古诗词

周氏敬荣堂诗

辛弃疾

泰伯古至德,以逊天下闻。tài bó gǔ zhì dé,yǐ xùn tiān xià wén。
周公去未远,二叔乃流言。zhōu gōng qù wèi yuǎn,èr shū nǎi liú yán。
春风棠棣萼,秋日脊令原。chūn fēng táng dì è,qiū rì jí lìng yuán。
岂无良友生,岁晏谁急难。qǐ wú liáng yǒu shēng,suì yàn shuí jí nán。
当年召公诗,虑缺兄弟恩。dāng nián zhào gōng shī,lǜ quē xiōng dì ēn。
贤哉首阳子,此粟久不餐。xián zāi shǒu yáng zi,cǐ sù jiǔ bù cān。
末俗益可嗟,有货无天伦。mò sú yì kě jiē,yǒu huò wú tiān lún。
仓卒竞锱铢,或不暇掩亲。cāng zú jìng zī zhū,huò bù xiá yǎn qīn。
朝从官府去,暮与妻妾论。cháo cóng guān fǔ qù,mù yǔ qī qiè lùn。
手植父桑柘,俄顷楚越分。shǒu zhí fù sāng zhè,é qǐng chǔ yuè fēn。
口泽母杯圈,改作唇齿寒。kǒu zé mǔ bēi quān,gǎi zuò chún chǐ hán。
我观天地间,孰不知爱身。wǒ guān tiān dì jiān,shú bù zhī ài shēn。
有伐其左臂,那复右者存。yǒu fá qí zuǒ bì,nà fù yòu zhě cún。
君看百足虫,至死身不颠。jūn kàn bǎi zú chóng,zhì sǐ shēn bù diān。
一矢折甚易,累十力则艰。yī shǐ zhé shén yì,lèi shí lì zé jiān。
世其有不知,利欲令智昏。shì qí yǒu bù zhī,lì yù lìng zhì hūn。
周君千载士,金玉四弟昆。zhōu jūn qiān zài shì,jīn yù sì dì kūn。
状如商山皓,雍雍古衣冠。zhuàng rú shāng shān hào,yōng yōng gǔ yī guān。
又如孔门科,行义皆可尊。yòu rú kǒng mén kē,xíng yì jiē kě zūn。
我行前冈上,人指孝友门。wǒ xíng qián gāng shàng,rén zhǐ xiào yǒu mén。
邀我饮其家,本末能具陈。yāo wǒ yǐn qí jiā,běn mò néng jù chén。
我家所自出,嘉祐刘三元。wǒ jiā suǒ zì chū,jiā yòu liú sān yuán。
至今起俗说,闻者薄夫醇。zhì jīn qǐ sú shuō,wén zhě báo fū chún。
逮我先君子,仁孝俭且文。dǎi wǒ xiān jūn zi,rén xiào jiǎn qiě wén。
室有相乳猫,庭有同心兰。shì yǒu xiāng rǔ māo,tíng yǒu tóng xīn lán。
推梨更逊枣,左右儿曹欢。tuī lí gèng xùn zǎo,zuǒ yòu ér cáo huān。
尺布与斗粟,咄哉彼何人。chǐ bù yǔ dòu sù,duō zāi bǐ hé rén。
比屋二百年,试比东西邻。bǐ wū èr bǎi nián,shì bǐ dōng xī lín。
东家馀破釜,西里今颓垣。dōng jiā yú pò fǔ,xī lǐ jīn tuí yuán。
萁豆自煎煮,拔地无本根。qí dòu zì jiān zhǔ,bá dì wú běn gēn。
逼逼守遗戒,岂不在子孙。bī bī shǒu yí jiè,qǐ bù zài zi sūn。
矧复学圣贤,遑恤后富贫。shěn fù xué shèng xián,huáng xù hòu fù pín。
谁书百忍字,何不一笑温。shuí shū bǎi rěn zì,hé bù yī xiào wēn。
我老悲古道,闻此摧肺肝。wǒ lǎo bēi gǔ dào,wén cǐ cuī fèi gān。
洗盏前致词,福善天匪悭。xǐ zhǎn qián zhì cí,fú shàn tiān fěi qiān。
圣朝重揖逊,欲尧舜此民。shèng cháo zhòng yī xùn,yù yáo shùn cǐ mín。
请君大其门,车马行便蕃。qǐng jūn dà qí mén,chē mǎ xíng biàn fān。
长歌谪仙李,茂记文公韩。zhǎng gē zhé xiān lǐ,mào jì wén gōng hán。
我诗聊复再,语拙意则真。wǒ shī liáo fù zài,yǔ zhuō yì zé zhēn。
此书君勿嗤,傥俟采诗官。cǐ shū jūn wù chī,tǎng qí cǎi shī guān。
辛弃疾

