古诗词

秋蝇

邹浩

秋风快如刀,着木木欲折。qiū fēng kuài rú dāo,zhe mù mù yù zhé。
蕃鲜转凄凄,入眼无一悦。fān xiān zhuǎn qī qī,rù yǎn wú yī yuè。
青蝇独何为,飞鸣犹未灭。qīng yíng dú hé wèi,fēi míng yóu wèi miè。
造化本无私,尔生亦偶窃。zào huà běn wú sī,ěr shēng yì ǒu qiè。
念方三伏中,日车午停辙。niàn fāng sān fú zhōng,rì chē wǔ tíng zhé。
下照人世间,何异红炉热。xià zhào rén shì jiān,hé yì hóng lú rè。
劲鸟倦戢翼,狞兽喘吐舌。jìn niǎo juàn jí yì,níng shòu chuǎn tǔ shé。
惟人于此时,体懈剧疲薾。wéi rén yú cǐ shí,tǐ xiè jù pí ěr。
虚堂幸可逃,枕簟随意设。xū táng xìng kě táo,zhěn diàn suí yì shè。
好睡边韶同,素懒稽康埒。hǎo shuì biān sháo tóng,sù lǎn jī kāng liè。
更此值清凉,酣寝谓须决。gèng cǐ zhí qīng liáng,hān qǐn wèi xū jué。
双睫才欲交,汗肤遭尔啮。shuāng jié cái yù jiāo,hàn fū zāo ěr niè。
营营不绝声,宛类谗口呐。yíng yíng bù jué shēng,wǎn lèi chán kǒu nà。
使我寝不安,欲息还复挈。shǐ wǒ qǐn bù ān,yù xī hái fù qiè。
况如一箪贫,未能万钱歠。kuàng rú yī dān pín,wèi néng wàn qián chuò。
园蔬荐脱粟,杯盘殊灭裂。yuán shū jiàn tuō sù,bēi pán shū miè liè。
双箸才欲拈,咀嚼遭尔餮。shuāng zhù cái yù niān,jǔ jué zāo ěr tiè。
适从何处来,食饮污修洁。shì cóng hé chù lái,shí yǐn wū xiū jié。
使我味不甘,欲咽还复噎。shǐ wǒ wèi bù gān,yù yàn hái fù yē。
驱除付疲兵,祗足增跛蹩。qū chú fù pí bīng,zhī zú zēng bǒ bié。
宜哉孙权弹,为尔情激切。yí zāi sūn quán dàn,wèi ěr qíng jī qiè。
期望秋风回,一扫无馀孽。qī wàng qiū fēng huí,yī sǎo wú yú niè。
偶此延朝昏,勿谓风不烈。ǒu cǐ yán cháo hūn,wù wèi fēng bù liè。
气候侵凝凛,龙蛇且藏穴。qì hòu qīn níng lǐn,lóng shé qiě cáng xué。
尔形大豆然,岂能坚如铁。ěr xíng dà dòu rán,qǐ néng jiān rú tiě。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

寄长沙何子玉

邹浩

一瓯难忘雪云轻,濯尽氛埃彻骨清。yī ōu nán wàng xuě yún qīng,zhuó jǐn fēn āi chè gǔ qīng。
瑞气绕龙应满意,薰风留日正多情。ruì qì rào lóng yīng mǎn yì,xūn fēng liú rì zhèng duō qíng。
黄金照地人间肃,白鹤飞泉物外鸣。huáng jīn zhào dì rén jiān sù,bái hè fēi quán wù wài míng。
只待五湖归兴动,扁舟擘浪去寻盟。zhǐ dài wǔ hú guī xīng dòng,biǎn zhōu bāi làng qù xún méng。

寄公安令孙仲恭

邹浩

得君宁独为葭莩,两度湘中眷我殊。dé jūn níng dú wèi jiā fú,liǎng dù xiāng zhōng juàn wǒ shū。
兵拥渡江犹缱绻,帆催离寺尚踌蹰。bīng yōng dù jiāng yóu qiǎn quǎn,fān cuī lí sì shàng chóu chú。
莱公庙北民歌鲁,贾傅城东地入吴。lái gōng miào běi mín gē lǔ,jiǎ fù chéng dōng dì rù wú。
会面不知何日再,但观休显继龙图。huì miàn bù zhī hé rì zài,dàn guān xiū xiǎn jì lóng tú。

