喧江浪,萧寺时惊落岸滩。xiǎo chuāng bǎo tīng xuān jiāng làng,xiāo sì shí jīng luò àn tān。
慨念兴亡千古事,夜阑相对说江干。kǎi niàn xīng wáng qiān gǔ shì,yè lán xiāng duì shuō jiāng gàn。