古诗词

三五七言

沈周

君不来,来何时。jūn bù lái,lái hé shí。
三年一书札,万里独相思。sān nián yī shū zhá,wàn lǐ dú xiāng sī。
瑶芳满把凭谁寄,明月伤情只自知。yáo fāng mǎn bǎ píng shuí jì,míng yuè shāng qíng zhǐ zì zhī。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

元祐党人碑

沈周

熙丰小人用,坏政始介甫。xī fēng xiǎo rén yòng,huài zhèng shǐ jiè fǔ。
类从一何众,三朝养祸柢。lèi cóng yī hé zhòng,sān cháo yǎng huò dǐ。
元祐用君子,四海贺马吕。yuán yòu yòng jūn zi,sì hǎi hè mǎ lǚ。
豁然破积晦,有若日当午。huō rán pò jī huì,yǒu ruò rì dāng wǔ。
一日十二时,午位仅一数。yī rì shí èr shí,wǔ wèi jǐn yī shù。
十一非其位,乃在小人所。shí yī fēi qí wèi,nǎi zài xiǎo rén suǒ。
天意未厌祸,善类终遭侮。tiān yì wèi yàn huò,shàn lèi zhōng zāo wǔ。
在睽同而异,川朔失为迕。zài kuí tóng ér yì,chuān shuò shī wèi wù。
其辈随以动,在咸象于股。qí bèi suí yǐ dòng,zài xián xiàng yú gǔ。
奸京柄崇宁,首以故案举。jiān jīng bǐng chóng níng,shǒu yǐ gù àn jǔ。
深虞道复长,籍党表天下。shēn yú dào fù zhǎng,jí dǎng biǎo tiān xià。
一镌亦莫服,凿石竟何补。yī juān yì mò fú,záo shí jìng hé bǔ。
邪正均一罚,株连示淆蛊。xié zhèng jūn yī fá,zhū lián shì xiáo gǔ。
今于岁月后,是非目谁瞽。jīn yú suì yuè hòu,shì fēi mù shuí gǔ。
譬瞻星与宿,经纬森天纪。pì zhān xīng yǔ sù,jīng wěi sēn tiān jì。
不妨紊彗孛,各自粲堪指。bù fáng wěn huì bèi,gè zì càn kān zhǐ。
君子犹元气,不能绝其绪。jūn zi yóu yuán qì,bù néng jué qí xù。
但含消长机,小人昩其旨。dàn hán xiāo zhǎng jī,xiǎo rén mò qí zhǐ。
虽云诈力大,欲绝亦缪矣。suī yún zhà lì dà,yù jué yì móu yǐ。
十步有芳草,十室有贤士。shí bù yǒu fāng cǎo,shí shì yǒu xián shì。
若使朝廷无,曷以维国是。ruò shǐ cháo tíng wú,hé yǐ wéi guó shì。
不以溷小人,同事信难处。bù yǐ hùn xiǎo rén,tóng shì xìn nán chù。
其势莫两立,伤夷至于此。qí shì mò liǎng lì,shāng yí zhì yú cǐ。
小人务辟衅,君子务必沮。xiǎo rén wù pì xìn,jūn zi wù bì jǔ。
柰何君子少,莫胜小人侈。nài hé jūn zi shǎo,mò shèng xiǎo rén chǐ。
恃胜初无人,习恶后无主。shì shèng chū wú rén,xí è hòu wú zhǔ。
丁秦及贾韩,驯至国遭掳。dīng qín jí jiǎ hán,xùn zhì guó zāo lǔ。
一旦中原失,小人实为估。yī dàn zhōng yuán shī,xiǎo rén shí wèi gū。
乃鉴殷之亡,先闻九侯脯。nǎi jiàn yīn zhī wáng,xiān wén jiǔ hóu pú。
碑者本悲也,我来手重抚。bēi zhě běn bēi yě,wǒ lái shǒu zhòng fǔ。

