古诗词

倒用前韵

邹浩

我有一张琴,穷高更极深。wǒ yǒu yī zhāng qín,qióng gāo gèng jí shēn。
瓠巴那解鼓,师旷杳难寻。hù bā nà jiě gǔ,shī kuàng yǎo nán xún。
寂寂三冬夜,悠悠万古心。jì jì sān dōng yè,yōu yōu wàn gǔ xīn。
衣冠遍天宇,谁为作知音。yī guān biàn tiān yǔ,shuí wèi zuò zhī yīn。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

静阅堂

邹浩

左辖诸郎朝散君,顷年于此岸纶巾。zuǒ xiá zhū láng cháo sàn jūn,qǐng nián yú cǐ àn lún jīn。
谁知还是风炎日,我亦来为堂上人。shuí zhī hái shì fēng yán rì,wǒ yì lái wèi táng shàng rén。
菡萏波澄端自倚,桄榔烟静几番新。hàn dàn bō chéng duān zì yǐ,guāng láng yān jìng jǐ fān xīn。
静中阅尽荣枯事,独爱龙山万古春。jìng zhōng yuè jǐn róng kū shì,dú ài lóng shān wàn gǔ chūn。

寄莹中

邹浩

天道无私果是非,斯人如凤中人机。tiān dào wú sī guǒ shì fēi,sī rén rú fèng zhōng rén jī。
雄惊一矢从南落,雌领诸雏向北飞。xióng jīng yī shǐ cóng nán luò,cí lǐng zhū chú xiàng běi fēi。
且与龟龙为伴侣,未应蝼蚁损毛衣。qiě yǔ guī lóng wèi bàn lǚ,wèi yīng lóu yǐ sǔn máo yī。
吾皇致理肩虞舜,会见翱翔下德辉。wú huáng zhì lǐ jiān yú shùn,huì jiàn áo xiáng xià dé huī。

读丘浚寺丞天绘亭记

邹浩

襟怀落落富经纶,造命奇穷道不伸。jīn huái luò luò fù jīng lún,zào mìng qí qióng dào bù shēn。
诗以百篇天上献,身为万里幕中宾。shī yǐ bǎi piān tiān shàng xiàn,shēn wèi wàn lǐ mù zhōng bīn。
每听故老谈风节,尚有遗文照水滨。měi tīng gù lǎo tán fēng jié,shàng yǒu yí wén zhào shuǐ bīn。
闻说神游已无碍,想经山顶亦逡巡。wén shuō shén yóu yǐ wú ài,xiǎng jīng shān dǐng yì qūn xún。

读龙图梅公瘴说

邹浩

市门隐去不知年,蔽芾甘棠荫乐川。shì mén yǐn qù bù zhī nián,bì fèi gān táng yīn lè chuān。
五瘴作时虽不染,一篇留诫指其然。wǔ zhàng zuò shí suī bù rǎn,yī piān liú jiè zhǐ qí rán。
直须镂版人皆与,庶使绵区病可痊。zhí xū lòu bǎn rén jiē yǔ,shù shǐ mián qū bìng kě quán。
更有奇方公未说,上医医国许心传。gèng yǒu qí fāng gōng wèi shuō,shàng yī yī guó xǔ xīn chuán。

追感董敦逸梦授侍郎

邹浩

台陟莲花见旧篇,追惟平昔倍凄然。tái zhì lián huā jiàn jiù piān,zhuī wéi píng xī bèi qī rán。
初为百里青衫短,晚按连城白发鲜。chū wèi bǎi lǐ qīng shān duǎn,wǎn àn lián chéng bái fā xiān。
东省联裾惊昨梦,南宫分袂忽新阡。dōng shěng lián jū jīng zuó mèng,nán gōng fēn mèi hū xīn qiān。
使公虽老犹无恙,只恐投荒更我先。shǐ gōng suī lǎo yóu wú yàng,zhǐ kǒng tóu huāng gèng wǒ xiān。

偶书

邹浩

莫把形骸碍此心,此心真体杳难寻。mò bǎ xíng hái ài cǐ xīn,cǐ xīn zhēn tǐ yǎo nán xún。
太虚仅此一沤发,方寸能容万象沉。tài xū jǐn cǐ yī ōu fā,fāng cùn néng róng wàn xiàng chén。
无佛无人谁是我,不来不去妙常今。wú fú wú rén shuí shì wǒ,bù lái bù qù miào cháng jīn。
更须知有全提在,拄杖从横云雾深。gèng xū zhī yǒu quán tí zài,zhǔ zhàng cóng héng yún wù shēn。

寄蓬菜并示柄

邹浩

皇帝如天极至公,恩光来自大明宫。huáng dì rú tiān jí zhì gōng,ēn guāng lái zì dà míng gōng。
归田实遂平生志,与汝难忘造化功。guī tián shí suì píng shēng zhì,yǔ rǔ nán wàng zào huà gōng。
料得安康无限喜,信知理数莫能穷。liào dé ān kāng wú xiàn xǐ,xìn zhī lǐ shù mò néng qióng。
吾今只候文书到,便挈囊衣迎北风。wú jīn zhǐ hòu wén shū dào,biàn qiè náng yī yíng běi fēng。

