古诗词

倒用前韵

邹浩

我有一张琴,穷高更极深。wǒ yǒu yī zhāng qín,qióng gāo gèng jí shēn。
瓠巴那解鼓,师旷杳难寻。hù bā nà jiě gǔ,shī kuàng yǎo nán xún。
寂寂三冬夜,悠悠万古心。jì jì sān dōng yè,yōu yōu wàn gǔ xīn。
衣冠遍天宇,谁为作知音。yī guān biàn tiān yǔ,shuí wèi zuò zhī yīn。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

梦立求轩名以其面莲池十许顷名之曰妙喜轩

邹浩

莲华千叶满前开,断取应从妙喜来。lián huá qiān yè mǎn qián kāi,duàn qǔ yīng cóng miào xǐ lái。
色带日光飞缥缈,香乘风力转徘徊。sè dài rì guāng fēi piāo miǎo,xiāng chéng fēng lì zhuǎn pái huái。
休寻物外庵罗果,且进池边鹦鹉杯。xiū xún wù wài ān luó guǒ,qiě jìn chí biān yīng wǔ bēi。
一笑真能契无染,不妨游戏挟霆雷。yī xiào zhēn néng qì wú rǎn,bù fáng yóu xì xié tíng léi。

邹浩

工部云亡几百年,精诚如在有遗编。gōng bù yún wáng jǐ bǎi nián,jīng chéng rú zài yǒu yí biān。
笔追六义回千古,名薄三光亘九天。bǐ zhuī liù yì huí qiān gǔ,míng báo sān guāng gèn jiǔ tiān。
师法周流寰海内,祠堂落寞楚江边。shī fǎ zhōu liú huán hǎi nèi,cí táng luò mò chǔ jiāng biān。
长官风化尊贤急,想见丹青复焕然。zhǎng guān fēng huà zūn xián jí,xiǎng jiàn dān qīng fù huàn rán。

送希古

邹浩

清都不敢梦中游,何况通明侍冕旒。qīng dōu bù gǎn mèng zhōng yóu,hé kuàng tōng míng shì miǎn liú。
分手知从天上去,望云深感岭边留。fēn shǒu zhī cóng tiān shàng qù,wàng yún shēn gǎn lǐng biān liú。
三年瘴疠精神在,一日功名謦欬收。sān nián zhàng lì jīng shén zài,yī rì gōng míng qǐng kài shōu。
骥足风生谁绊得,绿杨芳草谩高楼。jì zú fēng shēng shuí bàn dé,lǜ yáng fāng cǎo mán gāo lóu。

揽秀轩

邹浩

观书已若观山水,今更开轩山水来。guān shū yǐ ruò guān shān shuǐ,jīn gèng kāi xuān shān shuǐ lái。
岌岌云收腾日月,滔滔鱼跃起风雷。jí jí yún shōu téng rì yuè,tāo tāo yú yuè qǐ fēng léi。
二仪歘向胸中集,万象都从笔下回。èr yí chuā xiàng xiōng zhōng jí,wàn xiàng dōu cóng bǐ xià huí。
只恐高深亦欣览,秀才尤秀出尘埃。zhǐ kǒng gāo shēn yì xīn lǎn,xiù cái yóu xiù chū chén āi。

闻正夫迁门下

邹浩

促膝论心十二年,有时忠愤泪潸然。cù xī lùn xīn shí èr nián,yǒu shí zhōng fèn lèi shān rán。
不闻一事拳拳救,但见三台每每迁。bù wén yī shì quán quán jiù,dàn jiàn sān tái měi měi qiān。
天地岂容将计免,国家能报乃身全。tiān dì qǐ róng jiāng jì miǎn,guó jiā néng bào nǎi shēn quán。
它时会有相逢日,解说何由复自贤。tā shí huì yǒu xiāng féng rì,jiě shuō hé yóu fù zì xián。

寄阳行先

邹浩

曾以高风入冕旒,未闻释耒起南州。céng yǐ gāo fēng rù miǎn liú,wèi wén shì lěi qǐ nán zhōu。
当缘我罪投荒远,亦使君身得滞留。dāng yuán wǒ zuì tóu huāng yuǎn,yì shǐ jūn shēn dé zhì liú。
万卷功名闲处立,一瓢境界静中收。wàn juǎn gōng míng xián chù lì,yī piáo jìng jiè jìng zhōng shōu。
它年太史无虚美,卓行还能与祖侔。tā nián tài shǐ wú xū měi,zhuó xíng hái néng yǔ zǔ móu。

闻王吕二公罢郡皆得宫观

邹浩

庚子同灾知几人,二公华显独超伦。gēng zi tóng zāi zhī jǐ rén,èr gōng huá xiǎn dú chāo lún。
比闻贬责祠宫去,始信推移运数均。bǐ wén biǎn zé cí gōng qù,shǐ xìn tuī yí yùn shù jūn。
势冷有官犹是贵,居闲无禄未为贫。shì lěng yǒu guān yóu shì guì,jū xián wú lù wèi wèi pín。
须知削籍投荒者,惟望归欤作幸民。xū zhī xuē jí tóu huāng zhě,wéi wàng guī yú zuò xìng mín。

