古诗词

戏浯溪长老伯新

邹浩

永州怀素精草书,毫端万象纷卷舒。yǒng zhōu huái sù jīng cǎo shū,háo duān wàn xiàng fēn juǎn shū。
浑身是眼看不破,一笔至今藏物初。hún shēn shì yǎn kàn bù pò,yī bǐ zhì jīn cáng wù chū。
浯溪得之不自用,却要他人书作图。wú xī dé zhī bù zì yòng,què yào tā rén shū zuò tú。
蓦然打个筋斗去,觅纸觅绢一物无。mò rán dǎ gè jīn dòu qù,mì zhǐ mì juàn yī wù wú。
急将床上被来拆,手忙脚乱纵横铺。jí jiāng chuáng shàng bèi lái chāi,shǒu máng jiǎo luàn zòng héng pù。
五云和尚巧言语,扫尽六幅裁须臾。wǔ yún hé shàng qiǎo yán yǔ,sǎo jǐn liù fú cái xū yú。
叠了又开开又叠,喜欢胜获衣内珠。dié le yòu kāi kāi yòu dié,xǐ huān shèng huò yī nèi zhū。
二三子笑几绝倒,左右僮仆咸惊呼。èr sān zi xiào jǐ jué dào,zuǒ yòu tóng pū xián jīng hū。
宁比酸寒杜陵老,海图拆应家人须。níng bǐ suān hán dù líng lǎo,hǎi tú chāi yīng jiā rén xū。
脱巾漉酒解龟当,表里空旷真丈夫。tuō jīn lù jiǔ jiě guī dāng,biǎo lǐ kōng kuàng zhēn zhàng fū。
吾行天下何啻半,常恨眼前无此徒。wú xíng tiān xià hé chì bàn,cháng hèn yǎn qián wú cǐ tú。
那知兴发乃方外,与彼嗜好同根株。nà zhī xīng fā nǎi fāng wài,yǔ bǐ shì hǎo tóng gēn zhū。
小中现大大可睹,跳出规矩渠非愚。xiǎo zhōng xiàn dà dà kě dǔ,tiào chū guī jǔ qú fēi yú。
他时风雪夜参半,灰炉冰冷灯影孤。tā shí fēng xuě yè cān bàn,huī lú bīng lěng dēng yǐng gū。
坐披破絮似鱼网,数挽不掩皴肌肤。zuò pī pò xù shì yú wǎng,shù wǎn bù yǎn cūn jī fū。
只应侍者隔壁私自语,我师为谁说法声呜呜。zhǐ yīng shì zhě gé bì sī zì yǔ,wǒ shī wèi shuí shuō fǎ shēng wū wū。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

萤火

邹浩

未解捐书常读书,只缘炎瘴简编疏。wèi jiě juān shū cháng dú shū,zhǐ yuán yán zhàng jiǎn biān shū。
夜深萤火犹相勉,无数飞光照閤居。yè shēn yíng huǒ yóu xiāng miǎn,wú shù fēi guāng zhào gé jū。

广南四时摄养括子

邹浩

仁者存心故不同,四时括子广西东。rén zhě cún xīn gù bù tóng,sì shí kuò zi guǎng xī dōng。
蒙恩归去虽无用,留作韦弦戒我躬。méng ēn guī qù suī wú yòng,liú zuò wéi xián jiè wǒ gōng。

览镜

邹浩

三窜湖南与岭南,生涯破荡孰能堪。sān cuàn hú nán yǔ lǐng nán,shēng yá pò dàng shú néng kān。
归田莫虑饥寒迫,眼下新来有卧蚕。guī tián mò lǜ jī hán pò,yǎn xià xīn lái yǒu wò cán。

读庄子

邹浩

形影相随向此居,柴门终日掩清虚。xíng yǐng xiāng suí xiàng cǐ jū,chái mén zhōng rì yǎn qīng xū。
谁知盘礴高堂上,自与南华游物初。shuí zhī pán bó gāo táng shàng,zì yǔ nán huá yóu wù chū。