莫砟铜雀砚歌

沈周

拔剑砟瓦,瓦碎何用,砟碎于瞒,莫为轻重。bá jiàn zhǎ wǎ,wǎ suì hé yòng,zhǎ suì yú mán,mò wèi qīng zhòng。
不如掣取太史笔,青竹中间削其统。bù rú chè qǔ tài shǐ bǐ,qīng zhú zhōng jiān xuē qí tǒng。
老瞒自欲瞒春秋,公议所在人焉廋。lǎo mán zì yù mán chūn qiū,gōng yì suǒ zài rén yān sōu。
瓦痕虽留汉正朔,心实无汉虚尊周。wǎ hén suī liú hàn zhèng shuò,xīn shí wú hàn xū zūn zhōu。
愿存此瓦长作砚,犹因子墨黥瞒面。yuàn cún cǐ wǎ zhǎng zuò yàn,yóu yīn zi mò qíng mán miàn。
汉贼明将汉法诛,千载烟华渍深谴。hàn zéi míng jiāng hàn fǎ zhū,qiān zài yān huá zì shēn qiǎn。
古云不以人废言,言如可存瓦可存。gǔ yún bù yǐ rén fèi yán,yán rú kě cún wǎ kě cún。
识贼鉴乱于人群,瓦无可恶恶在人。shí zéi jiàn luàn yú rén qún,wǎ wú kě è è zài rén。
呜呼莫将人瓦并案罪,我为题诗救其碎。wū hū mò jiāng rén wǎ bìng àn zuì,wǒ wèi tí shī jiù qí suì。

题中兴颂石刻后

沈周

有册有册一尺畸,启阅重是磨崖碑。yǒu cè yǒu cè yī chǐ jī,qǐ yuè zhòng shì mó yá bēi。
平原太守气骨壮,杀贼馀力存毛锥。píng yuán tài shǒu qì gǔ zhuàng,shā zéi yú lì cún máo zhuī。
千年白石耀深刻,风雨不剥神扶持。qiān nián bái shí yào shēn kè,fēng yǔ bù bō shén fú chí。
铜柱莫拔魑魅走,铁网欲破珊瑚支。tóng zhù mò bá chī mèi zǒu,tiě wǎng yù pò shān hú zhī。
快观书法十数过,驯读其语增噫嘻。kuài guān shū fǎ shí shù guò,xùn dú qí yǔ zēng yī xī。
君王爱色不爱国,金钱买祸由洗儿。jūn wáng ài sè bù ài guó,jīn qián mǎi huò yóu xǐ ér。
长安洛阳要自陷,法宫蜀栈谁安危。zhǎng ān luò yáng yào zì xiàn,fǎ gōng shǔ zhàn shuí ān wēi。
嗣君虽然返旧物,以得补失终磷缁。sì jūn suī rán fǎn jiù wù,yǐ dé bǔ shī zhōng lín zī。
此碑颂德实揭过,有家有国留箴规。cǐ bēi sòng dé shí jiē guò,yǒu jiā yǒu guó liú zhēn guī。
晴窗日拓不辍手,来禽青李生蛛丝。qíng chuāng rì tuò bù chuò shǒu,lái qín qīng lǐ shēng zhū sī。

和陈惟夤先生姑苏钱塘怀古韵

沈周

开国乐湖山,流观起高台。kāi guó lè hú shān,liú guān qǐ gāo tái。
因有献楣人,木眚自兹来。yīn yǒu xiàn méi rén,mù shěng zì zī lái。
侈泰遂亡国,卷地惊风埃。chǐ tài suì wáng guó,juǎn dì jīng fēng āi。

和陈惟夤先生姑苏钱塘怀古韵

沈周

孙胜有奇占,扬风骨亦无。sūn shèng yǒu qí zhàn,yáng fēng gǔ yì wú。
他日秦馀杭,三匝不可呼。tā rì qín yú háng,sān zā bù kě hū。
令人追往梦,鸟雀悲烟芜。lìng rén zhuī wǎng mèng,niǎo què bēi yān wú。

和陈惟夤先生姑苏钱塘怀古韵

沈周

伯业不可久,阖闾行复墓。bó yè bù kě jiǔ,hé lǘ xíng fù mù。
世换悲树叶,人灭惊草露。shì huàn bēi shù yè,rén miè jīng cǎo lù。
吴越互兴亡,无足笑百步。wú yuè hù xīng wáng,wú zú xiào bǎi bù。

和陈惟夤先生姑苏钱塘怀古韵

沈周

襄邓固宜国,李相言莫行。xiāng dèng gù yí guó,lǐ xiāng yán mò xíng。
偷安昩远图,弹丸荆棘生。tōu ān mò yuǎn tú,dàn wán jīng jí shēng。
北来势受敌,大江顾南横。běi lái shì shòu dí,dà jiāng gù nán héng。

和陈惟夤先生姑苏钱塘怀古韵

沈周

海气薄宫阙,燕幕伤故都。hǎi qì báo gōng quē,yàn mù shāng gù dōu。
正如当道蛇,延颈待人屠。zhèng rú dāng dào shé,yán jǐng dài rén tú。
一枝难苟安,展转南飞乌。yī zhī nán gǒu ān,zhǎn zhuǎn nán fēi wū。

