古诗词

巫山十二峰二十五韵

袁说友

巫山磊块山林姿,一丘一壑贪成痴。wū shān lěi kuài shān lín zī,yī qiū yī hè tān chéng chī。
寸峰拳石瞥眼过,张皇攫觅惟忧迟。cùn fēng quán shí piē yǎn guò,zhāng huáng jué mì wéi yōu chí。
东南佳山多秀丽,就中所欠雄与奇。dōng nán jiā shān duō xiù lì,jiù zhōng suǒ qiàn xióng yǔ qí。
饱闻巫山冠巴峡,奇峰十二相参差。bǎo wén wū shān guān bā xiá,qí fēng shí èr xiāng cān chà。
昔年图画常一见,欲见此山无路之。xī nián tú huà cháng yī jiàn,yù jiàn cǐ shān wú lù zhī。
扁舟西溯上三峡,千岩万壑争追随。biǎn zhōu xī sù shàng sān xiá,qiān yán wàn hè zhēng zhuī suí。
终朝应接已不暇,心目洞骇俱忘疲。zhōng cháo yīng jiē yǐ bù xiá,xīn mù dòng hài jù wàng pí。
蓦然钟鼓高唐上,峰峦二六排旌旗。mò rán zhōng gǔ gāo táng shàng,fēng luán èr liù pái jīng qí。
一峰霞彩迥在望,一峰展翠开屏帷。yī fēng xiá cǎi jiǒng zài wàng,yī fēng zhǎn cuì kāi píng wéi。
无心出岫云吐色,偃盖平峦松并枝。wú xīn chū xiù yún tǔ sè,yǎn gài píng luán sōng bìng zhī。
仙踪鹤驾羽衣近,坛石瑶台阊阖低。xiān zōng hè jià yǔ yī jìn,tán shí yáo tái chāng hé dī。
白云一起凤皇下,清泉四合蛟龙嬉。bái yún yī qǐ fèng huáng xià,qīng quán sì hé jiāo lóng xī。
群峰角立变态异,一一大巧乾坤为。qún fēng jiǎo lì biàn tài yì,yī yī dà qiǎo qián kūn wèi。
外堪击拊试声律,中含造化分四时。wài kān jī fǔ shì shēng lǜ,zhōng hán zào huà fēn sì shí。
天下名山亦多矣,未有列岫奇如兹。tiān xià míng shān yì duō yǐ,wèi yǒu liè xiù qí rú zī。
九华一景固天巧,惜与江流相背驰。jiǔ huá yī jǐng gù tiān qiǎo,xī yǔ jiāng liú xiāng bèi chí。
南北两峰喧众口,妆抹却恨同西施。nán běi liǎng fēng xuān zhòng kǒu,zhuāng mǒ què hèn tóng xī shī。
何如此峰无限好,行行列列临江湄。hé rú cǐ fēng wú xiàn hǎo,xíng xíng liè liè lín jiāng méi。
烟云漠漠出寸碧,风雨时时横黛眉。yān yún mò mò chū cùn bì,fēng yǔ shí shí héng dài méi。
舟人渔子漫回首,骚士墨客劳支颐。zhōu rén yú zi màn huí shǒu,sāo shì mò kè láo zhī yí。
我来穿水入天去,貂裘章甫生尘缁。wǒ lái chuān shuǐ rù tiān qù,diāo qiú zhāng fǔ shēng chén zī。
昂头见此大奇特,跻攀不上空嗟嘻。áng tóu jiàn cǐ dà qí tè,jī pān bù shàng kōng jiē xī。
吾将欲访三岛登九嶷,上蓬莱道山之壁,绝泰华终南之嵋。wú jiāng yù fǎng sān dǎo dēng jiǔ yí,shàng péng lái dào shān zhī bì,jué tài huá zhōng nán zhī méi。
飞凫去舄啸沧海,却来巫峡温前诗。fēi fú qù xì xiào cāng hǎi,què lái wū xiá wēn qián shī。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

泊真州沙岸

袁说友

终朝百尺掣风槎,半夜将星到白沙。zhōng cháo bǎi chǐ chè fēng chá,bàn yè jiāng xīng dào bái shā。
休说元戎夸十乘,且随商橹傍村家。xiū shuō yuán róng kuā shí chéng,qiě suí shāng lǔ bàng cūn jiā。

白鹭洲

袁说友

可惜洲亭已渐荒,了无鸥鹭白双双。kě xī zhōu tíng yǐ jiàn huāng,le wú ōu lù bái shuāng shuāng。
摩挲石上琳琅句,犹得斯文镇大江。mó sā shí shàng lín láng jù,yóu dé sī wén zhèn dà jiāng。

