古诗词

秋蝇

邹浩

秋风快如刀,着木木欲折。qiū fēng kuài rú dāo,zhe mù mù yù zhé。
蕃鲜转凄凄,入眼无一悦。fān xiān zhuǎn qī qī,rù yǎn wú yī yuè。
青蝇独何为,飞鸣犹未灭。qīng yíng dú hé wèi,fēi míng yóu wèi miè。
造化本无私,尔生亦偶窃。zào huà běn wú sī,ěr shēng yì ǒu qiè。
念方三伏中,日车午停辙。niàn fāng sān fú zhōng,rì chē wǔ tíng zhé。
下照人世间,何异红炉热。xià zhào rén shì jiān,hé yì hóng lú rè。
劲鸟倦戢翼,狞兽喘吐舌。jìn niǎo juàn jí yì,níng shòu chuǎn tǔ shé。
惟人于此时,体懈剧疲薾。wéi rén yú cǐ shí,tǐ xiè jù pí ěr。
虚堂幸可逃,枕簟随意设。xū táng xìng kě táo,zhěn diàn suí yì shè。
好睡边韶同,素懒稽康埒。hǎo shuì biān sháo tóng,sù lǎn jī kāng liè。
更此值清凉,酣寝谓须决。gèng cǐ zhí qīng liáng,hān qǐn wèi xū jué。
双睫才欲交,汗肤遭尔啮。shuāng jié cái yù jiāo,hàn fū zāo ěr niè。
营营不绝声,宛类谗口呐。yíng yíng bù jué shēng,wǎn lèi chán kǒu nà。
使我寝不安,欲息还复挈。shǐ wǒ qǐn bù ān,yù xī hái fù qiè。
况如一箪贫,未能万钱歠。kuàng rú yī dān pín,wèi néng wàn qián chuò。
园蔬荐脱粟,杯盘殊灭裂。yuán shū jiàn tuō sù,bēi pán shū miè liè。
双箸才欲拈,咀嚼遭尔餮。shuāng zhù cái yù niān,jǔ jué zāo ěr tiè。
适从何处来,食饮污修洁。shì cóng hé chù lái,shí yǐn wū xiū jié。
使我味不甘,欲咽还复噎。shǐ wǒ wèi bù gān,yù yàn hái fù yē。
驱除付疲兵,祗足增跛蹩。qū chú fù pí bīng,zhī zú zēng bǒ bié。
宜哉孙权弹,为尔情激切。yí zāi sūn quán dàn,wèi ěr qíng jī qiè。
期望秋风回,一扫无馀孽。qī wàng qiū fēng huí,yī sǎo wú yú niè。
偶此延朝昏,勿谓风不烈。ǒu cǐ yán cháo hūn,wù wèi fēng bù liè。
气候侵凝凛,龙蛇且藏穴。qì hòu qīn níng lǐn,lóng shé qiě cáng xué。
尔形大豆然,岂能坚如铁。ěr xíng dà dòu rán,qǐ néng jiān rú tiě。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

读张氏金塘阡表

邹浩

大笔从来不妄褒,特于阡表勇挥毫。dà bǐ cóng lái bù wàng bāo,tè yú qiān biǎo yǒng huī háo。
当年种德已如此,今日里门宜自高。dāng nián zhǒng dé yǐ rú cǐ,jīn rì lǐ mén yí zì gāo。
云带洞山常蔼蔼,雨钟明水转滔滔。yún dài dòng shān cháng ǎi ǎi,yǔ zhōng míng shuǐ zhuǎn tāo tāo。
追荣更有丰碑在,行矣巍然压巨鳌。zhuī róng gèng yǒu fēng bēi zài,xíng yǐ wēi rán yā jù áo。

闻周仲修复致仕

邹浩

继述嘉谋圣主知,拂衣缘底便言归。jì shù jiā móu shèng zhǔ zhī,fú yī yuán dǐ biàn yán guī。
往而能返非难事,安不忘危是识机。wǎng ér néng fǎn fēi nán shì,ān bù wàng wēi shì shí jī。
西子扁舟藏国艳,鲈鱼一箸出江肥。xī zi biǎn zhōu cáng guó yàn,lú yú yī zhù chū jiāng féi。
公乎有地相容否,才脱拘挛去似飞。gōng hū yǒu dì xiāng róng fǒu,cái tuō jū luán qù shì fēi。