和陈惟夤先生姑苏钱塘怀古韵

沈周

和计适召敌,风尘入松关。hé jì shì zhào dí,fēng chén rù sōng guān。
六龙一逋播,王气去不还。liù lóng yī bū bō,wáng qì qù bù hái。
惟馀岳坟树,枝叶无人攀。wéi yú yuè fén shù,zhī yè wú rén pān。

和桑通判吊文文山六歌失火

沈周

两宫万里塞云黄,三闽四广天子忙。liǎng gōng wàn lǐ sāi yún huáng,sān mǐn sì guǎng tiān zi máng。
孤忠老臣老不死,膏血几时湔国耻。gū zhōng lǎo chén lǎo bù sǐ,gāo xuè jǐ shí jiān guó chǐ。
天高欲诉衍六歌,手把怨笔濡天河。tiān gāo yù sù yǎn liù gē,shǒu bǎ yuàn bǐ rú tiān hé。
天河不干怨长在,朝廷凌迟家破碎。tiān hé bù gàn yuàn zhǎng zài,cháo tíng líng chí jiā pò suì。
老臣已死稿苴存,金玉辉生旧墨痕。lǎo chén yǐ sǐ gǎo jū cún,jīn yù huī shēng jiù mò hén。
郁攸小儿那解事,纸影虽空有文字。yù yōu xiǎo ér nà jiě shì,zhǐ yǐng suī kōng yǒu wén zì。
传人流世自千年,击剑重歌双泪前。chuán rén liú shì zì qiān nián,jī jiàn zhòng gē shuāng lèi qián。

读杨宫詹与屠太宰论事札子

沈周

古谏无专职,士庶获胥通。gǔ jiàn wú zhuān zhí,shì shù huò xū tōng。
今者置有位,非位默而恭。jīn zhě zhì yǒu wèi,fēi wèi mò ér gōng。
卿相曷其然,出纳代天工。qīng xiāng hé qí rán,chū nà dài tiān gōng。
宫詹此札子,责善太宰公。gōng zhān cǐ zhá zi,zé shàn tài zǎi gōng。
辞严气则直,读之声沨沨。cí yán qì zé zhí,dú zhī shēng fēng fēng。
韩论及欧书,异代而合踪。hán lùn jí ōu shū,yì dài ér hé zōng。
既可扶国是,抑竭朋友忠。jì kě fú guó shì,yì jié péng yǒu zhōng。
百年无此言,友道从而隆。bǎi nián wú cǐ yán,yǒu dào cóng ér lóng。
朝廷罚台给,株连班直空。cháo tíng fá tái gěi,zhū lián bān zhí kōng。
宰公乞摄旷,奏上何匆匆。zǎi gōng qǐ shè kuàng,zòu shàng hé cōng cōng。
略弗涉救援,于是涉迎逢。lüè fú shè jiù yuán,yú shì shè yíng féng。
急彼故缓此,意外有牢笼。jí bǐ gù huǎn cǐ,yì wài yǒu láo lóng。
人情鄙兹疏,诋讪纷詾詾。rén qíng bǐ zī shū,dǐ shàn fēn xiōng xiōng。
台为风纪御,给本丝纶总。tái wèi fēng jì yù,gěi běn sī lún zǒng。
朝廷托耳目,立法由祖宗。cháo tíng tuō ěr mù,lì fǎ yóu zǔ zōng。
官小系则大,责重望乃崇。guān xiǎo xì zé dà,zé zhòng wàng nǎi chóng。
愆忒以之律,邪佞以之攻。qiān tè yǐ zhī lǜ,xié nìng yǐ zhī gōng。
从则如水流,不从如水壅。cóng zé rú shuǐ liú,bù cóng rú shuǐ yōng。
士气要在养,养则其气充。shì qì yào zài yǎng,yǎng zé qí qì chōng。
折沮失謇谔,使之抱喑聋。zhé jǔ shī jiǎn è,shǐ zhī bào yīn lóng。
天王本圣明,宰公实股肱。tiān wáng běn shèng míng,zǎi gōng shí gǔ gōng。
信之如蓍龟,可以定吉凶。xìn zhī rú shī guī,kě yǐ dìng jí xiōng。
慷慨能行义,岂曰无优容。kāng kǎi néng xíng yì,qǐ yuē wú yōu róng。
难解者彭王,喜怒注宸衷。nán jiě zhě péng wáng,xǐ nù zhù chén zhōng。
程罪终见释,钺幸终弗庸。chéng zuì zhōng jiàn shì,yuè xìng zhōng fú yōng。
公议皎如日,晓及三尺童。gōng yì jiǎo rú rì,xiǎo jí sān chǐ tóng。
岂宰顾不谅,而弗及童蒙。qǐ zǎi gù bù liàng,ér fú jí tóng méng。
朝廷行是罚,名以惩不供。cháo tíng xíng shì fá,míng yǐ chéng bù gōng。
因摄以寓援,何不鉴触龙。yīn shè yǐ yù yuán,hé bù jiàn chù lóng。
乞浆或得酒,求鱼庶离鸿。qǐ jiāng huò dé jiǔ,qiú yú shù lí hóng。
言患不至此,何患听弗聪。yán huàn bù zhì cǐ,hé huàn tīng fú cōng。
所惜在谏垣,两挫一岁中。suǒ xī zài jiàn yuán,liǎng cuò yī suì zhōng。
岁来其娓娓,履霜怆凌冻。suì lái qí wěi wěi,lǚ shuāng chuàng líng dòng。
不可视朝廷,长有拒谏风。bù kě shì cháo tíng,zhǎng yǒu jù jiàn fēng。
凤鸟吝不鸣,若鸣致时雍。fèng niǎo lìn bù míng,ruò míng zhì shí yōng。
匪为群谏地,自树弼亮功。fěi wèi qún jiàn dì,zì shù bì liàng gōng。
其日举传奉,逮谏适相同。qí rì jǔ chuán fèng,dǎi jiàn shì xiāng tóng。
奏名四十员,珂马耀长冲。zòu míng sì shí yuán,kē mǎ yào zhǎng chōng。
胥靡共趋走,俯默不敢颙。xū mí gòng qū zǒu,fǔ mò bù gǎn yóng。
观者谓不祥,道议起如蜂。guān zhě wèi bù xiáng,dào yì qǐ rú fēng。
其责将谁归,未可谢匪躬。qí zé jiāng shuí guī,wèi kě xiè fěi gōng。
当悯时不平,亦可悲人穷。dāng mǐn shí bù píng,yì kě bēi rén qióng。
不鸣岂瓦鸡,不应岂木钟。bù míng qǐ wǎ jī,bù yīng qǐ mù zhōng。
岂待七年发,救焚必征彸。qǐ dài qī nián fā,jiù fén bì zhēng zhōng。
但恐缓不及,激切有缄封。dàn kǒng huǎn bù jí,jī qiè yǒu jiān fēng。
令人思三原,当此热心胸。lìng rén sī sān yuán,dāng cǐ rè xīn xiōng。
陈乞惟恐后,剀切期必从。chén qǐ wéi kǒng hòu,kǎi qiè qī bì cóng。
皎皎歌白驹,一往无留踪。jiǎo jiǎo gē bái jū,yī wǎng wú liú zōng。
江湖渺吾忧,其言不可终。jiāng hú miǎo wú yōu,qí yán bù kě zhōng。

