古诗词

童丱须知父子篇

史浩

太易本空空,空中有太极。tài yì běn kōng kōng,kōng zhōng yǒu tài jí。
太极判二仪,万物斯生植。tài jí pàn èr yí,wàn wù sī shēng zhí。
天地为父母,万物为子息。tiān dì wèi fù mǔ,wàn wù wèi zi xī。
人居万物群,最曰具灵识。rén jū wàn wù qún,zuì yuē jù líng shí。
两家各生子,匪媒其可得。liǎng jiā gè shēng zi,fěi méi qí kě dé。
合礼成夫妻,相共孕英特。hé lǐ chéng fū qī,xiāng gòng yùn yīng tè。
方当妊娠初,疾呕不纳食。fāng dāng rèn shēn chū,jí ǒu bù nà shí。
妻既日呻吟,夫亦日忧恻。qī jì rì shēn yín,fū yì rì yōu cè。
辛勤弥十月,存亡未可测。xīn qín mí shí yuè,cún wáng wèi kě cè。
暨及震夙时,痛楚千万亿。jì jí zhèn sù shí,tòng chǔ qiān wàn yì。
稍或失调护,沦胥在顷刻。shāo huò shī diào hù,lún xū zài qǐng kè。
幸尔见婴儿,欢色动颜色。xìng ěr jiàn yīng ér,huān sè dòng yán sè。
乳哺更携持,几年先用力。rǔ bǔ gèng xié chí,jǐ nián xiān yòng lì。
母实钟爱怜,父亦思诲饬。mǔ shí zhōng ài lián,fù yì sī huì chì。
资禀尚凡庸,视之如岐嶷。zī bǐng shàng fán yōng,shì zhī rú qí yí。
骄慢不率教,巧计为藏匿。jiāo màn bù lǜ jiào,qiǎo jì wèi cáng nì。
一语或中理,夸扬其肯默。yī yǔ huò zhōng lǐ,kuā yáng qí kěn mò。
葆养觊成人,庶几供子职。bǎo yǎng jì chéng rén,shù jǐ gōng zi zhí。
提孩知爱亲,此情何可抑。tí hái zhī ài qīn,cǐ qíng hé kě yì。
冬温而夏凊,未足酬其德。dōng wēn ér xià qìng,wèi zú chóu qí dé。
昏定而晨省,未足酬其德。hūn dìng ér chén shěng,wèi zú chóu qí dé。
三牲滋美味,未足酬其德。sān shēng zī měi wèi,wèi zú chóu qí dé。
四序纫华衣,未足酬其德。sì xù rèn huá yī,wèi zú chóu qí dé。
竭身至老死,未足酬其德。jié shēn zhì lǎo sǐ,wèi zú chóu qí dé。
碎身如糜粉,未足酬其德。suì shēn rú mí fěn,wèi zú chóu qí dé。
男仕女有行,其常在亲侧。nán shì nǚ yǒu xíng,qí cháng zài qīn cè。
悠然父母心,相望长相忆。yōu rán fù mǔ xīn,xiāng wàng zhǎng xiāng yì。
问讯与馈遗,来往当如织。wèn xùn yǔ kuì yí,lái wǎng dāng rú zhī。
口体所供奉,无问一钱直。kǒu tǐ suǒ gōng fèng,wú wèn yī qián zhí。
亲苟未沾尝,享之宁敢即。qīn gǒu wèi zhān cháng,xiǎng zhī níng gǎn jí。
其有不安节,归省恨不亟。qí yǒu bù ān jié,guī shěng hèn bù jí。
毋分嫡与继,存心何间忒。wú fēn dí yǔ jì,cún xīn hé jiān tè。
虽或不我爱,其敢忘翼翼。suī huò bù wǒ ài,qí gǎn wàng yì yì。
王祥跃冰鱼,薛包恋门阈。wáng xiáng yuè bīng yú,xuē bāo liàn mén yù。
驭车骞忍寒,耕田舜引慝。yù chē qiān rěn hán,gēng tián shùn yǐn tè。
于此坚至行,青史斯刊勒。yú cǐ jiān zhì xíng,qīng shǐ sī kān lēi。
切勿使偏亲,索处萱堂北。qiè wù shǐ piān qīn,suǒ chù xuān táng běi。
富贵未解忧,天伦乃物则。fù guì wèi jiě yōu,tiān lún nǎi wù zé。
不应中道废,失性甘狂惑。bù yīng zhōng dào fèi,shī xìng gān kuáng huò。
呜呼霄壤间,孰有无亲国。wū hū xiāo rǎng jiān,shú yǒu wú qīn guó。
女子远外家,间隙成荆棘。nǚ zi yuǎn wài jiā,jiān xì chéng jīng jí。
男子听妇言,偏爱滋货殖。nán zi tīng fù yán,piān ài zī huò zhí。
礼容故背违,言辞苦凌逼。lǐ róng gù bèi wéi,yán cí kǔ líng bī。
于义或参商,于物或吝啬。yú yì huò cān shāng,yú wù huò lìn sè。
劬劳保抱恩,总不存悃愊。qú láo bǎo bào ēn,zǒng bù cún kǔn bì。
亲老力已衰,欲竞知何克。qīn lǎo lì yǐ shuāi,yù jìng zhī hé kè。
饮泣更包羞,烦冤满胸臆。yǐn qì gèng bāo xiū,fán yuān mǎn xiōng yì。
父子情既离,万世恩之贼。fù zi qíng jì lí,wàn shì ēn zhī zéi。
上帝实监临,天祸阴诛殛。shàng dì shí jiān lín,tiān huò yīn zhū jí。
世事每好还,子孙必凶愎。shì shì měi hǎo hái,zi sūn bì xiōng bì。
嗟哉宇内人,身处礼义域。jiē zāi yǔ nèi rén,shēn chù lǐ yì yù。
忍将君子行,轻以私意蚀。rěn jiāng jūn zi xíng,qīng yǐ sī yì shí。
受报方知改,岵屺嗟空陟。shòu bào fāng zhī gǎi,hù qǐ jiē kōng zhì。
生徒伍禽兽,死则堕鬼蜮。shēng tú wǔ qín shòu,sǐ zé duò guǐ yù。
一念能回光,悖逆顿可熄。yī niàn néng huí guāng,bèi nì dùn kě xī。
吾言虽鄙俚,万古为矜式。wú yán suī bǐ lǐ,wàn gǔ wèi jīn shì。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