闻朱世英再知江宁府

邹浩

归领真祠未几时,牙兵重展旧旌旗。guī lǐng zhēn cí wèi jǐ shí,yá bīng zhòng zhǎn jiù jīng qí。
向来孰不歌来暮,今去欢然释去思。xiàng lái shú bù gē lái mù,jīn qù huān rán shì qù sī。
竹马渡江腾骏足,甘棠拂户动高枝。zhú mǎ dù jiāng téng jùn zú,gān táng fú hù dòng gāo zhī。
钟山只恐违初兴,径入鹓行侍玉墀。zhōng shān zhǐ kǒng wéi chū xīng,jìng rù yuān xíng shì yù chí。

书喜

邹浩

仲冬月吉吉可知,日南长至恩光期。zhòng dōng yuè jí jí kě zhī,rì nán zhǎng zhì ēn guāng qī。
一阳火复验内揵,八陛圆坛严上仪。yī yáng huǒ fù yàn nèi qián,bā bì yuán tán yán shàng yí。
玉辂回銮天倍喜,金鸡肆赦人均禧。yù lù huí luán tiān bèi xǐ,jīn jī sì shè rén jūn xǐ。
倚门朝夕可宽念,彩衣归去今其时。yǐ mén cháo xī kě kuān niàn,cǎi yī guī qù jīn qí shí。

喜晴

邹浩

一阳初欲与时亨,便觉群阴不敢行。yī yáng chū yù yǔ shí hēng,biàn jué qún yīn bù gǎn xíng。
寒雨断飞天皎洁,冷云收翳日晶明。hán yǔ duàn fēi tiān jiǎo jié,lěng yún shōu yì rì jīng míng。
泥乾屐齿都无阻,气协花心倍有情。ní qián jī chǐ dōu wú zǔ,qì xié huā xīn bèi yǒu qíng。
天运回旋吾道长,欣欣此际孰能名。tiān yùn huí xuán wú dào zhǎng,xīn xīn cǐ jì shú néng míng。

仙宫庙

邹浩

千仞巉岩一径通,可扪天处是仙宫。qiān rèn chán yán yī jìng tōng,kě mén tiān chù shì xiān gōng。
婵娟并席谁家子,缥缈吹衣万窍风。chán juān bìng xí shuí jiā zi,piāo miǎo chuī yī wàn qiào fēng。
初月淡笼眉拂拂,晚云低绕鬓??。chū yuè dàn lóng méi fú fú,wǎn yún dī rào bìn zōng zōng。
邦人不复知端的,但说常能助岁功。bāng rén bù fù zhī duān de,dàn shuō cháng néng zhù suì gōng。

周御史庙

邹浩

忠言直节动天聪,名在升平北斗中。zhōng yán zhí jié dòng tiān cōng,míng zài shēng píng běi dòu zhōng。
阴德久宜家有后,光灵今与国无穷。yīn dé jiǔ yí jiā yǒu hòu,guāng líng jīn yǔ guó wú qióng。
庭前乌集当年柏,门外风生旧日骢。tíng qián wū jí dāng nián bǎi,mén wài fēng shēng jiù rì cōng。
公不世情应我顾,一觞聊复以诚通。gōng bù shì qíng yīng wǒ gù,yī shāng liáo fù yǐ chéng tōng。

枯荷

邹浩

万顷菱荷一一荒,骈头相倚卧池塘。wàn qǐng líng hé yī yī huāng,pián tóu xiāng yǐ wò chí táng。
追惟弄日摇深绿,不谓凌风折败黄。zhuī wéi nòng rì yáo shēn lǜ,bù wèi líng fēng zhé bài huáng。
饥雁飞衔投远渚,寒鱼浮触动斜阳。jī yàn fēi xián tóu yuǎn zhǔ,hán yú fú chù dòng xié yáng。
那知凛凛梢云者,自有松筠傲雪霜。nà zhī lǐn lǐn shāo yún zhě,zì yǒu sōng yún ào xuě shuāng。

