古诗词

伏蒙秘阁张丈宠顾下邑并以长篇为贶降叹之馀牵勉继韵仰求斤削僭率皇恐

朱熹

向来灭迹东山东,闭门不问乌雌雄。xiàng lái miè jì dōng shān dōng,bì mén bù wèn wū cí xióng。
门前有路向尘土,两足未举心先慵。mén qián yǒu lù xiàng chén tǔ,liǎng zú wèi jǔ xīn xiān yōng。
当时亦有车马客,此意欲说嗟谁同。dāng shí yì yǒu chē mǎ kè,cǐ yì yù shuō jiē shuí tóng。
穷居聊复追仲蔚,笃论何必须刘龚。qióng jū liáo fù zhuī zhòng wèi,dǔ lùn hé bì xū liú gōng。
平生故人子张子,相思安得长相从。píng shēng gù rén zi zhāng zi,xiāng sī ān dé zhǎng xiāng cóng。
每劳书疏问生死,坐想星宿罗心胸。měi láo shū shū wèn shēng sǐ,zuò xiǎng xīng sù luó xīn xiōng。
几年持节汉水上,木牛流马旌旗红。jǐ nián chí jié hàn shuǐ shàng,mù niú liú mǎ jīng qí hóng。
君王辍馈思颇牧,外庸且讫来朝宗。jūn wáng chuò kuì sī pǒ mù,wài yōng qiě qì lái cháo zōng。
因能过我紫霄下,后乘载得珠帘栊。yīn néng guò wǒ zǐ xiāo xià,hòu chéng zài dé zhū lián lóng。
苍颜白发应笑我,曷不饱卧陶窗风。cāng yán bái fā yīng xiào wǒ,hé bù bǎo wò táo chuāng fēng。
开樽鹅池水清激,下马醮石烟空蒙。kāi zūn é chí shuǐ qīng jī,xià mǎ jiào shí yān kōng méng。
须臾路转山更好,摩天巨刃排双峰。xū yú lù zhuǎn shān gèng hǎo,mó tiān jù rèn pái shuāng fēng。
少看银河忽倒挂,直欲跳下清泠中。shǎo kàn yín hé hū dào guà,zhí yù tiào xià qīng líng zhōng。
南临汇泽共指点,缥缈贝阙浮珠宫。nán lín huì zé gòng zhǐ diǎn,piāo miǎo bèi quē fú zhū gōng。
公言平日爱登览,到此一洗群山空。gōng yán píng rì ài dēng lǎn,dào cǐ yī xǐ qún shān kōng。
坐间为我出奇句,不用远寄南飞鸿。zuò jiān wèi wǒ chū qí jù,bù yòng yuǎn jì nán fēi hóng。
上言云泉足奇赏,下叹契阔欢相逢。shàng yán yún quán zú qí shǎng,xià tàn qì kuò huān xiāng féng。
纷吾失脚堕世网,乃有此会宁天穷。fēn wú shī jiǎo duò shì wǎng,nǎi yǒu cǐ huì níng tiān qióng。
流光过眼惊昨梦,旧约回首羞尘容。liú guāng guò yǎn jīng zuó mèng,jiù yuē huí shǒu xiū chén róng。
明朝却上烟艇去,灭没万顷追凫翁。míng cháo què shàng yān tǐng qù,miè méi wàn qǐng zhuī fú wēng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

次韵择之听话

朱熹

语道深惭话一场,感君亲切为宣扬。yǔ dào shēn cán huà yī chǎng,gǎn jūn qīn qiè wèi xuān yáng。
更将充扩随钩索,意味从今积渐长。gèng jiāng chōng kuò suí gōu suǒ,yì wèi cóng jīn jī jiàn zhǎng。

次韵伯崇自警二首

朱熹

十载相期事业新,云何犹叹未成身。shí zài xiāng qī shì yè xīn,yún hé yóu tàn wèi chéng shēn。
流光易失如翻水,莫是因循误得人。liú guāng yì shī rú fān shuǐ,mò shì yīn xún wù dé rén。

次韵伯崇自警二首

朱熹

诵君佳句极优柔,未得明彊是所忧。sòng jūn jiā jù jí yōu róu,wèi dé míng jiàng shì suǒ yōu。
若悟本来非木石,保君弘毅不能休。ruò wù běn lái fēi mù shí,bǎo jūn hóng yì bù néng xiū。