桂花

邹浩

丹桂从来未发花,今年花发众惊嗟。dān guì cóng lái wèi fā huā,jīn nián huā fā zhòng jīng jiē。
盈盈簇盖真珠细,片片笼车美玉斜。yíng yíng cù gài zhēn zhū xì,piàn piàn lóng chē měi yù xié。
阊阖携香熏席绮,嫦娥流影动窗纱。chāng hé xié xiāng xūn xí qǐ,cháng é liú yǐng dòng chuāng shā。
乾坤着意欣逢遇,收得风光向北夸。qián kūn zhe yì xīn féng yù,shōu dé fēng guāng xiàng běi kuā。

过张云卿所居

邹浩

发石诛茅古道边,儒家清占静中天。fā shí zhū máo gǔ dào biān,rú jiā qīng zhàn jìng zhōng tiān。
数番雨水添塘水,满目红莲间白莲。shù fān yǔ shuǐ tiān táng shuǐ,mǎn mù hóng lián jiān bái lián。
望处苍龙蟠远岳,坐来朱鹭舞祥烟。wàng chù cāng lóng pán yuǎn yuè,zuò lái zhū lù wǔ xiáng yān。
我心本在风尘表,偶此相羊更豁然。wǒ xīn běn zài fēng chén biǎo,ǒu cǐ xiāng yáng gèng huō rán。

喜闻莹中同预归田之数

邹浩

简在天心世所知,赐环欣与我同归。jiǎn zài tiān xīn shì suǒ zhī,cì huán xīn yǔ wǒ tóng guī。
耦耕曩已神先受,追路今休咏式微。ǒu gēng nǎng yǐ shén xiān shòu,zhuī lù jīn xiū yǒng shì wēi。
洗脚上船无昨梦,举头见日有祥辉。xǐ jiǎo shàng chuán wú zuó mèng,jǔ tóu jiàn rì yǒu xiáng huī。
扶摇本自南溟起,只恐难淹九万飞。fú yáo běn zì nán míng qǐ,zhǐ kǒng nán yān jiǔ wàn fēi。

闻归田之命怀同废诸公

邹浩

同时废逐十馀人,我是丹书第一名。tóng shí fèi zhú shí yú rén,wǒ shì dān shū dì yī míng。
方向岭边思往咎,忽蒙天上许归耕。fāng xiàng lǐng biān sī wǎng jiù,hū méng tiān shàng xǔ guī gēng。
诸公想亦茅连茹,此日宜皆水濯缨。zhū gōng xiǎng yì máo lián rú,cǐ rì yí jiē shuǐ zhuó yīng。
覆载恩深力图报,从今尤在罄精诚。fù zài ēn shēn lì tú bào,cóng jīn yóu zài qìng jīng chéng。

留题天绘亭

邹浩

杖屦追随陟杳冥,无边胜景集孤亭。zhàng jù zhuī suí zhì yǎo míng,wú biān shèng jǐng jí gū tíng。
解衣自若谁为史,造物难穷巧赋形。jiě yī zì ruò shuí wèi shǐ,zào wù nán qióng qiǎo fù xíng。
展拓二仪成缟素,均调一气作丹青。zhǎn tuò èr yí chéng gǎo sù,jūn diào yī qì zuò dān qīng。
会将断取山川手,卷入中州挂户庭。huì jiāng duàn qǔ shān chuān shǒu,juǎn rù zhōng zhōu guà hù tíng。

山鹕

邹浩

大如青菜小如乌,色亦苍然二者俱。dà rú qīng cài xiǎo rú wū,sè yì cāng rán èr zhě jù。
嗣岁不惟催布谷,可人尤是劝提壶。sì suì bù wéi cuī bù gǔ,kě rén yóu shì quàn tí hú。
巧兼琴弄端谁使,追得年光赖尔呼。qiǎo jiān qín nòng duān shuí shǐ,zhuī dé nián guāng lài ěr hū。
萱草堂高欣属耳,筠笼随我入东吴。xuān cǎo táng gāo xīn shǔ ěr,yún lóng suí wǒ rù dōng wú。

留别元老

邹浩

不因投窜抵昭平,争得相逢一笑亲。bù yīn tóu cuàn dǐ zhāo píng,zhēng dé xiāng féng yī xiào qīn。
尘里妙空居士室,琴边聊见宰官身。chén lǐ miào kōng jū shì shì,qín biān liáo jiàn zǎi guān shēn。
周颙尚以妻为累,元亮惟知隐是真。zhōu yóng shàng yǐ qī wèi lèi,yuán liàng wéi zhī yǐn shì zhēn。
莫逆于心更何语,拨开船子过牢津。mò nì yú xīn gèng hé yǔ,bō kāi chuán zi guò láo jīn。

寄俞清老

邹浩

卧龙前约竟悠悠,依旧淮南笑不休。wò lóng qián yuē jìng yōu yōu,yī jiù huái nán xiào bù xiū。
落发出家成往事,从僧还俗惬新谋。luò fā chū jiā chéng wǎng shì,cóng sēng hái sú qiè xīn móu。
未尝异也谁燕越,相与呼之任马牛。wèi cháng yì yě shuí yàn yuè,xiāng yǔ hū zhī rèn mǎ niú。
一滴曹溪好消息,为君船子下扬州。yī dī cáo xī hǎo xiāo xī,wèi jūn chuán zi xià yáng zhōu。