观补官

沈周

冠冕耀通衢,罗绮照芳春。guān miǎn yào tōng qú,luó qǐ zhào fāng chūn。
珂马等列侯,洋洋意气新。kē mǎ děng liè hóu,yáng yáng yì qì xīn。
观者叹且信,黄金能贵人。guān zhě tàn qiě xìn,huáng jīn néng guì rén。
黄金本假借,观人自失真。huáng jīn běn jiǎ jiè,guān rén zì shī zhēn。
穷闾处约子,读书苦长勤。qióng lǘ chù yuē zi,dú shū kǔ zhǎng qín。
书声振悲风,莫次甑中尘。shū shēng zhèn bēi fēng,mò cì zèng zhōng chén。
敝褐三十年,一绂难贲身。bì hè sān shí nián,yī fú nán bēn shēn。
问子何事此,好义已忘贫。wèn zi hé shì cǐ,hǎo yì yǐ wàng pín。

拣瓜词时提学公黜诸生貌寝者

沈周

累累黄台瓜种者,欲求售碌碌买食。lèi lèi huáng tái guā zhǒng zhě,yù qiú shòu lù lù mǎi shí。
人择美弃其陋大,小各随形偏正亦。rén zé měi qì qí lòu dà,xiǎo gè suí xíng piān zhèng yì。
随生滋味在其中,包藏那得明君不。suí shēng zī wèi zài qí zhōng,bāo cáng nà dé míng jūn bù。
见贤妃臼头女又,不见贤相跛足子。jiàn xián fēi jiù tóu nǚ yòu,bù jiàn xián xiāng bǒ zú zi。
呜呼貌取岂尽瓜,外陋安知中自美。wū hū mào qǔ qǐ jǐn guā,wài lòu ān zhī zhōng zì měi。
愿华一脔请君尝,滋味分明为君死。yuàn huá yī luán qǐng jūn cháng,zī wèi fēn míng wèi jūn sǐ。