奉答择之四诗意到即书不及次韵

朱熹

为闵人疲上马行,此时消息尽分明。wèi mǐn rén pí shàng mǎ xíng,cǐ shí xiāo xī jǐn fēn míng。
更怜跣足无衣苦,充此直教天下平。gèng lián xiǎn zú wú yī kǔ,chōng cǐ zhí jiào tiān xià píng。

奉答择之四诗意到即书不及次韵

朱熹

君看灞桥风雪中,南来北去莽何穷。jūn kàn bà qiáo fēng xuě zhōng,nán lái běi qù mǎng hé qióng。
想应亦有还家客,便尔讥诃恐未公。xiǎng yīng yì yǒu hái jiā kè,biàn ěr jī hē kǒng wèi gōng。

奉答择之四诗意到即书不及次韵

朱熹

东头不见西头是,南畔唯嫌北畔非。dōng tóu bù jiàn xī tóu shì,nán pàn wéi xián běi pàn fēi。
多谢圣门传大学,直将絜矩露天机。duō xiè shèng mén chuán dà xué,zhí jiāng jié jǔ lù tiān jī。

奉答择之四诗意到即书不及次韵

朱熹

安肆真同鸩毒科,君言虽苦未伤和。ān sì zhēn tóng zhèn dú kē,jūn yán suī kǔ wèi shāng hé。
解嘲却是生回互,政恐纷纷事转多。jiě cháo què shì shēng huí hù,zhèng kǒng fēn fēn shì zhuǎn duō。

答择之

朱熹

长言三复尽温纯,妙处知君又日新。zhǎng yán sān fù jǐn wēn chún,miào chù zhī jūn yòu rì xīn。
我亦平生伤褊迫,期君苦口却谆谆。wǒ yì píng shēng shāng biǎn pò,qī jūn kǔ kǒu què zhūn zhūn。

次韵择之见路傍乱草有感

朱熹

世间无处不阳春,道路何曾困得人。shì jiān wú chù bù yáng chūn,dào lù hé céng kùn dé rén。
若向此中生厌斁,不知何处可安身。ruò xiàng cǐ zhōng shēng yàn yì,bù zhī hé chù kě ān shēn。

到袁州二首

朱熹

马蹄今日到袁州,山木萧椮四面愁。mǎ tí jīn rì dào yuán zhōu,shān mù xiāo sēn sì miàn chóu。
多谢晚来风力劲,朔云寒日共悠悠。duō xiè wǎn lái fēng lì jìn,shuò yún hán rì gòng yōu yōu。

到袁州二首

朱熹

袁州刺史几何人,韩李流芳独未泯。yuán zhōu cì shǐ jǐ hé rén,hán lǐ liú fāng dú wèi mǐn。
道丧时危今日意,九原遗恨一时新。dào sàng shí wēi jīn rì yì,jiǔ yuán yí hèn yī shí xīn。

十二月旦袁州道中作

朱熹

今朝已是腊嘉平,我独胡为在远行。jīn cháo yǐ shì là jiā píng,wǒ dú hú wèi zài yuǎn xíng。
白发倚闾应注想,青山联骑若为情。bái fā yǐ lǘ yīng zhù xiǎng,qīng shān lián qí ruò wèi qíng。

人言石乳洪羊之胜不及往游作此

朱熹

人道归云未足夸,洪羊石乳更谽谺。rén dào guī yún wèi zú kuā,hóng yáng shí rǔ gèng hān xiā。
连环入梦难纡轸,回首西风又日斜。lián huán rù mèng nán yū zhěn,huí shǒu xī fēng yòu rì xié。

分宜晚泊江亭望南山之胜绝江往游将还而舟子不至择之刺船径渡呼之予与伯崇伫立以俟因得二绝

朱熹

寒水粼粼受晚风,轻舠来往思无穷。hán shuǐ lín lín shòu wǎn fēng,qīng dāo lái wǎng sī wú qióng。
何妨也向溪南去,徙倚空林暮蔼中。hé fáng yě xiàng xī nán qù,xǐ yǐ kōng lín mù ǎi zhōng。

分宜晚泊江亭望南山之胜绝江往游将还而舟子不至择之刺船径渡呼之予与伯崇伫立以俟因得二绝

朱熹

一棹翩然唤不回,两筇江畔久徘徊。yī zhào piān rán huàn bù huí,liǎng qióng jiāng pàn jiǔ pái huái。
早知君有如神技,同下中流亦快哉。zǎo zhī jūn yǒu rú shén jì,tóng xià zhōng liú yì kuài zāi。