杂兴

史浩

世间谀佞枉求多,忠实由来曷可磨。shì jiān yú nìng wǎng qiú duō,zhōng shí yóu lái hé kě mó。
谋寝两淮须仗汲,乱消六馆独由何。móu qǐn liǎng huái xū zhàng jí,luàn xiāo liù guǎn dú yóu hé。
当年乌府心无挠,今日鸾台道不颇。dāng nián wū fǔ xīn wú náo,jīn rì luán tái dào bù pǒ。
若也随时效谀佞,岂能功业许巍峨。ruò yě suí shí xiào yú nìng,qǐ néng gōng yè xǔ wēi é。

杂兴

史浩

人材莫谓世全无,用则贤良弃则愚。rén cái mò wèi shì quán wú,yòng zé xián liáng qì zé yú。
孔圣既生颜闵在,周家才起甫申俱。kǒng shèng jì shēng yán mǐn zài,zhōu jiā cái qǐ fǔ shēn jù。
归恩报德还忠实,附热趋炎属佞谀。guī ēn bào dé hái zhōng shí,fù rè qū yán shǔ nìng yú。
散尽田文门下客,独馀冯子是名儒。sàn jǐn tián wén mén xià kè,dú yú féng zi shì míng rú。

杂兴

史浩

世间无处是坚牢,富贵功名亦谩劳。shì jiān wú chù shì jiān láo,fù guì gōng míng yì mán láo。
一昃一盈天外月,再生再汐海中潮。yī zè yī yíng tiān wài yuè,zài shēng zài xī hǎi zhōng cháo。
红尘衮衮知何补,白发骎骎谁得饶。hóng chén gǔn gǔn zhī hé bǔ,bái fā qīn qīn shuí dé ráo。
加我数年专读易,定须轻举到烟霄。jiā wǒ shù nián zhuān dú yì,dìng xū qīng jǔ dào yān xiāo。

