古诗词

三五七言

沈周

君不来,来何时。jūn bù lái,lái hé shí。
三年一书札,万里独相思。sān nián yī shū zhá,wàn lǐ dú xiāng sī。
瑶芳满把凭谁寄,明月伤情只自知。yáo fāng mǎn bǎ píng shuí jì,míng yuè shāng qíng zhǐ zì zhī。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

烈女死篇

沈周

周家女子李家妇,未嫁夫家但相许。zhōu jiā nǚ zi lǐ jiā fù,wèi jià fū jiā dàn xiāng xǔ。
正如一树未开花,分明自有春为主。zhèng rú yī shù wèi kāi huā,fēn míng zì yǒu chūn wèi zhǔ。
李郎病瘵两年强,说道今年番上床。lǐ láng bìng zhài liǎng nián qiáng,shuō dào jīn nián fān shàng chuáng。
闻来人语多不的,口又藏羞难问娘。wén lái rén yǔ duō bù de,kǒu yòu cáng xiū nán wèn niáng。
只对寒灯泪如霰,为重为轻果谁见。zhǐ duì hán dēng lèi rú xiàn,wèi zhòng wèi qīng guǒ shuí jiàn。
此身空负嫁夫名,此眼何曾辨郎面。cǐ shēn kōng fù jià fū míng,cǐ yǎn hé céng biàn láng miàn。
阿娘背女泣堂前,忖是郎边凶信传。ā niáng bèi nǚ qì táng qián,cǔn shì láng biān xiōng xìn chuán。
烈姬重义轻一死,贞女安心无二天。liè jī zhòng yì qīng yī sǐ,zhēn nǚ ān xīn wú èr tiān。
通身示孝衣裳白,长练高经绣房夕。tōng shēn shì xiào yī shang bái,zhǎng liàn gāo jīng xiù fáng xī。
在世鸳鸯不得双,同到黄泉愿成匹。zài shì yuān yāng bù dé shuāng,tóng dào huáng quán yuàn chéng pǐ。

烈女生篇

沈周

阿娘心悸夜不眠,起来顾女如雉悬。ā niáng xīn jì yè bù mián,qǐ lái gù nǚ rú zhì xuán。
肉寒气绝强求艾,引息微微吹碧烟。ròu hán qì jué qiáng qiú ài,yǐn xī wēi wēi chuī bì yān。
夺鬼为人假天手,天亦怜渠能过厚。duó guǐ wèi rén jiǎ tiān shǒu,tiān yì lián qú néng guò hòu。
怕教此义世无知,不使其人世无有。pà jiào cǐ yì shì wú zhī,bù shǐ qí rén shì wú yǒu。
夫妻未媾本何私,分在名存白日知。fū qī wèi gòu běn hé sī,fēn zài míng cún bái rì zhī。
何如死向白日下,千载分明心不欺。hé rú sǐ xiàng bái rì xià,qiān zài fēn míng xīn bù qī。
今载聊因阿娘活,枯木暂回根已拨。jīn zài liáo yīn ā niáng huó,kū mù zàn huí gēn yǐ bō。
将心化石立郎茔,表是郎妻刻妾名。jiāng xīn huà shí lì láng yíng,biǎo shì láng qī kè qiè míng。