翻流水

袁说友

荆江七百拗如雠,尽日萦纡倒转舟。jīng jiāng qī bǎi ǎo rú chóu,jǐn rì yíng yū dào zhuǎn zhōu。
不必潇湘时逆泛,清波今日不翻流。bù bì xiāo xiāng shí nì fàn,qīng bō jīn rì bù fān liú。

西湖

袁说友

西湖历历旧嬉游,佳处欣逢辄少留。xī hú lì lì jiù xī yóu,jiā chù xīn féng zhé shǎo liú。
却恨草堂元不识,故教俗眼为君羞。què hèn cǎo táng yuán bù shí,gù jiào sú yǎn wèi jūn xiū。

过洞庭

袁说友

两湖绵亘连千里,万古苍梧说二妃。liǎng hú mián gèn lián qiān lǐ,wàn gǔ cāng wú shuō èr fēi。
最羡巴童并蜀客,饱看日月去还归。zuì xiàn bā tóng bìng shǔ kè,bǎo kàn rì yuè qù hái guī。

重湖

袁说友

夷犹画舫入重湖,野蝶闲鸥自笑呼。yí yóu huà fǎng rù zhòng hú,yě dié xián ōu zì xiào hū。
踏遍北园桃李径,又寻芳草到南郛。tà biàn běi yuán táo lǐ jìng,yòu xún fāng cǎo dào nán fú。

楚渚宫

袁说友

楚王下见溯江舟,岂是城隅沮洳头。chǔ wáng xià jiàn sù jiāng zhōu,qǐ shì chéng yú jǔ rù tóu。
自古循名多失实,不妨犹记旧风流。zì gǔ xún míng duō shī shí,bù fáng yóu jì jiù fēng liú。

过道人矶

袁说友

几年烟雨锁苍苔,咫尺侯门路不开。jǐ nián yān yǔ suǒ cāng tái,zhǐ chǐ hóu mén lù bù kāi。
夜半一声横笛处,道人随月过山来。yè bàn yī shēng héng dí chù,dào rén suí yuè guò shān lái。

汨罗

袁说友

怀沙元不为谗嚣,要与江山作美谣。huái shā yuán bù wèi chán xiāo,yào yǔ jiāng shān zuò měi yáo。
千载孤忠动神物,三湖今向汨罗朝。qiān zài gū zhōng dòng shén wù,sān hú jīn xiàng mì luó cháo。

息壤

袁说友

石城出壤水怀州,息壤藏城水复收。shí chéng chū rǎng shuǐ huái zhōu,xī rǎng cáng chéng shuǐ fù shōu。
千载故侯犹未识,土能胜水有深谋。qiān zài gù hóu yóu wèi shí,tǔ néng shèng shuǐ yǒu shēn móu。

祀江神

袁说友

古庙阴阴不记年,扬帆逆浪几舟船。gǔ miào yīn yīn bù jì nián,yáng fān nì làng jǐ zhōu chuán。
我舟小泊沙洲下,也谂江神问济川。wǒ zhōu xiǎo pō shā zhōu xià,yě shěn jiāng shén wèn jì chuān。

游武担山

袁说友

叟邪歌漫遏行云,抔土千年几昼曛。sǒu xié gē màn è xíng yún,póu tǔ qiān nián jǐ zhòu xūn。
石鉴可磨人不见,东西台下泪泉闻。shí jiàn kě mó rén bù jiàn,dōng xī tái xià lèi quán wén。

游中岩

袁说友

篮舆屈曲上中岩,峻壁危峰面面山。lán yú qū qū shàng zhōng yán,jùn bì wēi fēng miàn miàn shān。
心月亭前何世界,不知天上与人间。xīn yuè tíng qián hé shì jiè,bù zhī tiān shàng yǔ rén jiān。

峡路山行即事十首

袁说友

环山翠幄远尤清,柏叶丛枝到地生。huán shān cuì wò yuǎn yóu qīng,bǎi yè cóng zhī dào dì shēng。
恰傍浓阴深处过,无端杜宇两三声。qià bàng nóng yīn shēn chù guò,wú duān dù yǔ liǎng sān shēng。

峡路山行即事十首

袁说友

短篱深閟两三家,门外低畦长豆麻。duǎn lí shēn bì liǎng sān jiā,mén wài dī qí zhǎng dòu má。
急系芒鞋看行客,野花犹带一枝斜。jí xì máng xié kàn xíng kè,yě huā yóu dài yī zhī xié。