送商筑叟赴南省

史浩

少微烨烨瑞光开,壮士昂头出草莱。shǎo wēi yè yè ruì guāng kāi,zhuàng shì áng tóu chū cǎo lái。
健笔伫倾三峡水,晴空争听一声雷。jiàn bǐ zhù qīng sān xiá shuǐ,qíng kōng zhēng tīng yī shēng léi。
恩承淡墨金门启,宴锡奇花玉女栽。ēn chéng dàn mò jīn mén qǐ,yàn xī qí huā yù nǚ zāi。
预想春风掉归鞅,西郊翠霭上衣来。yù xiǎng chūn fēng diào guī yāng,xī jiāo cuì ǎi shàng yī lái。

次韵商筑叟雪

史浩

风威云势两徘徊,故遣瑶花扑面来。fēng wēi yún shì liǎng pái huái,gù qiǎn yáo huā pū miàn lái。
兔苑芳菲谈笑得,玉京门阙等闲开。tù yuàn fāng fēi tán xiào dé,yù jīng mén quē děng xián kāi。
光浮编简浑疑月,香入杯觞始认梅。guāng fú biān jiǎn hún yí yuè,xiāng rù bēi shāng shǐ rèn méi。
为报寒乡几冰室,功成却拟放春回。wèi bào hán xiāng jǐ bīng shì,gōng chéng què nǐ fàng chūn huí。

上平江守徐侍郎生日

史浩

翼轸腾光万代尊,地灵人杰萃侯门。yì zhěn téng guāng wàn dài zūn,dì líng rén jié cuì hóu mén。
紫芝秀宇尘无染,黄宪澄波挠不浑。zǐ zhī xiù yǔ chén wú rǎn,huáng xiàn chéng bō náo bù hún。
泥湿丹书双彩凤,香凝画戟两朱轮。ní shī dān shū shuāng cǎi fèng,xiāng níng huà jǐ liǎng zhū lún。
生朝有客成飘泊,犹寄巢莲碧玉樽。shēng cháo yǒu kè chéng piāo pō,yóu jì cháo lián bì yù zūn。

上平江守徐侍郎生日

史浩

时节文章与盛衰,我公端合振中微。shí jié wén zhāng yǔ shèng shuāi,wǒ gōng duān hé zhèn zhōng wēi。
玉锋修满姮娥月,天巧分残织女机。yù fēng xiū mǎn héng é yuè,tiān qiǎo fēn cán zhī nǚ jī。
正始风流回治世,豫章宗派得传衣。zhèng shǐ fēng liú huí zhì shì,yù zhāng zōng pài dé chuán yī。
知音久矣烦牙颊,一瓣炉熏心所归。zhī yīn jiǔ yǐ fán yá jiá,yī bàn lú xūn xīn suǒ guī。

上绍兴守俞阁学生日

史浩

扶舆光气拥清苕,竦记真儒载诞朝。fú yú guāng qì yōng qīng sháo,sǒng jì zhēn rú zài dàn cháo。
天令聿新青帝律,王正初御紫宸朝。tiān lìng yù xīn qīng dì lǜ,wáng zhèng chū yù zǐ chén cháo。
已开师幕居东陕,行握台符侍九霄。yǐ kāi shī mù jū dōng shǎn,xíng wò tái fú shì jiǔ xiāo。
春醑如渑介眉寿,亦应兼喜颂陈椒。chūn xǔ rú miǎn jiè méi shòu,yì yīng jiān xǐ sòng chén jiāo。

上绍兴守俞阁学生日

史浩

试向黄堂寿我公,庞眉齯齿气冲融。shì xiàng huáng táng shòu wǒ gōng,páng méi ní chǐ qì chōng róng。
乌飞会看三松老,鲸饮何辞百榼空。wū fēi huì kàn sān sōng lǎo,jīng yǐn hé cí bǎi kē kōng。
的皪方瞳曜迟日,扶疏绿鬓受春风。de lì fāng tóng yào chí rì,fú shū lǜ bìn shòu chūn fēng。
摩挲铜狄长安道,肉眼它年记此翁。mó sā tóng dí zhǎng ān dào,ròu yǎn tā nián jì cǐ wēng。