叶妇高节诗

沈周

叶家夫郎邹家妇,百年同生誓同死。yè jiā fū láng zōu jiā fù,bǎi nián tóng shēng shì tóng sǐ。
五十五日天夺之,一个孤鸾失其侣。wǔ shí wǔ rì tiān duó zhī,yī gè gū luán shī qí lǚ。
腹中顾后无男女,手中托生有机杼。fù zhōng gù hòu wú nán nǚ,shǒu zhōng tuō shēng yǒu jī zhù。
短檠长夜不敢哭,白日深沉闭房户。duǎn qíng zhǎng yè bù gǎn kū,bái rì shēn chén bì fáng hù。
老姑谓妇岁月长,新妇告姑听我语。lǎo gū wèi fù suì yuè zhǎng,xīn fù gào gū tīng wǒ yǔ。
我身聊奉姑同居,我心已与夫同土。wǒ shēn liáo fèng gū tóng jū,wǒ xīn yǐ yǔ fū tóng tǔ。
青天虽高所不欺,白发固远要自取。qīng tiān suī gāo suǒ bù qī,bái fā gù yuǎn yào zì qǔ。
忧勤患难以静制,礼义廉耻在刚主。yōu qín huàn nán yǐ jìng zhì,lǐ yì lián chǐ zài gāng zhǔ。
火来胁房我不动,委身一焚火莫苦。huǒ lái xié fáng wǒ bù dòng,wěi shēn yī fén huǒ mò kǔ。
盗来敲门我不惊,先身一刎盗何侮。dào lái qiāo mén wǒ bù jīng,xiān shēn yī wěn dào hé wǔ。
病来容药不见医,有臂可斫诊不许。bìng lái róng yào bù jiàn yī,yǒu bì kě zhuó zhěn bù xǔ。
事虽未及虑早及,口既能言身有处。shì suī wèi jí lǜ zǎo jí,kǒu jì néng yán shēn yǒu chù。
世当可重儗金玉,家不可少比稷黍。shì dāng kě zhòng nǐ jīn yù,jiā bù kě shǎo bǐ jì shǔ。
临终一著犹可竦,笑谓家中诸妪姆。lín zhōng yī zhù yóu kě sǒng,xiào wèi jiā zhōng zhū yù mǔ。
老身幸享六十馀,数尽年穷理宜去。lǎo shēn xìng xiǎng liù shí yú,shù jǐn nián qióng lǐ yí qù。
纷纷身后惜事乱,从此治时先嘱汝。fēn fēn shēn hòu xī shì luàn,cóng cǐ zhì shí xiān zhǔ rǔ。
房前指限喻如山,自我入来无出武。fáng qián zhǐ xiàn yù rú shān,zì wǒ rù lái wú chū wǔ。
房中处久于我殡,魂识依依得其所。fáng zhōng chù jiǔ yú wǒ bìn,hún shí yī yī dé qí suǒ。
生前忌接男子面,死魄毋令吊人睹。shēng qián jì jiē nán zi miàn,sǐ pò wú lìng diào rén dǔ。
人间嫠寡堪作别,始末高明越今古。rén jiān lí guǎ kān zuò bié,shǐ mò gāo míng yuè jīn gǔ。
朝廷未闻乡且颂,完德更宜加藻斧。cháo tíng wèi wén xiāng qiě sòng,wán dé gèng yí jiā zǎo fǔ。
何人有力达太史,何人有力达公府。hé rén yǒu lì dá tài shǐ,hé rén yǒu lì dá gōng fǔ。
呜呼节妇今冥冥,其身可腐名弗腐。wū hū jié fù jīn míng míng,qí shēn kě fǔ míng fú fǔ。

赠韩珍

沈周

恩以生骨肉,义以生抚育。ēn yǐ shēng gǔ ròu,yì yǐ shēng fǔ yù。
韩珍本异姓,恩与义两足。hán zhēn běn yì xìng,ēn yǔ yì liǎng zú。
心肝蓄义血,甫有数十斛。xīn gān xù yì xuè,fǔ yǒu shù shí hú。
义气溢皮毛,馨馥及衣服。yì qì yì pí máo,xīn fù jí yī fú。
主父病京邸,危命一线属。zhǔ fù bìng jīng dǐ,wēi mìng yī xiàn shǔ。
千里独奋往,并日走匍匐。qiān lǐ dú fèn wǎng,bìng rì zǒu pú fú。
药物无能为,事亟刲股肉。yào wù wú néng wèi,shì jí kuī gǔ ròu。
股亦割义刃,无慑亦无慉。gǔ yì gē yì rèn,wú shè yì wú xù。
虽然不救死,揆意义亦笃。suī rán bù jiù sǐ,kuí yì yì yì dǔ。
君臣亦义合,往往逆乱伏。jūn chén yì yì hé,wǎng wǎng nì luàn fú。
珍乎可珍哉,摇毫吾特录。zhēn hū kě zhēn zāi,yáo háo wú tè lù。