母氏诞生之日得家书喜不自胜形于鄙句

邹浩

萱草留春瑞气长,二年吴越杳相望。xuān cǎo liú chūn ruì qì zhǎng,èr nián wú yuè yǎo xiāng wàng。
炉烟正起依南极,乡信俄来自北堂。lú yān zhèng qǐ yī nán jí,xiāng xìn é lái zì běi táng。
委曲备闻逾获宝,欢欣遥想盛称觞。wěi qū bèi wén yú huò bǎo,huān xīn yáo xiǎng shèng chēng shāng。
人心天意端如此,行矣归宁慰寿康。rén xīn tiān yì duān rú cǐ,xíng yǐ guī níng wèi shòu kāng。

读林醇中书

邹浩

天下苍生如我何,故人犹祝保天和。tiān xià cāng shēng rú wǒ hé,gù rén yóu zhù bǎo tiān hé。
奉亲志意得归路,报国功名还钓蓑。fèng qīn zhì yì dé guī lù,bào guó gōng míng hái diào suō。
已分息心随饮啄,不应平地起风波。yǐ fēn xī xīn suí yǐn zhuó,bù yīng píng dì qǐ fēng bō。
璚瑶欲报安能报,空向秦淮怅望多。qióng yáo yù bào ān néng bào,kōng xiàng qín huái chàng wàng duō。

读钱济明书

邹浩

无书可借即捐书,日月云烟见未除。wú shū kě jiè jí juān shū,rì yuè yún yān jiàn wèi chú。
言与不言俱是着,损之又损亦非如。yán yǔ bù yán jù shì zhe,sǔn zhī yòu sǔn yì fēi rú。
琴边酩酊何关酒,濠上从容岂在鱼。qín biān mǐng dīng hé guān jiǔ,háo shàng cóng róng qǐ zài yú。
为报冰华老居士,吾今无欠亦无馀。wèi bào bīng huá lǎo jū shì,wú jīn wú qiàn yì wú yú。

读袁柬之书

邹浩

人生游艺亦多端,莫若医书可纵观。rén shēng yóu yì yì duō duān,mò ruò yī shū kě zòng guān。
曾向千金深有得,孰云三界果无安。céng xiàng qiān jīn shēn yǒu dé,shú yún sān jiè guǒ wú ān。
忘怀已自袪灾瘴,寄语尤知笃岁寒。wàng huái yǐ zì qū zāi zhàng,jì yǔ yóu zhī dǔ suì hán。
敢不拜嘉勤辅助,保全归去奉亲欢。gǎn bù bài jiā qín fǔ zhù,bǎo quán guī qù fèng qīn huān。

读从外祖书

邹浩

善如平路恶如巇,底事前人浪自疑。shàn rú píng lù è rú xī,dǐ shì qián rén làng zì yí。
方寸但令无愧怍,彼苍何虑有偏私。fāng cùn dàn lìng wú kuì zuò,bǐ cāng hé lǜ yǒu piān sī。
流言耸动知公旦,削迹奇穷见仲尼。liú yán sǒng dòng zhī gōng dàn,xuē jì qí qióng jiàn zhòng ní。
事事存心惟节慎,大哉斯语是吾师。shì shì cún xīn wéi jié shèn,dà zāi sī yǔ shì wú shī。

移夹竹桃

邹浩

将谓轻红间老青,元来一本自然成。jiāng wèi qīng hóng jiān lǎo qīng,yuán lái yī běn zì rán chéng。
叶如桃叶回环布,枝似竹枝罗列生。yè rú táo yè huí huán bù,zhī shì zhú zhī luó liè shēng。
兰助珍羞香不断,萱留喜意色方明。lán zhù zhēn xiū xiāng bù duàn,xuān liú xǐ yì sè fāng míng。
更移此本家园去,岁岁花时献寿觥。gèng yí cǐ běn jiā yuán qù,suì suì huā shí xiàn shòu gōng。

鉴华亭

邹浩

群芳移自岭南州,要使儿童慎厥修。qún fāng yí zì lǐng nán zhōu,yào shǐ ér tóng shèn jué xiū。
看取逐时花烂熳,即知当日罪拘留。kàn qǔ zhú shí huā làn màn,jí zhī dāng rì zuì jū liú。
黄茅瘴里诚难脱,紫极光中偶见收。huáng máo zhàng lǐ chéng nán tuō,zǐ jí guāng zhōng ǒu jiàn shōu。
汝辈但将吾作鉴,勿愁忠孝不优游。rǔ bèi dàn jiāng wú zuò jiàn,wù chóu zhōng xiào bù yōu yóu。

戏彩堂

邹浩

归田日月有光辉,相与承颜家正肥。guī tián rì yuè yǒu guāng huī,xiāng yǔ chéng yán jiā zhèng féi。
萱草丛高明户牖,棣华枝盛照庭闱。xuān cǎo cóng gāo míng hù yǒu,dì huá zhī shèng zhào tíng wéi。
年年岁岁欢常在,子子孙孙志弗违。nián nián suì suì huān cháng zài,zi zi sūn sūn zhì fú wéi。
从此乡评知品目,风流不愧老莱衣。cóng cǐ xiāng píng zhī pǐn mù,fēng liú bù kuì lǎo lái yī。