读庄子

邹浩

万物同为一体真,体真谁复见陈新。wàn wù tóng wèi yī tǐ zhēn,tǐ zhēn shuí fù jiàn chén xīn。
今吾故我强名耳,莫逆于心得此人。jīn wú gù wǒ qiáng míng ěr,mò nì yú xīn dé cǐ rén。

栩栩轩

邹浩

不知觉梦不知忧,物与心冥事事休。bù zhī jué mèng bù zhī yōu,wù yǔ xīn míng shì shì xiū。
此是道人真境界,西家分得亦同游。cǐ shì dào rén zhēn jìng jiè,xī jiā fēn dé yì tóng yóu。

梦曾存之见过

邹浩

疋马来过笑且言,廉州象郡亦同还。pǐ mǎ lái guò xiào qiě yán,lián zhōu xiàng jùn yì tóng hái。
今朝敕了明朝下,尽是君王独断间。jīn cháo chì le míng cháo xià,jǐn shì jūn wáng dú duàn jiān。

梦曾存之见过

邹浩

衡阳深赖帝怜之,论者虽多不远移。héng yáng shēn lài dì lián zhī,lùn zhě suī duō bù yuǎn yí。
一日一书谁管得,人生倾倒在相知。yī rì yī shū shuí guǎn dé,rén shēng qīng dào zài xiāng zhī。

池上

邹浩

荷花荷叶满池塘,柄柄摇风作晚凉。hé huā hé yè mǎn chí táng,bǐng bǐng yáo fēng zuò wǎn liáng。
忽忆新开湖里过,绕船终日送清香。hū yì xīn kāi hú lǐ guò,rào chuán zhōng rì sòng qīng xiāng。

遣感

邹浩

我命还须我自推,细微休更问蓍龟。wǒ mìng hái xū wǒ zì tuī,xì wēi xiū gèng wèn shī guī。
枯茎朽骨犹能兆,岂有灵台不了知。kū jīng xiǔ gǔ yóu néng zhào,qǐ yǒu líng tái bù le zhī。

鷾鸸

邹浩

畏人常是袭人间,人不能伤自往还。wèi rén cháng shì xí rén jiān,rén bù néng shāng zì wǎng hái。
争似鸾凰在寥廓,更无尘虑杳难攀。zhēng shì luán huáng zài liáo kuò,gèng wú chén lǜ yǎo nán pān。

观赦文

邹浩

吾皇恭己奉三无,大赦敷天孰向隅。wú huáng gōng jǐ fèng sān wú,dà shè fū tiān shú xiàng yú。
自顾归田夙遭遇,与人同庆倍欢呼。zì gù guī tián sù zāo yù,yǔ rén tóng qìng bèi huān hū。

偶书

邹浩

去年端午尚京居,骨肉团栾奉板舆。qù nián duān wǔ shàng jīng jū,gǔ ròu tuán luán fèng bǎn yú。
今日菖蒲还荐酒,犹于岭表待文书。jīn rì chāng pú hái jiàn jiǔ,yóu yú lǐng biǎo dài wén shū。

重午王文辅送米食张云卿送新酒来因成绝句

邹浩

水团粽子恰登门,白酒持来更满樽。shuǐ tuán zòng zi qià dēng mén,bái jiǔ chí lái gèng mǎn zūn。
节物人情总堪醉,况归田里已承恩。jié wù rén qíng zǒng kān zuì,kuàng guī tián lǐ yǐ chéng ēn。

竞渡

邹浩

坊村一处一龙船,擘浪飞桡斗欲先。fāng cūn yī chù yī lóng chuán,bāi làng fēi ráo dòu yù xiān。
要识晚来谁胜捷,但听歌吹鼓声喧。yào shí wǎn lái shuí shèng jié,dàn tīng gē chuī gǔ shēng xuān。