咏费彦杰还钗事

沈周

淮安新城下,交易利所在。huái ān xīn chéng xià,jiāo yì lì suǒ zài。
往来十万人,财货溢闾阓。wǎng lái shí wàn rén,cái huò yì lǘ huì。
道上或有遗,一钱尚尔爱。dào shàng huò yǒu yí,yī qián shàng ěr ài。
老叟费彦杰,早行足有碍。lǎo sǒu fèi yàn jié,zǎo xíng zú yǒu ài。
俯拾黄金钗,耀目口发喟。fǔ shí huáng jīn chāi,yào mù kǒu fā kuì。
乃诘旁居人,经此何淑艾。nǎi jí páng jū rén,jīng cǐ hé shū ài。
众云未始见,见只有舆载。zhòng yún wèi shǐ jiàn,jiàn zhǐ yǒu yú zài。
恐是帷中脱,去此尚未迈。kǒng shì wéi zhōng tuō,qù cǐ shàng wèi mài。
费追逾阡陌,气喘力良惫。fèi zhuī yú qiān mò,qì chuǎn lì liáng bèi。
止舆问何失,曾莫有所㣻。zhǐ yú wèn hé shī,céng mò yǒu suǒ yì。
舆女惊其言,抚䯰乃觉謮。yú nǚ jīng qí yán,fǔ jiè nǎi jué zé。
搴帷出粉黛,便即就地拜。qiān wéi chū fěn dài,biàn jí jiù dì bài。
还钗叟疾走,更莫延少话。hái chāi sǒu jí zǒu,gèng mò yán shǎo huà。
女却叩姓里,答云不足芥。nǚ què kòu xìng lǐ,dá yún bù zú jiè。
无姓住亦远,欲知将奚待。wú xìng zhù yì yuǎn,yù zhī jiāng xī dài。
我亦弗汝询,彼此付暧昧。wǒ yì fú rǔ xún,bǐ cǐ fù ài mèi。
此事常有闻,但虑斯言躗。cǐ shì cháng yǒu wén,dàn lǜ sī yán wèi。
偶与叟相接,询之乃至再。ǒu yǔ sǒu xiāng jiē,xún zhī nǎi zhì zài。
叟笑云虽有,宜还无可怪。sǒu xiào yún suī yǒu,yí hái wú kě guài。
呜呼古人事,喜见行今辈。wū hū gǔ rén shì,xǐ jiàn xíng jīn bèi。
揆今实为奇,蜀日犬乃吠。kuí jīn shí wèi qí,shǔ rì quǎn nǎi fèi。
在叟似非难,在众则难逮。zài sǒu shì fēi nán,zài zhòng zé nán dǎi。
义利寓人情,要之得其裁。yì lì yù rén qíng,yào zhī dé qí cái。
吾诗为叟发,庶亦存俗戒。wú shī wèi sǒu fā,shù yì cún sú jiè。