寄华光仁老

邹浩

越州刺史越州僧,曾是龙华同会人。yuè zhōu cì shǐ yuè zhōu sēng,céng shì lóng huá tóng huì rén。
偶向祝融峰下过,便从香积钵中亲。ǒu xiàng zhù róng fēng xià guò,biàn cóng xiāng jī bō zhōng qīn。
毫端宝刹重重现,句里藏机一一新。háo duān bǎo shā zhòng zhòng xiàn,jù lǐ cáng jī yī yī xīn。
正是连天雁回日,此心先已到江滨。zhèng shì lián tiān yàn huí rì,cǐ xīn xiān yǐ dào jiāng bīn。

敷文

邹浩

赦书该得尽量移,君到衡阳适及期。shè shū gāi dé jǐn liàng yí,jūn dào héng yáng shì jí qī。
将谓南徐须近便,那知北望尚羁縻。jiāng wèi nán xú xū jìn biàn,nà zhī běi wàng shàng jī mí。
人情既久应相好,气候无它亦自宜。rén qíng jì jiǔ yīng xiāng hǎo,qì hòu wú tā yì zì yí。
造物此心君会否,少留同我返茅茨。zào wù cǐ xīn jūn huì fǒu,shǎo liú tóng wǒ fǎn máo cí。

圣钦

邹浩

人生相得贵知心,况复鸰原有断金。rén shēng xiāng dé guì zhī xīn,kuàng fù líng yuán yǒu duàn jīn。
但使连墙非异趣,何须会面乃同襟。dàn shǐ lián qiáng fēi yì qù,hé xū huì miàn nǎi tóng jīn。
药囊警动苍生念,茗碗招回梁甫吟。yào náng jǐng dòng cāng shēng niàn,míng wǎn zhāo huí liáng fǔ yín。
早晚鲈鱼促归去,为君聊驻马骎骎。zǎo wǎn lú yú cù guī qù,wèi jūn liáo zhù mǎ qīn qīn。

正彦

邹浩

东堂当日偶差肩,屈指今逾二十年。dōng táng dāng rì ǒu chà jiān,qū zhǐ jīn yú èr shí nián。
君作长官邻邑内,我为迁客此江边。jūn zuò zhǎng guān lín yì nèi,wǒ wèi qiān kè cǐ jiāng biān。
时乖出处宜安土,道在穷通莫问天。shí guāi chū chù yí ān tǔ,dào zài qióng tōng mò wèn tiān。
只恐頖宫真拜敕,无因重获奉周旋。zhǐ kǒng pàn gōng zhēn bài chì,wú yīn zhòng huò fèng zhōu xuán。

送米

邹浩

甑中如见欲生尘,不待人言廪自倾。zèng zhōng rú jiàn yù shēng chén,bù dài rén yán lǐn zì qīng。
虽阻负归同子路,且知书帖异贞卿。suī zǔ fù guī tóng zi lù,qiě zhī shū tiē yì zhēn qīng。
邻僧市井应无迹,野雀阶除亦有情。lín sēng shì jǐng yīng wú jì,yě què jiē chú yì yǒu qíng。
却想万钟安享者,孰云天地极均平。què xiǎng wàn zhōng ān xiǎng zhě,shú yún tiān dì jí jūn píng。

送米

邹浩

鼓腹从今得果然,不须称美道州前。gǔ fù cóng jīn dé guǒ rán,bù xū chēng měi dào zhōu qián。
一箪颇异山雌意,满钵还同香积天。yī dān pǒ yì shān cí yì,mǎn bō hái tóng xiāng jī tiān。
糁作藜羹夸举挟,剖为钓饵戏沉渊。sǎn zuò lí gēng kuā jǔ xié,pōu wèi diào ěr xì chén yuān。
只疑好事传将去,饭颗兴嘲有谪仙。zhǐ yí hǎo shì chuán jiāng qù,fàn kē xīng cháo yǒu zhé xiān。

送米

邹浩

数亩非无负郭田,川途修阻故萧然。shù mǔ fēi wú fù guō tián,chuān tú xiū zǔ gù xiāo rán。
得君远胜子舆友,使我非无漂母怜。dé jūn yuǎn shèng zi yú yǒu,shǐ wǒ fēi wú piāo mǔ lián。
未拟更求佳传报,且先分当酒家钱。wèi nǐ gèng qiú jiā chuán bào,qiě xiān fēn dāng jiǔ jiā qián。
亲朋只愿长相见,归饱丰穰不计年。qīn péng zhǐ yuàn zhǎng xiāng jiàn,guī bǎo fēng ráng bù jì nián。