辛弃疾

辛弃疾(1140-1207),南宋词人。原字坦夫,改字幼安,别号稼轩,汉族,历城(今山东济南)人。出生时,中原已为金兵所占。21岁参加抗金义军,不久归南宋。历任湖北、江西、湖南、福建、浙东安抚使等职。一生力主抗金。曾上《美芹十论》与《九议》,条陈战守之策。其词抒写力图恢复国家统一的爱国热情,倾诉壮志难酬的悲愤,对当时执政者的屈辱求和颇多谴责;也有不少吟咏祖国河山的作品。题材广阔又善化用前人典故入词,风格沉雄豪迈又不乏细腻柔媚之处。由于辛弃疾的抗金主张与当政的主和派政见不合,后被弹劾落职,退隐江西带湖。 辛弃疾的作品>>

猜您喜欢

南歌子·山中夜坐

辛弃疾

世事从头减,秋怀彻底清。shì shì cóng tóu jiǎn,qiū huái chè dǐ qīng。
夜深犹送枕边声,试问清溪底事、未能平。yè shēn yóu sòng zhěn biān shēng,shì wèn qīng xī dǐ shì wèi néng píng。
月到愁边白,鸡先远处鸣。yuè dào chóu biān bái,jī xiān yuǎn chù míng。
是中无有利和名,因甚山前未晓、有人行?shì zhōng wú yǒu lì hé míng,yīn shén shān qián wèi xiǎo yǒu rén xíng?

清平乐·寿信守王道夫

辛弃疾

此身长健,还却功名愿。cǐ shēn zhǎng jiàn,hái què gōng míng yuàn。
枉读平生三万卷,满酌金杯听劝。wǎng dú píng shēng sān wàn juǎn,mǎn zhuó jīn bēi tīng quàn。
男儿玉带金鱼,能消几许诗书。nán ér yù dài jīn yú,néng xiāo jǐ xǔ shī shū。
料得今宵醉也,两行红袖争扶。liào dé jīn xiāo zuì yě,liǎng xíng hóng xiù zhēng fú。

清平乐·寿赵民则提刑。时新除,且素不喜饮

辛弃疾

诗书万卷,合上明光殿。shī shū wàn juǎn,hé shàng míng guāng diàn。
案上文书看未遍,眉里阴功早见。àn shàng wén shū kàn wèi biàn,méi lǐ yīn gōng zǎo jiàn。
十分竹瘦松坚,看君自是长年。shí fēn zhú shòu sōng jiān,kàn jūn zì shì zhǎng nián。
若解尊前痛饮,精神便是神仙。ruò jiě zūn qián tòng yǐn,jīng shén biàn shì shén xiān。

清平乐·题上卢桥

辛弃疾

清泉犇快,不管青山碍。qīng quán bēn kuài,bù guǎn qīng shān ài。
十里盘盘平世界,更着溪山襟带。shí lǐ pán pán píng shì jiè,gèng zhe xī shān jīn dài。
古今陵谷茫茫,市朝往往耕桑。gǔ jīn líng gǔ máng máng,shì cháo wǎng wǎng gēng sāng。
此地居然形胜,似曾小小兴亡。cǐ dì jū rán xíng shèng,shì céng xiǎo xiǎo xīng wáng。