蜀国宋承奉好义歌

沈周

君不见簪折尚有戚,缶破还失声。jūn bù jiàn zān zhé shàng yǒu qī,fǒu pò hái shī shēng。
可弃复何惜,奈有不忍情。kě qì fù hé xī,nài yǒu bù rěn qíng。
蜀之内相宋公者,儒服聊借貂珰荣。shǔ zhī nèi xiāng sòng gōng zhě,rú fú liáo jiè diāo dāng róng。
翻编展卷日不辍,谈仁说义口似天河倾。fān biān zhǎn juǎn rì bù chuò,tán rén shuō yì kǒu shì tiān hé qīng。
前年搆江桥,长虹跨彩成双清。qián nián gòu jiāng qiáo,zhǎng hóng kuà cǎi chéng shuāng qīng。
今年结净居,乐哉斯丘手自营。jīn nián jié jìng jū,lè zāi sī qiū shǒu zì yíng。
费金万馀极宏丽,空坟一个身长生。fèi jīn wàn yú jí hóng lì,kōng fén yī gè shēn zhǎng shēng。
国初宋学士,华国文之精。guó chū sòng xué shì,huá guó wén zhī jīng。
蚕丛生流死且寓,山水啮冢见者惊。cán cóng shēng liú sǐ qiě yù,shān shuǐ niè zhǒng jiàn zhě jīng。
今之内相古王叵,感此恻怛思迁更。jīn zhī nèi xiāng gǔ wáng pǒ,gǎn cǐ cè dá sī qiān gèng。
撤我□居,为彼佳城。chè wǒ jū,wèi bǐ jiā chéng。
万金之重忍一掷,折簪破缶无其轻。wàn jīn zhī zhòng rěn yī zhì,zhé zān pò fǒu wú qí qīng。
割爱以酬义,千人万人无此能。gē ài yǐ chóu yì,qiān rén wàn rén wú cǐ néng。
割财以徇义,千里万里流其名。gē cái yǐ xùn yì,qiān lǐ wàn lǐ liú qí míng。
来者有济,行人赞叹桥上行。lái zhě yǒu jì,xíng rén zàn tàn qiáo shàng xíng。
逝者有惠,枯骨负荷于冥冥。shì zhě yǒu huì,kū gǔ fù hé yú míng míng。
何公慷慨乃如此,其德好藉诗书成。hé gōng kāng kǎi nǎi rú cǐ,qí dé hǎo jí shī shū chéng。
可笑士良以书禁人读,欲使耳目涂聪明。kě xiào shì liáng yǐ shū jìn rén dú,yù shǐ ěr mù tú cōng míng。
呜呼以公视仇仇乃诈,以仇视公公乃诚。wū hū yǐ gōng shì chóu chóu nǎi zhà,yǐ chóu shì gōng gōng nǎi chéng。

义商行

沈周

商程无山川,逐利是所征。shāng chéng wú shān chuān,zhú lì shì suǒ zhēng。
商车无岁月,徇义岂其情。shāng chē wú suì yuè,xùn yì qǐ qí qíng。
程君倜傥怀,久矣客辽城。chéng jūn tì tǎng huái,jiǔ yǐ kè liáo chéng。
前年聘少房,镒金酬娉婷。qián nián pìn shǎo fáng,yì jīn chóu pīng tíng。
娉婷来归际,掩面泪纵横。pīng tíng lái guī jì,yǎn miàn lèi zòng héng。
谓翁坐逮赇,鬻夫未能盈。wèi wēng zuò dǎi qiú,yù fū wèi néng yíng。
失身驯及妾,包羞履君庭。shī shēn xùn jí qiè,bāo xiū lǚ jūn tíng。
彦宽未毕说,毅遣诫亟行。yàn kuān wèi bì shuō,yì qiǎn jiè jí xíng。
人妻我可夺,人急我可乘。rén qī wǒ kě duó,rén jí wǒ kě chéng。
酬金弗汝责,毁券迹亦平。chóu jīn fú rǔ zé,huǐ quàn jì yì píng。
既以赎伉俪,复以赎笞搒。jì yǐ shú kàng lì,fù yǐ shú chī bàng。
父子与夫妇,载造遂欢迎。fù zi yǔ fū fù,zài zào suì huān yíng。
义利在天地,有若水火争。yì lì zài tiān dì,yǒu ruò shuǐ huǒ zhēng。
达人识所向,遐迩腾芳声。dá rén shí suǒ xiàng,xiá ěr téng fāng shēng。
我闻诘彦宽,辗尔无答应。wǒ wén jí yàn kuān,niǎn ěr wú dá yīng。
徐云勿多扬,我初不为名。xú yún wù duō yáng,wǒ chū bù wèi míng。
我即低头拜,古谊重光荣。wǒ jí dī tóu bài,gǔ yì zhòng guāng róng。
赞言欲劝薄,拙斐惟勉成。zàn yán yù quàn báo,zhuō fěi wéi miǎn chéng。