登鹏高亭基

邹浩

野烧无踪知几年,故亭遗址尚依然。yě shāo wú zōng zhī jǐ nián,gù tíng yí zhǐ shàng yī rán。
巍巍稳据山千仞,渺渺前当水一川。wēi wēi wěn jù shān qiān rèn,miǎo miǎo qián dāng shuǐ yī chuān。
地展云衣深固护,天回松盖巧周旋。dì zhǎn yún yī shēn gù hù,tiān huí sōng gài qiǎo zhōu xuán。
重兴栋宇非难事,坐使风光集绮筵。zhòng xīng dòng yǔ fēi nán shì,zuò shǐ fēng guāng jí qǐ yán。

示长卿

邹浩

君与我同庚子生,连年忧患亦纵横。jūn yǔ wǒ tóng gēng zi shēng,lián nián yōu huàn yì zòng héng。
天高休说不可问,心下直须深自明。tiān gāo xiū shuō bù kě wèn,xīn xià zhí xū shēn zì míng。
运属时雍人正乐,祀严郊报礼初成。yùn shǔ shí yōng rén zhèng lè,sì yán jiāo bào lǐ chū chéng。
涤瑕荡垢知多少,行矣欣欣木再荣。dí xiá dàng gòu zhī duō shǎo,xíng yǐ xīn xīn mù zài róng。

寄参寥

邹浩

云岫庵头挂钵囊,旃檀一瓣自馨香。yún xiù ān tóu guà bō náng,zhān tán yī bàn zì xīn xiāng。
建隆消息天然别,妙总流通笔放光。jiàn lóng xiāo xī tiān rán bié,miào zǒng liú tōng bǐ fàng guāng。
南岭梅花空自得,西湖沤鸟宛相望。nán lǐng méi huā kōng zì dé,xī hú ōu niǎo wǎn xiāng wàng。
师如水净吾如月,照入清泠知有方。shī rú shuǐ jìng wú rú yuè,zhào rù qīng líng zhī yǒu fāng。

寄参寥

邹浩

上东门外解船时,赴感汝阴师未归。shàng dōng mén wài jiě chuán shí,fù gǎn rǔ yīn shī wèi guī。
松麈对谈能几日,瘴乡孤坐但忘机。sōng zhǔ duì tán néng jǐ rì,zhàng xiāng gū zuò dàn wàng jī。
珠腾甓社淮南冷,山折成都蜀道非。zhū téng pì shè huái nán lěng,shān zhé chéng dōu shǔ dào fēi。
属耳朱弦谁莫逆,只应袖手看鸿飞。shǔ ěr zhū xián shuí mò nì,zhǐ yīng xiù shǒu kàn hóng fēi。

拱梅亭

邹浩

陆沉无复似当年,高压云根气象全。lù chén wú fù shì dāng nián,gāo yā yún gēn qì xiàng quán。
四面山川趋指顾,一时草木避蕃鲜。sì miàn shān chuān qū zhǐ gù,yī shí cǎo mù bì fān xiān。
垂檐鼎实须归帝,起槛龙香必动天。chuí yán dǐng shí xū guī dì,qǐ kǎn lóng xiāng bì dòng tiān。
自我发挥人共乐,风流从此映来仙。zì wǒ fā huī rén gòng lè,fēng liú cóng cǐ yìng lái xiān。

闻吴圣取还朝

邹浩

庚子频年忧患同,君依坟土我飘蓬。gēng zi pín nián yōu huàn tóng,jūn yī fén tǔ wǒ piāo péng。
闻君已复云霄上,顾我须逃瘴雾中。wén jūn yǐ fù yún xiāo shàng,gù wǒ xū táo zhàng wù zhōng。
学校他年齐出处,朝廷今日异穷通。xué xiào tā nián qí chū chù,cháo tíng jīn rì yì qióng tōng。
敝庐归去无他事,惟愿时和岁岁丰。bì lú guī qù wú tā shì,wéi yuàn shí hé suì suì fēng。

灯花甚奇

邹浩

草赦今朝锁北门,灯花来报我蒙恩。cǎo shè jīn cháo suǒ běi mén,dēng huā lái bào wǒ méng ēn。
巧当楼阁中间立,高出光明几次繁。qiǎo dāng lóu gé zhōng jiān lì,gāo chū guāng míng jǐ cì fán。
辽绝虽然如异域,生成本不间孤根。liáo jué suī rán rú yì yù,shēng chéng běn bù jiān gū gēn。
此身曲荷乾坤力,仰答洪私它日论。cǐ shēn qū hé qián kūn lì,yǎng dá hóng sī tā rì lùn。