虞美人·赋虞美人草

辛弃疾

当年得意如芳草,日日春风好。dāng nián dé yì rú fāng cǎo,rì rì chūn fēng hǎo。
拔山力尽忽悲歌,饮罢虞兮从此、奈君何。bá shān lì jǐn hū bēi gē,yǐn bà yú xī cóng cǐ nài jūn hé。
人间不识精诚苦,贪看青青舞。rén jiān bù shí jīng chéng kǔ,tān kàn qīng qīng wǔ。
蓦然敛袂却亭亭,怕是曲中犹带、楚歌声。mò rán liǎn mèi què tíng tíng,pà shì qū zhōng yóu dài chǔ gē shēng。

浪淘沙·送吴子似县尉

辛弃疾

金玉旧情怀,风月追陪。jīn yù jiù qíng huái,fēng yuè zhuī péi。
扁舟千里兴佳哉。biǎn zhōu qiān lǐ xīng jiā zāi。
不似子猷行半路,却棹船回。bù shì zi yóu xíng bàn lù,què zhào chuán huí。
来岁菊花开,记我清杯。lái suì jú huā kāi,jì wǒ qīng bēi。
西风雁过瑱山台。xī fēng yàn guò zhèn shān tái。
把似倩他书不到,好与同来。bǎ shì qiàn tā shū bù dào,hǎo yǔ tóng lái。

新荷叶·赵茂嘉、赵晋臣和韵,见约初秋访悠然,再用韵

辛弃疾

物盛还衰,眼看春叶秋萁。wù shèng hái shuāi,yǎn kàn chūn yè qiū qí。
贵贱交情,翟公门外人稀。guì jiàn jiāo qíng,dí gōng mén wài rén xī。
酒酣耳热,又何须、幽愤裁诗。jiǔ hān ěr rè,yòu hé xū yōu fèn cái shī。
茂林修竹,小园曲径疏篱。mào lín xiū zhú,xiǎo yuán qū jìng shū lí。
秋以为期。qiū yǐ wèi qī。
西风黄菊开时。xī fēng huáng jú kāi shí。
拄杖敲门,任他颠倒裳衣。zhǔ zhàng qiāo mén,rèn tā diān dào shang yī。
去年堪笑,醉题诗、醒后方知。qù nián kān xiào,zuì tí shī xǐng hòu fāng zhī。
而今东望,心随去鸟先飞。ér jīn dōng wàng,xīn suí qù niǎo xiān fēi。

浪淘沙令·赋虞美人草

辛弃疾

不肯过江东,玉帐匆匆。bù kěn guò jiāng dōng,yù zhàng cōng cōng。
至今草木忆英雄。zhì jīn cǎo mù yì yīng xióng。
唱著《虞兮》当日曲,便舞春风。chàng zhù yú xī dāng rì qū,biàn wǔ chūn fēng。
儿女此情同,往事朦胧。ér nǚ cǐ qíng tóng,wǎng shì méng lóng。
湘娥竹上泪痕浓。xiāng é zhú shàng lèi hén nóng。
舜盖重瞳堪痛恨,羽又重瞳。shùn gài zhòng tóng kān tòng hèn,yǔ yòu zhòng tóng。

生查子·独游西岩

辛弃疾

青山非不佳,未解留侬住。qīng shān fēi bù jiā,wèi jiě liú nóng zhù。
赤脚踏层冰,为爱清溪故。chì jiǎo tà céng bīng,wèi ài qīng xī gù。
朝来山鸟啼,劝上山高处。cháo lái shān niǎo tí,quàn shàng shān gāo chù。
我意不关渠,自要寻诗去。wǒ yì bù guān qú,zì yào xún shī qù。