常熟张修撰孙女许人为妾杨大尹明父改妻先贤言氏之子因赋

沈周

芳兰阽粪壤,贞女议少房。fāng lán diàn fèn rǎng,zhēn nǚ yì shǎo fáng。
为计堕媒舌,父母惑如簧。wèi jì duò méi shé,fù mǔ huò rú huáng。
女子何所知,衷心不分明。nǚ zi hé suǒ zhī,zhōng xīn bù fēn míng。
令尹廉非偶,喟为先德伤。lìng yǐn lián fēi ǒu,kuì wèi xiān dé shāng。
割俸资返聘,乃币乃篚筐。gē fèng zī fǎn pìn,nǎi bì nǎi fěi kuāng。
改求大贤后,言氏得秀郎。gǎi qiú dà xián hòu,yán shì dé xiù láng。
贞女与秀郎,既婚复有将。zhēn nǚ yǔ xiù láng,jì hūn fù yǒu jiāng。
此事若天斡,鬼神与之襄。cǐ shì ruò tiān wò,guǐ shén yǔ zhī xiāng。
令尹通神明,义气扶纲常。lìng yǐn tōng shén míng,yì qì fú gāng cháng。
摘珠出泥涂,炯然开夜光。zhāi zhū chū ní tú,jiǒng rán kāi yè guāng。
拭璧从埃壒,焕尔昭天章。shì bì cóng āi ài,huàn ěr zhāo tiān zhāng。
富郑自范择,言子思激昂。fù zhèng zì fàn zé,yán zi sī jī áng。
结草报治命,翰撰当不忘。jié cǎo bào zhì mìng,hàn zhuàn dāng bù wàng。
我特歌尹德,词短意则长。wǒ tè gē yǐn dé,cí duǎn yì zé zhǎng。

胡妇杀虎图

沈周

谁谓绕指柔,能化百鍊钢。shuí wèi rào zhǐ róu,néng huà bǎi liàn gāng。
谁谓妇女柔,杀虎如刲羊。shuí wèi fù nǚ róu,shā hǔ rú kuī yáng。
有女如鼠恐其虎,况能杀虎非不祥。yǒu nǚ rú shǔ kǒng qí hǔ,kuàng néng shā hǔ fēi bù xiáng。
脱夫之命岂例此,当熊之勇同肝肠。tuō fū zhī mìng qǐ lì cǐ,dāng xióng zhī yǒng tóng gān cháng。
寻常针线倦紫凤,卒与虎力争其强。xún cháng zhēn xiàn juàn zǐ fèng,zú yǔ hǔ lì zhēng qí qiáng。
虎时顾得不顾失,妇心顾存不顾亡。hǔ shí gù dé bù gù shī,fù xīn gù cún bù gù wáng。
手中有刀爱作刀,以义淬之无敢当。shǒu zhōng yǒu dāo ài zuò dāo,yǐ yì cuì zhī wú gǎn dāng。
天寒月黑星有光,虎血涂地葭苍苍,人生有行无枣阳。tiān hán yuè hēi xīng yǒu guāng,hǔ xuè tú dì jiā cāng cāng,rén shēng yǒu xíng wú zǎo yáng。

分得义庄送李中舍贞伯还朝

沈周

君不见范公嗜义如饮食,范公庇族如羽翼。jūn bù jiàn fàn gōng shì yì rú yǐn shí,fàn gōng bì zú rú yǔ yì。
亲疏百口百不忧,养生送死皆公力。qīn shū bǎi kǒu bǎi bù yōu,yǎng shēng sòng sǐ jiē gōng lì。
公存公亡犹一日,有田供需惠无极。gōng cún gōng wáng yóu yī rì,yǒu tián gōng xū huì wú jí。
伐石纪事庄上头,大书特书高十尺。fá shí jì shì zhuāng shàng tóu,dà shū tè shū gāo shí chǐ。
李君车马有行色,下马读碑三叹息。lǐ jūn chē mǎ yǒu xíng sè,xià mǎ dú bēi sān tàn xī。
若见甘棠思召伯,若对澧流思禹迹。ruò jiàn gān táng sī zhào bó,ruò duì lǐ liú sī yǔ jì。
李君亦岂寻常人,身小才大气正直。lǐ jūn yì qǐ xún cháng rén,shēn xiǎo cái dà qì zhèng zhí。
博学强记无与敌,平步便当超九棘。bó xué qiáng jì wú yǔ dí,píng bù biàn dāng chāo jiǔ jí。
十年小心职文墨,阶次悠悠鬓将白。shí nián xiǎo xīn zhí wén mò,jiē cì yōu yōu bìn jiāng bái。
故园已筑梅花庄,此意含仁我先识。gù yuán yǐ zhù méi huā zhuāng,cǐ yì hán rén wǒ xiān shí。
呜呼范公之后多闲田,愿君买接东西陌。wū hū fàn gōng zhī hòu duō xián tián,yuàn jūn mǎi jiē dōng xī mò。