遗酒

邹浩

载酒来过亦可怜,持杯先已口流涎。zài jiǔ lái guò yì kě lián,chí bēi xiān yǐ kǒu liú xián。
香浮八桂风光胜,波动兼金月影圆。xiāng fú bā guì fēng guāng shèng,bō dòng jiān jīn yuè yǐng yuán。
共醉有时依竹卧,独醒无复愧渔船。gòng zuì yǒu shí yī zhú wò,dú xǐng wú fù kuì yú chuán。
此中天地尤安稳,莫向尘埃盛处传。cǐ zhōng tiān dì yóu ān wěn,mò xiàng chén āi shèng chù chuán。

道人徐清自南来彦和莹中才叔并令寄声

邹浩

吉语传来喜可知,岂无神物共扶持。jí yǔ chuán lái xǐ kě zhī,qǐ wú shén wù gòng fú chí。
但怜四载遭三黜,偶与三公作四夔。dàn lián sì zài zāo sān chù,ǒu yǔ sān gōng zuò sì kuí。
海上飓风应骤息,岭边炎瘴亦潜衰。hǎi shàng jù fēng yīng zhòu xī,lǐng biān yán zhàng yì qián shuāi。
相从会有还归日,却向江乡话此时。xiāng cóng huì yǒu hái guī rì,què xiàng jiāng xiāng huà cǐ shí。

寄邓德甫

邹浩

高山顶上偶相逢,千尺孤松霜雪中。gāo shān dǐng shàng ǒu xiāng féng,qiān chǐ gū sōng shuāng xuě zhōng。
不可亲疏真道广,未尝喜愠信心空。bù kě qīn shū zhēn dào guǎng,wèi cháng xǐ yùn xìn xīn kōng。
衡门笑咏尘方远,太学声名日自隆。héng mén xiào yǒng chén fāng yuǎn,tài xué shēng míng rì zì lóng。
行就车头舣归楫,拟将周易问穷通。xíng jiù chē tóu yǐ guī jí,nǐ jiāng zhōu yì wèn qióng tōng。

寄元老

邹浩

琴边聊现宰官身,回忆来仙尚有情。qín biān liáo xiàn zǎi guān shēn,huí yì lái xiān shàng yǒu qíng。
鸟鹊远从檐外集,鲤鱼俄向眼中明。niǎo què yuǎn cóng yán wài jí,lǐ yú é xiàng yǎn zhōng míng。
闲将永日供黄卷,静纳薰风擢紫英。xián jiāng yǒng rì gōng huáng juǎn,jìng nà xūn fēng zhuó zǐ yīng。
更得香山巧相对,一如眉宇照人清。gèng dé xiāng shān qiǎo xiāng duì,yī rú méi yǔ zhào rén qīng。

寄元老

邹浩

欲知别后事如何,门巷苔生雀可罗。yù zhī bié hòu shì rú hé,mén xiàng tái shēng què kě luó。
偏称解衣盘礴裸,真为静处萨婆诃。piān chēng jiě yī pán bó luǒ,zhēn wèi jìng chù sà pó hē。
鬼神密护炉中药,风雨深藏壁上梭。guǐ shén mì hù lú zhōng yào,fēng yǔ shēn cáng bì shàng suō。
惟是葛藤犹入念,有时西望笑呵呵。wéi shì gé téng yóu rù niàn,yǒu shí xī wàng xiào hē hē。

得廉彦书

邹浩

九曲池边见老僧,君为前导启重扃。jiǔ qū chí biān jiàn lǎo sēng,jūn wèi qián dǎo qǐ zhòng jiōng。
十年空忆扬州梦,万里遥瞻长者形。shí nián kōng yì yáng zhōu mèng,wàn lǐ yáo zhān zhǎng zhě xíng。
龙断冥心同委吏,天涯随分作孤星。lóng duàn míng xīn tóng wěi lì,tiān yá suí fēn zuò gū xīng。
何当鸣指相逢去,珍重楞伽四卷经。hé dāng míng zhǐ xiāng féng qù,zhēn zhòng léng gā sì juǎn jīng。