喜李贞庵致仕

沈周

九鼎忙忙作人饵,头白眼花朝鼓里。jiǔ dǐng máng máng zuò rén ěr,tóu bái yǎn huā cháo gǔ lǐ。
先生有才足补衮,有俸未足充妻子。xiān shēng yǒu cái zú bǔ gǔn,yǒu fèng wèi zú chōng qī zi。
未衰告归急于矢,不谋朋友断诸己。wèi shuāi gào guī jí yú shǐ,bù móu péng yǒu duàn zhū jǐ。
先生自是不羁人,健鹘凌云秋万里。xiān shēng zì shì bù jī rén,jiàn gǔ líng yún qiū wàn lǐ。
君子难进退则易,礼义堂堂尽终始。jūn zi nán jìn tuì zé yì,lǐ yì táng táng jǐn zhōng shǐ。
太湖可钓亦君鱼,阳羡堪耕亦君米。tài hú kě diào yì jūn yú,yáng xiàn kān gēng yì jūn mǐ。
出兮处兮乐天私,更有文章贲山水。chū xī chù xī lè tiān sī,gèng yǒu wén zhāng bēn shān shuǐ。

盗发

沈周

小窃虽饥寒,巨猾实扇起。xiǎo qiè suī jī hán,jù huá shí shàn qǐ。
十百相党群,刀殳弄凶技。shí bǎi xiāng dǎng qún,dāo shū nòng xiōng jì。
前邻遭砟关,逼货炙妻子。qián lín zāo zhǎ guān,bī huò zhì qī zi。
后邻发重堤,进舟当门舣。hòu lín fā zhòng dī,jìn zhōu dāng mén yǐ。
担负亦公然,罄室乃云止。dān fù yì gōng rán,qìng shì nǎi yún zhǐ。
稍或有牴牾,人戮庐亦燬。shāo huò yǒu dǐ wǔ,rén lù lú yì huǐ。
无何哄西村,旋复啸东里。wú hé hǒng xī cūn,xuán fù xiào dōng lǐ。
通川及要路,宵征绝行李。tōng chuān jí yào lù,xiāo zhēng jué xíng lǐ。
检刮空腰缠,体至衣裘褫。jiǎn guā kōng yāo chán,tǐ zhì yī qiú chǐ。
天寒冰载路,沟壑何不委。tiān hán bīng zài lù,gōu hè hé bù wěi。
家家夜结束,老少泣以俟。jiā jiā yè jié shù,lǎo shǎo qì yǐ qí。
一息苟奠安,天明各相喜。yī xī gǒu diàn ān,tiān míng gè xiāng xǐ。
正念一井闬,搔动乃如此。zhèng niàn yī jǐng hàn,sāo dòng nǎi rú cǐ。
江东连江湖,固是盗所倚。jiāng dōng lián jiāng hú,gù shì dào suǒ yǐ。
禁弛气则张,类滋势难弭。jìn chí qì zé zhāng,lèi zī shì nán mǐ。
有官示以仁,得录不之罪。yǒu guān shì yǐ rén,dé lù bù zhī zuì。
恕实长之道,无乃延小美。shù shí zhǎng zhī dào,wú nǎi yán xiǎo měi。
有声自此辈,识者谓辱已。yǒu shēng zì cǐ bèi,shí zhě wèi rǔ yǐ。
况彼有后言,时哉好生理。kuàng bǐ yǒu hòu yán,shí zāi hǎo shēng lǐ。
教虎不咥人,所性安可使。jiào hǔ bù xì rén,suǒ xìng ān kě shǐ。
使誉出贤者,天下知善士。shǐ yù chū xián zhě,tiān xià zhī shàn shì。
民以静为乐,贸贸安生死。mín yǐ jìng wèi lè,mào mào ān shēng sǐ。
虽然废赒恤,糠覈自甘旨。suī rán fèi zhōu xù,kāng hé zì gān zhǐ。
去蠹木欣荣,除?禾茂薿。qù dù mù xīn róng,chú sōng hé mào nǐ。
苟以刑不仁,诛夘亦非是。gǒu yǐ xíng bù rén,zhū mǎo yì fēi shì。
刑以齐乱民,用之不得已。xíng yǐ qí luàn mín,yòng zhī bù dé yǐ。
如何输租人,米驳毙于棰。rú hé shū zū rén,mǐ bó bì yú chuí。