镇南世节行为黔国公赋

沈周

黔公坐镇封内清,黔公卧治封外平。qián gōng zuò zhèn fēng nèi qīng,qián gōng wò zhì fēng wài píng。
碧鸡金马作门戟,复有滇池供洗兵。bì jī jīn mǎ zuò mén jǐ,fù yǒu diān chí gōng xǐ bīng。
黄牛平把宝刀换,春山来劝诸夷耕。huáng niú píng bǎ bǎo dāo huàn,chūn shān lái quàn zhū yí gēng。
诸夷爱戴非一日,子孙孙子知生成。zhū yí ài dài fēi yī rì,zi sūn sūn zi zhī shēng chéng。
雕题花脚最难服,今日推公无孔明。diāo tí huā jiǎo zuì nán fú,jīn rì tuī gōng wú kǒng míng。
忆昔先公遇高帝,鼾睡龙怀天不惊。yì xī xiān gōng yù gāo dì,hān shuì lóng huái tiān bù jīng。
印如金斗酬百伐,带誓黄河申载盟。yìn rú jīn dòu chóu bǎi fá,dài shì huáng hé shēn zài méng。
桓桓祖武看公绳,天南别隐一长城。huán huán zǔ wǔ kàn gōng shéng,tiān nán bié yǐn yī zhǎng chéng。
金汤虽固尚在法,恩信相孚何待征。jīn tāng suī gù shàng zài fǎ,ēn xìn xiāng fú hé dài zhēng。
古称仆射如弟兄,军中笑歌髀肉生。gǔ chēng pū shè rú dì xiōng,jūn zhōng xiào gē bì ròu shēng。
国公自进玛瑙觥,醉后还赓出塞行。guó gōng zì jìn mǎ nǎo gōng,zuì hòu hái gēng chū sāi xíng。

费元诗

沈周

义事久不见,将谓民风漓。yì shì jiǔ bù jiàn,jiāng wèi mín fēng lí。
有此费元者,秦人何可欺。yǒu cǐ fèi yuán zhě,qín rén hé kě qī。
嗟嗟逆旅邻,平昔昧所知。jiē jiē nì lǚ lín,píng xī mèi suǒ zhī。
瘐死怜顷暂,给饘活其饥。yǔ sǐ lián qǐng zàn,gěi zhān huó qí jī。
傍窥妄讥议,将利室中姿。bàng kuī wàng jī yì,jiāng lì shì zhōng zī。
邻后愿奴报,夫妇自同来。lín hòu yuàn nú bào,fū fù zì tóng lái。
元曰非奴利,苟利非我为。yuán yuē fēi nú lì,gǒu lì fēi wǒ wèi。
掉头略不顾,天地知吾私。diào tóu lüè bù gù,tiān dì zhī wú sī。
至此嫌猜尽,君子未尝移。zhì cǐ xián cāi jǐn,jūn zi wèi cháng yí。
所薄既云厚,厚者宜过之。suǒ báo jì yún hòu,hòu zhě yí guò zhī。
兄氏没永平,讣达肝肠摧。xiōng shì méi yǒng píng,fù dá gān cháng cuī。
哀痛出天性,殒绝岂自期。āi tòng chū tiān xìng,yǔn jué qǐ zì qī。
或谓不可训,若挞阋墙儿。huò wèi bù kě xùn,ruò tà xì qiáng ér。
斯人今已矣,其骨当为芝。sī rén jīn yǐ yǐ,qí gǔ dāng wèi zhī。
其魄当为云,祥瑞昭明时。qí pò dāng wèi yún,xiáng ruì zhāo míng shí。
况是有贤嗣,天报信不差。kuàng shì yǒu xián sì,tiān bào xìn bù chà。
尚有千载后,名从青竹垂。shàng yǒu qiān zài hòu,míng cóng qīng zhú chuí。