西江月·和杨民瞻赋牡丹韵

辛弃疾

宫粉厌涂娇额,浓妆要压秋花。gōng fěn yàn tú jiāo é,nóng zhuāng yào yā qiū huā。
西真人醉忆仙家。xī zhēn rén zuì yì xiān jiā。
飞佩丹霞羽化。fēi pèi dān xiá yǔ huà。
十里芬芳未足,一亭风露先加。shí lǐ fēn fāng wèi zú,yī tíng fēng lù xiān jiā。
杏腮桃脸费铅华。xìng sāi táo liǎn fèi qiān huá。
终惯秋蟾影下。zhōng guàn qiū chán yǐng xià。

唐多令·淑景斗清明

辛弃疾

淑景斗清明,和风拂面轻。shū jǐng dòu qīng míng,hé fēng fú miàn qīng。
小杯盘、同集郊坰。xiǎo bēi pán tóng jí jiāo jiōng。
着个簥儿不肯上,须索要、大家行。zhe gè jiāo ér bù kěn shàng,xū suǒ yào dà jiā xíng。
行步渐轻盈,行行笑语频。xíng bù jiàn qīng yíng,xíng xíng xiào yǔ pín。
凤鞋儿、微褪些根。fèng xié ér wēi tuì xiē gēn。
忽地倚人陪笑道:“真个是、脚儿疼。hū dì yǐ rén péi xiào dào zhēn gè shì jiǎo ér téng。

寻芳草·调陈萃叟忆内

辛弃疾

有得许多泪。yǒu dé xǔ duō lèi。
又闲却、许多鸳被。yòu xián què xǔ duō yuān bèi。
枕头儿、放处都不是。zhěn tóu ér fàng chù dōu bù shì。
旧家时、怎生睡。jiù jiā shí zěn shēng shuì。
更也没书来,那堪被、雁儿调戏。gèng yě méi shū lái,nà kān bèi yàn ér diào xì。
道无书、却有书中意。dào wú shū què yǒu shū zhōng yì。
排几个、人人字。pái jǐ gè rén rén zì。

玉楼春

辛弃疾

有无一理谁差别,乐令区区浑未达。yǒu wú yī lǐ shuí chà bié,lè lìng qū qū hún wèi dá。
事言无处未尝无,试把所无凭理说。shì yán wú chù wèi cháng wú,shì bǎ suǒ wú píng lǐ shuō。
伯夷饥采西山蕨,何异捣齑餐杵铁。bó yí jī cǎi xī shān jué,hé yì dǎo jī cān chǔ tiě。
仲尼去卫又之陈,此是乘车入鼠穴。zhòng ní qù wèi yòu zhī chén,cǐ shì chéng chē rù shǔ xué。

一剪梅·记得同烧此夜香

辛弃疾

记得同烧此夜香,人在回廊,月在回廊。jì dé tóng shāo cǐ yè xiāng,rén zài huí láng,yuè zài huí láng。
而今独自睚昏黄,行也思量,坐也思量。ér jīn dú zì yá hūn huáng,xíng yě sī liàng,zuò yě sī liàng。
锦字都来三两行,千断人肠,万断人肠。jǐn zì dōu lái sān liǎng xíng,qiān duàn rén cháng,wàn duàn rén cháng。
雁儿何处是仙乡?来也恓惶,去也恓惶。yàn ér hé chù shì xiān xiāng?lái yě xī huáng,qù yě xī huáng。

一剪梅·游蒋山,呈叶丞相

辛弃疾

独立苍茫醉不归。dú lì cāng máng zuì bù guī。
日暮天寒,归去来兮。rì mù tiān hán,guī qù lái xī。
探梅踏雪几何时。tàn méi tà xuě jǐ hé shí。
今我来思,杨柳依依。jīn wǒ lái sī,yáng liǔ yī yī。
白石岗头曲岸西。bái shí gǎng tóu qū àn xī。
一片闲愁,芳草萋萋。yī piàn xián chóu,fāng cǎo qī qī。
多情山鸟不须啼。duō qíng shān niǎo bù xū tí。
桃李无言,下自成蹊。táo lǐ wú yán,xià zì chéng qī。