上绍兴守俞阁学生日

史浩

自从㦸钺临东阃,恋恋车尘拜紫芝。zì cóng jǐ yuè lín dōng kǔn,liàn liàn chē chén bài zǐ zhī。
排雾已逢回阮眼,持蠡谁解测黄陂。pái wù yǐ féng huí ruǎn yǎn,chí lí shuí jiě cè huáng bēi。
知音不借一人誉,走驿聊驰千岁诗。zhī yīn bù jiè yī rén yù,zǒu yì liáo chí qiān suì shī。
桃李从今满天下,月明乌鹊得依枝。táo lǐ cóng jīn mǎn tiān xià,yuè míng wū què dé yī zhī。

次韵高宰谢朱倅惠酒

史浩

仙庐深倚翠微间,酬答风烟肯暂闲。xiān lú shēn yǐ cuì wēi jiān,chóu dá fēng yān kěn zàn xián。
不遣长须干美政,却驰双榼破愁颜。bù qiǎn zhǎng xū gàn měi zhèng,què chí shuāng kē pò chóu yán。
句高饭颗人应瘦,醉著河阳鬓未班。jù gāo fàn kē rén yīng shòu,zuì zhù hé yáng bìn wèi bān。
楚客秋情正无赖,并须乞取展眉山。chǔ kè qiū qíng zhèng wú lài,bìng xū qǐ qǔ zhǎn méi shān。

上曹守徽猷生日

史浩

东皇缥仗下层云,来驾和风再浃辰。dōng huáng piāo zhàng xià céng yún,lái jià hé fēng zài jiā chén。
勋阀此时生鸑鷟,天家满意抱麒麟。xūn fá cǐ shí shēng yuè zhuó,tiān jiā mǎn yì bào qí lín。
方瞳的皪辉迟日,绿鬓扶疏受早春。fāng tóng de lì huī chí rì,lǜ bìn fú shū shòu zǎo chūn。
太史谈公甚奇异,老人星即是前身。tài shǐ tán gōng shén qí yì,lǎo rén xīng jí shì qián shēn。

上曹守徽猷生日

史浩

天圣阴功天下母,庆源重此毓英髦。tiān shèng yīn gōng tiān xià mǔ,qìng yuán zhòng cǐ yù yīng máo。
政区贤否澄冰鉴,诗得江山妙线毫。zhèng qū xián fǒu chéng bīng jiàn,shī dé jiāng shān miào xiàn háo。
已使列城歌既醉,可无众口赋嵩高。yǐ shǐ liè chéng gē jì zuì,kě wú zhòng kǒu fù sōng gāo。
油幢谁道容温席,行从君王宴碧桃。yóu chuáng shuí dào róng wēn xí,xíng cóng jūn wáng yàn bì táo。

上高提举生日

史浩

淡荡春光二月馀,郁葱佳气霭扶舆。dàn dàng chūn guāng èr yuè yú,yù cōng jiā qì ǎi fú yú。
杏园高萼红千颗,银汉新蟾玉一梳。xìng yuán gāo è hóng qiān kē,yín hàn xīn chán yù yī shū。
控鹤暂辞仙府籍,观风聊拥使星车。kòng hè zàn cí xiān fǔ jí,guān fēng liáo yōng shǐ xīng chē。
香萦画㦸簪裾盍,赢得长生几卷书。xiāng yíng huà jǐ zān jū hé,yíng dé zhǎng shēng jǐ juǎn shū。

上高提举生日

史浩

圣主龙飞念故人,侯门雨露一番新。shèng zhǔ lóng fēi niàn gù rén,hóu mén yǔ lù yī fān xīn。
登瀛已宠皇华贵,被彩专荣白发亲。dēng yíng yǐ chǒng huáng huá guì,bèi cǎi zhuān róng bái fā qīn。
好语旧闻千岁鹤,仁风今扇七州春。hǎo yǔ jiù wén qiān suì hè,rén fēng jīn shàn qī zhōu chūn。
定知福寿无边际,坐看云来舞绣茵。dìng zhī fú shòu wú biān jì,zuò kàn yún lái wǔ xiù yīn。