荆花春意为彭昉寅之赋

沈周

我写彭家荆,不写田家树。wǒ xiě péng jiā jīng,bù xiě tián jiā shù。
彭家兄弟无异言,不似田家初有异。péng jiā xiōng dì wú yì yán,bù shì tián jiā chū yǒu yì。
兄弟原从一气生,荆亦同根复同祗。xiōng dì yuán cóng yī qì shēng,jīng yì tóng gēn fù tóng zhī。
花不乱,开则聚。huā bù luàn,kāi zé jù。
枝不乱,大小附。zhī bù luàn,dà xiǎo fù。
叶不乱,上下蔽。yè bù luàn,shàng xià bì。
风吹枝叶动,月出形影具。fēng chuī zhī yè dòng,yuè chū xíng yǐng jù。
有兄弟应求之义,次第之序。yǒu xiōng dì yīng qiú zhī yì,cì dì zhī xù。
人谓彭家有此兄弟和,我谓非此而能致。rén wèi péng jiā yǒu cǐ xiōng dì hé,wǒ wèi fēi cǐ ér néng zhì。
老夫见其祖子孙,和顺孝友迨三世。lǎo fū jiàn qí zǔ zi sūn,hé shùn xiào yǒu dài sān shì。
无乃气体之孚以和召和曾不戾。wú nǎi qì tǐ zhī fú yǐ hé zhào hé céng bù lì。
彭家此树未必有,我今写此尚与存劝励。péng jiā cǐ shù wèi bì yǒu,wǒ jīn xiě cǐ shàng yǔ cún quàn lì。
尝见他家真有荆,树下阋墙兼紾臂。cháng jiàn tā jiā zhēn yǒu jīng,shù xià xì qiáng jiān zhěn bì。
饶他漫有好荆树,不如好兄弟。ráo tā màn yǒu hǎo jīng shù,bù rú hǎo xiōng dì。
有好兄弟荆亦贵,无好兄弟贱与凡木类。yǒu hǎo xiōng dì jīng yì guì,wú hǎo xiōng dì jiàn yǔ fán mù lèi。
我写不写树,写其兄弟心之懿。wǒ xiě bù xiě shù,xiě qí xiōng dì xīn zhī yì。
兄弟和在心,音声容色愉而憙。xiōng dì hé zài xīn,yīn shēng róng sè yú ér xī。
不和名不祥、家不利。bù hé míng bù xiáng jiā bù lì。
我虽为君写万树,不若自裁一树方寸地。wǒ suī wèi jūn xiě wàn shù,bù ruò zì cái yī shù fāng cùn dì。

睡起

沈周

欲晴不晴云阁雨,欲落未落日挂山。yù qíng bù qíng yún gé yǔ,yù luò wèi luò rì guà shān。
道人睡起思如水,闲倚长松数鹤还。dào rén shuì qǐ sī rú shuǐ,xián yǐ zhǎng sōng shù hè hái。

早兴

沈周

清霜被群叶,青黄纷委地。qīng shuāng bèi qún yè,qīng huáng fēn wěi dì。
病肌粟朝寒,烘背俟阳气。bìng jī sù cháo hán,hōng bèi qí yáng qì。
深坐聊展卷,眊氉怯细字。shēn zuò liáo zhǎn juǎn,mào sào qiè xì zì。
岁月递吾老,不谓易以至。suì yuè dì wú lǎo,bù wèi yì yǐ zhì。
盛衰理自然,微吟不成嘅。shèng shuāi lǐ zì rán,wēi yín bù chéng kǎi。